Những lời này của Giang Trấn trực tiếp xuyên vào điểm đau của Quách Nguyệt Hoa.
Bà ta hoàn toàn không muốn nhớ lại bà ta đã sống khom lưng khuỵu gối như thế nào trước khi trở thành nữ chủ nhân của Giang gia.
Mất đi Giang gia là bà ta sẽ mất tất cả!
Nội tâm Quách Nguyệt Hoa vô cùng phẫn nộ, đặc biệt là khi nhìn thấy biểu cảm hờ hững kia của Mộ An An, nhưng bà chỉ có thể nhịn sự nhục nhã đó.
Bà ta nhẹ nhàng kéo tay Giang Trấn, nói với Mộ An An: “Tiểu thư An An, liên quan đến những xúc phạm và tổn thương mà trước đó tiểu Cầm gây ra cho cô, với tư cách người mẹ tôi đã dạy dỗ con không tốt, là tôi sai.
Lần nữa tôi gửi lời xin lỗi đến tiểu thư An An, hy vọng tiểu thư An An có thể đại nhân bỏ qua cho tiểu nhân!”
Quách Nguyệt Hoa nói xong những lời này thì cúi rạp người trước Mộ An An!
Giang Trấn thấy thế lập tức bổ sung: “Tiểu thư An An thân phận cao quý, là chúng tôi mạo phạm rồi, xin tiểu thư An An tha thứ!”
Giang Trấn nói xong cũng hướng về phía Mộ An An gập người 90 độ.
Đối mặt với lời xin lỗi của hai người, biểu cảm trên mặt Mộ An An vô cùng hờ hững, không hề có chút cảm xúc nào.
Ngược là Giang cầm đang ngồi trên sofa, nhìn thấy ba mẹ mình cúi đầu trước mặt Mộ An An như thế, cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Phẫn nộ, không cam tâm.
Đủ loại cảm xúc trào dâng, khiến đôi mắt nhìn chằm chằm Mộ An An của cô ta trở nên đỏ bừng.
Cô ta hận không được xông đến đồng quy vô tận với Mộ An An!
Dựa vào đâu!
Một con nhỏ xấu xí mà ba mẹ cô phải cúi đầu?
Muốn Giang gia nhà bọn họ phải cùng đẳng cấp!
Nếu là với Thất gia, khỏi phải nói đến khom lưng, cho dù có quỳ xuống đất cũng là đương nhiên bởi vì địa vị Thất gia ở trên cao.
Nhưng dựa vào đâu mà phải cúi đầu trước một con nhỏ xuất thân thấp kém như vậy!
Nội tâm Giang cầm vô cùng vặn vẹo.
Mộ An An liếc cô ta một cái, cúi đầu chỉnh lại tóc mình, khoé miệng hơi cong lên.
Nhưng khi ngẩng đầu thì biểu cảm rất bình tĩnh.
Mộ An An nói: “Chú Giang, bà Giang, hai người khách sáo rồi.”
Giang Trấn ngẩng đầu cười cười: “Đây là chuyện nên làm.”
Mặc dù bà Quách Nguyệt Hoa cảm thấy nhục nhã, nhưng một khi đã cúi đầu thì bà sẽ không để cái cúi đầu của mình bị lỗ được.
Vì thế liền nói: “Vậy thì xin tiểu thư An An giơ tay đánh khẽ, đừng để truyền thông phát tán ảnh xấu của tiểu cầm ở Giang Đô Hội.”
Mộ An An cúi đầu nở một nụ cười sâu xa.
“Thật ra nếu như bây giờ chuyện của Giang cầm tiểu thư bị lộ ra thì cũng không có ai để tâm đâu.”
Giọng điệu Mộ An An nhàn nhạt, đáy mắt loé lên sự lạnh lẽo: “Dù sao bây giờ trên mạng đều đang nổi lên tin tức của tôi, nghe nói hôm qua có người công khai hợp đồng bán thân của tôi ở Giang Đô Hội lên mạng, đến bây giờ còn đang sôi nổi kìa.”
Lời này Mộ An An đúng là đã nói đến trọng điểm: “Bà Giang, tôi đúng là cảm thấy tò mò, không biết là ai mà cứ năm lần bảy lượt không buông tha cho tôi, cứ phải đăng hết tin tức của tôi lên mạng nhỉ?”
Sáng sớm lúc Mộ An An thức dậy đã lướt qua web.
Phát hiện những bài viết nói Mộ An An không kiểm soát hành vi, đời tư hỗn loạn,
thậm chí nói cô là ngựa gầy Dương Châu, tất cả đều điên cuồng nổi lên hết như măng mọc sau mưa.
