Chương 167:
Editor: May
Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi vào trong thang máy, Mộ Hi đã bắt đầu sờ soạng lung tung, Nam Cung Diệu cố nén sự quấy rầy của Mộ Hi, cuối cùng cửa thang máy mở ra, Nam Cung Diệu nhanh chóng ôm Mộ Hi lao ra khỏi thang máy, nhanh chóng mở cửa phòng, đặt Mộ Hi ở trên giường, sau đó chạy tới phòng tắm, vặn mở vòi nước, cúi đầu liền bắt đầu hất nước, cuối cùng thanh tỉnh.
Mộ Hi bị ném đến trên giường, sờ tới sờ lui, tìm kiếm khắp nơi để có thể phát tiết lửa trong cơ thể, thân thể nóng rang giày vò cô, cô bắt đầu cởi rớt từng cái áo khoác, thân thể mặc chính là áo khoác của Nam Cung Diệu, rất lớn, rất dễ thoát, chờ Nam Cung Diệu đi ra từ phòng tắm, Mộ Hi đã trần trụi nằm ở trên giường, tư thế mê người, động tác quyến rũ, Nam Cung Diệu biết rõ Mộ Hi trúng thuốc, nhất định phải nhanh chóng giải, nếu không cô sẽ rất thống khổ.
Nam Cung Diệu nhanh chóng cởi quần áo xuống, nằm ở trên người Mộ Hi, Mộ Hi giống như tìm được bình chữa lửa, ôm chặt lấy Nam Cung Diệu, sợ hãi anh rời đi, chính là cái loại thở dốc không thể chờ đợi đó làm cho Nam Cung Diệu gần như muốn chảy máu mũi.
Nhưng vào lúc này, chuông điện thoại reo lên.
Nam Cung Diệu không để ý tới, chỉ là điện thoại liên tục vang lên, Nam Cung Diệu kêu lên một tiếng đau đớn, cầm điện thoại lên.
"Alo?" Nam Cung Diệu lớn tiếng rống lên.
"Con trai, rốt cuộc khi nào thì con mới trở về?" Nam Cung Vân quan tâm hỏi, mặc dù biết rõ anh bận, nhưng hai đứa bé trong nhà không có người yêu, hết sức đáng thương! Mặc dù là có ăn có uống, quản gia Lý chăm sóc cẩn thận, nhưng cuối cùng cũng không phải là cha mẹ của mình!
"Cha, con hết bận sẽ trở về, cúp trước." Nam Cung Diệu vội vã tắt điện thoại, bởi vì Mộ Hi đã đưa tay đi bắt lấy anh em của anh, cái loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, ngứa ngáy khó chịu.
"Tên nhóc thối, dám chê cha con phiền, hôm nay nếu con dám cúp điện thoại của ta, con liền không phải là con ta." Nam Cung Vân lớn tiếng gọi.
"Cha, con thật có việc, một lát sẽ gọi cho cha có được không?" Nam Cung Diệu bất đắc dĩ nói, trong lòng buồn bực, sớm không điện thoại tới, muộn không điện thoại tới, hết lần này tới lần khác điện thoại tới vào lúc này!
"Tên nhóc thối, còn chuyện gì quan trọng hơn chuyện nhà của con!"
"Cha, con đang cứu người!" Nam Cung Diệu giải thích nói, Mộ Hi đã ấn Nam Cung Diệu ở trên giường, cởi quần áo của anh xuống, giạng chân ở trên người Nam Cung Diệu, bắt đầu hôn anh từ trên xuống dưới.
"A..." Nam Cung Diệu thoải mái 'a' ra tiếng.
"Con a cái gì hả, có phải chê cha con không còn dùng được không. Ta cũng không tin không quản được con!" Nam Cung Vân hô to về phía ống nói.
Nam Cung Diệu lặng lẽ để điện thoại qua một bên, để mình nằm thoải mái chút, tùy ý Mộ Hi chấm mút.
Mộ Hi hôn Nam Cung Diệu, cảm giác còn chưa đủ, dứt khoát tự mình cầm lấy lão nhị, trực tiếp chuẩn bị hôn lên.
"Ưm..." Nam Cung Diệu kêu lên một tiếng đau đớn, cô vợ nhỏ thật sự là lợi hại!
