Chương 224:
Editor: May
Nam Cung Diệu vừa cẩn thận ngửi một lần, không có mùi lạ, bởi vì bản thân anh thích sạch sẽ, hết sức thích sạch sẽ, trong phòng có mùi, sao anh sẽ không ngửi thấy?
"Lập tức mở tất cả cửa sổ ra, để ánh mặt trời tiến vào." Đại sư có chút không thở nổi, loại mùi hôi thối này ùn ùn kéo tới, làm cho ông đầu váng mắt hoa, mùi hôi thối càng ngày càng đậm.
Nam Cung Diệu nhanh chóng mở tất cả cửa sổ ra, ánh mặt trời chiếu vào, ánh nắng ấm áp soi sáng trên chiếc giường lớn kia, Mộ Hi tái nhợt ở trên giường vẫn có một loại khí chất kỳ lạ.
Chỉ chốc lát sau, mùi trong phòng tản đi rất nhiều, cao tăng đi về phía Mộ Hi, nhìn xem người phụ nữ hoạt bát đáng yêu ngày đó, hiện tại lại không có một chút sinh khí, hơi thở vừa rồi làm cho ông hết sức sợ hãi, bởi vì loại hơi thở này chỉ có người sắp tử vong mới có thể phát ra. Vẻ mặt đại sư làm cho Nam Cung Diệu và Nam Nam cực kỳ lo lắng, Mộ Hi không thể có chuyện, quyết không thể có chuyện, bởi vì người bên cạnh đều hết sức yêu hết sức yêu cô.
Đại sư bấm ngón tay tính toán, thuận thế ngẩng đầu lên, chỉ thấy phía trên có một đoàn khói đen, đương nhiên mắt phàm là nhìn không thấy được, giống như bọn họ cũng không ngửi thấy được mùi hôi vừa rồi.
"Phi lễ chớ nhìn, chàng trai, ta muốn kiểm tra một chút giúp phu nhân của cậu, phiền toái cởi áo khoác của cô ấy ra." Cao tăng nói, bởi vì ông hoài nghi Mộ Hi bị hơi thở gì đó khóa lại , bởi vì hơi thở người của cô rất yếu, thân thể liên tục có mùi hôi thối, hẳn là có động tay động chân, nguồn gốc chính là thân thể.
"Ừ." Nam Cung Diệu từ từ cởi áo khoác Mộ Hi ra, bên trong chỉ để lại một cái áo ngực.
"Ta tránh một chút, cậu cởi toàn bộ quần áo của cô ấy, chàng trai, đây là chuyện liên quan đến mạng người, nắm chặt thời gian." Cao tăng nghiêng đầu sang chỗ khác, cũng không có rời đi.
"Được rồi đại sư." Nam Cung Diệu cởi toàn bộ quần áo của Mộ Hi đi.
Đại sư nghiêng đầu sang chỗ khác, chỉ là một cái.
"Lật cô ấy lại." Cao tăng nói.
Nam Cung Diệu cẩn thận lật Mộ Hi lại, ai ngờ sau lưng có một hoa văn, màu đen, như thần chú.
"Cô ấy bị người đặt thần chú, chẳng lẽ vợ của cậu gặp qua vu nữ kia? Xem ra vu nữ kia đã biết Mộ Hi chính là người chân đạp thất tinh." Cao tăng nói.
"Chúng ta vẫn luôn cùng một chỗ, chưa thấy qua không sạch sẽ nào?" Nam Cung Diệu bắt đầu từ từ nhớ lại từng chuyện ngày hôm qua.
"Đây là đặt thần chú ở khoảng cách gần." Cao tăng nói, bởi vì khoảng cách xa là hoàn toàn không thể nào.
"Đại sư, ngày hôm qua vợ và em gái tôi từng ở riêng cùng một chỗ, hơn nữa, em gái tôi vừa rời đi, Mộ Hi liền nói muốn ngủ, từ đó liền không có tỉnh lại." Hiện tại Nam Cung Diệu cẩn thận ngẫm lại, Nam Cung Nhiên hết sức cổ quái, không nói gì hết, cũng không nháo gì, đây không phải là phong cách của con bé, trước kia Nhiên Nhiên thích quấn quít lấy anh, vì sao ngày hôm qua con bé liên tục không có đến gần anh, mà là yên tĩnh đến, yên tĩnh đi.
"Ác linh kia chỉ có mượn thân thể người mới có thể đến gần Mộ Hi, bởi vì Mộ Hi là chân đạp thất tinh, cho nên cô ta hoàn toàn không thể trực tiếp đến gần, xem ra em gái của cậu rất có thể chính là bị ác linh kia nhập vào người." Cao tăng nói.
"Cầu xin cao tăng cứu Mộ Hi." Nam Cung Diệu lo lắng nói.
"Cậu bình tĩnh một chút, ta sẽ nghĩ biện pháp, mang theo Mộ Hi, các người đều đi theo ta, ở đây không thể ở, Mộ Hi đã bị ác linh để mắt tới, bởi vì Mộ Hi chính là thần chú mấu chốt giải cứu nhà Nam Cung các người." Cao tăng nói.
"Nam Nam, thu dọn đơn giản một chút, không cần những thứ khác, chỉ cần đem theo giấy tờ của chúng ta, mang theo hai laptop, chúng ta lập tức đi." Nam Cung Diệu không thể để cho người nhà gặp nguy hiểm.
