Chương 222:
Editor : May
Lời nói của Mộ Hi làm cho Nam Cung Diệu ngẩn ra. Cái gì? Cô vợ nhỏ muốn hôn cô vào bây giờ, nhiều người như vậy, muốn làm gì? Nhìn chung quanh một chút đều là người Thái Lan, dù sao ở đây không có người quen, hôn thì hôn thôi, trước kia ở trên đường cái cũng đã thấy có người hôn môi ở ven đường, không nghĩ tới hôm nay chính mình phải đối mặt với loại cục diện lúng túng này, nhiều người như vậy, cô vợ nhỏ chủ động yêu cầu anh hôn cô, anh là đàn ông, không thể thua phụ nữ, hôn thì hôn.
Nam Cung Diệu hạ quyết tâm, cúi đầu, một tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Hi lên, đi lên liền cắn một ngụm, không nghĩ tới cô vợ nhỏ hài lòng liếm một dưới một cái, bộ dáng kia giống như hết sức thích mùi vị đó.
Đâu biết rằng động tác này mê người cỡ nào, máu toàn thân Nam Cung Diệu nhanh chóng lưu động, một vị trí nào đó trên thân thể chợt thức tỉnh, ý chí chiến đấu sục sôi.
"Như thế nào? Mùi vị ra sao?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Hương vị rất tuyệt, lại đến lần nữa." Đôi mắt Mộ Hi không chớp nhìn chằm chằm người phụ nữ kia, ai ngờ người phụ nữ kia còn chưa từ bỏ ý định, còn trừng mắt nhìn Mộ Hi, ánh mắt kia rất không có ý tốt, mang theo khiêu khích, mang theo quấy rối.
"Này? Người phụ nữ này, ở đây không thích hợp làm hành động sâu hơn, về nhà cho em, về nhà cho em, ông xã biết rõ em đói bụng, trước ủy khuất một chút." Nam Cung Diệu an ủi cô vợ nhỏ.
"Nhanh lên, giúp em một chút đi?" Hai tay Mộ Hi lắc lư cánh tay Nam Cung Diệu, làm nũng nói.
"Được rồi, một lần cuối cùng, hửm?" Nam Cung Diệu kêu lên một tiếng đau đớn, đây nếu là ở nhà, không cần cô vợ nhỏ yêu cầu, anh đã sớm ăn cô sạch sành sanh, hiện tại tốt lắm, nhiều người như vậy, cô vợ nhỏ lại chủ động như thế, thật sự là hiếm thấy!
Nam Cung Diệu cúi đầu, nâng cái cằm cô vợ nhỏ lên, nhanh chóng cắn một cái, ai ngờ Mộ Hi lại giống như vừa rồi, Nam Cung Diệu lại bị giật điện một tý, chỉ cảm thấy phía dưới bị giật đến muốn bốc khói lên.
"Ông xã, vì sao lúc nào người phụ nữ kia cũng nhìn em?" Mộ Hi không hiểu hỏi.
"Đứa ngốc, em đừng nhìn anh ta, anh ta cũng sẽ không nhìn em nữa, anh ta cho rằng em có ý tứ với anh ta đó. Nói cho em biết, anh ta chính là đàn ông!" Nam Cung Diệu bình tĩnh nói, thật ra hiện tại thân thể rất không bình tĩnh.
"Gạt người, cô ta mặc quần áo phụ nữ." Mộ Hi nói.
"Bà xã, lần đầu tiên em gặp gay ư?" Nam Cung Diệu nói.
"A, ai là gay? Đó không phải phụ nữ à!" Mộ Hi gầm nhẹ, khó trách nhìn thấy cô ta cao như vậy, vóc người cũng hết sức khôi ngô, khó trách.
