Chương 275.1: Trên nước và dưới nước
Chần chừ một lát, Thương Trăn đột nhiên liếc mắt nhìn Phong Hành Diễm một cái, “Anh… Vào giúp em nhé?”
Phong Hành Diễm đứng bật dậy, trong mắt là ngạc nhiên vui mừng!
“Được… Anh muốn nói là, có thể, anh sẽ không nhìn em.”
Thương Trăn lộ ra vẻ mặt một lời khó nói hết, lại đi vào phòng tắm lần nữa.
Phong Hành Diễm chần chừ một lát, cũng đi vào, không biết có phải cảm nhận sai rồi không, rõ ràng là phòng tắm rất rộng, nhưng sau khi Phong Hành Diễm đi vào, lại khiến Thương Trăn có cảm giác áp bách.
Dáng người của anh cao lớn, mặc quần áo thoải mái đứng ở đó, nhìn cô, giống như không biết phải làm gì.
Thương Trăn vốn cho rằng mình sớm mất đi loại cảm giác gọi là thẹn, nhưng đối mặt với anh ăn mặc chỉnh tề, thậm chí cô có cảm giác không muốn cởi khăn tắm.
Trong hơi nước bốc lên, lỗ tai của Phong Hành Diễm hơi đỏ, anh dùng tốc độ rất chậm xoay người sang nơi khác, khàn giọng nói.
“Em tắm đi, anh… Sẽ không nhìn.”
Nói xong, anh ấn công tơ, nước liền chảy ra, cuối cùng Thương Trăn cũng có thể tiếp tục rồi.
Cô chần chừ một lát, vẫn cởi khăn tắm quấn ở ngực ra.
Không có ngăn cách, không có che giấu, chỉ cần Phong Hành Diễm quay đầu, có thể thấy rõ không xót thứ gì, một loại bó buộc vô cùng xa lạ khiến Thương Trăn nhíu mày, giống như bắt đầu từ lúc Phong Hành Diễm nổ hủy viện nghiên cứu, trong lòng cô giống như có thứ gì đó sập xuống, xuất hiện vô số cảm xúc phức tạp, đó là một loại thể nghiệm, sau khi trọng sinh cô chưa từng có, giống như thế giới càng chân thật hơn.
Tâm tình của Phong Hành Diễm càng thêm phức tạp, buổi tối vốn là lúc anh khó chịu nhất, nhưng đợi ở trong phòng tắm, anh không thấy gian nan một chút nào, chỉ là lúc hơi nước xen lẫn mùi thơm của cô được hít vào trong cơ thể, mặt anh cũng nóng lên theo!
Rõ ràng là không nên, nhưng ý nghĩ kiều diễm không ngừng luân phiên trong đầu, hơn nữa khi anh nghĩ tới Thương Trăn muốn rời đi, loại dục vọng này đột nhiên trở nên mạnh hơn, giống như chỉ chiếm lấy cô, cô mới không rời đi.
Chiếm lấy cô, có được cô! Khiến cô ngoan ngoãn, cũng không rời đi?
Trong lòng Phong Hành Diễm đột nhiên nóng lên! Ngay cả phòng tắm đều như ấm lên theo, sức dãn vô hình quanh quẩn giữa hai người, hơn nữa nhìn từ góc độ của Thương Trăn, bắp thịt phần lưng của Phong Hành Diễm căng lên, giống như… Sẽ nhào qua bất cứ lúc nào!
Bởi vì có uy hiếp như có như không ở đây, tốc độ của Thương Trăn nhanh hơn, lúc cô chuẩn bị đứng dậy chà lau cơ thể, bởi vì mấy ngày không ăn, cô đột nhiên cảm thấy hoa mắt chóng mặt, phát ra tiếng kêu đau đớn, cơ thể nhoáng lên một cái, sắp ngã sấp xuống!
Lúc nghe thấy tiếng kêu của Thương Trăn, Phong Hành Diễm xoay người lại, thấy Thương Trăn sắp ngất đi, Phong Hành Diễm không cần suy nghĩ tiến lên ôm cô vào lòng, nhưng vì liên quan tới chân trái lại bị Thương Trăn kéo tới bồn tắm!
