Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 262:

/318


Chương 262:

Editor: May

 

          Mộ Hi đi lên lầu, đi vào phòng ngủ, trong lòng trống rỗng, bởi vì ông xã không có ở đây, liền không có người  xoay quanh cô, đột nhiên thiếu rất nhiều, Mộ Hi vội vàng lấy điện thoại di động ra, gọi qua.

 

          Nam Cung Diệu ở trên xe, thấy là điện thoại của cô vợ nhỏ, trong lòng rất vui vẻ.

 

          "Bà xã, nhớ anh?" Nam Cung Diệu hỏi.

 

          "Nói nhảm, không nhớ anh liền không thể điện thoại sao?" Mộ Hi rống to. Thật ra vì sao Mộ Hi muốn rống? Vì Nam Cung Diệu hỏi như vậy giống như cô không rời bỏ được đàn ông!

 

          "Bà xã, anh nhớ em." Nam Cung Diệu nói, Lãnh Đông nắm tay lái cười cười, xem ra thực nên kết hôn, bây giờ lúc nào tổng giám đốc Diệu cũng hết sức thích cười, xem ra là rất thoải mái.

 

          "..." Mộ Hi không nói gì, bắt đầu hối hận vừa rồi quá dữ tợn, nghe được ông xã nói nhớ cô, Mộ Hi khó chịu nói không ra lời, thật ra cô càng nhớ anh.

 

          "Bà xã, bà xã, em làm sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?" Nam Cung Diệu vốn là dựa vào trên ghế xe, đột nhiên thân thể ngồi thẳng một chút, hết sức lo lắng hỏi.

 

          Lãnh Đông đột nhiên nhìn về phía Nam Cung Diệu, thật ra anh cũng hết sức quan tâm người trong nhà, kể cả Mộ Hi.

 

          "Ông xã... hu hu... em không sao... hu hu... em rất tốt... Chỉ là rất nhớ anh..." Mộ Hi bất đắc dĩ lau nước mắt, vì sao hiện tại hay khóc như vậy, chẳng lẽ là ông xã quá cưng chiều cô, mình đã không rời bỏ được anh.

 

          "Bà xã, đừng khóc, anh sẽ trở về rất nhanh thôi, thật sự, chờ một chút liền đến khách sạn, chúng ta gọi video, ngoan ngoãn, đừng khóc, em có biết nước mắt của em khiến lòng anh rất đau không!" Nam Cung Diệu nghe được tiếng khóc của Mộ Hi, không biết làm sao, lo lắng hận không thể bay đến bên cạnh Mộ Hi một chút.

 

          Lãnh Đông thấy tổng giám đốc Diệu luôn luôn trấn tĩnh, một khi đối mặt với Mộ Hi, anh ấy liền trở nên không bình tĩnh, phụ nữ thật sự là khắc tinh của đàn ông!

 

          Nam Cung Diệu đến khách sạn, nhanh chóng bật máy tính lên, bắt đầu video với cô vợ nhỏ.

 

          Mộ Hi đã sớm nằm sấp chờ ở trên giường, cũng đã ngừng khóc, vểnh chân nhỏ lên, hàn huyên với Nam Cung Diệu.

 

          "Ông xã, ăn cơm chưa?" Mộ Hi quan tâm hỏi.

 

          "Vẫn chưa, lập tức đi ăn, anh muốn dụ dỗ cô vợ nhỏ của anh cao hứng trước, anh mới yên tâm đi ăn cơm." Nam Cung Diệu nhìn cô vợ nhỏ, thật muốn ôm cô vào trong ngực.

 

          Hai người tán gẫu thật lâu, lúc này Lãnh Đông tiến đến, Mộ Hi nhìn thấy tay anh ta cầm một cái điện thoại di động đưa cho ông xã, Mộ Hi loáng thoáng nghe được hình như là điện thoại của ai đó, tìm Nam Cung Diệu nghe máy.

