Chương 213:
Editor : May
Đương nhiên hắn cũng chỉ là thưởng thức, hiện tại hắn cũng không có tâm tình chơi phụ nữ, nói không chừng sẽ lập tức chết, đâu còn cảm tưởng gì khác, nhất là dấu tay màu đen trên chân vẫn còn không biến mất, đám người đi theo và pháp sư vẫn luôn cố gắng, nhưng đều là phí công, dùng rất nhiều biện pháp, dấu tay màu đen chính là không mất được!
Làm cho Âu Dương Hàng sốt ruột chính là đến Thái Lan mấy ngày rồi, vẫn luôn không thấy vị đại sư nổi tiếng kia, nghe nói vị đại sư này đã hơn một trăm tuổi , là vị cao tăng đắc đạo, ai ngờ mỗi lần đi bái phỏng đều không gặp được, nói là ra ngoài du sơn ngoạn thủy vẫn chưa về, cho nên Âu Dương Hàng đành phải không ngừng chờ đợi!
Mộ Hi chụp rất nhiều phong cảnh Thái Lan, bởi vì nơi này thật sự là rất đẹp, lúc Mộ Hi đang sửa sang lại ảnh chụp, thế nhưng phát hiện Nam Cung Nhiên cũng ở Thái Lan, bởi vì trong một tấm hình Mộ Hi chụp có một tấm ảnh chung với Nam Cung Nhiên và Hàng Thiên Vũ, bọn họ đã ở cùng một điểm cảnh lưu niệm, chỉ là vị trí cách bọn họ rất xa, cho nên cũng không có ai nhìn thấy đối phương.
Mộ Hi nhìn thấy bọn họ rất vui vẻ, cô cũng yên tâm, Thiên Vũ rốt cuộc tìm được hạnh phúc của mình.
"Mẹ, đang cười gì vậy?" Nam Nam hỏi.
"Con trai, con xem ai đây?" Mộ Hi chỉ chỉ người trong hình nói.
"Là chú Thiên Vũ."
Nam Nam hưng phấn nói, kỳ thật, Thiên Vũ còn là thầy của Nam Nam, Nam Nam vẫn luôn đi theo Thiên Vũ học teakwondo, từ hơn hai tuổi liền bắt đầu học, hiện tại đã học bảy tám năm, những chuyện này Nam Cung Diệu cũng không biết, bởi v bình thường anh bận rộn nhiều việc, mỗi khi anh bận xong về nhà, Nam Nam cũng đã làm xong việc, cho nên mỗi lần Nam Cung Diệu nhìn thấy con trai đều là ngoan ngoãn ở nhà ngây ngốc.
Thật ra cuộc sống Nam Nam hết sức phong phú, ban ngày ngoại trừ đi học chính là chơi đùa, có khi cảm giác tiết học của thầy cô hết sức nhàm chán, sẽ kiếm cớ trốn học, thầy cô cũng rất bất đắc dĩ, bởi vì mỗi lần kiểm tra, Nam Nam đều là đứng thứ nhất, cậu thường xuyên trốn học, thầy cô liền hoài nghi cậu làm bừa, cho nên lúc kiểm tra, lúc nào thầy cô cũng nhìn chằm chằm cậu, có một lần, trường học đặc biệt an bài một thầy giáo giám sát cậu, kết quả vẫn là một trăm điểm, hơn nữa mỗi môn đều là một trăm, điều này làm cho thầy cô cũng không có lý do cự tuyệt cậu xin nghỉ, bởi vì cậu đã hứa không làm trễ nãi học tập, cho nên Nam Nam thường xuyên chạy đi tìm Thiên Vũ học công phu.
Hàng Thiên Vũ rất thích Nam Nam, dù sao lúc Nam Nam sinh ra chính là ở bên cạnh Thiên Vũ, Thiên Vũ chính là người đầu tiền nhìn thấy Nam Nam đến trên thế giới này, đương nhiên ngoại trừ bác sĩ, y tá, lúc ấy Mộ Hi sinh con, Hàng Thiên Vũ giữ ở ngoài cửa, làm lúc y tá giao đứa bé cho Hàng Thiên Vũ, anh cảm giác đứa bé kia chính là của anh, cho nên đặc biệt có tình cảm.