Sau khi Mộ Hi biết rõ đó là gay, bị dọa dựa vào Nam Cung Diệu, hai tay ôm anh một trước một sau, mặt áp vào trong lòng Nam Cung Diệu, không dám liếc mắt nhìn người vừa rồi, bởi vì cô cho rằng trong lòng loại người này đều biến thái, cho nên ít nhìn thì tốt hơn!
Nam Cung Diệu ôn nhu ôm Mộ Hi, biết rõ trong đầu cô đang suy nghĩ gì.
Nam Cung Diệu mua phòng bao xa hoa, mặc dù đắt, nhưng là đáng giá, bởi vì có thể trôi qua thế giới hai người với cô vợ nhỏ, không bị người ngoài quấy rầy.
Mộ Hi cầm lấy vé, đi theo Nam Cung Diệu vào quán cà phê, bởi vì còn phải lại đợi thêm một lát, thời gian chưa đến.
Chỉ chốc lát sau, đã đến giờ, Mộ Hi hưng phấn đi theo Nam Cung Diệu đi vào, bọn họ đi vào phòng bao, đây là phòng tình nhân, xây dựng rất lãng mạn nóng bỏng, ghế sa lon hai người bằng da thật, phía trước là khay trà, phía trên là nhiều loại món ăn vặt.
Phim lập tức muốn bắt đầu, nhưng Nam Cung Diệu lại dùng một tay ôm Mộ Hi vào trong ngực, hung hăng hôn cô.
"Đợi chút, ông xã, không phải chúng ta muốn xem phim điện ảnh ư? Chúng ta cũng đã tốn tiền." Mộ Hi thở hổn hển nói, khuôn mặt nhỏ nhắn đã bị hôn đỏ lên, cái miệng nhỏ nhắn cũng bị Nam Cung Diệu hút đến khẽ sưng.
"Bà xã, xem phim điện ảnh là thứ yếu, nói chuyện yêu đương là trọng yếu, lại nói mới vừa rồi là ai nhất định muốn anh hôn mình ở nơi đại sảnh đám đông?" Nam Cung Diệu thở hổn hển nói, bàn tay đã cởi bỏ quần áo Mộ Hi, hai tay bắt đầu vuốt ve một đôi thỏ trắng lớn, Mộ Hi không khỏi ừ một tiếng.
"Sờ sờ nó, nhanh lên." Nam Cung Diệu yêu cầu Mộ Hi.
Trong nháy mắt mặt Mộ Hi đỏ bừng, người đàn ông này là muốn cô sờ cái đó? Không phải là lão Nhị chứ? Nghĩ tới đây xấu hổ đến cổ cũng hồng.
Mộ Hi hết sức bất đắc dĩ, phim còn chưa có xem, liền bị ông xã thân hôn đến thất điên bát đảo.
"Ông xã, nơi này có rất nhiều món ăn vặt, không ăn sẽ rất lãng phí đúng không?" Mộ Hi đã bị Nam Cung Diệu hôn đến mất đi lý trí, thân thể cũng rất khó chịu, cho nên muốn phân chia sự chú ý một chút, cho nên mới đành chỉ món ăn vặt Thái Lan trên bàn nói.
"Nói cho em biết, hiện tại anh chỉ nghĩ ăn em như thế nào?" Nam Cung Diệu trướng khó chịu nóng nảy, đương nhiên Mộ Hi cũng cảm thấy, mới sẽ nói như vậy, bởi vì cô đã cảm giác được độ cứng và nhiệt độ phía dưới.
"Nhưng ở đây sao được?" Mộ Hi khó xử nhìn Nam Cung Diệu.
"Ông xã anh chỉ có thể vất vả một chút, đến, lên đây đi." Nam Cung Diệu bế Mộ Hi lên.
"Anh?" Mộ Hi hiểu anh là có ý gì, chẳng lẽ là muốn đứng đến.