Tất cả chủ blog đều mang theo tâm lý sỉ nhục, công kích Mộ An An.
Bà ta hoàn toàn không muốn nhớ lại bà ta đã sống khom lưng khuỵu gối như thế nào trước khi trở thành nữ chủ nhân của Giang gia.
Mất đi Giang gia là bà ta sẽ mất tất cả!
Nội tâm Quách Nguyệt Hoa vô cùng phẫn nộ, đặc biệt là khi nhìn thấy biểu cảm hờ hững kia của Mộ An An, nhưng bà chỉ có thể nhịn sự nhục nhã đó.
Bà ta nhẹ nhàng kéo tay Giang Trấn, nói với Mộ An An: “Tiểu thư An An, liên quan đến những xúc phạm và tổn thương mà trước đó tiểu Cầm gây ra cho cô, với tư cách người mẹ tôi đã dạy dỗ con không tốt, là tôi sai.
Lần nữa tôi gửi lời xin lỗi đến tiểu thư An An, hy vọng tiểu thư An An có thể đại nhân bỏ qua cho tiểu nhân!”
Quách Nguyệt Hoa nói xong những lời này thì cúi rạp người trước Mộ An An!
Giang Trấn thấy thế lập tức bổ sung: “Tiểu thư An An thân phận cao quý, là chúng tôi mạo phạm rồi, xin tiểu thư An An tha thứ!”
Giang Trấn nói xong cũng hướng về phía Mộ An An gập người 90 độ.
Đối mặt với lời xin lỗi của hai người, biểu cảm trên mặt Mộ An An vô cùng hờ hững, không hề có chút cảm xúc nào.
Ngược là Giang cầm đang ngồi trên sofa, nhìn thấy ba mẹ mình cúi đầu trước mặt Mộ An An như thế, cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Phẫn nộ, không cam tâm.
Đủ loại cảm xúc trào dâng, khiến đôi mắt nhìn chằm chằm Mộ An An của cô ta trở nên đỏ bừng.
Cô ta hận không được xông đến đồng quy vô tận với Mộ An An!
Dựa vào đâu!
Một con nhỏ xấu xí mà ba mẹ cô phải cúi đầu?
Muốn Giang gia nhà bọn họ phải cùng đẳng cấp!
Nếu là với Thất gia, khỏi phải nói đến khom lưng, cho dù có quỳ xuống đất cũng là đương nhiên bởi vì địa vị Thất gia ở trên cao.
Nhưng dựa vào đâu mà phải cúi đầu trước một con nhỏ xuất thân thấp kém như vậy!
Nội tâm Giang cầm vô cùng vặn vẹo.
Mộ An An liếc cô ta một cái, cúi đầu chỉnh lại tóc mình, khoé miệng hơi cong lên.
Nhưng khi ngẩng đầu thì biểu cảm rất bình tĩnh.
Mộ An An nói: “Chú Giang, bà Giang, hai người khách sáo rồi.”
Giang Trấn ngẩng đầu cười cười: “Đây là chuyện nên làm.”
Mặc dù bà Quách Nguyệt Hoa cảm thấy nhục nhã, nhưng một khi đã cúi đầu thì bà sẽ không để cái cúi đầu của mình bị lỗ được.
Vì thế liền nói: “Vậy thì xin tiểu thư An An giơ tay đánh khẽ, đừng để truyền thông phát tán ảnh xấu của tiểu cầm ở Giang Đô Hội.”
Mộ An An cúi đầu nở một nụ cười sâu xa.
“Thật ra nếu như bây giờ chuyện của Giang cầm tiểu thư bị lộ ra thì cũng không có ai để tâm đâu.”
Giọng điệu Mộ An An nhàn nhạt, đáy mắt loé lên sự lạnh lẽo: “Dù sao bây giờ trên mạng đều đang nổi lên tin tức của tôi, nghe nói hôm qua có người công khai hợp đồng bán thân của tôi ở Giang Đô Hội lên mạng, đến bây giờ còn đang sôi nổi kìa.”
Lời này Mộ An An đúng là đã nói đến trọng điểm: “Bà Giang, tôi đúng là cảm thấy tò mò, không biết là ai mà cứ năm lần bảy lượt không buông tha cho tôi, cứ phải đăng hết tin tức của tôi lên mạng nhỉ?”
Sáng sớm lúc Mộ An An thức dậy đã lướt qua web.
Phát hiện những bài viết nói Mộ An An không kiểm soát hành vi, đời tư hỗn loạn,
thậm chí nói cô là ngựa gầy Dương Châu, tất cả đều điên cuồng nổi lên hết như măng mọc sau mưa.
Tất cả chủ blog đều mang theo tâm lý sỉ nhục, công kích Mộ An An.
/826
|