 

          "Ông xã, anh làm việc trước đi, có thời gian lại tán gẫu." Mộ Hi thấy vẻ mặt Lãnh Đông hết sức nghiêm túc, biết có chuyện quan trọng, nhưng mà theo trực giác của phụ nữ, đó không phải là chuyện tốt!

 

          Mộ Hi lại nghĩ, cô cũng giúp không được chuyện của đàn ông, dù sao chuyện gì cũng không làm khó được chồng cô.

 

          "Được, bà xã, anh hết bận sẽ gọi điện thoại cho em, nghỉ ngơi thật tốt, ăn cơm thật ngon." Nam Cung Diệu nói xong liền cúp, bởi vì chuyện có chút gấp, nhất định phải đi ngay lập tức.

 

          Hóa ra bên nước Mỹ này có người hãm hại công ty Nam Cung Diệu, cảnh sát tìm ra rất nhiều ma túy ở trong công ty, mặc dù Nam Cung Diệu có thế lực hắc bang của mình, nhưng thứ nhất: Không làm mua bán ma túy; thứ hai: Không làm mua bán sắc tình; nhưng những độc phẩm này là đến như thế nào?

 

          Còn có anh nhận được một phong thư nặc danh, nói rằng biết là ai hãm hại anh, cho nên hẹn anh gặp mặt, Nam Cung Diệu tự nhiên muốn đi, bởi vì đây là một manh mối, dựa vào cảnh sát, anh sẽ chịu oan khuất vào tù, hoàn toàn không thể tin tưởng hiệu suất làm việc của cảnh sát, cho nên anh phải tự rửa sạch tội danh giúp mình.

 

          Ai ngờ, Nam Cung Diệu dựa theo địa chỉ đi đến nơi hẹn, phát hiện là cái bẫy, anh mới hiểu được không phải có người muốn hãm hại anh, mà là có người muốn mạng của anh.

 

          Liền ở một tuần lễ trước kia, một tổ chức bí mật nhận được một kế hoạch ám sát, chính là ai giết Nam Cung Diệu - tổng giám đốc tập đoàn Nam Cung có thể nhận được năm ngàn vạn USD, cho nên hiện tại đầu của Nam Cung Diệu tự nhiên là thành cây rụng tiền, khiến người muốn phát tài, có ai không muốn thử xem, cho nên mới thành ra như vậy. Đầu tiên lừa gạt Nam Cung Diệu đến nước Mỹ, bởi vì đồn đãi Nam Cung Diệu ra cửa chưa bao giờ dẫn theo nhiều người lắm, nhiều nhất ba bốn người, lúc này đây Nam Cung Diệu mang lại ít, chỉ dẫn theo một mình Lãnh Đông, cho nên đối phương càng nắm chắc hơn.

 

          Sau khi Nam Cung Diệu và Lãnh Đông đi vào, liền phát hiện không đúng, nhưng nhất định phải bình tĩnh, bởi vì địch không động, anh không động, địch muốn động, anh sẽ động trước, cho đối phương trở tay không kịp.

 

          "Lãnh Đông, sự tình không ổn, một khi có cơ hội, bỏ chạy, đến lúc đó chúng ta gặp mặt ở bờ sông phía Tây thành phố." Nam Cung Diệu thì thầm.

 

          "Ừ, anh Diệu, cẩn thận." Khóe miệng Lãnh Đông động động, ám hiệu Nam Cung Diệu.

 

          Đột nhiên, trong bóng tối đi ra rất nhiều người, mỗi người có cầm dao phay trong tay, có gậy điện, có gậy sắt, còn có xích sắt, bọn họ bao vây Nam Cung Diệu và Lãnh Đông, người người đều là hung thần ác sát.

 

          Nam Cung Diệu dùng sức nắm chặt quả đấm, làm xong chuẩn bị ứng chiến.

 

          "Lên - - "

 

          Không biết ai hô một câu lên, một vòng người bắt đầu đánh nhau với Nam Cung Diệu và Lãnh Đông.

