"Xin hỏi đây có phải là số máy của cô Lăng Mạt Mạt không? Tôi đến từ cục công an Thành Đông, trong lúc đang chỉnh lý vụ án người chết là Lục Niệm Ca, thì phát hiện trên cái hộp có viết cái tên Lăng Mạt Mạt, hiện tại chúng tôi gọi điện thoại tới đây chỉ là muốn xác nhận một chút, những thứ đó có cần phải gửi cho cô Lăng Mạt Mạt hay không thôi."
Người gọi điện tới hình như là người ở phương bắc, trong cổ họng phát ra khẩu âm địa phương, coi như là tiếng phổ thông tiêu chuẩn, Lý Tình Thâm không nghe được gần hết, chỉ nghe được hai chữ, liền cau mày, hỏi ngược lại: “Người chết?”
Người gọi điện bên kia sợ hết hồn, rõ ràng là Lăng Mạt Mạt cô, vậy mà người nhận điện thoại lại là một người đàn ông là thế nào, nhanh đi kiểm tra đối chiếu lại số điện thoại: "Anh là ai? Tôi gọi lầm người sao? Không phải là Lăng Mạt Mạt cô sao? A, mã số là chính xác mà."
"Tôi là chồng của cô ấy."
Lý Tình Thâm thoáng có chút hoảng hốt, một hồi lâu sau, mới trả lời: "Anh mới vừa nói cái gì? Người chết? Người chết là ai?"
"Lục Niệm Ca, ngày hôm qua vào buổi trưa ở trên con đường cách "Hoàng cung" không xa đã xảy ra một tai nạn giao thông, Lục Niệm Ca chết tại chỗ."
Người cảnh sát gọi điện tới kia nói rất nhiều, còn tiếp tục lảm nhảm nói:
“Người gây ra tai nạn chính là vợ của Lục Niệm Ca, cô Gỉan Thần Hi từng hoạt động trong giới âm nhạc cũng không lẻn trốn đi, theo người từng chứng kiến nói thì lúc Lục Niệm Ca băng qua đường, xe của cô Gỉan Thần Hi lập tức liền vọt tới. Sau khi đụng chết Lục Niệm Ca, cô Gỉan Thần Hi cũng không lẻn trốn đi, ngược lại vẫn ngồi trong xe nhưng không có đi ra, có người báo cảnh sát, lúc chúng tôi chạy tới, phát hiện xe của cô Gỉan Thần Hi đã kháo chốt lại, cạy ra cửa xe mới phát hiện, cô Gỉan Thần Hi cũng đã chết rồi do sử dùng một lượng lớn Thủy Ngân. Theo phân tích, đây là một vụ án cố ý mưu sát, có người tiết lộn nói Lục Niệm Ca và cô Gỉan Thần Hi sau khi kết hôn tình cảm cũng không được tốt đẹp, Lục Niệm Ca có hai năm cũng không trở về nhà, một thời gian trước có tìm được luật sư để ly hôn, về sau liền xuất hiện chuyện như vậy, theo suy đoán, chỉ sợ là cô Giản Thần Hi vì tình mà sinh hận, đập nồi dìm thuyền, muốn đối phương cùng chết với mình!"
Nói xong câu cuối cùng, trong giọng nói của người cảnh sát này còn ẩn giấu rất nhiều tiếc hận cùng cảm thán, thậm chí cũng quên mất người đang tiếp điện thoại là Lý Tình Thâm!
"Phía cảnh sát điều tra phát hiện trong tài khoản tiết kiệm của hai người bọn họ ở ngân hàng có một khoản tiền rất lớn, có nhà có xe, tại sao lại không thể giải quyết mọi chuyện chứ? Tại sao bọn họ lại cố tình biến mọi chuyện thành cục diện thảm khốc như vậy?"
Lý Tình Thâm cầm điện thoại di động, không hề nói lời nào.
Lăng Mạt Mạt đã kiểm tra xong kết quả siêu âm và đi ra, cô nhìn thấy Lý Tình Thâm đang cầm điện thoại ngây ngẩn, liền đi tới trước mặt anh, vươn tay, nhẹ nhàng đẩy cánh tay của anh một cái, hỏi: "Là ai gọi điện thoại tới vậy anh?"
Lúc này Lý Tình Thâm mới khẽ giật khóe mắt, sau đó đưa điện thoại di động đang cầm trong tay cho Lăng Mạt Mạt. Lăng Mạt Mạt vươn tay, nhưng đúng lúc cô vừa muốn nhận lấy thì Lý Tình Thâm lại nắm chặt điện thoại di động một cái, mím môi, rồi nói: "Mạt Mạt, Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi chết rồi."
Trên mặt Lăng Mạt Mạt vẫn là một nụ cười yếu ớt.
Thời điểm khi Lăng Mạt Mạt nghe được câu nói này, trên mặt của cô vẫn treo một nụ cười như cũ.
Thật lâu sau, dường như đã hiểu được rốt cuộc Lý Tình Thâm vừa mới nói gì, cô trợn to hai mắt, một dáng vẻ giống như hoàn toàn không thể tin được nói: "Tình Thâm, anh đang nói giỡn đúng không?"
"Không có." Lý Tình Thâm đã hoàn toàn trấn tĩnh lại, đôi mắt của anh nhìn chằm chằm vào Lăng Mạt Mạt, nói: "Vào buổi trưa ngày hôm qua, tại đường lớn ngay bên ngoài cửa khách sạn “Hoàng Cung”, Lục Niệm Ca bị Giản Thần Hi đụng chết, còn Giản Thần Hi thì cũng uống thuốc độc tự vẫn ngay sau đó rồi."
