CHƯƠNG 764
Nếu bây giờ cô được đưa ra lựa chọn khác, cô thà rằng cô không có được những kỹ năng và kiến thức y học từ trong khối ngọc của anh còn hơn là dính dáng đến anh.
Cô thất thần nhìn phía trước xe, đầu óc dần trở nên trống rỗng.
Bỗng nhiên, cô cảm thấy hơi chóng mặt.
Thậm chí còn có cảm giác ngồi không vững.
Cơ thể cô bắt đầu run rẩy.
Tựa thẳng vào cửa kính ô tô.
Tô Nhược Hân giật mình, lập tức cảm thấy cơ thể mình không ổn lắm.
Vừa rồi trong lòng cô rối loạn, mải mê nghĩ ngợi nên đến tận bây giờ mới nhận ra có điều bất thường.
Tô Nhược Hân đột ngột quay lại và nhìn tài xế với ánh mắt sắc bén: “Dừng xe.”
Tài xế thoạt nhìn đã ngoài ba mươi tuổi, trông rất thật thà và chân chất nên cô thật sự không ngờ anh ta lại tính kế mình.
Lúc này, Tô Nhược Hân mới thấu hiểu sâu sắc cái gì gọi là đừng trông mặt mà bắt hình dong.
“Thật xin lỗi, tôi không muốn dừng lại.” Tài xế cười khẩy và liếc nhìn Tô Nhược Hân. Anh ta biết rõ tình hình hiện giờ của cô nên mới không thèm coi trọng lời nói của cô.
Tô Nhược Hân liếc nhìn người đàn ông và vươn tay nhấc điện thoại di động. Cô muốn khởi động nó vì một khi điện thoại được khởi động thì sẽ phát ra tín hiệu, nếu ai đó biết cô mất tích thì họ sẽ định vị điện thoại của Tô Nhược Hân và tìm thấy cô.
Nhưng cô vừa nhấc điện thoại lên thì tài xế đã cầm vô lăng bằng một tay, còn tay kia đột nhiên chộp lấy di động của cô.
Tốc độ rất nhanh.
Cô muốn giật máy lại nhưng phát hiện cơ thể mình càng ngày càng suy yếu.
Đúng vậy, cô đã bị trúng độc rồi.
Nếu không phải bị trúng độc thì tài xế đã không thể giật được điện thoại của cô.
Tô Nhược Hân nhanh chóng dùng tay ấn vào cơ thể mình vài lần.
Nhưng khi cô nhận ra điều bất thường thì đã quá muộn màng.
Hiện giờ, tác dụng của thuốc đã lan rộng ra toàn thân, trừ phi cô có thể mua được dược liệu để tự sắc thuốc giải, nếu không thì cô tạm thời chẳng thể giải được chất độc này.
Có thể giữ được sự tỉnh táo đã là chuyện tốt nhất mà cô có thể làm trong lúc này rồi.
Tô Nhược Hân dựa lưng vào thành ghế. Lúc này, trong đầu cô chỉ toàn nghĩ về việc làm cách nào để thoát khỏi xe.
Phương pháp cửu kinh bát mạch của cô đã luyện được 10% rồi.
Nếu không bị trúng độc thì cô đã có thể mở cửa xe, sau đó lao thẳng ra ngoài và thoát khỏi sự kiểm soát của người đàn ông kia.
Nhưng bây giờ, chuyện phiền toái chính là cô đã bị trúng độc nên không thể sử dụng 10% phương pháp cửu kinh bát mạch mà mình đã luyện được.
Do đó, cô hoàn toàn không thể mở cửa xe.
Cô chỉ còn cách sử dụng phương pháp cấp tốc cửu âm thái kinh.
Hồi đó, cô đã sử dụng phương pháp này để giải cứu bản thân và Hạ Thiên Tường.
Nếu bây giờ cô được đưa ra lựa chọn khác, cô thà rằng cô không có được những kỹ năng và kiến thức y học từ trong khối ngọc của anh còn hơn là dính dáng đến anh.
Cô thất thần nhìn phía trước xe, đầu óc dần trở nên trống rỗng.
Bỗng nhiên, cô cảm thấy hơi chóng mặt.
Thậm chí còn có cảm giác ngồi không vững.
Cơ thể cô bắt đầu run rẩy.
Tựa thẳng vào cửa kính ô tô.
Tô Nhược Hân giật mình, lập tức cảm thấy cơ thể mình không ổn lắm.
Vừa rồi trong lòng cô rối loạn, mải mê nghĩ ngợi nên đến tận bây giờ mới nhận ra có điều bất thường.
Tô Nhược Hân đột ngột quay lại và nhìn tài xế với ánh mắt sắc bén: “Dừng xe.”
Tài xế thoạt nhìn đã ngoài ba mươi tuổi, trông rất thật thà và chân chất nên cô thật sự không ngờ anh ta lại tính kế mình.
Lúc này, Tô Nhược Hân mới thấu hiểu sâu sắc cái gì gọi là đừng trông mặt mà bắt hình dong.
“Thật xin lỗi, tôi không muốn dừng lại.” Tài xế cười khẩy và liếc nhìn Tô Nhược Hân. Anh ta biết rõ tình hình hiện giờ của cô nên mới không thèm coi trọng lời nói của cô.
Tô Nhược Hân liếc nhìn người đàn ông và vươn tay nhấc điện thoại di động. Cô muốn khởi động nó vì một khi điện thoại được khởi động thì sẽ phát ra tín hiệu, nếu ai đó biết cô mất tích thì họ sẽ định vị điện thoại của Tô Nhược Hân và tìm thấy cô.
Nhưng cô vừa nhấc điện thoại lên thì tài xế đã cầm vô lăng bằng một tay, còn tay kia đột nhiên chộp lấy di động của cô.
Tốc độ rất nhanh.
Cô muốn giật máy lại nhưng phát hiện cơ thể mình càng ngày càng suy yếu.
Đúng vậy, cô đã bị trúng độc rồi.
Nếu không phải bị trúng độc thì tài xế đã không thể giật được điện thoại của cô.
Tô Nhược Hân nhanh chóng dùng tay ấn vào cơ thể mình vài lần.
Nhưng khi cô nhận ra điều bất thường thì đã quá muộn màng.
Hiện giờ, tác dụng của thuốc đã lan rộng ra toàn thân, trừ phi cô có thể mua được dược liệu để tự sắc thuốc giải, nếu không thì cô tạm thời chẳng thể giải được chất độc này.
Có thể giữ được sự tỉnh táo đã là chuyện tốt nhất mà cô có thể làm trong lúc này rồi.
Tô Nhược Hân dựa lưng vào thành ghế. Lúc này, trong đầu cô chỉ toàn nghĩ về việc làm cách nào để thoát khỏi xe.
Phương pháp cửu kinh bát mạch của cô đã luyện được 10% rồi.
Nếu không bị trúng độc thì cô đã có thể mở cửa xe, sau đó lao thẳng ra ngoài và thoát khỏi sự kiểm soát của người đàn ông kia.
Nhưng bây giờ, chuyện phiền toái chính là cô đã bị trúng độc nên không thể sử dụng 10% phương pháp cửu kinh bát mạch mà mình đã luyện được.
Do đó, cô hoàn toàn không thể mở cửa xe.
Cô chỉ còn cách sử dụng phương pháp cấp tốc cửu âm thái kinh.
Hồi đó, cô đã sử dụng phương pháp này để giải cứu bản thân và Hạ Thiên Tường.
/1174
|