Chương 876
“Cô bé, cô đừng sợ, camera giám sát thể nào cũng trả lại chân tướng của sự việc, nhất định có thể chứng minh không phải em bỏ vào.”
Mọi người bàn tán rôm rả nhưng họ vẫn đứng về phía Tô Nhược Hân.
Một cô bé xinh đẹp và đáng yêu như vậy, có nhìn thế nào cũng không giống kiểu sẽ hãm hại người khác.
Hơn nữa, nếu thật sự Tô Nhược Hân bỏ bã đậu vào trong túi ả kia, cô chắc chắn không dám gióng trống khua chiêng bảo rằng trong túi ả có bã đậu, như thế khác nào vừa ăn cướp vừa la làng.
Nghe mọi người bàn tán anh một câu tôi một câu, Tô Nhược Hân càng thêm bình tĩnh, bã đậu kia chắc chắn chưa từng qua tay cô nên đương nhiên không phải cô bỏ vào, cây ngay không sợ chết đứng, cô không sợ.
Nhưng lúc này, trong lúc vô ý quét mắt nhìn hai người phụ nữ đó, Tô Nhược Hân phát hiện họ đang nhìn về hướng camera giám sát, trong mắt hiện lên một tia ‘rất tự tin”, ánh mắt ấy khiến trái tim Tô Nhược Hân giật nảy, sau đó chợt nghe có người nói: “Ơ kìa, camera giám sát bị hỏng rồi.”
“Sao lại trùng hợp như vậy, hỏng lúc nào không hỏng mà lại hỏng vào lúc này, chẳng lẽ cô bé thật sự bỏ bã đậu vào túi người ta rồi vu oan giá họa người ta ư?”
“Chắc chắn là thế, bỏ xong rồi sẽ phá hỏng camera giám sát, dẫn đến việc không còn chứng cớ xác thực.”
“Không ngờ cô bé bề ngoài dễ thương lại hiểu “
Một cô bé xinh đẹp và đáng yêu như vậy, có nhìn thế nào cũng không giống kiểu sẽ hãm hại người khác.
Hơn nữa, nếu thật sự Tô Nhược Hân bỏ bã đậu vào trong túi ả kia, cô chắc chắn không dám gióng trống khua chiêng bảo rằng trong túi ả có bã đậu, như thế khác nào vừa ăn cướp vừa la làng.
Nghe mọi người bàn tán anh một câu tôi một câu, Tô Nhược Hân càng thêm bình tĩnh, bã đậu kia chắc chắn chưa từng qua tay cô nên đương nhiên không phải cô bỏ vào, cây ngay không sợ chết đứng, cô không sợ.
Nhưng lúc này, trong lúc vô ý quét mắt nhìn hai người phụ nữ đó, Tô Nhược Hân phát hiện họ đang nhìn về hướng camera giám sát, trong mắt hiện lên một tia ‘rất tự tin”, ánh mắt ấy khiến trái tim Tô Nhược Hân giật nảy, sau đó chợt nghe có người nói: “Ơ kìa, camera giám sát bị hỏng rồi.”
“Sao lại trùng hợp như vậy, hỏng lúc nào không hỏng mà lại hỏng vào lúc này, chẳng lẽ cô bé thật sự bỏ bã đậu vào túi người ta rồi vu oan giá họa người ta ư?”
“Chắc chắn là thế, bỏ xong rồi sẽ phá hỏng camera giám sát, dẫn đến việc không còn chứng cớ xác thực.”
“Không ngờ cô bé bề ngoài dễ thương lại hiểu “
đậu vào túi của người phụ nữ kia.
Chỉ có điều lúc ba người phụ nữ tiến vào, Tô Nhược Hân lại tình cờ đi vào Trần Ký.
Sau khi theo dõi toàn bộ quá trình, những người đang vây xung quanh camera giám sát lại quay trở về: “Camera giám sát đã chứng minh rằng cô gái này ngay cả một góc áo của ba người các cô cũng không chạm vào, vì vậy bã đậu trong túi của họ không hề liên quan đến cô gái này, là các cô gắp lửa bỏ tay người hãm hại người khác, xem ra các cô đúng là chuyên gia nói dối, không một câu nào mà các cô nói là sự thật cả.”
“Thật không biết xấu hổ, hôm nay xem như tôi được mở mang tầm mắt nói dối điêu luyện là thế nào rồi, thật là thất đức mà, vì lừa đồ ăn thức uống mà ngay cả tiêu chảy cũng không tiếc bất cứ giá nào, tôi đoán lần này người phụ nữ này ăn bã đậu, lần sau ba người này nhất định sẽ đến một tiệm khác để ăn chùa, sau đó đổi thành người khác ăn bã đậu, như vậy ngày nào cũng có thể ăn uống mà không cần trả tiền…”
Ba người bị vây ở chính giữa, vì lúc này đã bị vả mặt nên nào dám cãi lại.
Chỉ hoàn toàn chết lặng nhìn camera giám sát ở bên kia.
