Cô Vợ Ngọt Ngào, Cưới Trước Yêu Sau

Chương 6

/946


 

 “Có vẻ như cuộc chia tay giữa con và Hoàng Lạc đã ảnh hưởng mạnh đến con, bắt đầu mắc chứng hoang tưởng rồi.”

 

 Đoán chừng cha sẽ không tin, Tô Thời Sơ nhún vai  “Không tin thì thôi, mấy ngày tới cha tĩnh dưỡng thật tốt, đến lúc đó còn phải tham dự hôn lễ của con với Ân Dĩ Mặc .”

 

 “Thời Sơ, bệnh viện này có khoa tâm thần, con có muốn đi đăng ký khám bệnh không?” Tô Thắng Quốc thấy con gái của mình vẫn mê muội, không tỉnh táo như cũ, ông nghiêm túc nghi ngờ cô bị quỷ ám.

 

 Thấy cha không tin, khóe miệng Tô Thời Sơ giật một cái, không muốn lãng phí thời gian với ông nên chuyển đề tài.

 

 Đến khi cha đã ngủ say, cô mới xoay người đẩy cửa, chuẩn bị đi tìm Ân Dĩ Mặc .

 

 Vừa đến cổng bệnh viện, thật không khéo, cô trùng hợp thấy một gương mặt quen thuộc cũng xuất hiện cách đó không xa, anh ta đang nhìn xung quanh, không biết tìm ai.

 

 Bỗng nhiên, ánh mắt của người đàn ông tập trung vào Tô Thời Sơ, trong lòng cô thầm nghĩ không xong rồi, nhấc chân chuẩn bị chạy.

 

 “Tô Thời Sơ, cô đứng lại cho tôi ” Người đàn ông hét lên một tiếng, lao tới như bay, túm lấy cổ áo cô.

 

 “Anh buông tôi ra.” Tô Thời Sơ thấy mình chạy không thoát, dứt khoát đứng tại chỗ.

 

 Đây là Dương Vĩ – người anh em tốt của Hoàng Lạc, lúc trước vì chữa bệnh cho cha, Tô Thời Sơ mượn anh ta mấy chục triệu, đến bây giờ vẫn chưa trả.

 

 Bây giờ cô và Hoàng Lạc đã chia tay, chắc chắn Hoàng Lạc gọi anh ta tới đây đòi nợ.

 

 “Mẹ nó đừng nói nhảm với tôi, trả lại tiền đây ” Dương Vĩ nhổ nước bọt, mặt đầy thịt  “Không trả tiền thì tôi sẽ đánh cho cô nhập viện với cha cô luôn ”

 

 “Đừng nóng vội, tôi lập tức trả.” Tô Thời Sơ cắn môi, nghĩ đến ba chữ số trên thẻ ngân hàng, ánh mắt tối sầm lại.

 

 Dương Vĩ hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt hèn mọn hiện lên vẻ khinh thường  “Cô có bao nhiêu tiền tôi không biết à? Đừng nghĩ nghĩ đến chuyện lừa gạt ông đây ” Nói xong, anh ta tiến lên đẩy cô một cái.

 

 Tô Thời Sơ lui về phía sau vài bước, cắn môi mạnh hơn  “Chờ một chút, anh chờ tôi liên hệ với một người để chuyển tiền cho tôi.”

 

 Vừa rồi lúc xuống xe, Tô Thời Sơ đã xin số điện thoại của Lâm Hoài, bây giờ nhờ anh ấy giúp đỡ, có lẽ sẽ có cách.

 

 “Trợ lý Lâm, tôi đang gặp chút phiền phức ở đây, không biết anh có thể cho tôi mượn ít tiền không…” Cuộc gọi vừa được kết nối, cô liền hạ giọng xuống.

 

 Đầu dây bên kia im lặng vài giây, sau đó một giọng nam thờ ơ vang lên  “Tô Thời Sơ, tôi nghĩ chắc cô gọi nhầm số rồi.”

 

 Là Ân Dĩ Mặc .

 

 Ngay lúc đó, Tô Thời Sơ ước gì có thể cắn đứt lưỡi mình.

 

 “À, vâng, tôi gọi nhầm số rồi, thật ngại quá.” Tô Thời Sơ duy trì sự bình tĩnh, lý trí cúp điện thoại.

 

 Bây giờ, cô không chỉ kích động mà còn lúng túng muốn đào lỗ chui xuống đất.

 

 Rõ ràng cô cần số điện thoại của Lâm Hoài, tại sao anh ấy lại cho cô số của Ân Dĩ Mặc  

 

 Ở đầu bên kia điện thoại.

 

 Nhìn màn hình điện thoại đã cúp, Ân Dĩ Mặc khẽ nhướng mày, giương mắt nhìn Lâm Hoài  “Cậu rất thông minh.”

 

 Lâm Hoài gật đầu, mỉm cười không nói gì.

 

 Anh ấy đã làm việc cho Ân Dĩ Mặc nhiều năm, nếu như chút chuyện này mà còn không hiểu thì xem ra đi theo anh vô ích.

 

 

 

Sau bàn làm việc, người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, đôi mắt đen thăm thẳm, trong mắt hiện lên sự vui vẻ gần như không thể nhận ra  “Đi bệnh viện Minh Khang.”

 

 …

 

 “Đã nửa tiếng rồi, bạn cô ở nước ngoài hay gì mà còn chưa chuyển tiền đến?” Dương Vĩ không kiên nhẫn rung chân, nhìn cô đầy châm chọc  “Nếu hôm nay cô không có tiền thì đến đồn cảnh sát.”

 

 Ngón tay Tô Thời Sơ siết chặt, sắc mặt hơi tái nhợt, trong đầu nhanh chóng tìm kiếm những người khác có thể hỗ trợ khẩn cấp.

 

 Thấy cô im lặng, Dương Vĩ nhíu mày, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười hèn mọn không rõ ý  “Tôi nghe nói cô ở bên Hoàng Lạc nhiều năm như vậy nhưng chưa từng cho anh ta chạm vào người? Tôi thấy dáng người cô cũng không tệ, nếu cô không có tiền, vậy không bằng lấy thân trả nợ?”

 

 Nghe những lời nói vũ nhục này, Tô Thời Sơ nhíu mày  “Anh vui lòng tôn trọng một chút.”

 

 “Tôi sao ” Dương Vĩ hừ lạnh, không che dấu sự khinh bỉ trong mắt  “Dựa vào cô mà còn cần tôi tôn trọng sao? Ngoan ngoãn ngủ với ông đây một đêm, chuyện nợ nần xem như xóa sạch ”

 

 


/946

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status