Chương 457: Trở mặt vô tình
Cô ta không phạm sai lầm, bởi vì đắc tội với Thương Trăn nên bị đuổi việc? Lý do như vậy, cô ta xem tổng giám đốc làm thế nào nói ra!
Hàn Tiểu Mộc nhìn chăm chú, Phong Hành Diễm khẽ mỉm cười, tay ôm eo Thương Trăn rụt lại, nói với Tây Bá, “Cô ta chống đối vợ tôi, cho nên tôi đuổi việc cô ta. Tôi bỏ tiền ra thuê người để dùng chứ không phải mua phiền phức về cho mình, ông nói xem, có đúng hay không?”
Phong Hành Diễm thản nhiên thừa nhận, người ngoài ai cũng không nghĩ tới, Hàn Tiểu Mộc còn tưởng Phong Hành Diễm sẽ tìm một lý do nào đó, nhưng anh lại thừa nhận như vậy, khiến cô ta hơi bất ngờ.
Tây Bá vốn là sửng sốt, sau đó lướt nhìn qua Thương Trăn, gõ mạnh cái gậy trong tay nhiều lần!
“Cậu Phong, chuyện này là cậu không đúng rồi, vì một chút tranh cãi, mà đuổi việc một cấp dưới ưu tú, cậu làm như vậy, sẽ mất lòng nhân viên!”
Phong Hành Diễm nhíu mày, rõ ràng là không muốn nói thêm gì về đề tài này nữa, anh liếc Hàn Tiểu Mộc một cái, giọng nói trầm xuống.
“Đó là chuyện của tôi, người không tôn trọng vợ tôi, phải rời khỏi Phong thị, Phong thị tuyệt đối không ngăn cản.”
Anh nói xong, liếc nhìn Thương Trăn một cái, trong mắt chứa đầy vẻ ôn nhu, “Vợ của tôi ưu tú như vậy, tôi cũng không cảm thấy yêu cầu này quá phận.”
Thương Trăn nhìn anh không nhịn được nở nụ cười, đâu có ai mèo khen mèo dài đuôi như vậy? Nhưng đàn ông vào loại thời điểm này, nhất định phải cổ vũ, cho nên Thương Trăn kiễng chân, khẽ hôn một cái lên bờ môi anh, bày tỏ khen ngợi.
Hàn Tiểu Mộc thấy thế đôi mắt đều đỏ, cô ta không làm gì sai đã bị đuổi việc, mà người phụ nữ giả nhân giả nghĩa kia lại có thể được tổng giám đốc yêu thương?
Đôi mắt cô ta đẫm lệ nhìn Tây Bá, Tây Bá nhíu chặt mày.
Ông ta không vui nói, “ Người già rồi, sẽ không thích phiền phức, tôi thấy Tiểu Mộc rất tốt, tôi cũng chỉ muốn nói chuyện làm ăn với Tiểu Mộc, nếu cậu cố chấp muốn đuổi việc cô ấy, tôi cảm thấy lần hợp tác này e rằng còn kéo dài.”
Gia nghiệp nhà họ Phong lớn, các hạng mục phát triển xa đến tận Ai Cập, tìm người hợp tác cũng tốn không ít sức lực và tiền tài, Tây Bá tin tưởng, Phong Hành Diễm sẽ không vì một nhân viên, mà khiến chuyện ván đã đóng thuyền này xuất hiện trắc trở.
Hàn Tiểu Mộc nhìn Tây Bá đầy cảm kích, lại nhìn về phía Phong Hành Diễm chờ đợi, Tây Bá đã nói như vậy, nhất định là tổng giám đốc sẽ hồi tâm chuyển ý?
Phong Hành Diễm nghe vậy nhìn chằm chằm về phía bọn họ, đột nhiên nở nụ cười, chỉ có Thương Trăn gần sát bên cạnh Phong Hành Diễm mới cảm nhận được tức giận của anh!
“Cho nên, ông uy hiếp tôi sao?”
Tây Bá vừa nghe không đúng, vội vàng nói, “Cậu Phong, tôi tuyệt đối không có ý này! Chẳng qua Tiểu Mộc là người quen thuộc với nội dung hợp tác nhất, cũng là nhân tài tôi xem trọng, vì sao cậu Phong không thể hào phóng bỏ qua cho cô ấy lúc này, tôi tin sau này cô ấy sẽ không đắc tội vợ cậu nữa.”
Nói xong, đôi mắt vẩn đục của ông ta dừng trên gương mặt quá xinh đẹp của Thương Trăn, có chút khinh thường nói.
“Với lại phụ nữ xinh đẹp, cũng chỉ là đồ chơi, chỉ có phụ nữ có năng lực, có bản lĩnh, mới đáng được coi trọng, vì bề ngoài mà vứt bỏ người ưu tú, đây không phải là cách làm sáng suốt.”
Ông ta luôn mồm khen Hàn Tiểu Mộc ưu tú, lại hạ thấp giá trị của Thương Trăn, có lẽ ông ta ở nhà quá lâu nên không biết Thương Trăn là ai, hoặc là đã bị Hàn Tiểu Mộc tẩy não, tóm lại ông ta khinh thường từ tận đáy lòng, cho rằng cô là yêu tinh chỉ lấy sắc để hầu hạ người ta, Hàn Tiểu Mộc mới là người đáng được coi trọng.