Thật đúng là, người đàn ông này thật sự rất khỏe, thế nhưng đứng kiên trì đến cuối cùng, đương nhiên cũng là mệt mỏi đến đầu đầy mồ hôi, cuối cùng anh ôn nhu để Mộ Hi xuống, Mộ Hi nhìn thấy liền đau lòng một trận, cô mặc quần áo tử tế, ngồi ở trong ghế sofa, để Nam Cung Diệu nằm ở trên chân cô, ôn nhu vuốt ngũ quan tuấn mỹ kia.
"Ông xã?" Mộ Hi ngọt ngào kêu, đối với Nam Cung Diệu mà nói, hai chữ này rất tốt đẹp.
"Hửm?" Nam Cung Diệu nhắm mắt lại, hưởng thụ một khắc tuyệt vời, hai người ai cũng không có tâm tư xem ti vi, hóa ra đi với người yêu mà nói, sẽ có bao nhiêu người xem phim điện ảnh thật sự nghiêm túc!
"Em yêu anh." Mộ Hi thẹn thùng nói ra ba chữ này.
Mộ Hi chính là người như vậy, nếu như yêu sẽ yêu khắc sâu, nếu anh không rời, Mộ Hi nhất định sẽ trở về, cô yêu người đàn ông này, yêu rất sâu, rất sâu...
Nam Cung Diệu mở mắt ra, nhìn chăm chú vào Mộ Hi, đôi mắt Mộ Hi ngập nước, lông mi thật dài cong cong, khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì ngượng ngùng liền trở nên phấn hồng, Nam Cung Diệu có loại cảm giác nằm mơ. Cô vợ nhỏ nói thương anh, quá trân quý, cứ hôn mê ở trong lòng của cô, vĩnh viễn không cần tỉnh lại, cứ được cô ôm như vậy, thật hạnh phúc.
"Anh hận em, hận em giờ mới yêu anh, bởi vì ở lần đầu tiên gặp em, anh đẫ yêu em, yêu rất vất vả, bởi vì em đều không để ý tới anh!" Nam Cung Diệu làm nũng nói, nhìn ông xã luôn luôn lãnh khốc đột nhiên có bộ dáng làm nũng, cảm giác rất buồn cười.
"Ông xã, em muốn cả đời này anh chỉ yêu em, chỉ thương em, không cho phép yêu người phụ nữ khác, mà em, cũng sẽ toàn tâm toàn ý yêu anh, trong lòng tuyệt sẽ không có người đàn ông thứ hai, anh có thể làm được không?" Mộ Hi nói nghiêm túc.
"Đứa ngốc, anh không phải là vẫn đang làm ư? Kể từ khi có em, anh liền không muốn bất kỳ người phụ nữ nào, càng sẽ không yêu người khác, bởi vì trong lòng của anh đã bị em lắp đầy rồi, rốt cuộc không thể chứa thêm bất kỳ người phụ nữ nào." Nam Cung Diệu thâm tình nói.
"Ông xã, thân thể của em, lòng của em, vẫn luôn là của anh, rất sạch sẽ, em vẫn sẽ luôn là của anh."
Mộ Hi nói ra ý nghĩ của mình, cho dù là cô đã từng rời đi, nhưng cô chưa bao giờ phản bội qua, trải qua nhiều lần khảo nghiệm như vậy với Nam Cung Diệu, cô đã hoàn toàn tin tưởng, Nam Cung Diệu là thật tâm yêu cô. Trước kia, cô không có tự tin nên rời đi, bởi vì cô lo lắng có một ngày anh sẽ chán cô, ngán cô, cho nên cô trốn tránh, hiện tại cô tin tưởng anh, tín nhiệm anh, cho nên cô muốn giao tâm cho anh, giao cho anh.
"Sau này của đời của anh sẽ là của em, em, Mộ Hi có thể chi phối anh vô điều kiện, bởi vì trong lòng của anh chỉ có em, vì em, cái gì cũng đáng giá." Nam Cung Diệu ôn nhu nói.
"Ông xã, em có chuyện muốn nói với anh." Mộ Hi nói.
/318
|