Chỉ chốc lát sau, Nam Nam đeo một cái ba lô, một tay nhấc hai máy tính, một tay dắt tay em gái, đứng ở bên giường Mộ Hi. Nam Cung Diệu nhanh chóng mặc quần áo vào cho Mộ Hi, dùng một tay ôm Mộ Hi vào trong ngực, nhìn cô vợ nhỏ một chút, trong lòng đau đớn không thôi.
"Các người đi trước, Nam Nam biết rõ nhà ta, nhét quyển kinh phật này vào trong lòng Mộ Hi, ta muốn dọn dẹp sạch sẽ nơi đây, không thể liên lụy người khác." Cao tăng nói.
"Đại sư, cẩn thận." Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi ra cửa, Nam Nam cũng theo sát ở phía sau.
Ra khỏi khách sạn, bọn họ gọi xe thẳng trong nhà đại sư, anh không thể lái xe thể thao, bởi vì Mộ Hi hoàn toàn không thể ngồi.
Bọn họ rất nhanh liền đến trong nhà đại sư, đồ đệ lập tức mang bọn họ vào thiện phòng, đặt Mộ Hi đặt ở phía trước một pho tượng phật, tiểu pháp sư đốt ba nén hương, bắt đầu gõ mõ, trong miệng bắt đầu niệm kinh.
Nam Cung Diệu đi ra ngoài, bấm điện thoại cho ông Lãnh.
"Ông Lãnh, ông và Lãnh Đông mau tới Thái Lan, Mộ Hi đã xảy ra chuyện, xem ra có thứ gì đó không muốn để chúng ta sống sót trở về!"
Nam Cung Diệu nói vô cùng nghiêm trọng, nhưng anh không sợ chính mình gặp chuyện không may, anh lo lắng người nhà có chuyện, cho nên hiện tại anh cần giúp một tay, anh muốn đích thân đi giải quyết một vài chuyện, mặc kệ đó là người hay là quỷ, dám tổn thương người phụ nữ và con của anh, anh tuyệt sẽ không bỏ qua cho vật kia.
"Dám đả thương người phụ nữ của tôi, là người tôi giết người, là quỷ tôi giết quỷ, nhiều nhất chính là để thứ không sạch sẽ kia chết một lần nữa." Nam Cung Diệu gầm nhẹ.
Đều nói mềm sợ cứng, cứng rắn sợ không muốn sống, coi như là quỷ, bà ta cũng có thời điểm sợ hãi.
Vì sao Nam Cung Diệu gọi ông Lãnh đến, bởi vì hình như ông Lãnh biết rõ một chút nguyền rủa của nhà Nam Cung, có lẽ có thể trợ giúp, gọi Lãnh Đông tới là giúp đỡ chăm sóc đứa bé.
Nam Cung Diệu muốn gặp lại ác linh đáng chết này!
Sau khi Lãnh Đông biết rõ Mộ Hi gặp chuyện không may, lập tức liên lạc sân bay, hỏi mấy giờ có thể tuyến đường có thể sử dụng, anh muốn lái máy bay riêng của Diệu tổng đi Thái Lan.
Thật ra, mấy ngày này Lãnh Ưng thu hoạch không nhỏ, ông đã liên lạc với đại sư phong thủy, đại sư đoán mệnh, còn có đám người đại sư bắt hồn, tóm lại là đại sư về phương diện này, ông đều mời đến hết. Sau khi bọn họ liên tục kiểm tra ngọn núi bên cạnh cây đại thụ từng hiện ngày sinh tháng đẻ Lãnh Tuyết, phát hiện ra ngày sinh tháng đẻ của Lãnh Tuyết bị một ác linh dùng thần chú khóa lại, vẫn luôn không có cách nào đầu thai làm người, nhưng Lãnh Tuyết lại không dám phản kháng, mới có thể bị ác linh liên tục khống chế.
Sau khi Lãnh Ưng biết rõ Mộ Hi gặp chuyện không may, trong lòng rất vội, nhất định là ác linh âm thầm giở trò, nhất định phải mang theo người.
Lãnh Ưng mở quỹ bảo hiểm ra, lấy ra vật bà cố nội lưu lại, ông mang theo va ly đi tới sân bay với Lãnh Đông, bọn họ đi máy bay suốt đêm.
Lúc rạng sáng, máy bay đã đến được Thái Lan, căn cứ địa chỉ Diệu tổng nói, đám người Lãnh Đông đi vào trong nhà cao tăng. Đây là một biệt thự riêng, là những người từng được cao tăng giúp đỡ xây lên, còn đặc biệt xây một phòng thiền cho ông, biết rõ ông muốn niệm kinh mỗi ngày, cho nên là nhất định phải có phòng thiền, những người có tiền này rất tin Phật giáo Trung Quốc.
Tiểu pháp sư ở cửa cung nghênh đám người Lãnh Ưng đến.
Chỉ chốc lát sau, tiểu pháp sư mang theo Lãnh Ưng và Lãnh Đông tiến vào, đi vào phòng thiền. Lãnh Ưng thấy Mộ Hi nằm ở giữa phòng thiền, sắc mặt tái nhợt, Mộ Hi đã hôn mê một ngày một đêm, vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, Nam Cung Diệu vẫn luôn tìm rất nhiều bác sĩ nổi tiếng, nhưng đều không có tác dụng, bởi vì muốn truyền nước biển để Mộ Hi bổ sung thể lực, nhưng lại chảy ra ngoài từng chút, hoàn toàn không chảy vào mạch máu Mộ Hi.
/318
|