Chương 186:
Editor: May
"Không có việc gì liền không thể tìm anh ư? Hay là vị mỹ nữ kia mất hứng em quấn quít lấy anh hả?" Nam Cung Nhiên đi về phía Mộ Hi, nhìn cô từ trên xuống dưới.
"Khuôn mặt lớn lên cũng không tệ lắm, khó trách anh Diệu sẽ thích, chỉ là anh Diệu của tôi có vợ rồi, chị dâu của tôi còn xinh đẹp hơn cô, bộ dạng quyến rũ này của cô, tốt nhất cô nên cách xa anh tôi một chút, hừ!" Nam Cung Nhiên lại nhớ tới Nam Cung Diệu bên cạnh, ngẩng đầu lên cười hì hì.
"Anh Diệu, chị dâu Mộ Hi sẽ trở lại, anh nhất định phải chờ chị ấy." Nam Cung Nhiên nói.
"Chỉ sợ cô ấy đã sớm quên anh!" Nam Cung Diệu thương tâm nói.
"Làm sao có thể? Sẽ không đâu, chị dâu yêu anh, em biết rõ." Nam Cung Nhiên nói.
"Cô ấy yêu anh sẽ không muốn rời khỏi anh, để cho anh chịu được nỗi khổ tương tư!" Nam Cung Diệu khổ sở nhìn Mộ Hi nói.
Mộ Hi chỉ là ngơ ngác đứng ở nơi đó, ánh mắt hết sức mâu thuẫn, người đàn ông này yêu cô, cô sai rồi!
"Thiên Vũ, ở đây, ở đây." Nam Cung Nhiên đột nhiên hô to.
Hàng Thiên Vũ đi qua đến, nhìn Mộ Hi một cái, giật mình, ánh mắt này rất quen thuộc.
"Khụ khụ." Nam Cung Diệu nhẹ ho hai tiếng, anh thấy Hàng Thiên Vũ nhìn chăm chú vào Mộ Hi, biết rõ người đàn ông này nhất định là nhìn thấy Mộ Hi quen mắt, cho nên mới có loại vẻ mặt đó.
"Thiên Vũ, anh nhìn cái gì vậy?" Nam Cung Nhiên kéo Hàng Thiên Vũ một chút, nói.
"Nhiên Nhiên, vị này là?" Hàng Thiên Vũ hỏi.
"Cô ta là người tình mới của anh trai em!" Nam Cung Nhiên bĩu môi nói.
"Nam Cung Diệu, anh phụ lòng Mộ Hi sao?" Hàng Thiên Vũ một phát bắt được cổ áo Nam Cung Diệu rống to.
"Buông tay, nếu không tôi không khách khí!" Nam Cung Diệu vốn đã rất phiền, bị Hàng Thiên Vũ nắm lấy như vậy, anh có loại xúc động muốn đánh một trận.
"Nói, anh và cô ta có quan hệ như thế nào? Nam Cung Diệu, anh chọc Mộ Hi tức giận bỏ đi, tôi đã sớm muốn đánh anh. Đi, chúng ta đi ra bên ngoài." Hàng Thiên Vũ níu lấy Nam Cung Diệu liền đi ra ngoài.
"Đi, chết tiệt, tôi cũng đang ngứa tay đây!" Nam Cung Diệu nói.
"Nam Cung Diệu, anh muốn làm gì?" Mộ Hi xông lên nói.
Hàng Thiên Vũ đứng lại nhìn về phía cô, buông Nam Cung Diệu ra, một phát bắt được Mộ Hi hỏi.
"Cô là ai?"
"Buông cô ấy ra, anh là tên khốn kiếp!" Nam Cung Diệu thấy Hàng Thiên Vũ nắm chặt Mộ Hi hỏi, vẻ mặt kia giống như là kẻ điên.
Lúc này mấy người đã ở bên ngoài, Nam Cung Diệu đi lên chính là một quyền, Hàng Thiên Vũ che lấy mặt, nhìn Nam Cung Diệu.
"Nói cho tôi biết cô là ai?" Hàng Thiên Vũ hỏi.
"Đáng chết, cô ấy là Mộ Vũ Hàn, hoạ sĩ cấp thế giới, cũng là người hợp tác với công ty chúng tôi." Giờ phút này Nam Cung Diệu đột nhiên hy vọng Mộ Hi không phải là Mộ Hi, cô là Mộ Vũ Hàn, ít nhất thì người đàn ông này sẽ chết tâm, nhất là em gái yêu anh ta rất sâu đậm.