Nụ cười của Phong Hành Diễm càng ngày càng nhạt, sau đó mặt anh giãn ra, nhưng không phải cười khách sáo, mà là cười mỉa mai.
Anh nói, “Xem ra ông thật sự rất thích Hàn Tiểu Mộc…Như vậy, tôi giao người ưu tú này cho ông, nhất định là ông sẽ trọng dụng cô ta đúng không?”
Tây Bá nghe vậy nhíu mày, vẻ mặt của Hàn Tiểu Mộc cũng không tình nguyện, Tây Bá còn chưa nói, ánh mắt Phong Hành Diễm u ám, ánh mắt sắc bén của anh làm cho những lời Tây Bá muốn nói đều bị nghẹn trong cổ họng!
“Tôi tôn trọng ông là tưởng bối, đã nhịn ông nhiều lần! Nếu ông thật sự muốn nhét người phụ nữ chướng mắt này trở lại, có thể, vậy hợp tác hôm nay không cần nói nữa, tổn thất này, tôi nhận!”
Anh nhìn Hàn Tiểu Mộc đang sốt ruột, ánh mắt càng chán ghét!
“Tôi thà bồi thường cũng không cần người phụ nữ ghê tởm này? Ông xem rồi làm đi!”
Lời nói thâm ý của anh khiến Hàn Tiểu Mộc suýt ngất, Tây Bá nghe phiên dịch thuật lại cũng cảm thấy choáng suýt ngất!
Rốt cuộc Hàn Tiểu Mộc đã làm gì, mà khiến Phong Hành Diễm chán ghét cô ta như vậy?
Dù sao nhận Hàn Tiểu Mộc, cũng chỉ là mất tiền lương, nhưng từ bỏ hợp tác là mất trên trăm triệu! Tình nguyện chịu tổn thất cũng không cần Hàn Tiểu Mộc, mức độ chán ghét này có thể biết được, nếu ông ta muốn nói tiếp, có thể đối phương sẽ quay đầu đi!
Tây Bá bị Phong Hành Diễm làm tức giận không nhẹ, ông ta đã nói đến như vậy, Phong Hành Diễm đúng là quá không nể mặt! Phong Hành Diễm khác với những người ở thành phố C mà ông ta tiếp xúc, những người khác đều đưa đẩy rất khéo léo, đặt lợi ích lên hàng đầu, chẳng lẽ vì Phong Hành Diễm có tiền, nên mới tùy hứng làm bậy như vậy?
Tây Bá há miệng, dù sao ông ta không thể vứt bỏ hợp tác, chuyện hợp tác này rất có lợi với ông ta, vì thế ông ta không thể không áy náy nhìn Hàn Tiểu Mộc, nói…
“Nếu cậu Phong nói như vậy, vậy…Tôi cũng không cưỡng ép! Vừa rồi tôi chỉ luyến tiếc người tài, nếu nói gì không phải, xin hãy tha lỗi!”
Phong Hành Diễm hừ một tiếng, không trả lời.
Trái tim của Tây Bá treo cao, dù sao thái độ của Phong Hành Diễm, quyết định chuyện hôm nay thành hay bại!
Ông ta liếc nhìn Phong Hành Diễm một cái, lại liếc nhìn Hàn Tiểu Mộc, nghiến răng nói.
“Nếu người phụ nữ này làm cậu Phong chán ghét như vậy, vậy tôi không để cô ta đứng đây làm cậu chướng mắt nữa, người đâu, đưa người này ra ngoài!”
Hàn Tiểu Mộc nhìn Tây Bá với vẻ khó có thể tin được! Trước đây quan hệ giữa bọn họ tốt như vậy, vừa rồi Tây Bá còn nói giúp cô ta, sao chớp mắt liền…
Cuối cùng cô ta cũng biết được nhà đầu tư trở mặt vô tình, nhưng mà vẻ mặt của Phong Hành Diễm vẫn không vui!
Tây Bá không hiểu, trái tim lại treo cao hơn, chẳng lẽ Phong Hành Diễm giận lâu như vậy, ông ta chỉ nói hai câu, anh liền tức giận?
Lúc này, đứa con cả bên cạnh ông ta nhỏ giọng nói, “Cha, cha nên xin lỗi cô Phong, dù sao cậu Phong rất coi trọng vợ cậu ấy.”
“Xin lỗi một người phụ nữ?” Tây Bá nhíu mày theo bản năng, ông ta liếc nhìn Thương Trăn, dù thế nào cũng không tình nguyện.
“Không xin lỗi, con thấy cha sẽ mất đi người hợp tác này.” Con của ông ta thực nghiêm túc nói.
Quả nhiên là Phong Hành Diễm nhíu mày chặt hơn, nhìn có chút xao động, cho dù Hàn Tiểu Mộc bị mang đi cũng không có giãn ra.
Tây Bá thấy tình hình không ổn, vội vàng nói cười với Thương Trăn, “Vừa rồi tôi vô tâm nói chuyện có chút mạo phạm đến cô Phong, vẫn mong cậu Phong, cô Phong không trách tội, người già rất dễ phạm phải sai lầm, ngàn vạn lần đừng chấp nhặt với tôi!”