Mỗi ngày Nam Cung Diệu cùng vợ con chơi đùa khắp nơi, hiện tại anh đang ôm con gái bổ sung thể lực, bởi vì mấy ngày nay anh liên tục làm khuôn vác cho những bảo bối này, mỗi ngày chính là chịu trách nhiệm mang theo bao lớn bao nhỏ.
Nam Cung Diệu nằm ở trên giường rất nhanh liền ngủ mất.
"Cuối cùng đã để cho anh đợi được người phụ nữ chân đạp thất tinh, nhưng tôi sẽ không để cho anh thực hiện được, ha ha..." Một giọng nói âm trầm kinh khủng vang lên.
"Bà là ai? Đi ra cho tôi."
Ở trong một không gian tối đen, Nam Cung Diệu lớn tiếng chất vấn.
"Đàn ông nhà Nam Cung đều là phạm tiện, tôi sẽ không để cho các người thực hiện được, ha ha ha..."
Giọng nói kinh khủng càng lúc càng lớn, lớn đến lỗ tai Nam Cung Diệu đều tê dại, nhưng cẩn thận vừa nghe lại giống như lộ ra một tia thê lương, Nam Cung Diệu nhìn chung quanh một chút, trống rỗng, không có bất kỳ hơi thở, Nam Cung Diệu khẽ mở hai mắt ra, phát hiện mình còn nằm ở trên giường, anh mơ mơ màng màng muốn ngủ tiếp, vì vậy lại từ từ nhắm hai mắt lại.
Đúng lúc Nam Cung Diệu muốn ngủ, đột nhiên cảm giác một trận gió lạnh thổi qua, cửa có một bóng đen đi qua.
Thời điêm anh muốn ngồi dậy xem một chút là ai, chợt phát hiện toàn thân mình không nhúc nhích được, đặc biệt là tứ chi giống như bị định ở trên giường, mí mắt muốn mở ra, nhưng thật giống như bị dính chặt, dù làm như thế nào cũng không mở ra được!
Chuyện gì xảy ra? Ý thức Nam Cung Diệu tỉnh táo lại một chút, mặc dù ý thức thanh tỉnh, nhưng thân thể lại không khống chế được, loại hiện tượng cổ quái này vẫn là lần đầu tiên gặp được trong hơn ba mươi mấy năm nay.
Chẳng lẽ đây là quỷ áp giường diễn trong ti vi? Quá kỳ quái, thực sự có loại chuyện này ư? Nhưng hiện tại giải thích thế nào? Nam Cung Diệu suy nghĩ tự hỏi rất nhanh.
Anh cảm giác mình giống như bị một người đè nặng, hơn nữa tay chân của anh đều giống như bị người đè lại, không cách nào nhúc nhích!
Anh cố gắng muốn mở mắt ra để thấy rõ ràng bóng đen trước mắt là ai?
Nam Cung Diệu thầm mắng ở trong lòng, anh muốn chiến thắng sợ hãi, đây là xã hội thực tế, bọn họ chỉ là một loại văn hóa của xã hội này, vì vậy trong lúc Nam Cung Diệu chửi bới, anh cảm giác thân thể của mình giống như có thể khẽ nhúc nhích, mặc dù khe hở rất nhỏ, nhưng anh đang cố gắng, anh hiểu được bây giờ là ban ngày, bởi vì anh phẫn nộ, nhiệt huyết toàn thân vọt lên, bóng đen giống như cảm giác được sự cường thế của anh.
Nam Cung Diệu dùng hết phẫn nộ toàn thân, mạnh mẽ mở hai mắt ra, anh bị chấn động mơ hồ, đây là một người phụ nữ, một người phụ nữ kinh khủng!
"Anh không trốn thoát, các người sẽ tiếp tục bị nguyền rủa, tiếp tục bị nguyền rủa..."