“Cô bé, cô đừng sợ, camera giám sát thể nào cũng trả lại chân tướng của sự việc, nhất định có thể chứng minh không phải em bỏ vào.”
Mọi người bàn tán rôm rả nhưng họ vẫn đứng về phía Tô Nhược Hân.
Một cô bé xinh đẹp và đáng yêu như vậy, có nhìn thế nào cũng không giống kiểu sẽ hãm hại người khác.
Hơn nữa, nếu thật sự Tô Nhược Hân bỏ bã đậu vào trong túi ả kia, cô chắc chắn không dám gióng trống khua chiêng bảo rằng trong túi ả có bã đậu, như thế khác nào vừa ăn cướp vừa la làng.
Nghe mọi người bàn tán anh một câu tôi một câu, Tô Nhược Hân càng thêm bình tĩnh, bã đậu kia chắc chắn chưa từng qua tay cô nên đương nhiên không phải cô bỏ vào, cây ngay không sợ chết đứng, cô không sợ.
Nhưng lúc này, trong lúc vô ý quét mắt nhìn hai người phụ nữ đó, Tô Nhược Hân phát hiện họ đang nhìn về hướng camera giám sát, trong mắt hiện lên một tia ‘rất tự tin”, ánh mắt ấy khiến trái tim Tô Nhược Hân giật nảy, sau đó chợt nghe có người nói: “Ơ kìa, camera giám sát bị hỏng rồi.”
“Sao lại trùng hợp như vậy, hỏng lúc nào không hỏng mà lại hỏng vào lúc này, chẳng lẽ cô bé thật sự bỏ bã đậu vào túi người ta rồi vu oan giá họa người ta ư?”
“Chắc chắn là thế, bỏ xong rồi sẽ phá hỏng camera giám sát, dẫn đến việc không còn chứng cớ xác thực.”
“Không ngờ cô bé bề ngoài dễ thương lại hiểu “
Một cô bé xinh đẹp và đáng yêu như vậy, có nhìn thế nào cũng không giống kiểu sẽ hãm hại người khác.
Hơn nữa, nếu thật sự Tô Nhược Hân bỏ bã đậu vào trong túi ả kia, cô chắc chắn không dám gióng trống khua chiêng bảo rằng trong túi ả có bã đậu, như thế khác nào vừa ăn cướp vừa la làng.
Nghe mọi người bàn tán anh một câu tôi một câu, Tô Nhược Hân càng thêm bình tĩnh, bã đậu kia chắc chắn chưa từng qua tay cô nên đương nhiên không phải cô bỏ vào, cây ngay không sợ chết đứng, cô không sợ.
Nhưng lúc này, trong lúc vô ý quét mắt nhìn hai người phụ nữ đó, Tô Nhược Hân phát hiện họ đang nhìn về hướng camera giám sát, trong mắt hiện lên một tia ‘rất tự tin”, ánh mắt ấy khiến trái tim Tô Nhược Hân giật nảy, sau đó chợt nghe có người nói: “Ơ kìa, camera giám sát bị hỏng rồi.”
“Sao lại trùng hợp như vậy, hỏng lúc nào không hỏng mà lại hỏng vào lúc này, chẳng lẽ cô bé thật sự bỏ bã đậu vào túi người ta rồi vu oan giá họa người ta ư?”
“Chắc chắn là thế, bỏ xong rồi sẽ phá hỏng camera giám sát, dẫn đến việc không còn chứng cớ xác thực.”
“Không ngờ cô bé bề ngoài dễ thương lại hiểu “
đậu vào túi của người phụ nữ kia.
Chỉ có điều lúc ba người phụ nữ tiến vào, Tô Nhược Hân lại tình cờ đi vào Trần Ký.
Sau khi theo dõi toàn bộ quá trình, những người đang vây xung quanh camera giám sát lại quay trở về: “Camera giám sát đã chứng minh rằng cô gái này ngay cả một góc áo của ba người các cô cũng không chạm vào, vì vậy bã đậu trong túi của họ không hề liên quan đến cô gái này, là các cô gắp lửa bỏ tay người hãm hại người khác, xem ra các cô đúng là chuyên gia nói dối, không một câu nào mà các cô nói là sự thật cả.”
“Thật không biết xấu hổ, hôm nay xem như tôi được mở mang tầm mắt nói dối điêu luyện là thế nào rồi, thật là thất đức mà, vì lừa đồ ăn thức uống mà ngay cả tiêu chảy cũng không tiếc bất cứ giá nào, tôi đoán lần này người phụ nữ này ăn bã đậu, lần sau ba người này nhất định sẽ đến một tiệm khác để ăn chùa, sau đó đổi thành người khác ăn bã đậu, như vậy ngày nào cũng có thể ăn uống mà không cần trả tiền…”
Ba người bị vây ở chính giữa, vì lúc này đã bị vả mặt nên nào dám cãi lại.
Chỉ hoàn toàn chết lặng nhìn camera giám sát ở bên kia.
/1174
|