Chương 700
“Thành phố T.” Tô Nhược Hân hít sâu một hơi. Tổ tiên của cô chính là ở thành phố T, cô sinh ra và lớn lên ở đây.
“Tổ tiên của cô tên là gì vậy?” Nghe được Tô Nhược Hân trả lời là thành phố T, bác sĩ Giang khẽ nhíu mày. Bác sĩ nổi tiếng nhất ở thành phố T là Mạc Tử Đơn. Đây cũng là nguyên nhân anh ta tới phòng khám bệnh này. Nhưng Tô Nhược Hân có thể khiến cho Mạc Tử Đơn che chở như vậy, tổ tiên của cô tuyệt đối phải càng giỏi hơn Mạc Tử Đơn, nhưng anh ta thật sự không nghĩ ra được ở thành phố T còn có thần y nào giỏi hơn Mạc Tử Đơn.
“Khụ khụ…” Tô Nhược Hân khẽ ho một tiếng. Vấn đề này thật sự quá khó trả lời, cô cũng không thể nói thật là một miếng ngọc chứ?
Cô khẽ cắn môi, hiểu bác sĩ Giang đã biết chuyện xảy ra vào buổi sáng khi cô làm nhân viên hướng dẫn bệnh nhân cho Mạc Tử Đơn. Nếu không giấu được sự thật cô biết y thuật, vậy cô dứt khoát không giấu nữa, cho nên khẽ nói: “Thầy tôi là người nổi tiếng, chẳng qua tên của ông cụ không được truyền ra ngoài.”
Ừ, cô thật sự không thể nói miếng ngọc chữ “Vạn” kia khắp nơi, đó là bí mật chỉ thuộc về Hạ Thiên Tường.
Cũng xem như là một bí mật trong quá khứ trước đây của cô.
Không thể nói, tuyệt đối không thể nói.
“Hóa ra là vậy. Chẳng trách tôi nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra được bác sĩ nổi tiếng nào họ Tô. Hóa ra cô Tô được bác sĩ nổi tiếng dạy dỗ. Theo thời gian, tương lai của cô chắc chắn sẽ không thể đo đếm được.”
“Tôi còn nhỏ, vẫn còn rất nhiều chỗ chưa hiểu, trong công việc có chỗ nào sơ suất, bác sĩ Giang nhất định phải nhắc nhở tôi nhiều hơn đấy.” Tô Nhược Hân rất khiêm tốn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe
“Cô Tô khách sáo rồi. Sau này cô có gì cần dùng tới tôi, cứ việc phân phó.”
Chỉ kê một vị thuốc đã chữa được bệnh dạ dày của ông cụ hôm qua, điều này mới thật sự là lợi hại.
Anh ta không ngờ hôm qua khi Tô Nhược Hân vừa tới nhận việc, hóa ra là giấu tài.
Nhưng trên đời này, chỉ cần là vàng thì luôn phát sáng.
Chỉ cần cô khám bệnh tốt cho bệnh nhân, sẽ tự động lóe sáng.
Cho dù cô muốn khiêm tốn cũng không được.
“Cảm ơn.” Tô Nhược Hân gật đầu, đi tới trạm chờ xe bus.
Hôm nay là thứ năm, cô phải đón Chúc Hứa.
Cô lên xe.
Rất đông người.
Vì không có chỗ ngồi trống nên cô chen vào trong đám đông, người lắc lư theo thân xe. Từ khi lên xe, trong đầu cô hiện ra bài đăng mới nhìn thấy vào buổi sáng.
Hạ Thiên Tường sắp đính hôn.
Cô nghĩ chắc chắn không phải là Tô Thanh Hà, mà là Mai Diễm Tinh.
Cô không thích cả hai người.
Nhưng rất rõ ràng, Mai Diễm Tinh càng môn đăng hộ đối với Hạ Thiên Tường hơn Tô Thanh Hà.
Dù sao, Mai Diễm Tinh là chủ nhà ở biệt thư Bán Sơn.
Biệt thư Bán Sơn lại đại biểu cho tất cả.
Chẳng qua, trong bình luận nhắc tới Tô Thanh Hà hoàn toàn bắt đầu vì khi cô ta quen biết Hạ Thiên Tường. Trong lời đồn bên ngoài từ trước đến nay, Tô Thanh Hà đều là vợ chưa cưới của Hạ Thiên Tường. Hơn nữa, Hạ Thiên Tường cũng chưa từng không bác bỏ hay phủ nhận điều này.