Cuối cùng Nam Cung Diệu đau lòng Mộ Hi, lo lắng mệt chết cô, vì vậy xoay người áp chế Mộ Hi dưới thân thể, chuẩn bị giải thuốc cho cô.
Nam Cung Vân càng nghe càng không thích hợp, sao bên trong giống như là đánh dã chiến, hèn gì tên nhóc thối nói bận rộn nhiều việc, hóa ra bận rộn chính là chuyện này!
Nam Cung Vân cười ha ha cúp điện thoại.
"Đáng chết, anh không nhúc nhích được, em kẹp anh thật chặt." Nam Cung Diệu bị đau nói, Mộ Hi chặt như vậy, muốn anh động như thế nào!
Nam Cung Diệu đành phải nhẫn nại, nhìn cô vợ nhỏ quật cường, thân thể đã nóng thành như vậy, còn không ngoan ngoãn!
Anh bắt lấy cằm Mộ Hi, hung hăng phủ lên.
Nam Cung Diệu hôn rất mạnh, đầu lưỡi quấn lấy Mộ Hi , hút thật mạnh, liều mạng mút, Mộ Hi ngước đầu thưởng thức hương vị dương cương của anh.
Mộ Hi choáng váng mơ hồ, nhưng biết người đàn ông ở trước mắt thật đúng là tà ma, tà ma câu dẫn hồn phách người ta, kỹ thuật hôn lưỡi của anh rất tuyệt, hôn Mộ Hi đến chỉ có thể thở hổn hển.
Không biết kéo dài bao lâu, Mộ Hi cảm giác chân của mình bị nâng lên, sau đó dùng lực.
Loại tư thế là Mộ Hi hoàn toàn mở ra ở trước mặt anh, liền ngượng ngùng xấu hổ, nhưng cô không thể kiềm chế thân thể đang nóng rang!
Nam Cung Diệu thở hổn hển, hương vị cô vợ nhỏ thật sự là quá ngọt ngào, anh không đành lòng phá hư cái loại xinh đẹp đó, nhưng nhiệt độ bên trong thật sự là cực cao, Nam Cung Diệu gần như là không có cách nào khống chế, chỉ có hung hăng dùng hết sức lực.
P/s: bạn nào muốn đọc trước 100 chương với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy liên hệ : [email protected]
Thật sự là quá tiêu hồn, Nam Cung Diệu tình nguyện cứ như vậy trầm luân tiếp tục thở hổn hển, không thể điều khiển tự kiềm chế kêu rên ra tiếng, mồ hôi rơi tí tách ở trên người Mộ Hi.
Cuối cùng Nam Cung Diệu trìu mến thả chậm động tác, nhìn mắt người phụ nữ dưới thân gần như sắp trắng bệch, anh lo lắng cô sẽ ngất đi, vì vậy chậm rãi cho cô cơ hội thở dốc.
Sau khi Mộ Hi thoáng được thở dốc, đầu bắt đầu từ từ thanh tỉnh, nhìn khuôn mặt tuấn lãng trước mắt, khóe miệng lộ ra nụ cười hài lòng.
"A - - khốn kiếp, anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!" Mộ Hi hoàn toàn tỉnh, vốn tưởng rằng cảm giác vừa rồi là nằm mơ, hóa ra lại là sự thật, không phải là mộng xuân. Có đôi khi đồ lót của mình mặc quá chặt sẽ mơ thấy mộng xuân, sau khi biết rõ đây không phải là giấc mơ, Mộ Hi cảm giác toàn thân đau nhức, người đàn ông đáng giận này không phải là chơi chết chứ!
"Câm miệng, anh là đang cứu em." Mộ Hi càng rống to chửi bới, khiến Nam Cung Diệu rất bất mãn, vừa rồi cảm giác thật tốt, ai ngờ cô nhóc kia tỉnh lại liền cắn người, cầm tinh con chó à!
"Cứu cái đầu của anh, hiện tại anh cưỡi ở trên người của tôi, đây là cứu người sao? Tôi thấy là tạo người mới đúng!" Mộ Hi gầm nhẹ, cô cũng không muốn sinh con thêm cho Nam Cung Diệu! Đã sinh hai đứa, cũng không thể sinh nữa, mình cũng không thể lãng phí cả đời ở trong chuyện sinh con này!