Bọt nước bắn ra, Phong Hành Diễm đè trên người Thương Trăn, toàn thân đều ướt đẫm.
Sau khi đụng tới nước, Thương Trăn tỉnh táo lại, có thể thấy được cô trần truồng được Phong Hành Diễm ôm lấy, không hiểu sao cô lại có cảm giác phẫn nộ, “Anh cố ý đúng không?”
Dù sao Phong Hành Diễm có thể không kéo được cô sao, trong lúc này ngoại trừ lý do như vậy, Thương Trăn thật sự không nghĩ ra lý do khác.
Phong Hành Diễm có miệng khó trả lời, mấy ngày hôm trước chân anh bị thương, vốn đã đỡ hơn, nhưng hôm nay nhanh chóng chạy đi, vết thương lại nứt ra rồi, lúc trước không có cảm giác gì, nhưng vừa vặn, vết thương ở chân đột nhiên co rút đau đớn, nếu không anh đã không đè Thương Trăn rồi.
Chần chừ một lát, Thương Trăn đột nhiên liếc mắt nhìn Phong Hành Diễm một cái, “Anh… Vào giúp em nhé?”
Phong Hành Diễm đứng bật dậy, trong mắt là ngạc nhiên vui mừng!
“Được… Anh muốn nói là, có thể, anh sẽ không nhìn em.”
Thương Trăn lộ ra vẻ mặt một lời khó nói hết, lại đi vào phòng tắm lần nữa.
Phong Hành Diễm chần chừ một lát, cũng đi vào, không biết có phải cảm nhận sai rồi không, rõ ràng là phòng tắm rất rộng, nhưng sau khi Phong Hành Diễm đi vào, lại khiến Thương Trăn có cảm giác áp bách.
Dáng người của anh cao lớn, mặc quần áo thoải mái đứng ở đó, nhìn cô, giống như không biết phải làm gì.
Thương Trăn vốn cho rằng mình sớm mất đi loại cảm giác gọi là thẹn, nhưng đối mặt với anh ăn mặc chỉnh tề, thậm chí cô có cảm giác không muốn cởi khăn tắm.
Trong hơi nước bốc lên, lỗ tai của Phong Hành Diễm hơi đỏ, anh dùng tốc độ rất chậm xoay người sang nơi khác, khàn giọng nói.
“Em tắm đi, anh… Sẽ không nhìn.”
Nói xong, anh ấn công tơ, nước liền chảy ra, cuối cùng Thương Trăn cũng có thể tiếp tục rồi.
Cô chần chừ một lát, vẫn cởi khăn tắm quấn ở ngực ra.
Không có ngăn cách, không có che giấu, chỉ cần Phong Hành Diễm quay đầu, có thể thấy rõ không xót thứ gì, một loại bó buộc vô cùng xa lạ khiến Thương Trăn nhíu mày, giống như bắt đầu từ lúc Phong Hành Diễm nổ hủy viện nghiên cứu, trong lòng cô giống như có thứ gì đó sập xuống, xuất hiện vô số cảm xúc phức tạp, đó là một loại thể nghiệm, sau khi trọng sinh cô chưa từng có, giống như thế giới càng chân thật hơn.
Tâm tình của Phong Hành Diễm càng thêm phức tạp, buổi tối vốn là lúc anh khó chịu nhất, nhưng đợi ở trong phòng tắm, anh không thấy gian nan một chút nào, chỉ là lúc hơi nước xen lẫn mùi thơm của cô được hít vào trong cơ thể, mặt anh cũng nóng lên theo!
Rõ ràng là không nên, nhưng ý nghĩ kiều diễm không ngừng luân phiên trong đầu, hơn nữa khi anh nghĩ tới Thương Trăn muốn rời đi, loại dục vọng này đột nhiên trở nên mạnh hơn, giống như chỉ chiếm lấy cô, cô mới không rời đi.
Chiếm lấy cô, có được cô! Khiến cô ngoan ngoãn, cũng không rời đi?