“Thành phố T.” Tô Nhược Hân hít sâu một hơi. Tổ tiên của cô chính là ở thành phố T, cô sinh ra và lớn lên ở đây.
“Tổ tiên của cô tên là gì vậy?” Nghe được Tô Nhược Hân trả lời là thành phố T, bác sĩ Giang khẽ nhíu mày. Bác sĩ nổi tiếng nhất ở thành phố T là Mạc Tử Đơn. Đây cũng là nguyên nhân anh ta tới phòng khám bệnh này. Nhưng Tô Nhược Hân có thể khiến cho Mạc Tử Đơn che chở như vậy, tổ tiên của cô tuyệt đối phải càng giỏi hơn Mạc Tử Đơn, nhưng anh ta thật sự không nghĩ ra được ở thành phố T còn có thần y nào giỏi hơn Mạc Tử Đơn.
“Khụ khụ…” Tô Nhược Hân khẽ ho một tiếng. Vấn đề này thật sự quá khó trả lời, cô cũng không thể nói thật là một miếng ngọc chứ?
Cô khẽ cắn môi, hiểu bác sĩ Giang đã biết chuyện xảy ra vào buổi sáng khi cô làm nhân viên hướng dẫn bệnh nhân cho Mạc Tử Đơn. Nếu không giấu được sự thật cô biết y thuật, vậy cô dứt khoát không giấu nữa, cho nên khẽ nói: “Thầy tôi là người nổi tiếng, chẳng qua tên của ông cụ không được truyền ra ngoài.”
Ừ, cô thật sự không thể nói miếng ngọc chữ “Vạn” kia khắp nơi, đó là bí mật chỉ thuộc về Hạ Thiên Tường.
Cũng xem như là một bí mật trong quá khứ trước đây của cô.
Không thể nói, tuyệt đối không thể nói.
“Hóa ra là vậy. Chẳng trách tôi nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra được bác sĩ nổi tiếng nào họ Tô. Hóa ra cô Tô được bác sĩ nổi tiếng dạy dỗ. Theo thời gian, tương lai của cô chắc chắn sẽ không thể đo đếm được.”
“Tôi còn nhỏ, vẫn còn rất nhiều chỗ chưa hiểu, trong công việc có chỗ nào sơ suất, bác sĩ Giang nhất định phải nhắc nhở tôi nhiều hơn đấy.” Tô Nhược Hân rất khiêm tốn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe
“Cô Tô khách sáo rồi. Sau này cô có gì cần dùng tới tôi, cứ việc phân phó.”
Chỉ kê một vị thuốc đã chữa được bệnh dạ dày của ông cụ hôm qua, điều này mới thật sự là lợi hại.
Anh ta không ngờ hôm qua khi Tô Nhược Hân vừa tới nhận việc, hóa ra là giấu tài.
Nhưng trên đời này, chỉ cần là vàng thì luôn phát sáng.
Chỉ cần cô khám bệnh tốt cho bệnh nhân, sẽ tự động lóe sáng.
Cho dù cô muốn khiêm tốn cũng không được.
“Cảm ơn.” Tô Nhược Hân gật đầu, đi tới trạm chờ xe bus.
Hôm nay là thứ năm, cô phải đón Chúc Hứa.
Cô lên xe.
Rất đông người.
Vì không có chỗ ngồi trống nên cô chen vào trong đám đông, người lắc lư theo thân xe. Từ khi lên xe, trong đầu cô hiện ra bài đăng mới nhìn thấy vào buổi sáng.
Hạ Thiên Tường sắp đính hôn.
Cô nghĩ chắc chắn không phải là Tô Thanh Hà, mà là Mai Diễm Tinh.
Cô không thích cả hai người.
Nhưng rất rõ ràng, Mai Diễm Tinh càng môn đăng hộ đối với Hạ Thiên Tường hơn Tô Thanh Hà.
Dù sao, Mai Diễm Tinh là chủ nhà ở biệt thư Bán Sơn.
Biệt thư Bán Sơn lại đại biểu cho tất cả.
Chẳng qua, trong bình luận nhắc tới Tô Thanh Hà hoàn toàn bắt đầu vì khi cô ta quen biết Hạ Thiên Tường. Trong lời đồn bên ngoài từ trước đến nay, Tô Thanh Hà đều là vợ chưa cưới của Hạ Thiên Tường. Hơn nữa, Hạ Thiên Tường cũng chưa từng không bác bỏ hay phủ nhận điều này.
/1174
|