Cộp ...Cộp ... Cộp
Tiếng giày vang lên theo từng bước đi của cô gái trên hành lang, gió thổi nhè nhẹ khiến mái tóc dài của cô bay trong gió . Bỗng , cô gái dừng chân ở Thư Viện , đưa mắt nhìn xung quanh thì nghe được 1 giọng nói :
_Vương Hàn Băng , tớ ở đây
Một cô gái đang ngồi ở 1 góc bỗng giơ tay lên vẫy vẫy , đôi mắt to tròn đeo gọng kính đen dày cui , khoác trên người áo thun màu trắng có hình 2 con gấu đăng hôn nhau và quần sooc ngắn , chân mang đôi giày búp bê vàng , mái tóc ngắn ôm lấy khuôn mặt , cái mái xéo được kẹp bằng cái kẹp hình trái dâu kêu lớn , mắt nhìn về phía Hàn Băng gọi
Không chần chừ , Hàn Băng vội đi tới chỗ cô bạn nói :
_ Quan Thiệu Khanh , cậu gọi tớ tới đây làm gì vậy ?
_Này , đừng gọi tớ cả họ lẫn tên như vậy chứ _ Thiệu Khanh chớp chớp mắt rồi đem 1 chồng sách ra trước mặt Hàn Băng nói :
_Đây , cậu thấy nhiều không ? Tớ đã cất công tìm đấy !! ( khoe thành tích hihi )
Hàn Băng vừa nhìn qua thì 2 mắt sáng lóe lên , vội vàng xem tên từng cuốn . A , Bên Nhau Trọn đời của tác giả Cố Mạn , Thiên Thần Sa Ngã của tác giả Tào Đình, Mãi Mãi là bao xa của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm , Cớ Sao Mãi Yêu Em của tác giả Tâm Văn , Hãy chờ em đánh răng xong nhé của tác giả Hồng Cửu , Liên Minh Phe Thất Tình của tác giả Lam Tiểu Miết , Gấu ơi , giúp anh của tác giả Lam Tiểu Mị , Thiên sơn mộ tuyết của tác giả phỉ ngã tư tồn , Tam sinh tam thế thập lý đào hoa của tác giả Đường thất công tử , ..
.
Mắt cùa hàn Băng chăm chú vào những cuốn tiểu thuyết ở trên bàn do Thiệu Khanh mài mò tìm kiếm , Hàn Băng bỗng nhiên ôm chần lấy Thiệu Khanh , kích động nói :
_Tuyệt vời , tớ không nghĩ cậu là giỏi như vậy nha , rất cảm ơn cậu
Thiệu Khanh được nước lập tức lên thẳng thiên đàng cười ha hả nói :
_Ha ha , chỉ ần cậu muốn , tớ nhất định sẽ tìm mua cho cậu , huống hồ gì đây là những cuốn ngôn tình hay
Hàn Băng ôm 1 đống tiểu thuyết trong người hỏi :
_Như thế nào lại hẹn gặp tớ ở thư viện , gặp ở đâu mà không được , cớ chi lại là Thư Viện ?
Thiệu Khanh nghe Hàn Băng nói xong thì lập tức đáp :
_Bới vì tớ cũng đến đây lấy 1 vài cuốn sách để làm bài thực hành nên sẵn hẹn cậu tới đây
_Là như vậy ? Chúng ta đi chơi đi , tớ sẽ đãi cậu 1 chầu kem , thế nào ? _ Hàn Băng nở nụ cười bán nguyệt nhìn Thiệu Khanh mang ánh mắt chờ mong
_Được , được , là cậu nói đó _ Thiệu Khanh cũng vui vẻ chấp nhận , rồi nhìn Hàn Băng 1 lượt từ trên xuống dưới
Hàn Băng khoác trên người áo lệch vai màu xanh , quần short jean ngắn rách , thắc lưng đen , chân mang đôi boot đen . Cổ đeo dây chuyền bạc hình Thánh giá . Mái tóc dài buộc xéo 1 bên cùng với cái mái ngố tạo nên vẻ tinh nghịch quậy phá . Lại thêm nước da trắng hồng khiến cô càng thêm quyến rũ .
