CHƯƠNG 523
Được lợi lớn rồi.
Tô Nhược Hân không ngờ mình chỉ tới khám bệnh cho ba của Tăng Hiểu Khê, sau đó lại giải quyết luôn vấn đề làm thêm trong kỳ nghỉ hè, mỗi tháng còn có thể được ba triệu, thật tốt.
Như vậy, cô và Dương Mỹ Lan dùng khoản tiền để dành của mình để ra ngoài chơi là được rồi, còn phần phí sinh hoạt khi học đại học đã có tin tức. Cô mới tưởng tượng thôi đã cảm thấy cuộc sống vô cùng tốt đẹp.
Nhưng… cô mới đặt cốc xuống, chuẩn bị đứng dậy đi thăm ông cụ, Tăng Hiểu Khê đã đi đến: “Tiểu Hân, mẹ không đồng ý cho con đi làm nhân viên điều dưỡng gì đó đâu. Con gái của Tăng Hiểu Khê mẹ là để cưng chiều chứ không phải để làm thêm. Mẹ không đồng ý.”
Bên kia, Cận Hồng Huy cũng phụ họa: “Đúng vậy, Tiểu Hân, con đi làm nhân viên điều dưỡng gì đó, chẳng phải là đánh vào mặt ba nuôi sao? Người không biết còn tưởng ba nuôi nhận con làm con gái là muốn bòn rút tiền trên người con đấy.”
“Cô bé Tô à, ba nuôi và mẹ nuôi cháu nói rất đúng. Cháu không thể làm công việc ba triệu được. Nếu cháu thật sự muốn làm việc thì đến tập đoàn Tăng Thị chúng ta đi. Cùng lắm cậu cho cháu làm một giám đốc.”
Cận Hồng Huy quay đầu trừng mắt với Tăng Bá: “Chỉ tập đoàn Tăng Thị các người có chức giám đốc à? Cận Thị chúng tôi cũng có. Tiểu Hân làm quản lý cho Cận Liễm nhà chúng tôi, có Cận Liễm dạy con bé, sớm muộn gì con bé cũng là kỳ tích trong giới kinh doanh.”
“Ơ, giám đốc trong Cận Thị các cậu không dễ làm đâu. Thằng nhóc Cận Liễm kia là người quá giáo điều…”
“Cậu, ba nuôi mẹ nuôi đừng cãi nhau nữa. Con sẽ không tới tập đoàn Cận Thị và Tăng thị, con không thích làm Giám đốc gì đó đâu. Con thích học y, cho nên phòng khám bệnh tương đối thích hợp với con, cũng là nơi con thích nhất.” Tô Nhược Hân thấy bọn họ lại sắp cãi nhau, tai cũng muốn đau rồi, đành phải lên tiếng ngăn cản.
“Đúng vậy, cô bé Tô tới phòng khám bệnh của tôi là thích hợp nhất.” Mạc Tử Đơn vui muốn phát điên lên rồi, tuyệt đối sẽ không để cho người khác đào góc tường của ông ta.
“Nhưng ba triệu quá ít, chính là tài lớn dùng vào việc nhỏ.” Tăng Hiểu Khê chỉ vào Mạc Tử Đơn lên án.
“Tôi cũng muốn cho nhiều nhưng bản thân cô bé Tô không muốn thôi.” Mạc Tử Đơn lộ vẻ uất ức. Cho tới bây giờ, ông ta chưa bao giờ thấy khó xử như vậy.
Từ trước tới nay, ông ta cũng chưa từng bị người ta uy hiếp như vậy.
Còn là một cô nhóc nhìn tuyệt đối miệng còn hôi sữa.
Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Nhưng bây giờ ông ta đã phục cô nhóc này sát đất.
“Vâng, đây là bản thân con muốn mà. Ba nuôi, mẹ nuôi, ba mẹ đừng làm khó bác sĩ Mạc. Còn nữa, chẳng phải con còn chưa đi làm sao? Vẫn phải chờ con đăng ký trường đại học xong mới đi.” Tô Nhược Hân áp dụng các biện pháp trấn an trước. Đến lúc đó, cô đi thẳng qua chỗ khám bệnh làm việc, Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy còn dám ép giải cô về được sao?
Cô rõ ràng là người trưởng thành, Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy đều không được phép hạn chế tự do của cô.
Lúc này, Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy mới bỏ qua cho cô.
Giải quyết xong vấn đề công việc, Tô Nhược Hân đứng dậy, đi đến trước giường của ông cụ Tô.
Tình trạng của ông cụ bây giờ tương đối ổn định, ngực lên xuống, hít thở cũng đã bình thường.
Chẳng qua, ông cụ còn trong trạng thái hôn mê bất tỉnh.
