Mộ An An bình tĩnh xem hết những bài viết ấy.
Một mực coi đến khi Mộ gia bị lôi vào.
Cô nghiêm túc xem những bài viết liên quan đến Mộ gia, đến khi xác định được bên trong đó không có những lời lẽ sỉ nhục đối với mẹ và ông ngoại cô, lúc này mới dừng lại.
Mộ An An đóng iPad lại, ánh mắt có chút mệt mỏi.
Tay Tông Chính Ngự đổi từ sau ót Mộ An An đến vành tai cô.
Người làm đưa nước ấm lên.
Tông Chính Ngự đưa nước cho Mộ An An.
Mộ An An nhìn Tông Chính Ngự một cái, sau đó dời mắt lên người Bác sĩ cố nói một câu: “Anh đem hợp đồng bán thân của Giang cầm cho Thất gia, đúng không?”
Câu này của Mộ An An khiến trái tim Bác sĩ Cố nhảy lên.
Anh biết con hồ ly nhỏ này vẫn luôn rất thông minh, nhưng không ngờ tới lại có thể nhạy bén như thế.
Vừa nhìn liền có thể phát hiện ra Thất gia đã nhúng tay vào.
Mộ An An lúc này lại bình tĩnh nói: “Bản hợp đồng bán thân đó của Giang cầm đến cả tôi cũng không có, chỉ có anh có.”
Tính toán lúc đầu của Mộ An An chính là lôi ra đựợc hợp đồng bán thân của Giang Cầm, rồi làm oanh tạc một phen, sau đó mới nhờ trang web chính thức của Giang Đô Hội ra mặt làm rõ thật giả giữa hai tờ hợp đồng.
Cuối cùng mới đi tìm ba cô y tá dùng tên thật kia ra thanh minh, và cả những đoạn phim, hình ảnh gốc mà Mộ An An bị chụp được.
Mà hiện tại là nhiều thêm đoạn phim thanh minh của Trần Hoa và sự thanh minh đẩy khinh bỉ của Trương Hiểu.
Đúng là đốt cho chuyện này một trận lửa to.
Khiến Giang cầm hoàn toàn trở thành tâm điểm của vấn đề, hứng chịu hàng vạn mũi tên phẫn nộ.
Trước kia những người này công kích Mộ An An tàn nhẫn bao nhiêu, thì hiện tại đều cảm thấy mình bị người ta chơi xỏ, từ đó mà đem tất cả những phẫn nộ và công kích bắn lên hết người Giang cầm.
Tốc độ vô cùng nhanh, Giang Trấn và Quách Nguyệt Hoa dắt theo Giang cầm rời khỏi Ngự Viên Loan, vừa đến bệnh viện thì đã bị một đám phóng viên công kích!
Tất nhiên những chuyện này Mộ An An còn chưa biết được.
Cô bình tĩnh nhìn Bác sĩ cố, đợi hắn đáp lại câu hỏi vừa rồi của cô.
Bác sĩ Cố có chút không biết phải trả lời như thế nào.
Ánh mặt trời của buổi trưa này có chút gắt, chiếu lên người bọn họ.
Làn da trắng nõn của Mộ An An đã có chút ửng đỏ lên.
Mà Tông Chính Ngự vốn dĩ đang mân mê tai Mộ An An, lúc này lại đè lên nón cô.
“Là ta bảo cậu ta làm.”
“Bao gồm cả chuyện của Trần Hoa sao?”
Mộ An An nhìn chằm chằm Tông Chính Ngự.
“Không phải!”
Bác sĩ Cố vội vàng nói: “Là Trần Hoa tự nguyện nói.”
Nói xong, Tông Chính Ngự liền bắn cho hắn ta một ánh mắt cảnh cáo.
Mộ An An lại cứng đầu truy hỏi: “Cho nên, Cố Thư Khanh, tôi muốn biết một chân tướng chính xác 100%.”
“Trần Hoa có phản bội tôi không?”
Mộ An An ngẩng đầu, dùng đôi mắt vô cùng cứng đầu nhìn Bác sĩ cố.
Đối với cô mà nói, tất cả những gì trên mạng đều đã kết thúc.
Mà giờ cô chỉ muốn biết cái chân tướng này!
Hơn nữa là một chân tướng đúng 100%.
Bác sĩ Cố nhìn ánh mắt ấy của Mộ An An, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Tình huống của Trần Hoa phức tạp.
Đáp án mà Mộ An An muốn, Bác sĩ cố không cách nào đưa ra được.
Im lặng khoảng một phút, hắn mới nói một câu: “Một nửa.”
“Tôi không muốn cái lời như thế, tôi muốn cái khẳng định.”
Mộ An An nói: “Phản bội, có hay không?”
Bác sĩ Cố lại im lặng một lần nữa.
La Sâm thấy thế liền bổ sung một câu: “tiểu thư An An, Trần Hoa không có phản bội cô.