 

          Mục tiêu của mọi người đều là Nam Cung Diệu, Lãnh Đông chỉ có ra sức chém giết, hy vọng quật ngã không phải là anh và tổng giám đốc Diệu, mắt thấy nguyên một đám người da đen nằm xuống, cánh tay Nam Cung Diệu cũng bị vết đao, anh đã phát hiện bọn họ muốn giết chính là anh, cho nên Lãnh Đông không cần thiết bồi tính mạng theo.

 

          Mắt thấy người càng đến càng nhiều, giống như hoàn toàn là giết không hết! Nam Cung Diệu nghĩ đến Mộ Hi, nghĩ đến nét mặt bọn nhỏ tiễn anh ở sân bay, anh không thể chết được, vì vậy anh giống như điên vậy, đại khai sát giới, hiện tại trên đất, trên người ngoại trừ máu vẫn là máu, còn có thi thể đầy đất.

 

          Mộ Hi ở nhà, đột nhiên mí mắt nhảy lên, trong lòng hốt hoảng, không tốt, có loại dự cảm xấu, vì vậy Mộ Hi nắm áo khoác lên chạy tới nhà ông Lãnh, bởi vì bọn họ ở vô cùng gần, cho nên không cần lái xe, lập tức có thể đến, vào lúc Mộ Hi đi tới cửa nhà ông Lãnh, Mộ Hi vừa định gõ cửa, liền nghe được ông Lãnh đang nói chuyện.

 

          "Đông nhi, cháu đừng hoảng hốt, ta lập tức liên lạc Lãnh Huyết, để nó hỗ trợ tìm người, cháu ngàn vạn đừng nói lỡ miệng bên chỗ Mộ Hi, ta lo lắng đứa bé kia không chịu nổi, Diệu Nhi nhất định sẽ phúc lớn mạng lớn!" Một câu nói này của ông Lãnh khiến Mộ Hi gần như muốn té xỉu, có ý gì? Chẳng lẽ là ông xã đã xảy ra chuyện? Không được, bọn họ gạt mình, mình nhất định phải đi tìm anh ấy.

 

          Mộ Hi nghiêng đầu chạy vào trong nhà, lúc này cô đã không biết khóc, bởi vì cô nhất định phải kiên cường, bởi vì trong nhà có trẻ con và người già, cho nên cô không thể dọa bọn họ.

 

          Mộ Hi về đến nhà, cố gắng hít sâu một cái, đi về phía phòng con trai.

 

          "Bảo bối, mẹ muốn đi nước Mỹ, đưa một chút tài liệu của cha con cho mẹ, con cũng biết cơ mật công ty, cha không yên tâm dùng người khác, cho nên mẹ muốn tự mình đưa những tài liệu này đi, con trai có thể hay không?"

 

          Mộ Hi tận lực khiến cho mình giống như bình thường, nói chuyện hết sức tùy ý, bởi vì bình thường cô chính là gọi con trai bảo bối, Nam Nam không có hoài nghi, cậu là hoài nghi cha cố ý lừa gạt mẹ thôi, chỉ là người phụ nữ ngốc này không biết mà thôi, thôi, liền xem như con trai cho bọn họ một lần phúc lợi là được.

 

          "Được, mẹ sớm trở lại một chút?" Nam Nam sảng khoái đáp ứng.

 

          Mộ Hi đi ra ngoài, cô mở quỹ bảo hiểm của Nam Cung Diệu ra, lấy súng lục mô hình nhỏ kia ra, còn có dụng cụ giảm thanh, cô còn cầm thẻ vàng, còn có hộ chiếu, còn có rất nhiều tiền mặt, bởi vì đến lúc đó sẽ dùng đến rất nhiều tiền.

 

          Mộ Hi bay cả đêm đến nước Mỹ, mà về phía cha chồng, Nam Nam đương nhiên sẽ giải thích rõ ràng, đây cũng là vì sao Mộ Hi không có tự mình đi hỏi ý của ông, cô cũng lo lắng cho mình không khống chế nổi sẽ khóc lên, đến lúc đó thì phiền toái!

 


/318

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status