Chương 442: Một ngày dạo chơi ở công ty
Nhà họ Phong có nhiều tiền không?
Hải Trung có một vùng đất, ở bên cạnh biển, nơi đó cao ốc mọc lên như rừng, gần như là xí nghiệp nổi tiếng cả nước, đều muốn có vị trí riêng ở nơi đó, bởi vậy cũng được xưng là vịnh tài chính.
Phong cảnh ở nơi đó rất đẹp, phong thủy tốt, nhưng cũng tương đối thưa thớt, chỉ vì tiền thuê ở đây đắt, hơn nữa chỉ cho thuê, không thể mua, cho nên nếu có công ty của mình ở vùng đất này, cho dù chỉ có mấy phòng làm việc, đều là xí nghiệp rất lớn ở trong nước!
Hơn nữa trong vùng cao ốc này, một tòa nhà như lợi kiếm cắm thẳng lên trời, là trụ sở chính của tập đoàn Phong thị, cao ốc kia có 168 tầng, là tòa nhà cao nhất thành phố Hải Trung, được người ta gọi là trụ tài chính, bởi vậy có thể thấy được thân phận!
Thương Trăn ngẩng đầu nhìn tòa nhà chọc trời trước mắt, có chút mơ màng… Không thể không nói, lúc trước có người nói cô gặp vận khí lớn, mới có thể đính hôn với Phong Hành Diễm, hai nhà không xứng thế nào, mối hôn sự này ngay cả bên cạnh môn đăng hộ đối đều với khôn tới, cô gả đi chỉ là tự tìm lấy nhục!
Lúc ấy cô nghe xong còn cảm thấy tức giận, bởi vì cô chỉ thấy biệt thự nhà họ Phong, đối với khái niệm nhà họ Phong có tiền, chỉ đứng ở trên tòa nhà chiếm 5000 mét, buôn bán súng ống đạn dược chính thống? Lũng đoạn hơn nửa dịch vụ vận chuyển ở Hải Trung? Đất đai, khách sạn và nhiều sản nghiệp phương diện khác?
Những chuyện này cô nghe một chút thì được, căn bản không có khái niệm gì, nhưng sau khi nhìn thấy tòa nhà này, cô cảm thấy có.
Người nhà họ Phong rất giỏi kiếm tiền, hơn nữa làm nhiều ngành lớn mạnh hơn, gia nghiệp lớn, ngoại trừ chủ nhà ra, người nhà họ Phong đề cập tới các ngành nghề khác, là một gia tộc lớn cành lá sum xuê, thế gia đứng đầu, không phải nói chơi.
Thương Trăn thật sự khó có thể tưởng tượng, Phong Hành Diễm trẻ tuổi như vậy làm gia chủ, còn ngồi vững vị trí gia chủ này, chỉ có thể nói người này cách xa khi đứng trước mặt cô, anh làm việc mạnh mẽ vang dội, quan sát quyết định sách lược đều mạnh, được mọi người gọi là thái tử tài chính, là chồng của cô?
“Phát ngốc gì thế?”
Phong Hành Diễm cười ôm eo cô, nhìn tòa nhà trước mặt nói, “Có phải mới phát hiện chồng em rất tuấn tú! Đang cười trộm trong lòng đúng không?”
Thương Trăn không nhịn được trừng mắt, nhưng vừa vặn câu nệ, vì những lời này của anh mà tan thành mây khói rồi.
Rất nhiều người đều nói Phong Hành Diễm không kiên nhẫn, lại càng không cẩn thận, nhưng Thương Trăn cảm thấy anh rất cẩn thận, cũng rất nhạy cảm, anh luôn sẽ không để cô có chút khó chịu, cho dù bị cô che giấu kỹ tới mức nào, đều bị anh nghĩ cách tiêu diệt sạch sẽ! Người như vậy, không cẩn thận chỗ nào?
Hay là nói, chỉ có cô mới hưởng thụ được cẩn thận của anh?
Thương Trăn cười trộm, chủ động ôm ngược anh nói, “Đúng vậy, em rất vui!”
Thấy cô thừa nhận, trái lại Phong Hành Diễm hơi sửng sốt, Thương Trăn ngẩng đầu, nhìn vào mắt anh, nghiêm túc chăm chỉ nói.
“Có thể gả cho anh, em rất hạnh phúc, cũng rất thỏa mãn, em yêu anh, ông xã.”
Cô đột nhiên tỏ tình, khiến tim Phong Hành Diễm đập nhanh hơn, hơn nữa khi thấy đôi mắt Thương Trăn tràn ngập yêu say đắm, thánh nhân đều động tâm.
Anh không khỏi ôm chặt eo cô, cúi đầu hôn lên môi cô, mà Thương Trăn cũng không quan tâm xung quanh có người lui tới, ôm lấy cổ anh đáp lại.
Xung quanh tràn ngập màu hồng, cùng tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía, giống như cả thế giới đều bị cẩu lương bao phủ! Cẩu độc thân thật sự không thể thở nổi!
