CHƯƠNG 200
Lúc Tô Nhược Hân đang nghiên cứu phẩm chất thật sự của Hạ Thiên Tường, giống như đang hoài nghi nhân sinh, chiếc Bugatti quay ngoặt, rẽ vào một con đường núi.
Cả con đường núi trải lớp nhựa đường, xoắn từng vòng từng vòng đi lên núi.
Đường không rộng, đường xe hai chiều.
Đây rõ ràng không phải con đường đến nơi lần đầu tiên cô gặp Hạ Thiên Tường.
“Thế này là đi đâu thế?” Không biết vì sao, với một Hạ Thiên Tường vẫn luôn lạnh lùng không lên tiếng, Tô Nhược Hân trong lòng hoảng sợ.
Lần đầu tiên có cảm giác sợ anh.
Hạ Thiên Tường vẫn không nói gì.
Chỉ là đến đường núi như thế này, xe lái lại càng nhanh.
Rõ ràng đều là đường vòng, đường thẳng dài nhất cũng không quá 10 mét, nhưng Hạ Thiên Tường lại lái xe đến 100km/h…
Giống như tốc độ trên cao tốc vậy.
Tô Nhược Hân nắm chặt tay vịn, gương mặt trắng bệch.
Cô vẫn luôn nói chuyện với anh, nhưng anh không hề trả lời một câu.
Đến lúc này cô mới hiểu, anh cố ý.
Cố ý không nói chuyện với cô.
Chỉ là cô thật sự không hiểu sao anh lại tức giận như vậy.
Cô một không chọc giận anh, hai không chọc giận, ba cũng không chọc giận anh, anh đúng là vô duyên vô cớ phát điên.
Tô Nhược Hân không nói gì nữa, yên lặng nhìn về phía trước xe.
Chỉ có như vậy mới xoa dịu được cảm giác say xe của cô.
Rất khó chịu.
Hít thở cũng sắp dừng rồi.
“Ọe…” Cô sắp nôn rồi, lục phủ ngũ tạng đảo lộn trong tốc độ xe nhanh như thế, đúng là đảo lộn muốn nôn luôn.
Nhưng cô đã như vậy rồi, tốc độ xe của chiếc Bugatti vẫn như cũ, không hề có ý định chậm lại.
Tô Nhược Hân không thể chịu được nữa.
“Hạ Thiên Tường, ông nội anh, tôi không chịu nổi nữa, tôi sắp nôn rồi, đợi lát tôi nôn trong xe anh, nôn cho vương vãi tứ tung luôn.
Tốc độ xe vẫn vậy, Hạ Thiên Tường giống như điếc vậy, vẫn là tốc độ 100km/h, không hề giảm xuống.
“Ọe…” Tô Nhược Hân rút khăn giấy ra, lần này nôn thật rồi.
Thế nhưng chỉ là nước bọt mà thôi.
Lúc này mới nhớ ra, từ buổi sáng đến bây giờ, cô còn chưa uống ngụm nước nào, chưa ăn được gì.
Đầu tiên là đi gặp Chúc Yên, sau đó là Dương Mỹ Lan.
Tưởng rằng đến quán café Đảo Xanh, thì có thể ung dung ăn một phần bít tết, uống một cốc café, kết quả, bây giờ bị Hạ Thiên Tường giữ trong xe, cô đói chết mất.
Lúc Tô Nhược Hân đang nghiên cứu phẩm chất thật sự của Hạ Thiên Tường, giống như đang hoài nghi nhân sinh, chiếc Bugatti quay ngoặt, rẽ vào một con đường núi.
Cả con đường núi trải lớp nhựa đường, xoắn từng vòng từng vòng đi lên núi.
Đường không rộng, đường xe hai chiều.
Đây rõ ràng không phải con đường đến nơi lần đầu tiên cô gặp Hạ Thiên Tường.
“Thế này là đi đâu thế?” Không biết vì sao, với một Hạ Thiên Tường vẫn luôn lạnh lùng không lên tiếng, Tô Nhược Hân trong lòng hoảng sợ.
Lần đầu tiên có cảm giác sợ anh.
Hạ Thiên Tường vẫn không nói gì.
Chỉ là đến đường núi như thế này, xe lái lại càng nhanh.
Rõ ràng đều là đường vòng, đường thẳng dài nhất cũng không quá 10 mét, nhưng Hạ Thiên Tường lại lái xe đến 100km/h…
Giống như tốc độ trên cao tốc vậy.
Tô Nhược Hân nắm chặt tay vịn, gương mặt trắng bệch.
Cô vẫn luôn nói chuyện với anh, nhưng anh không hề trả lời một câu.
Đến lúc này cô mới hiểu, anh cố ý.
Cố ý không nói chuyện với cô.
Chỉ là cô thật sự không hiểu sao anh lại tức giận như vậy.
Cô một không chọc giận anh, hai không chọc giận, ba cũng không chọc giận anh, anh đúng là vô duyên vô cớ phát điên.
Tô Nhược Hân không nói gì nữa, yên lặng nhìn về phía trước xe.
Chỉ có như vậy mới xoa dịu được cảm giác say xe của cô.
Rất khó chịu.
Hít thở cũng sắp dừng rồi.
“Ọe…” Cô sắp nôn rồi, lục phủ ngũ tạng đảo lộn trong tốc độ xe nhanh như thế, đúng là đảo lộn muốn nôn luôn.
Nhưng cô đã như vậy rồi, tốc độ xe của chiếc Bugatti vẫn như cũ, không hề có ý định chậm lại.
Tô Nhược Hân không thể chịu được nữa.
“Hạ Thiên Tường, ông nội anh, tôi không chịu nổi nữa, tôi sắp nôn rồi, đợi lát tôi nôn trong xe anh, nôn cho vương vãi tứ tung luôn.
Tốc độ xe vẫn vậy, Hạ Thiên Tường giống như điếc vậy, vẫn là tốc độ 100km/h, không hề giảm xuống.
“Ọe…” Tô Nhược Hân rút khăn giấy ra, lần này nôn thật rồi.
Thế nhưng chỉ là nước bọt mà thôi.
Lúc này mới nhớ ra, từ buổi sáng đến bây giờ, cô còn chưa uống ngụm nước nào, chưa ăn được gì.
Đầu tiên là đi gặp Chúc Yên, sau đó là Dương Mỹ Lan.
Tưởng rằng đến quán café Đảo Xanh, thì có thể ung dung ăn một phần bít tết, uống một cốc café, kết quả, bây giờ bị Hạ Thiên Tường giữ trong xe, cô đói chết mất.
/1174
|