Trong lòng Phong Hành Diễm đột nhiên nóng lên! Ngay cả phòng tắm đều như ấm lên theo, sức dãn vô hình quanh quẩn giữa hai người, hơn nữa nhìn từ góc độ của Thương Trăn, bắp thịt phần lưng của Phong Hành Diễm căng lên, giống như… Sẽ nhào qua bất cứ lúc nào!
Bởi vì có uy hiếp như có như không ở đây, tốc độ của Thương Trăn nhanh hơn, lúc cô chuẩn bị đứng dậy chà lau cơ thể, bởi vì mấy ngày không ăn, cô đột nhiên cảm thấy hoa mắt chóng mặt, phát ra tiếng kêu đau đớn, cơ thể nhoáng lên một cái, sắp ngã sấp xuống!
Lúc nghe thấy tiếng kêu của Thương Trăn, Phong Hành Diễm xoay người lại, thấy Thương Trăn sắp ngất đi, Phong Hành Diễm không cần suy nghĩ tiến lên ôm cô vào lòng, nhưng vì liên quan tới chân trái lại bị Thương Trăn kéo tới bồn tắm!
Bọt nước bắn ra, Phong Hành Diễm đè trên người Thương Trăn, toàn thân đều ướt đẫm.
Sau khi đụng tới nước, Thương Trăn tỉnh táo lại, có thể thấy được cô trần truồng được Phong Hành Diễm ôm lấy, không hiểu sao cô lại có cảm giác phẫn nộ, “Anh cố ý đúng không?”
Dù sao Phong Hành Diễm có thể không kéo được cô sao, trong lúc này ngoại trừ lý do như vậy, Thương Trăn thật sự không nghĩ ra lý do khác.
Phong Hành Diễm có miệng khó trả lời, mấy ngày hôm trước chân anh bị thương, vốn đã đỡ hơn, nhưng hôm nay nhanh chóng chạy đi, vết thương lại nứt ra rồi, lúc trước không có cảm giác gì, nhưng vừa vặn, vết thương ở chân đột nhiên co rút đau đớn, nếu không anh đã không đè Thương Trăn rồi.
Thương Trăn tức giận đẩy anh một cái, không phải là cô chưa từng bị Phong Hành Diễm nhìn thấy cơ thể, đã hơn một năm sớm chiều ở chung, nếu không phải lúc trước Phong Hành Diễm bị bệnh, không dám chạm vào cô, bọn họ đã lau súng cướp cò không biết bao nhiêu lần rồi!
Lúc trước cô không có cảm giác, nhưng hôm nay, cô vô cùng căng thẳng! Bị anh ôm lấy, làn da trần trụi trong không khí đều cảm thấy rùng mình!
“Anh còn nhìn!”
Thấy tầm mắt của Phong Hành Diễm nhìn người cô giống như đang đấu tranh, cuối cùng Thương Trăn thẹn quá thành giận, đẩy anh một cái!
Miệng của Phong Hành Diễm phát khổ, không phải là anh muốn nhìn, mà là…
Mà anh là người đàn ông bình thường được không? Lúc trước không thể đụng còn chưa tính, nhưng bây giờ vẫn không thể, lần trước của anh và Thương Trăn, cũng là lần đầu tiên thân mật khoảng hai năm trước, anh thật sự khổ mà không nói được.
Nhưng trong lòng biết bây giờ Thương Trăn đang chịu kích thích, Phong Hành Diễm ngoan ngoãn đứng dậy, nhưng chân bị thương giống như muốn đối nghịch với anh, đột nhiên căng lên!
Anh vốn đứng dậy được một nửa, lại đè nặng xuống, một tay chạm vào nơi không nên chạm, lần này, đôi mắt Thương Trăn đều đỏ vì tức.
“Phong Hành Diễm… Anh!”