"Chẳng lẽ cảm giác vừa rồi đều là giả, em sảng khoái không? Không biết là ai sắp bẻ gãy anh! Thật sự là khẩu thị tâm phi, miệng trên mặt và miệng phía dưới không thống nhất!" Nam Cung Diệu nói thật.
"Sảng khoái cái p, tôi đều sắp đau chết, đau lưng!" Mộ Hi xoa xoa eo, nhếch miệng.
Thân thể còn không an phận động lung tung, không biết những động tác này đã kích thích đến Nam Cung Diệu.
"Ngừng, người phụ nữ này, đừng động, á!" Nam Cung Diệu kêu lên một tiếng đau đớn, bị động tác của cô làm cho có chút đau nhức, đồng thời còn hết sức sảng khoái.
Nam Cung Diệu quả thực là không có cách nắm chắc cô vợ nhỏ này, trước mắt chỉ có làm cho cô nhanh câm miệng lại một chút, vì vậy Nam Cung Diệu dùng sức một cái, Mộ Hi đã không còn âm thanh, cả người run rẩy, trong nháy mắt Nam Cung Diệu rất có cảm giác thành tựu, không nghĩ tới phản ứng của cô vợ nhỏ lại lớn như vậy!
"Người đàn ông này, anh đánh máu gà hả, không muốn sống như vậy sao!" Tiếng nói của Mộ Hi nhỏ hơn rất nhiều, giống như mang theo một chút ôn nhu, Nam Cung Diệu rất hài lòng phản ứng của cô, nhìn thấy một chiêu này vẫn còn có tác dụng, không ngăn nổi miệng trên mặt, chỉ có chặn miệng phía dưới!
Trước mặc kệ trên dưới, chận một cái rồi nói sau!
Đúng lúc này, điện thoại lại vang lên, lúc này Nam Cung Diệu mới nhớ tới cuộc điện thoại vừa rồi chưa có cắt đứt, chẳng phải cha già đã nghe được một bài tình miễn phí ư? Cha già đáng chết này, nghe một chút thì thôi đi, còn muốn làm gì nữa!
Nam Cung Diệu bất đắc dĩ nhận nghe điện thoại, nhìn cũng không nhìn là điện thoại của ai, cho rằng lại là cha già gọi tới.
"Alo, sao lại không có đạo đức như vậy, nghe một chút thì thôi đi, còn muốn phỏng vấn ư?" Nam Cung Diệu bất mãn nói.
"Vậy xin mời Nam Cung Diệu tiên sinh nói một chút cảm thụ được không?" Đối phương truyền đến tiếng nói bập bẹ đáng yêu của trẻ con, lập tức dọa Nam Cung Diệu nhảy dựng, vội vàng nhìn điện thoại di động một chút, hóa ra là số của Nam Nam, nhưng gọi điện thoại chính là Lâm Lâm.
"Hóa ra là Lâm Lâm - con gái ngoan của cha ư, mới vừa rồi là hiểu lầm, hiểu lầm, cha cho là người khác gọi tới thôi!" Nam Cung Diệu vội vàng giải thích nói.
"Cha, mẹ đâu?" Lâm Lâm hỏi, nhiều ngày như vậy không thấy mẹ, thật sự rất nhớ mẹ, may mắn có Nam Nam ở với bé, nếu không đã sớm khóc.
"Hả, à, mẹ con đang ăn chân giò." Nam Cung Diệu trêu chọc Mộ Hi nói.
"Ăn ngon không?" Lâm Lâm hỏi, bé thích ăn nhất, cho nên cảm thấy hết sức hứng thú.
Sau khi Mộ Hi nghe được, dùng sức vặn vẹo Nam Cung Diệu, nói anh còn nói bậy, sẽ không sợ dạy hư trẻ con ư!
"Mùi vị không tệ, mẹ con ăn vô cùng vui vẻ nha." Nam Cung Diệu đắc ý nói.
"Vậy cũng tốt, bảo mẹ từ từ ăn, Lâm Lâm muốn cúp, anh đang chờ Lâm Lâm đi chơi, bye bye." Lâm Lâm cúp điện thoại.
/318
|