Con Gái Nhà Nông

Chương 168 - Chương 168

/176


Editor: ChieuNinh

Sở thị nói: Vẫn là đứa nhỏ Phúc nhi này có biện pháp, chúng ta đều rối loạn đầu trận tuyến.

Vương Thiết Tỏa hỏi: Phúc nhi, nếu nãi nãi con ăn xong rồi còn muốn qua bên kia thì làm sao?

Vương Phúc Nhi nói: Nãi nãi của con không phải muốn đi đến huyện.

Hả? Vậy thì vì sao làm ầm ĩ như vậy hả? Bọn họ không rõ.

Vương lão đầu nói: Còn không phải muốn lấy lại uy phong trước kia sao? Đã nói không cho các ngươi khuyên, các ngươi còn càng khuyên càng mạnh hơn. Sống chung nhiều năm như vậy, phụ nữ của mình là cái đức hạnh gì ông còn không biết sao. Để cho bọn họ không cần khuyên, bọn họ vẫn cứ không nghe, còn không hiểu chuyện bằng Phúc nhi, thật là.

Mấy con trai và con dâu đều có chút cười khổ, lão cha nói thì đơn giản, nhưng mà nếu thật sự mặc kệ nương bị đói, bọn họ cũng gánh vác không nổi cái thanh danh này. Trần Cường Tử để lão nương mình tươi sống chết đói, lúc trước không ai nói gì, hiện tại thì tốt rồi, mấy khuê nữ và con trai của hắn không gả ra được, cũng không thú được nhi tức. Nhà khác người ta cũng có ánh mắt, ngươi ngay cả chính lão nương của mình cũng có thể tươi sống đói chết, vậy nếu thực sự cưới khuê nữ của ngươi, cùng một cái đức hạnh như ngươi, vậy thật đúng là khó mà nói mệnh của mình rồi.

Đương nhiên, có công công và bà bà như vậy, làm nhi tức chịu tội rất nhiều, cho nên mấy đứa nhỏ nhà Trần Cường Tử đến bây giờ đều còn đánh quang côn đấy (độc thân). Đây có phải là báo ứng hay không?

Cho nên đối với lão nhân gia bọn họ cũng không dám khinh thường, bằng không liên lụy đến đứa nhỏ của mình thì không tốt.

Vương Kim Tỏa cười hỏi Vương Phúc Nhi: Phúc nhi à, nếu nãi nãi con vẫn nháo không ăn cơm như vậy, vậy phải làm sao?

Vương Phúc Nhi nói: Đến lúc đó mọi người cứ làm thức ăn ngon, đặt ở trước mặt bà, tốt nhất là cái loại rất thơm ấy, làm cho người ta nhịn không được muốn ăn, lúc này người bị đói sẽ nhịn không được. Biện pháp này cay độc thì cay độc, nhưng mà là biện pháp tốt, Sở thị quyết định về sau cứ như vậy mà làm đi, để cho bà còn tuyệt thực, vậy để cho bà nhịn không được mà ăn.

Trận trò khôi hài này cứ như vậy đã xong, Triệu thị vẫn không có đạt được cái mục đích kia, hiện tại cũng ngoan ngoãn nán lại ở trong phòng, đương nhiên, cũng không có đi qua được Triệu cữu công bên kia.

Vương Phúc Nhi nghe được tin tức là cả nhà Nhị bá mẫu chuẩn bị đi qua Triệu cữu công, chỉ là chỉ có Vương Chi Nhi từng đi qua Triệu cữu công. Bọn họ đi mấy ngày đường đi tìm Vương Chi Nhi, muốn nàng cùng nhau đi theo qua đó. Nhưng mà Vương Chi Nhi đã trở thành nông phụ một chút cũng không quan tâm bọn họ, nàng đều cũng đã đau thấu tâm can, đối với nhà mẹ đẻ thật sự một chút cảm tình cũng không có, còn đi theo để mất mặt xấu hổ làm gì.