Cô vốn định nhục nhã anh, ai bảo anh cố ý chiếm tiện nghi của cô! Nhưng thấy nước bị nhuộm đỏ, mà ngọn nguồn, là đầu gối của Phong Hành Diễm, lúc này Thương Trăn mới nhớ tới mấy ngày trước chân Phong Hành Diễm bị thương, hôm nay còn chạy nhanh, nhất định là vết thương nứt ra rồi, chỉ là anh mặc quần đen, không ai phát hiện ra thôi.
Nghĩ đến anh không cố ý, tức giận của Thương Trăn tới nhanh mà đi cũng nhanh, nhưng cô vẫn trừng mắt với Phong Hành Diễm, “Nhắm mắt lại!”
Lúc này Phong Hành Diễm còn chưa lấy lại tinh thần vì xúc cảm vừa rồi, anh vừa mới chạm vào… Chạm vào ngực Trăn Trăn rồi…
Nghĩ như vậy, anh nhắm mắt đồng thời mặt càng đỏ hơn, Thương Trăn giống như biết anh nghĩ gì, cô hừ một tiếng, muốn nhanh chóng rời khỏi bồn tắm.
Cơ thể người phụ nữ thơm mát và tràn ngập co dãn cọ qua cơ thể anh, nơi bị chạm tới giống như bị điện giật! Phong Hành Diễm rất muốn nếm thử một chút tư vị, nhưng lý trí nói với anh, bây giờ không phải lúc.
Đúng vậy, không phải lúc!
Nhưng lúc Thương Trăn muốn đứng dậy, mái tóc dài của cô bị Phong Hành Diễm đè lên, làm hại cô không cẩn thận trượt chân vào trong bồn tắm, bây giờ, cuối cùng cô không nhịn được tức giận rồi!
“Phong Hành Diễm, anh dám nói anh không cố ý không?”
Nhưng Phong Hành Diễm không nghe được nhiều như thế, mới vừa rồi vì đỡ cô, không để cô đập đầu xuống, dẫn đến bây giờ một tay anh để sau đầu cô, người dán sát vào cô, trái tim cũng đập thình thịch, giống như muốn nhảy ra khỏi cổ họng!
Hơn nữa lúc Thương Trăn mất đi lãnh đạm, phẫn nộ trừng anh, thực ra là tươi mới trước nay chưa từng có.
Thấy ánh mắt Phong Hành Diễm mê man, sợi tóc bị nước làm cho ướt nhẹp, dán lên cái trán no đủ của anh, áo sơ mi dán vào vào cơ thể, hormone nhanh chóng tăng lên!
Mặt Thương Trăn hơi đỏ lên, cô nghiến răng, “Anh… Đứng dậy cho em! Nếu không thì em đổi phòng…”
Cô còn chưa nói xong, đã bị Phong Hành Diễm cúi đầu, vội vàng hôn rồi!
Giống như sợ cô nói hết lời, nụ hôn của Phong Hành Diễm vừa dồn dập lại có tính xâm nhập.
Lúc anh đè xuống, mặt Thương Trăn vừa vặn biến mất vào mặt nước, cằm cô được Phong Hành Diễm nâng lên, chóp mũi lại ở dưới nước, rõ ràng là đang hôn môi, nhưng bị nước ngăn cách thành hai thế giới, trong tình huống cô không thể thở, chỉ có thể dùng sức đoạt lấy dưỡng khí mà Phong Hành Diễm cho cô, càng khiến nụ hôn này trở nên kịch liệt hơn!
Lúc trước cô không có cảm giác, nhưng hôm nay, cô vô cùng căng thẳng! Bị anh ôm lấy, làn da trần trụi trong không khí đều cảm thấy rùng mình!
“Anh còn nhìn!”
Thấy tầm mắt của Phong Hành Diễm nhìn người cô giống như đang đấu tranh, cuối cùng Thương Trăn thẹn quá thành giận, đẩy anh một cái!
Miệng của Phong Hành Diễm phát khổ, không phải là anh muốn nhìn, mà là…
Mà anh là người đàn ông bình thường được không? Lúc trước không thể đụng còn chưa tính, nhưng bây giờ vẫn không thể, lần trước của anh và Thương Trăn, cũng là lần đầu tiên thân mật khoảng hai năm trước, anh thật sự khổ mà không nói được.