Một mực coi đến khi Mộ gia bị lôi vào.
Cô nghiêm túc xem những bài viết liên quan đến Mộ gia, đến khi xác định được bên trong đó không có những lời lẽ sỉ nhục đối với mẹ và ông ngoại cô, lúc này mới dừng lại.
Mộ An An đóng iPad lại, ánh mắt có chút mệt mỏi.
Tay Tông Chính Ngự đổi từ sau ót Mộ An An đến vành tai cô.
Người làm đưa nước ấm lên.
Tông Chính Ngự đưa nước cho Mộ An An.
Mộ An An nhìn Tông Chính Ngự một cái, sau đó dời mắt lên người Bác sĩ cố nói một câu: “Anh đem hợp đồng bán thân của Giang cầm cho Thất gia, đúng không?”
Câu này của Mộ An An khiến trái tim Bác sĩ Cố nhảy lên.
Anh biết con hồ ly nhỏ này vẫn luôn rất thông minh, nhưng không ngờ tới lại có thể nhạy bén như thế.
Vừa nhìn liền có thể phát hiện ra Thất gia đã nhúng tay vào.
Mộ An An lúc này lại bình tĩnh nói: “Bản hợp đồng bán thân đó của Giang cầm đến cả tôi cũng không có, chỉ có anh có.”
Tính toán lúc đầu của Mộ An An chính là lôi ra đựợc hợp đồng bán thân của Giang Cầm, rồi làm oanh tạc một phen, sau đó mới nhờ trang web chính thức của Giang Đô Hội ra mặt làm rõ thật giả giữa hai tờ hợp đồng.
Cuối cùng mới đi tìm ba cô y tá dùng tên thật kia ra thanh minh, và cả những đoạn phim, hình ảnh gốc mà Mộ An An bị chụp được.
Mà hiện tại là nhiều thêm đoạn phim thanh minh của Trần Hoa và sự thanh minh đẩy khinh bỉ của Trương Hiểu.
Đúng là đốt cho chuyện này một trận lửa to.
Khiến Giang cầm hoàn toàn trở thành tâm điểm của vấn đề, hứng chịu hàng vạn mũi tên phẫn nộ.
Trước kia những người này công kích Mộ An An tàn nhẫn bao nhiêu, thì hiện tại đều cảm thấy mình bị người ta chơi xỏ, từ đó mà đem tất cả những phẫn nộ và công kích bắn lên hết người Giang cầm.
Tốc độ vô cùng nhanh, Giang Trấn và Quách Nguyệt Hoa dắt theo Giang cầm rời khỏi Ngự Viên Loan, vừa đến bệnh viện thì đã bị một đám phóng viên công kích!
Tất nhiên những chuyện này Mộ An An còn chưa biết được.
Cô bình tĩnh nhìn Bác sĩ cố, đợi hắn đáp lại câu hỏi vừa rồi của cô.
Bác sĩ Cố có chút không biết phải trả lời như thế nào.
Ánh mặt trời của buổi trưa này có chút gắt, chiếu lên người bọn họ.
Làn da trắng nõn của Mộ An An đã có chút ửng đỏ lên.
Mà Tông Chính Ngự vốn dĩ đang mân mê tai Mộ An An, lúc này lại đè lên nón cô.
“Là ta bảo cậu ta làm.”
“Bao gồm cả chuyện của Trần Hoa sao?”
Mộ An An nhìn chằm chằm Tông Chính Ngự.
“Không phải!”
Bác sĩ Cố vội vàng nói: “Là Trần Hoa tự nguyện nói.”
Nói xong, Tông Chính Ngự liền bắn cho hắn ta một ánh mắt cảnh cáo.
Mộ An An lại cứng đầu truy hỏi: “Cho nên, Cố Thư Khanh, tôi muốn biết một chân tướng chính xác 100%.”
“Trần Hoa có phản bội tôi không?”
Mộ An An ngẩng đầu, dùng đôi mắt vô cùng cứng đầu nhìn Bác sĩ cố.
Đối với cô mà nói, tất cả những gì trên mạng đều đã kết thúc.
Mà giờ cô chỉ muốn biết cái chân tướng này!
Hơn nữa là một chân tướng đúng 100%.
Bác sĩ Cố nhìn ánh mắt ấy của Mộ An An, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Tình huống của Trần Hoa phức tạp.
Đáp án mà Mộ An An muốn, Bác sĩ cố không cách nào đưa ra được.
Im lặng khoảng một phút, hắn mới nói một câu: “Một nửa.”
“Tôi không muốn cái lời như thế, tôi muốn cái khẳng định.”
Mộ An An nói: “Phản bội, có hay không?”
Bác sĩ Cố lại im lặng một lần nữa.
La Sâm thấy thế liền bổ sung một câu: “tiểu thư An An, Trần Hoa không có phản bội cô.
/826
|