Người gọi điện tới hình như là người ở phương bắc, trong cổ họng phát ra khẩu âm địa phương, coi như là tiếng phổ thông tiêu chuẩn, Lý Tình Thâm không nghe được gần hết, chỉ nghe được hai chữ, liền cau mày, hỏi ngược lại: “Người chết?”
Người gọi điện bên kia sợ hết hồn, rõ ràng là Lăng Mạt Mạt cô, vậy mà người nhận điện thoại lại là một người đàn ông là thế nào, nhanh đi kiểm tra đối chiếu lại số điện thoại: "Anh là ai? Tôi gọi lầm người sao? Không phải là Lăng Mạt Mạt cô sao? A, mã số là chính xác mà."
"Tôi là chồng của cô ấy."
Lý Tình Thâm thoáng có chút hoảng hốt, một hồi lâu sau, mới trả lời: "Anh mới vừa nói cái gì? Người chết? Người chết là ai?"
"Lục Niệm Ca, ngày hôm qua vào buổi trưa ở trên con đường cách "Hoàng cung" không xa đã xảy ra một tai nạn giao thông, Lục Niệm Ca chết tại chỗ."
Người cảnh sát gọi điện tới kia nói rất nhiều, còn tiếp tục lảm nhảm nói:
“Người gây ra tai nạn chính là vợ của Lục Niệm Ca, cô Gỉan Thần Hi từng hoạt động trong giới âm nhạc cũng không lẻn trốn đi, theo người từng chứng kiến nói thì lúc Lục Niệm Ca băng qua đường, xe của cô Gỉan Thần Hi lập tức liền vọt tới. Sau khi đụng chết Lục Niệm Ca, cô Gỉan Thần Hi cũng không lẻn trốn đi, ngược lại vẫn ngồi trong xe nhưng không có đi ra, có người báo cảnh sát, lúc chúng tôi chạy tới, phát hiện xe của cô Gỉan Thần Hi đã kháo chốt lại, cạy ra cửa xe mới phát hiện, cô Gỉan Thần Hi cũng đã chết rồi do sử dùng một lượng lớn Thủy Ngân. Theo phân tích, đây là một vụ án cố ý mưu sát, có người tiết lộn nói Lục Niệm Ca và cô Gỉan Thần Hi sau khi kết hôn tình cảm cũng không được tốt đẹp, Lục Niệm Ca có hai năm cũng không trở về nhà, một thời gian trước có tìm được luật sư để ly hôn, về sau liền xuất hiện chuyện như vậy, theo suy đoán, chỉ sợ là cô Giản Thần Hi vì tình mà sinh hận, đập nồi dìm thuyền, muốn đối phương cùng chết với mình!"
Nói xong câu cuối cùng, trong giọng nói của người cảnh sát này còn ẩn giấu rất nhiều tiếc hận cùng cảm thán, thậm chí cũng quên mất người đang tiếp điện thoại là Lý Tình Thâm!
"Phía cảnh sát điều tra phát hiện trong tài khoản tiết kiệm của hai người bọn họ ở ngân hàng có một khoản tiền rất lớn, có nhà có xe, tại sao lại không thể giải quyết mọi chuyện chứ? Tại sao bọn họ lại cố tình biến mọi chuyện thành cục diện thảm khốc như vậy?"
Lý Tình Thâm cầm điện thoại di động, không hề nói lời nào.
Lăng Mạt Mạt đã kiểm tra xong kết quả siêu âm và đi ra, cô nhìn thấy Lý Tình Thâm đang cầm điện thoại ngây ngẩn, liền đi tới trước mặt anh, vươn tay, nhẹ nhàng đẩy cánh tay của anh một cái, hỏi: "Là ai gọi điện thoại tới vậy anh?"
Lúc này Lý Tình Thâm mới khẽ giật khóe mắt, sau đó đưa điện thoại di động đang cầm trong tay cho Lăng Mạt Mạt. Lăng Mạt Mạt vươn tay, nhưng đúng lúc cô vừa muốn nhận lấy thì Lý Tình Thâm lại nắm chặt điện thoại di động một cái, mím môi, rồi nói: "Mạt Mạt, Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi chết rồi."
Trên mặt Lăng Mạt Mạt vẫn là một nụ cười yếu ớt.
Thời điểm khi Lăng Mạt Mạt nghe được câu nói này, trên mặt của cô vẫn treo một nụ cười như cũ.
Thật lâu sau, dường như đã hiểu được rốt cuộc Lý Tình Thâm vừa mới nói gì, cô trợn to hai mắt, một dáng vẻ giống như hoàn toàn không thể tin được nói: "Tình Thâm, anh đang nói giỡn đúng không?"
"Không có." Lý Tình Thâm đã hoàn toàn trấn tĩnh lại, đôi mắt của anh nhìn chằm chằm vào Lăng Mạt Mạt, nói: "Vào buổi trưa ngày hôm qua, tại đường lớn ngay bên ngoài cửa khách sạn “Hoàng Cung”, Lục Niệm Ca bị Giản Thần Hi đụng chết, còn Giản Thần Hi thì cũng uống thuốc độc tự vẫn ngay sau đó rồi."
/906
|