Người phụ nữ kéo khóe miệng chợt cười to lên, máu tươi chảy ra từ trong miệng, tách tách rơi vào trên mặt trắng bệch của Nam Cung Diệu, lập tức dính một mảnh sền sệt, cả khuôn mặt nữ quỷ này đều trở nên vặn vẹo, giống như trên mặt đã không có da, huyết nhục mơ hồ.
Hai loại cảm xúc vui buồn hiển hiện ra ở trên mặt nữ quỷ này, nhìn thấy vô cùng đáng sợ.
"Cút - - "
Nam Cung Diệu dùng hết khí lực toàn thân rống lên, phiền muộn trong lòng lập tức quét sạch.
Nam Cung Diệu cảm giác anh có thể hoạt động, hiện tại anh có loại xúc động muốn giết quỷ, lúc này hai tay nữ quỷ kia bóp cổ Nam Cung Diệu, lực đạo trên tay rất lớn, gần như là lớn kinh người, cảm giác giống như móng thép. Nam Cung Diệu bị bóp không thở nổi, muốn dùng chân đạp, nhưng chân bị đè chặt lại, nhúc nhích cũng chẳng được, trên đùi cảm giác lạnh buốt, còn có chút chết lặng, hình như là mất đi tri giác, không có cách nào nhúc nhích.
Nam Cung Diệu cắn răng một cái, đánh một quyền về phía đầu bóng đen, nhưng quả đấm lại hung hăng trực tiếp xuyên qua đầu, giống như không có đánh đến gì hết, trực tiếp đánh tới không trung, không có một chút ảnh hưởng với nữ quỷ, nhìn thấy nữ quỷ cười rộ lên, Nam Cung Diệu tức giận.
"Mẹ kiếp, ông đây để mày chết một lần nữa, có tin hay không?" Nam Cung Diệu rống to.
"Á - -" hét thảm một tiếng, Nam Cung Diệu cảm giác lấy được tự do.
Sau khi Nam Cung Diệu đứng lên đầu tiên là sờ sờ trên mặt, bởi vì vừa rồi cảm giác tất cả trên mặt mình đều là máu, dính sền sệt, hết sức chán ghét, nhưng sờ sờ trên mặt, không có máu, nhưng là một cỗ mùi khai của nước tiểu?
"Cha? Cha?"
Nam Nam lo lắng nói, bàn tay nhỏ bé còn nắm bình trà nhỏ của mình, hóa ra cậu thấy vẻ mặt cha thống khổ, đoán được có việc, vì vậy cầm đòn sát thủ của mình ra, chính là nước tiểu đồng tử, không chỉ có thể giải độc, còn có thể đuổi quỷ.
"Con trai, uống nhiều nước, nóng giận, rất có mùi!" Nam Cung Diệu thấy con trai dùng một tay nắm bình trà nhỏ của mình, liền hiểu vì sao trên mặt có mùi khai của nước tiểu.
"Cha là người đầu tiên uống miễn phí nha, hắc hắc..." Nam Nam nở nụ cười, vừa rồi lúc cầm lấy bình trà nhỏ của mình tiểu lên mặt cha, cậu rất không đành lòng, nhưng lại lo lắng cho cha, đành phải liều mạng!
"Con trai, bình trà nhỏ của con lớn lên không tệ, chỉ là không có ý định thu lại ư?" Nam Cung Diệu chỉ chỉ bình trà nhỏ của con trai nói.
"À, bình trà nhỏ đã không còn trà, nhưng nhìn dáng dấp có đẹp không, cũng không phải là giống với cha như đúc." Nam Nam mặc quần, thu hồi bình trà nhỏ.
"Tên nhóc thúi, từng thấy của cha con sao?" Nam Cung Diệu cười nói, hoàn toàn quên mất sợ vừa rồi.
"Cha chính là rất nhiều lông đen hơn Nam Nam, mà Nam Nam là rất sạch sẽ nha." Nam Nam trêu chọc nói, chọc Nam Cung Diệu nhịn không được cười lên.
/318
|