Được lợi lớn rồi.
Tô Nhược Hân không ngờ mình chỉ tới khám bệnh cho ba của Tăng Hiểu Khê, sau đó lại giải quyết luôn vấn đề làm thêm trong kỳ nghỉ hè, mỗi tháng còn có thể được ba triệu, thật tốt.
Như vậy, cô và Dương Mỹ Lan dùng khoản tiền để dành của mình để ra ngoài chơi là được rồi, còn phần phí sinh hoạt khi học đại học đã có tin tức. Cô mới tưởng tượng thôi đã cảm thấy cuộc sống vô cùng tốt đẹp.
Nhưng… cô mới đặt cốc xuống, chuẩn bị đứng dậy đi thăm ông cụ, Tăng Hiểu Khê đã đi đến: “Tiểu Hân, mẹ không đồng ý cho con đi làm nhân viên điều dưỡng gì đó đâu. Con gái của Tăng Hiểu Khê mẹ là để cưng chiều chứ không phải để làm thêm. Mẹ không đồng ý.”
Bên kia, Cận Hồng Huy cũng phụ họa: “Đúng vậy, Tiểu Hân, con đi làm nhân viên điều dưỡng gì đó, chẳng phải là đánh vào mặt ba nuôi sao? Người không biết còn tưởng ba nuôi nhận con làm con gái là muốn bòn rút tiền trên người con đấy.”
“Cô bé Tô à, ba nuôi và mẹ nuôi cháu nói rất đúng. Cháu không thể làm công việc ba triệu được. Nếu cháu thật sự muốn làm việc thì đến tập đoàn Tăng Thị chúng ta đi. Cùng lắm cậu cho cháu làm một giám đốc.”
Cận Hồng Huy quay đầu trừng mắt với Tăng Bá: “Chỉ tập đoàn Tăng Thị các người có chức giám đốc à? Cận Thị chúng tôi cũng có. Tiểu Hân làm quản lý cho Cận Liễm nhà chúng tôi, có Cận Liễm dạy con bé, sớm muộn gì con bé cũng là kỳ tích trong giới kinh doanh.”
“Ơ, giám đốc trong Cận Thị các cậu không dễ làm đâu. Thằng nhóc Cận Liễm kia là người quá giáo điều…”
“Cậu, ba nuôi mẹ nuôi đừng cãi nhau nữa. Con sẽ không tới tập đoàn Cận Thị và Tăng thị, con không thích làm Giám đốc gì đó đâu. Con thích học y, cho nên phòng khám bệnh tương đối thích hợp với con, cũng là nơi con thích nhất.” Tô Nhược Hân thấy bọn họ lại sắp cãi nhau, tai cũng muốn đau rồi, đành phải lên tiếng ngăn cản.
“Đúng vậy, cô bé Tô tới phòng khám bệnh của tôi là thích hợp nhất.” Mạc Tử Đơn vui muốn phát điên lên rồi, tuyệt đối sẽ không để cho người khác đào góc tường của ông ta.
“Nhưng ba triệu quá ít, chính là tài lớn dùng vào việc nhỏ.” Tăng Hiểu Khê chỉ vào Mạc Tử Đơn lên án.
“Tôi cũng muốn cho nhiều nhưng bản thân cô bé Tô không muốn thôi.” Mạc Tử Đơn lộ vẻ uất ức. Cho tới bây giờ, ông ta chưa bao giờ thấy khó xử như vậy.
Từ trước tới nay, ông ta cũng chưa từng bị người ta uy hiếp như vậy.
Còn là một cô nhóc nhìn tuyệt đối miệng còn hôi sữa.
Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Nhưng bây giờ ông ta đã phục cô nhóc này sát đất.
“Vâng, đây là bản thân con muốn mà. Ba nuôi, mẹ nuôi, ba mẹ đừng làm khó bác sĩ Mạc. Còn nữa, chẳng phải con còn chưa đi làm sao? Vẫn phải chờ con đăng ký trường đại học xong mới đi.” Tô Nhược Hân áp dụng các biện pháp trấn an trước. Đến lúc đó, cô đi thẳng qua chỗ khám bệnh làm việc, Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy còn dám ép giải cô về được sao?
Cô rõ ràng là người trưởng thành, Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy đều không được phép hạn chế tự do của cô.
Lúc này, Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy mới bỏ qua cho cô.
Giải quyết xong vấn đề công việc, Tô Nhược Hân đứng dậy, đi đến trước giường của ông cụ Tô.
Tình trạng của ông cụ bây giờ tương đối ổn định, ngực lên xuống, hít thở cũng đã bình thường.
Chẳng qua, ông cụ còn trong trạng thái hôn mê bất tỉnh.
/1174
|