Bàng Thất không khỏi khụ một tiếng, trên mặt có đỏ ửng khả nghi, cậu chủ, chúng ta có thể thương lượng được không? Có thể đừng phát rồ như vậy hay không, một lời không hợp liền ân ái, tốt xấu gì cũng nên cho cẩu độc thân đường sống chứ! Không thấy mọi người ở ven đường nhìn một màn này đều muốn ngất xỉu rồi sao?
Thương Trăn được Bàng Thất nhắc nhở, lập tức trở nên xấu hổ, bắt đầu không cho Phong Hành Diễm hôn, cúi đầu nhìn mũi chân mình.
Bị người ta quấy rầy Phong Hành Diễm rất bất mãn, nhưng hôn trước cửa công ty, hình như không được tốt lắm…
Cho nên anh cũng khụ một tiếng, véo gương mặt đỏ bừng của Thương Trăn, đè thấp giọng nói, “Vật nhỏ, trở về lại thu thập em! Tối hôm nay đợi cho anh, ai bảo em quyến rũ anh!”
Thương Trăn nghe anh nói vậy, ánh mắt giống như đang hỏi, em quyến rũ anh chỗ nào!
Phong Hành Diễm nhìn chằm chằm cô rất lâu, cuối cùng Bàng Thất khụ một tiếng, anh mới gian nan dời tầm mắt, không thể nhìn tiếp, lại nhìn anh đừng nghĩ đi vào, trực tiếp dẹp đường hồi phủ thì hơn!
“Ừm… Đi thôi!”
Phong Hành Diễm nắm chặt tay Thương Trăn, “Dẫn em đi thăm công ty của chồng em!”
Thương Trăn cười khẽ, “Động tác nắm tay này không đủ kiêu ngạo lạnh lùng.”
Phong Hành Diễm do dự một lát, nắm chặt tay cô, “Vẫn nên nắm chặt trong tay thì yên tâm hơn.” Anh chưa từng quên, Thương Trăn rời khỏi anh một lát sẽ xảy ra chuyện, vẫn nắm chặt thì hơn!
Còn hình tượng, chẳng lẽ anh không kiêu ngạo lạnh lùng, người khác dám lỗ mãng sao?
Vì thế, hai người thoải mái tiến vào.
Lần này, cả công ty bùng nổ rồi!
“Tổng giám đốc đưa vợ tới công ty rồi! !”
“Vợ của tổng giám đốc sao?” Có người đàn ông đẩy kính mắt, người phụ nữ ôm hồ sơ đứng bên cạnh anh ta lớn tiếng nói, “Anh không biết vợ của tổng giám đốc sao? Là Thương Trăn đó! Lúc trước anh còn nói bộ dạng của cô ấy giống hệt tình nhân trong mơ của anh! Anh quên rồi à?”
“Thương Trăn?” Người đàn ông kia co cẳng chạy, “Tôi muốn nhìn! Nữ thần của tôi tới rồi sao?”
“Làm sao bây giờ, trái tim rất đau, trước đây vợ của tổng giám đốc không tới, tôi còn có thể ảo tưởng mình còn cơ hội, lần này hay rồi, nghe nói tổng giám đốc còn nắm tay cô ấy đi vào! Hu hu hu… Thất tình rồi!”
Người nói chuyện khóc giả, bạn của cô ta trừng mắt nhìn cô ta, “Cậu tỉnh lại đi, tôi là nhân viên lâu năm, chuyện tình yêu năm đó giữa tổng giám đốc chúng ta và vợ anh ấy tôi đều biết rõ! Bọn họ vào sinh ra tử nhiều lần như vậy, người ngoài không có cơ hội chen chân đâu!”
“Tình một đêm cũng được, tôi đã thỏa mãn rồi…”
“Nghĩ hay quá nhỉ!”
Nhân mã ở khắp nơi ra tay, vô số người ùn ùn kéo tới, chỉ vì được nhìn thấy mặt Thương Trăn, bởi vì cô quá thần bí rồi! Lúc trước Phong Hành Diễm vì cứu cô, từ thành phố Hải Trung đào tới tận vùng núi, khiến toàn bộ thủ đô nước C biết anh yêu cô cỡ nào.
Mà Thương Trăn cũng là người nổi tiếng, nhưng rất an tĩnh, cho dù trên sách giáo khoa nhiều nước có nhắc tới cô, nhưng người nhìn thấy cô lại càng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Rất nhiều người được ân huệ của cô, đều muốn gặp mặt cảm ơn cô, nhưng cô chưa từng đi gặp.
Một người như vậy, là vợ của tổng giám đốc bọn họ, hơn nữa hôm nay tới công ty rồi! Nên tận dụng thời cơ!
Nhưng vì không để lại ấn tượng xấu cho tổng giám đốc nhà mình, bọn họ đều giả bộ bận rộn với công việc, tình cờ đi qua, nhìn một cái rồi nhanh chóng rời đi.
Cho nên trong cảm nhận của Thương Trăn, người trong công ty rất bận! Một đám người vội vàng, giống như có việc gấp gì đó, nhưng khi bọn họ chào hỏi Phong Hành Diễm cả đám đều rất tự nhiên, rất có tinh thần, còn có nhiều người trẻ tuổi, bầu không khí trong công ty khiến người ta có cảm giác tràn đầy sức sống, không căng thẳng tiến về trước, như vậy mới có sức sống.