Hàn Băng bỏ những truyện vào giỏ sách xong thì thấy Thiệu Khanh cứ nhìn mình , nhíu mày , quơ quơ tay trước mặt cô , gọi :
_Thiệu khanh , Thiệu khanh
Như vừa hoàn hồn , Thiệu khanh có chút giật mình hỏi :
_Hả ?
_Đi thôi !! Hay cậu không muốn kem ? _ Hàn Băng chu môi làm vẻ dỗi hờn khiến tim Thiệu Khanh ngây người , thầm rũa
Chết thật , mình là con gái mà cũng bị nàng làm cho mê hoặc thì huống hồ gì là đàn ông chứ ? Ngươi chính là tiểu yêu tinh , hừ
_QUAN THIỆU KHANH , CẬU CÓ ĐI HAY KHÔNG ? _Hàn Băng tức giận hét to vào mặt Thiệu Khanh
_Đi ...Lập tức đi ...người đẹp , không cần tức giận he he _ Thiệu khanh biết điều vỗ vai an ủi
_Hay ta đi uống capuchino đi , được không ? _Thiệu Khanh hỏi
_Capuchino ? Cậu có hứng ? _ Hàn băng thắc mắc
_Ừ ..không phải cậu cũng thích capuchino sao ?
_Tất nhiên !
Tại 1 quán cà phê , trong 1 góc tối có 2 người đang ngồi nói chuyện với nhau về ngôn tình (=.=) . dường như không màng tới những người khác đang nhìn mình , cả 2 vừa uống capuchino vừa cười rộn rã , còn thêm những hành động ngây thơ của Hàn Băng và Thiệu Khanh khiến mọi người chú ý đến 2 người thỏa thích cười đùa với nhau .
Chiều hôm đó , Hàn Băng ngồi ở ngoài vườn đọc tiểu thuyết 1 cách chăm chú rồi bỗng nhiên .......
Rào ....Rào....Rào
Mặt nàng méo xệch , đứng trên phòng đau khổ nhìn trời mưa bất giác nhớ lại người nào đó đã từng yêu thở dài thườn thượt rồi đến bên giường nằm xuống xung quanh phòng mình
Cả phòng nàng là 1 màu xanh lam nhàn nhạt , đèn chùm treo trên trần nhà , nhìn khá lớn nhưng đầy sự trang nhã . Cái giường lớn rộng rãi làm bằng gỗ tốt được sơn màu đen bóng , trên tường còn có những hình dáng của con mèo kitty dễ thương nữa . Bên trái giường nào cách đó vài 7m là 1 cái cửa kính kéo rất lớn , 1 bên cửa dược nàng hạ màn che khuất . Cách đó không xa là 1 cái bàn học màu trắng , trên bàn là 1 cái laptop màu xanh lam cạnh bên là bình hoa hồng xanh nhỏ gọn đang khoe sắc rực rỡ . Nàng còn có cả tủ đựng truyện nữa , trên tủ dường như là truyện ngôn tình chiếm ưu thế hơn .....
Sao lại có thể mưa vào lúc này chứ ?
_Hàn băng , dậy chưa con ? _Giọng của Giang Nguyệt Thi vang lên
_Ừ...con dậy rồi..gì vậy mẹ ? _Nàng vươn vai , hỏi
Ưm...mình ngủ quên lúc nào nhỉ ?
_Bà Vũ và Phong tới nhà mình ăn cơm , con cũng mau xuống ! _Giang Nguyệt Thi thoải mái nói
_Vâng , ba đâu hả mẹ ?
_Ba đã ở dưới nói chuyện với Phong rồi , nhanh đi con _Giang Nguyệt Thi giục
Như thế nào hắn lại tới nhà mình ? Lại còn ăn cơm ? Mỗi lần bà Vũ đến là có hắn ? Sao không là ai khác ....Không phải là bà mình mẹ có ý ?
