CHƯƠNG 588
Tô Nhược Hân hít thở sâu, sau đó di chuột và tải lại trang thêm lần nữa.
Kết quả vẫn bị lag.
Tô Nhược Hân rất muốn lao đến trước mặt Cận Liễm và hỏi anh ta là nhà anh ta dùng mạng của nhà mạng nào mà tốc độ mạng chậm quá vậy.
Cũng may khi tải lại trang đến lần thứ ba thì cô đã vào được trang web mà cô muốn vào.
Tô Nhược Hân nhắm mắt lại.
Chắp hai tay.
Thật ra thì đã có điểm rồi.
Nhưng cô lại không dám nhìn.
A di đà phật.
Niệm ba lần mới dám từ từ mở mắt.
Điểm của bốn môn đều hiện ra trước mặt.
Tất nhiên là có một môn bị điểm 0, đó chính là môn Ngữ văn.
Còn điểm ba môn khác thì như cô đã đoán, mỗi môn chỉ thiếu một điểm thôi là đạt điểm tối đa.
Tức là được 597 điểm, không thiếu cũng không thừa điểm nào.
Số điểm mà cô dự tính rất chính xác, không lệch điểm nào cả.
Xem điểm xong, Tô Nhược Hân sững sờ ra đó.
Lúc này, cô không biết mình đang vui hay buồn nữa.
Mừng là vì điểm số ba môn đều như mong muốn.
Buồn là vì môn Ngữ văn bị 0 điểm, càng nhìn càng thấy khó chịu.
Cô biết là mình có thể thi được điểm số cao hơn nữa.
Nếu cộng thêm điểm môn Văn thì cô chắc chắn sẽ thi đậu ngành Y của Đại học T.
Thậm chí là đậu hẳn ngành Y của một trường đại học tốt hơn nữa.
Đúng thế, cũng chính là ngành Y của trường đại học đứng đầu cả nước.
Chỉ tiếc là cô đã để vuột mất điểm số của môn Văn.
Khi cô đang đau lòng vì mình đã để lỡ mất điểm môn Văn thì điện thoại đổ chuông.
Người gọi là Dương Mỹ Lan.
“Tô Nhược Hân, tớ được 586 điểm, cậu thì sao? Cậu được mấy điểm? Mau nói cho tớ đi. Để tớ xem xem chúng ta có học chung trường đại học được không.” Dương Mỹ Lan hồi hộp hỏi.
Nghe thấy Dương Mỹ Lan nói cô thi được 586 điểm, Tô Nhược Hân cũng thấy vui cho Dương Mỹ Lan. Đối với Dương Mỹ Lan thì số điểm này cũng là thành tích cao nhất trong bao kì thi thử suốt cả năm lớp 12, cũng có thể nói đây là kì thi mà Dương Mỹ Lan phát huy tốt nhất.
Lần phát huy tốt nhất vừa hay lại là kì thi THPT Quốc gia, đúng là đáng mừng.
“Mỹ Lan, chúc mừng cậu nhé, cậu làm bài tốt đấy.”
Tô Nhược Hân hít thở sâu, sau đó di chuột và tải lại trang thêm lần nữa.
Kết quả vẫn bị lag.
Tô Nhược Hân rất muốn lao đến trước mặt Cận Liễm và hỏi anh ta là nhà anh ta dùng mạng của nhà mạng nào mà tốc độ mạng chậm quá vậy.
Cũng may khi tải lại trang đến lần thứ ba thì cô đã vào được trang web mà cô muốn vào.
Tô Nhược Hân nhắm mắt lại.
Chắp hai tay.
Thật ra thì đã có điểm rồi.
Nhưng cô lại không dám nhìn.
A di đà phật.
Niệm ba lần mới dám từ từ mở mắt.
Điểm của bốn môn đều hiện ra trước mặt.
Tất nhiên là có một môn bị điểm 0, đó chính là môn Ngữ văn.
Còn điểm ba môn khác thì như cô đã đoán, mỗi môn chỉ thiếu một điểm thôi là đạt điểm tối đa.
Tức là được 597 điểm, không thiếu cũng không thừa điểm nào.
Số điểm mà cô dự tính rất chính xác, không lệch điểm nào cả.
Xem điểm xong, Tô Nhược Hân sững sờ ra đó.
Lúc này, cô không biết mình đang vui hay buồn nữa.
Mừng là vì điểm số ba môn đều như mong muốn.
Buồn là vì môn Ngữ văn bị 0 điểm, càng nhìn càng thấy khó chịu.
Cô biết là mình có thể thi được điểm số cao hơn nữa.
Nếu cộng thêm điểm môn Văn thì cô chắc chắn sẽ thi đậu ngành Y của Đại học T.
Thậm chí là đậu hẳn ngành Y của một trường đại học tốt hơn nữa.
Đúng thế, cũng chính là ngành Y của trường đại học đứng đầu cả nước.
Chỉ tiếc là cô đã để vuột mất điểm số của môn Văn.
Khi cô đang đau lòng vì mình đã để lỡ mất điểm môn Văn thì điện thoại đổ chuông.
Người gọi là Dương Mỹ Lan.
“Tô Nhược Hân, tớ được 586 điểm, cậu thì sao? Cậu được mấy điểm? Mau nói cho tớ đi. Để tớ xem xem chúng ta có học chung trường đại học được không.” Dương Mỹ Lan hồi hộp hỏi.
Nghe thấy Dương Mỹ Lan nói cô thi được 586 điểm, Tô Nhược Hân cũng thấy vui cho Dương Mỹ Lan. Đối với Dương Mỹ Lan thì số điểm này cũng là thành tích cao nhất trong bao kì thi thử suốt cả năm lớp 12, cũng có thể nói đây là kì thi mà Dương Mỹ Lan phát huy tốt nhất.
Lần phát huy tốt nhất vừa hay lại là kì thi THPT Quốc gia, đúng là đáng mừng.
“Mỹ Lan, chúc mừng cậu nhé, cậu làm bài tốt đấy.”
/1174
|