Nhưng trong lòng biết bây giờ Thương Trăn đang chịu kích thích, Phong Hành Diễm ngoan ngoãn đứng dậy, nhưng chân bị thương giống như muốn đối nghịch với anh, đột nhiên căng lên!
Anh vốn đứng dậy được một nửa, lại đè nặng xuống, một tay chạm vào nơi không nên chạm, lần này, đôi mắt Thương Trăn đều đỏ vì tức.
“Phong Hành Diễm… Anh!”
Cô vốn định nhục nhã anh, ai bảo anh cố ý chiếm tiện nghi của cô! Nhưng thấy nước bị nhuộm đỏ, mà ngọn nguồn, là đầu gối của Phong Hành Diễm, lúc này Thương Trăn mới nhớ tới mấy ngày trước chân Phong Hành Diễm bị thương, hôm nay còn chạy nhanh, nhất định là vết thương nứt ra rồi, chỉ là anh mặc quần đen, không ai phát hiện ra thôi.
Nghĩ đến anh không cố ý, tức giận của Thương Trăn tới nhanh mà đi cũng nhanh, nhưng cô vẫn trừng mắt với Phong Hành Diễm, “Nhắm mắt lại!”
Lúc này Phong Hành Diễm còn chưa lấy lại tinh thần vì xúc cảm vừa rồi, anh vừa mới chạm vào… Chạm vào ngực Trăn Trăn rồi…
Nghĩ như vậy, anh nhắm mắt đồng thời mặt càng đỏ hơn, Thương Trăn giống như biết anh nghĩ gì, cô hừ một tiếng, muốn nhanh chóng rời khỏi bồn tắm.
Cơ thể người phụ nữ thơm mát và tràn ngập co dãn cọ qua cơ thể anh, nơi bị chạm tới giống như bị điện giật! Phong Hành Diễm rất muốn nếm thử một chút tư vị, nhưng lý trí nói với anh, bây giờ không phải lúc.
Đúng vậy, không phải lúc!
Nhưng lúc Thương Trăn muốn đứng dậy, mái tóc dài của cô bị Phong Hành Diễm đè lên, làm hại cô không cẩn thận trượt chân vào trong bồn tắm, bây giờ, cuối cùng cô không nhịn được tức giận rồi!
“Phong Hành Diễm, anh dám nói anh không cố ý không?”
Nhưng Phong Hành Diễm không nghe được nhiều như thế, mới vừa rồi vì đỡ cô, không để cô đập đầu xuống, dẫn đến bây giờ một tay anh để sau đầu cô, người dán sát vào cô, trái tim cũng đập thình thịch, giống như muốn nhảy ra khỏi cổ họng!
Hơn nữa lúc Thương Trăn mất đi lãnh đạm, phẫn nộ trừng anh, thực ra là tươi mới trước nay chưa từng có.
Thấy ánh mắt Phong Hành Diễm mê man, sợi tóc bị nước làm cho ướt nhẹp, dán lên cái trán no đủ của anh, áo sơ mi dán vào vào cơ thể, hormone nhanh chóng tăng lên!
Mặt Thương Trăn hơi đỏ lên, cô nghiến răng, “Anh… Đứng dậy cho em! Nếu không thì em đổi phòng…”
Cô còn chưa nói xong, đã bị Phong Hành Diễm cúi đầu, vội vàng hôn rồi!
Giống như sợ cô nói hết lời, nụ hôn của Phong Hành Diễm vừa dồn dập lại có tính xâm nhập.
Lúc anh đè xuống, mặt Thương Trăn vừa vặn biến mất vào mặt nước, cằm cô được Phong Hành Diễm nâng lên, chóp mũi lại ở dưới nước, rõ ràng là đang hôn môi, nhưng bị nước ngăn cách thành hai thế giới, trong tình huống cô không thể thở, chỉ có thể dùng sức đoạt lấy dưỡng khí mà Phong Hành Diễm cho cô, càng khiến nụ hôn này trở nên kịch liệt hơn!