Tiếng giày vang lên theo từng bước đi của cô gái trên hành lang, gió thổi nhè nhẹ khiến mái tóc dài của cô bay trong gió . Bỗng , cô gái dừng chân ở Thư Viện , đưa mắt nhìn xung quanh thì nghe được 1 giọng nói :
_Vương Hàn Băng , tớ ở đây
Một cô gái đang ngồi ở 1 góc bỗng giơ tay lên vẫy vẫy , đôi mắt to tròn đeo gọng kính đen dày cui , khoác trên người áo thun màu trắng có hình 2 con gấu đăng hôn nhau và quần sooc ngắn , chân mang đôi giày búp bê vàng , mái tóc ngắn ôm lấy khuôn mặt , cái mái xéo được kẹp bằng cái kẹp hình trái dâu kêu lớn , mắt nhìn về phía Hàn Băng gọi
Không chần chừ , Hàn Băng vội đi tới chỗ cô bạn nói :
_ Quan Thiệu Khanh , cậu gọi tớ tới đây làm gì vậy ?
_Này , đừng gọi tớ cả họ lẫn tên như vậy chứ _ Thiệu Khanh chớp chớp mắt rồi đem 1 chồng sách ra trước mặt Hàn Băng nói :
_Đây , cậu thấy nhiều không ? Tớ đã cất công tìm đấy !! ( khoe thành tích hihi )
Hàn Băng vừa nhìn qua thì 2 mắt sáng lóe lên , vội vàng xem tên từng cuốn . A , Bên Nhau Trọn đời của tác giả Cố Mạn , Thiên Thần Sa Ngã của tác giả Tào Đình, Mãi Mãi là bao xa của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm , Cớ Sao Mãi Yêu Em của tác giả Tâm Văn , Hãy chờ em đánh răng xong nhé của tác giả Hồng Cửu , Liên Minh Phe Thất Tình của tác giả Lam Tiểu Miết , Gấu ơi , giúp anh của tác giả Lam Tiểu Mị , Thiên sơn mộ tuyết của tác giả phỉ ngã tư tồn , Tam sinh tam thế thập lý đào hoa của tác giả Đường thất công tử , ..
.
Mắt cùa hàn Băng chăm chú vào những cuốn tiểu thuyết ở trên bàn do Thiệu Khanh mài mò tìm kiếm , Hàn Băng bỗng nhiên ôm chần lấy Thiệu Khanh , kích động nói :
_Tuyệt vời , tớ không nghĩ cậu là giỏi như vậy nha , rất cảm ơn cậu
Thiệu Khanh được nước lập tức lên thẳng thiên đàng cười ha hả nói :
_Ha ha , chỉ ần cậu muốn , tớ nhất định sẽ tìm mua cho cậu , huống hồ gì đây là những cuốn ngôn tình hay
Hàn Băng ôm 1 đống tiểu thuyết trong người hỏi :
_Như thế nào lại hẹn gặp tớ ở thư viện , gặp ở đâu mà không được , cớ chi lại là Thư Viện ?
Thiệu Khanh nghe Hàn Băng nói xong thì lập tức đáp :
_Bới vì tớ cũng đến đây lấy 1 vài cuốn sách để làm bài thực hành nên sẵn hẹn cậu tới đây
_Là như vậy ? Chúng ta đi chơi đi , tớ sẽ đãi cậu 1 chầu kem , thế nào ? _ Hàn Băng nở nụ cười bán nguyệt nhìn Thiệu Khanh mang ánh mắt chờ mong
_Được , được , là cậu nói đó _ Thiệu Khanh cũng vui vẻ chấp nhận , rồi nhìn Hàn Băng 1 lượt từ trên xuống dưới
Hàn Băng khoác trên người áo lệch vai màu xanh , quần short jean ngắn rách , thắc lưng đen , chân mang đôi boot đen . Cổ đeo dây chuyền bạc hình Thánh giá . Mái tóc dài buộc xéo 1 bên cùng với cái mái ngố tạo nên vẻ tinh nghịch quậy phá . Lại thêm nước da trắng hồng khiến cô càng thêm quyến rũ .
