Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 188 - Chương 188

/1174


CHƯƠNG 188

Nhưng vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ chuyện Tiểu Bảo theo họ của Chúc Yên.

Nếu như ba cậu bé họ Hứa thật, người bình thường đặt tên cho con hẳn nên là Hứa Chúc mới đúng.

Nhưng, khi Tiểu Bảo nghe thấy chữ “ba”, đầu tiên là nhìn Chúc Yên, sau đó lại nhìn Chúc Cương, cuối cùng gục đầu xuống: “Không phải.”

“Đúng, không phải, Tiểu Bảo chỉ có mẹ, không có ba.” Chúc Cương bên cạnh lập tức rống lên.

Tô Nhược Hân nghe vậy thì hiểu rồi, ba của Tiểu Bảo hoặc là tên khốn kiếp, hoặc là đã không còn.

Nghĩ đến đây, không khỏi cảm thấy đau lòng Tiểu Bảo: “Hứa Hứa đừng sợ, rất nhanh là mẹ em có thể tỉnh lại rồi.”

Đôi mắt to đong đầy nước mắt của cậu bé lập tức sáng lên: “Thật sao?”

“Thật.” Tô Nhược Hân nói rồi thoáng nhìn Chúc Yên , sau đó cười nói với Chúc Hứa: “Chúng ta cùng nhau đếm ngược từ mười, đếm xong là mẹ em có thể tỉnh rồi.”

“Dạ, bắt đầu, mười… chín… tám…”

“Mười… chín… tám…” Tô Nhược Hân cũng cùng đếm ngược với Chúc Hứa.

Chúc Hứa thì vừa đếm vừa nhìn chằm chằm Chúc Yên, khi đếm đến “ba”, giọng nói của cậu bé trở nên run rẩy.

Bởi vì, Chúc Yên vẫn nằm im không nhúc nhích trên mặt đất.



Hô xong “một”, Chúc Hứa quay đầu nhìn Tô Nhược Hân: “Chị Tô, sao mẹ em vẫn chưa tỉnh?”

“Em nhìn lại đi.” Tô Nhược Hân cười, ánh mắt cũng nhìn về phía Chúc Yên.

Chúc Hứa lập tức quay đầu nhìn sang, vô cùng kỳ diệu, Chúc Yên nằm trên mặt đất thật sự mở mắt ra, đầu tiên là choáng váng nhìn những người quanh mình, khi ánh mắt lướt qua Tô Nhược Hân, chị ta lập tức tỉnh táo: “Cô Tô, cô đến rồi, tốt quá rồi.”

Chúc Cương sớm đã sợ đến trợn mắt há hốc miệng, khi Tô Nhược Hân và Chúc Hứa đếm ngược, anh ta còn tưởng là Tô Nhược Hân chỉ nói đùa dỗ dành trẻ nhỏ, cho rằng dù thế nào một người cũng không thể tỉnh lại trong thời gian đếm ngược chính xác như vậy.

Kết quả, Tô Nhược Hân vừa đếm ngược xong, thế mà Chúc Yên thật sự mở mắt, thời gian không hơn không kém, quả thật vô cùng kỳ diệu.

“Chuyện này… chuyện này…”

“Cậu, mẹ tỉnh rồi.” Chúc Hứa đã tụt xuống khỏi người Tô Nhược Hân, hưng phấn ngồi xổm bên người Chúc Yên: “Mẹ, mẹ tỉnh rồi, mẹ có thể ngồi dậy không?”

Chúc Yên vịn tay lên mép giường, sau đó run rẩy đứng dậy: “Có thể.”

“Chị Tô, chị xem sao mẹ em đứng không vững vậy, chị cho mẹ em uống thuốc tiếp đi, được không?” Phát hiện Chúc Yên cứ luôn run rẩy, Chúc Hứa lại lo lắng rồi.

Tô Nhược Hân khẽ cười: “Chị ấy vừa uống thuốc xong, gói thuốc tiếp theo chỉ có thể để buổi tối uống, uống nhiều thuốc một lúc cũng không tốt, có hại cho cơ thể.”

“Nhưng mẹ em…”

“Chị ấy chỉ là nằm quá lâu nên chân hơi tê mà thôi, hoạt động vài lần là tốt rồi, em ngồi xổm lâu cũng sẽ bị như vậy.”

Chúc Hứa chợt hiểu ra: “Đúng, đúng, chị Tô thật lợi hại.”

/1174

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status