Chẳng qua như vậy cũng không đánh mất được sự tích cực của bọn họ đi đến huyện. Bởi vì mặc kệ nói sao, bên kia cũng là thân cữu cữu của Vương Ngân Tỏa, đi qua bên kia, chỉ cần Triệu cữu công tùy tiện cho một chút, cũng đủ cho bọn họ sống tốt được một thời gian, vì thế đi tìm tiêu cục, xuất phát đến huyện. Triệu thị nghe nói thì tức giận đến giơ chân, nhưng mà đuổi theo cũng không đuổi kịp. Vương lão đầu nói chỉ bởi vì Triệu thị làm ầm ĩ, mới để cho nhà lão Nhị biết được, cho nên hiện tại đi mất mặt xấu hổ. Lần này Triệu thị không dám lên tiếng, bởi vì chuyện nhà Triệu cữu công luôn luôn không cho nhà lão Nhị biết đến, lần này nếu không phải động tĩnh mình nháo lớn, có lẽ nhà lão Nhị cũng vẫn không biết. Hiện tại bà nói chuyện không có sức lực, chỉ hy vọng nhà lão Nhị không cần quá mất mặt, bằng không bà thật sự không mặt mũi gặp đệ đệ của mình.

Chờ Tống Trường Khanh trở về nói cho Vương Phúc Nhi, nói Tế An Đường trị bệnh Nhị bá Vương Phúc Nhi, Vương Phúc Nhi mới biết được cả nhà Nhị bá và Nhị bá mẫu đi đến huyện, tìm được cữu công rồi, cữu công cũng chiêu đãi bọn họ. Chẳng qua hình như là Nhị bá mẫu làm chuyện gì đó, chọc giận cữu bà bà và biểu thẩm, cuối cùng chỉ dùng một chút tiền đuổi về. Nhị bá và Nhị bá mẫu trả tiền cho tiêu cục lại keo kiệt bủn xỉn, làm cho người tiêu cục thực chướng mắt, nên trên đường cũng không tận tâm. Hơn nữa không hay ho là bọn họ thật đúng là gặp phải cướp bóc, cướp sạch sẽ tiền của Nhị bá và Nhị bá mẫu, cuối cùng chỉ còn lại có một vài đồng tiền Nhị bá mẫu ở giấu dưới bàn chân. Cũng may người tiêu cục coi như là không có vứt bỏ bọn họ mà mang người trở về. Chẳng qua Nhị bá Vương Ngân Tỏa dọc theo đường đi vừa sợ lại bị dọa, trực tiếp bị bệnh, thật vất vả kéo dài tới Tú Thủy trấn, đến Tế An Đường xem bệnh. Tế An Đường xem bệnh là không xem thân phận người bệnh, chữa bệnh cho Vương Ngân Tỏa. Chẳng qua, hắn bị bệnh này đã kéo thời gian có vẻ dài, là không có khả năng trị tận gốc, chỉ có thể là chậm rãi điều dưỡng, còn không thể làm việc nặng, cũng chính là cái gọi là bệnh mãn tính. Ở thời đại này căn bản là trị không hết.

Tống Trường Khanh chỉ là làm hết chức trách đại phu của mình, cái gì khác nói cũng sẽ không nói, Mã thị còn cảm thấy có phải bởi vì có cừu oán với nhà mình, cho nên đặc biệt không chữa cho khỏi hay không. Tống Trường Khanh cũng là người nóng tính, đã nói thẳng, vậy xin mời đi tìm đại phu khác khám lại, bên này không đón tiếp. Hắn cũng không có quan hệ huyết thống gì với bọn họ, hơn nữa còn biết lúc trước người này bắt nạt cả nhà thành thật của tức phụ mình, có thể để hắn xem bệnh cũng không tệ rồi, cái khác, thứ không phụng bồi, hắn cũng không có




/176

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status