Mộ Hi giống như cũng nghĩ như Nam Cung Diệu, vì vậy.
"Vị tiên sinh này, anh còn như vậy thì tôi sẽ gọi bảo vệ, tôi hoàn toàn không biết anh, chỉ là tôi có thể nói cho anh biết, tôi tên là Mộ Vũ Hàn."
Mộ Hi đi về phía Nam Cung Diệu, ý tứ để cho Hàng Thiên Vũ hết hy vọng, đối xử thật tốt với Nhiên Nhiên. Thật ra Hàng Thiên Vũ kích động như thế cũng không phải là bởi vì anh ta còn yêu Mộ Hi, mà là bởi vì anh ta đã từ từ coi Mộ Hi thành em gái của mình, cho nên Nam Cung Diệu tìm phụ nữ, anh ta không có cách nào tiếp nhận.
Bây giờ anh ta lấy thân phận là một người anh trai đòi lại công đạo cho Mộ Hi, đương nhiên hiện tại Nam Cung Nhiên hiểu rất rõ tâm tình của Hàng Thiên Vũ, bởi vì vừa rồi sau khi cô nhìn thấy Mộ Hi cũng hết sức kích động, không trách Thiên Vũ muốn đánh người, cô cũng muốn xả giận thay chị dâu.
"Nam Cung Diệu, tôi mặc kệ cô ta là ai, tốt nhất anh cách xa cô ta một chút, nếu không tôi sẽ đánh anh thay Mộ Hi." Hàng Thiên Vũ thấy Mộ Vũ Hàn này dựa vào Nam Cung Diệu gần như vậy, trong lòng liền bốc hỏa.
"Đánh tôi, xem một chút anh có thể đánh thắng được tôi hay không." Nam Cung Diệu bày tốt tư thế muốn đánh một trận với Hàng Thiên Vũ, bởi vì gần đây hết sức đè nén, đang muốn tìm một cơ hội phát tiết, sao anh sẽ buông tha cơ hội tốt như vậy.
"Người đàn ông tự đại!" Hàng Thiên Vũ đi lên chính là một quyền.
Hai người vừa nói đánh liền đánh cùng một chỗ, Mộ Hi sững sờ, cô biết rõ Thiên Vũ không phải là đối thủ của Nam Cung Diệu, cho nên cô hết sức lo lắng, không có cách nào đành phải nhanh kéo bọn họ ra.
Lúc này, Lãnh Đông đi ra từ bên trong, bởi vì tìm không được Diệu tổng, dự định đi ra tìm xem, kết quả thấy Diệu tổng đánh nhau với Hàng Thiên Vũ, còn bên cạnh chính là tiểu thư Mộ Vũ Hàn, làm cho anh ngừng bước chân chính là, anh vốn muốn xông qua kéo bọn họ ra, bởi vì này vị Hàng Thiên Vũ sắp trở thành em rể của Diệu tổng, Hàng Thiên Vũ đã đính hôn với Nam Cung Nhiên, rất nhanh sẽ kết hôn.
Lãnh Đông phát hiện Mộ Vũ Hàn cởi một chiếc giày, thật ra Mộ Hi may mắn hôm nay mang không phải là váy đuôi dài, nếu không ngay cả can ngăn cũng không tiện, năm đó này hai người đàn ông này cũng từng đánh một trận, lúc ấy chính mình bởi vì can ngăn còn bị thương, hiện tại cô sẽ không lại làm cho mình bị thương, bởi vì chính mình học được một chút công phu, hơn nữa gần đây ông Lãnh kia còn tự mình chỉ đạo, tiến bộ rất lớn, loại chuyện nhỏ can ngăn này đã không làm khó được cô.
Mộ Hi đứng chân không ở bên cạnh Nam Cung Diệu và Hàng Thiên Vũ, quan sát nên ra tay từ đâu, nhớ tới những thứ ông Lãnh dạy, bây giờ có thể dễ dàng dùng tới, vì vậy Mộ Hi liền dùng tuyệt học của nhà họ Lãnh, quả nhiên thành công tách hai người ra.
Nam Cung Diệu giật mình nhìn Mộ Hi, Hàng Thiên Vũ giật mình nhìn Mộ Hi, Lãnh Đông cũng giật mình nhìn Mộ Hi, sau đó lại nhanh chóng chạy về phía Mộ Hi, hai tay bắt lấy bả vai của cô, trừng mắt nhìn Mộ Hi.