Hàn Băng bỏ những truyện vào giỏ sách xong thì thấy Thiệu Khanh cứ nhìn mình , nhíu mày , quơ quơ tay trước mặt cô , gọi :
_Thiệu khanh , Thiệu khanh
Như vừa hoàn hồn , Thiệu khanh có chút giật mình hỏi :
_Hả ?
_Đi thôi !! Hay cậu không muốn kem ? _ Hàn Băng chu môi làm vẻ dỗi hờn khiến tim Thiệu Khanh ngây người , thầm rũa
Chết thật , mình là con gái mà cũng bị nàng làm cho mê hoặc thì huống hồ gì là đàn ông chứ ? Ngươi chính là tiểu yêu tinh , hừ
_QUAN THIỆU KHANH , CẬU CÓ ĐI HAY KHÔNG ? _Hàn Băng tức giận hét to vào mặt Thiệu Khanh
_Đi ...Lập tức đi ...người đẹp , không cần tức giận he he _ Thiệu khanh biết điều vỗ vai an ủi
_Hay ta đi uống capuchino đi , được không ? _Thiệu Khanh hỏi
_Capuchino ? Cậu có hứng ? _ Hàn băng thắc mắc
_Ừ ..không phải cậu cũng thích capuchino sao ?
_Tất nhiên !
Tại 1 quán cà phê , trong 1 góc tối có 2 người đang ngồi nói chuyện với nhau về ngôn tình (=.=) . dường như không màng tới những người khác đang nhìn mình , cả 2 vừa uống capuchino vừa cười rộn rã , còn thêm những hành động ngây thơ của Hàn Băng và Thiệu Khanh khiến mọi người chú ý đến 2 người thỏa thích cười đùa với nhau .
Chiều hôm đó , Hàn Băng ngồi ở ngoài vườn đọc tiểu thuyết 1 cách chăm chú rồi bỗng nhiên .......
Rào ....Rào....Rào
Mặt nàng méo xệch , đứng trên phòng đau khổ nhìn trời mưa bất giác nhớ lại người nào đó đã từng yêu thở dài thườn thượt rồi đến bên giường nằm xuống xung quanh phòng mình
Cả phòng nàng là 1 màu xanh lam nhàn nhạt , đèn chùm treo trên trần nhà , nhìn khá lớn nhưng đầy sự trang nhã . Cái giường lớn rộng rãi làm bằng gỗ tốt được sơn màu đen bóng , trên tường còn có những hình dáng của con mèo kitty dễ thương nữa . Bên trái giường nào cách đó vài 7m là 1 cái cửa kính kéo rất lớn , 1 bên cửa dược nàng hạ màn che khuất . Cách đó không xa là 1 cái bàn học màu trắng , trên bàn là 1 cái laptop màu xanh lam cạnh bên là bình hoa hồng xanh nhỏ gọn đang khoe sắc rực rỡ . Nàng còn có cả tủ đựng truyện nữa , trên tủ dường như là truyện ngôn tình chiếm ưu thế hơn .....
Sao lại có thể mưa vào lúc này chứ ?
_Hàn băng , dậy chưa con ? _Giọng của Giang Nguyệt Thi vang lên
_Ừ...con dậy rồi..gì vậy mẹ ? _Nàng vươn vai , hỏi
Ưm...mình ngủ quên lúc nào nhỉ ?
_Bà Vũ và Phong tới nhà mình ăn cơm , con cũng mau xuống ! _Giang Nguyệt Thi thoải mái nói
_Vâng , ba đâu hả mẹ ?
_Ba đã ở dưới nói chuyện với Phong rồi , nhanh đi con _Giang Nguyệt Thi giục
Như thế nào hắn lại tới nhà mình ? Lại còn ăn cơm ? Mỗi lần bà Vũ đến là có hắn ? Sao không là ai khác ....Không phải là bà mình mẹ có ý ?
/32
|