Giống, thật sự giống, thật sự giống bộ dáng của mẹ, mặc dù không nhớ rõ em gái lớn lên như thế nào, nhưng bộ dáng mẹ ở trong giấc mơ, Lãnh Đông vẫn nhớ rõ ràng tường tận.
"Lãnh Đông, buông tay." Nam Cung Diệu gầm nhẹ, hôm nay là thế nào, ai đến cũng là loại phản ứng này, chẳng lẽ Lãnh Đông cũng?
"Em có bị thương không?" Lãnh Đông ôn nhu hỏi.
"Tôi không sao, Lãnh Đông, anh làm sao vậy?" Mộ Hi tò mò hỏi.
"Lãnh Đông - -" Nam Cung Diệu rống to.
"Đừng quấy rầy tôi!" Lãnh Đông tức giận nói, chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện anh tìm em gái, cho nên lúc này anh chỉ muốn biết Mộ Hi có phải Lãnh Tuyết hay không.
"Không, không, Lãnh Đông, anh, anh, Diệu tổng gọi anh kìa, mới vừa rồi đó!" Mộ Hi lo lắng chuyện càng nháo càng lớn, cho nên nhắc nhở Lãnh Đông, quả nhiên Lãnh Đông phản ứng kịp.
"Diệu tổng, tôi xem một chút cô ấy có bị thương không." Lãnh Đông kiểm tra Mộ Hi từ trên xuống dưới.
"Đánh nhau chính là tôi, sao cô ấy bị thương được!" Nam Cung Diệu lo lắng Lãnh Đông cũng yêu Mộ Hi, đây là chuyện anh lo lắng nhất, bởi vì vẫn luôn cảm thấy Lãnh Đông ngoan ngoãn, Lãnh Đông là anh em của anh, anh không hy vọng giữa bọn họ phát sinh chuyện không vui!
"Vừa rồi tôi thấy cô ấy hình như là chịu một quyền!" Lãnh Đông chột dạ nói.
"Thật vậy sao?" Nam Cung Diệu đi đến bên cạnh Lãnh Đông, nhìn xem anh ta. Người đàn ông này quả thực là đang nói dối, cái gì chịu một quyền, vừa rồi tốc độ Mộ Hi xuất thủ chỉ trong một thoáng, ngay cả anh cũng không có thấy rõ ràng sao cô lại làm được, huống chi vừa rồi anh ta cũng không có bên cạnh! Anh ta đang nói dối.
"Diệu tổng, thực xin lỗi." Lãnh Đông lập tức cung kính nói, bây giờ vẫn không có chứng cớ chứng minh đây là em gái của mình, nhưng mấy chiêu vừa rồi chính là trong chiêu thức tuyệt học của nhà họ Lãnh, sao cô lại biết? Theo lý thuyết, cô hẳn là Mộ Hi mới đúng, làm sao sẽ có dính líu đến Lãnh Tuyết?
Thật ra tổ chức của Lãnh Ưng ở nước Mỹ tên là Dạ Ưng, Lãnh Đông lại chưa từng nghĩ bang phái lớn như vậy là của ông nội, có lẽ là anh không nghĩ tới ông nội trở về nước Mỹ để phát triển, càng không nghĩ đến lão đại Dạ Ưng mà anh thường qua lại chính là Lãnh Ưng, chỉ là bình thường không gặp được người Lãnh Ưng này, cho nên điều này cũng làm bỏ lỡ rất nhiều cơ hội quen biết nhau.
"Lãnh Đông, anh cũng không sai, vì sao lại xin lỗi?" Mộ Hi đau lòng nói.
"Người phụ nữ này, câm miệng, anh ta biết rõ vì sao phải xin lỗi! Anh đi xuống trước đi!" Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, có thể khẳng định Lãnh Đông có việc gạt anh, hơn nữa chuyện này có quan hệ với Mộ Hi.
"Vâng, Diệu tổng." Lãnh Đông ngoan ngoãn đi xuống.
"Anh, các người đánh xong, vậy chúng ta cũng muốn đi, nhớ kỹ sau này hạ thủ lưu tình, đây chính là chồng của em gái anh đó!" Nam Cung Nhiên đau lòng nói, nhìn mặt Hàng Thiên Vũ một chút, nhịn không được muốn trở mặt với người anh này, nhưng không được, người anh này rất thương cô, cho nên cô nhịn.
/318
|