Lăng Mạt Mạt vừa nói, vừa ngước mắt lên, lặng yên không tiếng động mà quan sát sắc mặt Lý Tình Thâm, phát hiện căn bản là không có bất kỳ dấu hiệu xoay chuyển nào, Lăng Mạt Mạt không nhịn được có chút nóng nảy, cô đùng đùng nói tiếp: “Thầy, anh trước mặt dì Ôn, nói anh truy cứu chuyện này, anh không thể nói không tính toán gì hết!”
Sắc mặt Lý Tình Thâm càng thêm âm u, cái ly là cô nhắc tới, anh không hề nói gì, làm sao bây giờ biến thành anh lại chuyện không giữ lời rồi!
Lăng Mạt Mạt chỉ là thuận miệng nói ra những lời này, sau khi nói xong, cô cũng không dám nhìn Lý Tình Thâm một cái, cô điên rồi sao? Làm vỡ ly của Đại Thần, lại vẫn còn quay sang nói anh không giữ lời!
Lý Tình Thâm hít sâu hai cái, mới hừ lạnh một tiếng mở miệng, trong giọng nói có sự lạnh lùng: “Lúc nào thì tôi nói không giữ lời hả?”
Lăng Mạt Mạt không lên tiếng.
Lý Tình Thâm lại hỏi: “Lúc nào thì tôi nói sẽ đòi tiền em?”
Lăng Mạt Mạt suy nghĩ một chút, chuyện là cô nhắc tới, anh không hề nói gì.
Anh không muốn lấy tiền, chẳng lẽ ý của anh là, muốn cái quý hơn chiếc ly bị vỡ?
Lăng Mạt Mạt lúng túng nắm tóc, trong lòng có chút băn khoăn, nhìn Lý Tình Thâm vẫn mang sắc mặt dễ nhìn như cũ, quay ra cong cong khóe mắt với Lý Tình Thâm, cười ngọt ngào, sau đó đảo tròn mắt, nghịch ngợm khả ái mở miệng nói: “Thầy, em làm vỡ cái ly của anh, thực sự là không cố ý, em liền lấy thân báo đáp trả lại cho anh nhé!”
Không khí bên trong xe lập tức yên tĩnh.
Vốn là cảm xúc cực kỳ không tốt, Lý Tình Thâm cũng bởi vì những lời này mà bình tĩnh lại.
Anh nhìn chằm ánh mắt của cô, lúc sáng lúc tối, hay thay đổi.
Lăng Mạt Mạt vốn đang nói đùa, sau khi nói xong, giương mắt, liền rơi vào trong đôi mắt thâm thúy mênh mông của Lý Tình Thâm.
Bên trong rực rỡ, thay đổi chói mắt, để cho cô trầm luân vô tận, dần dần đánh mất lý trí.
Hồi lâu, cô mới nghe được giọng của người đàn hơi lạnh, xen lẫn từng tia dịu dàng, truyền đến: “Được.”
Âm cuối hơi cao lên, hình như là tâm tình rất tốt.
Lăng Mạt Mạt sửng sốt, vừa sững sờ, cô cảm giác cái chữ này, cái giọng điệu này, giống như đã từng quen biết
Sau đó Lăng Mạt Mạt suy nghĩ một hồi, cuối cùng nhớ tới rất lâu trước đây, khi cô đi vào phòng của Enson, vì được ký kết hợp đồng với Enson, cô nói ngủ với anh, một lần, Enson trầm mặc, mười lần, Enson trầm mặc như trước, hai mươi lần, Enson vẫn trầm mặc, cuối cùng cô tức giận, dậm chân nói, cũng không thể một trăm lần, Enson lại cũng kéo dài âm cuối, thoáng hiện tia cười yếu ớt, phun ra một chữ: Được.
Lúc này Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, đáy mắt xuất hiện một chút hoảng hốt.
Trên cái thế giới này, tại sao có thể có hai người dùng cùng một loại giọng nói để nói ra cùng một câu nói giống nhau như vậy?
Lý Tình Thâm thấy Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm mình, bộ dáng mất hồn, không nhịn được nói ra tiếng, “Nghĩ gì thế?”
Lăng Mạt Mạt hồi hồn, nghiêng đầu, tiếp tục quan sát Lý Tình Thâm, một hồi lâu, mới lắc đầu một cái, buồn bã trả lời mấy chữ: “Không có việc gì.”
Nói xong, lại nghĩ đến đối thoại vừa rồi của Lý Tình Thâm, liền”A” một tiếng, sau đó đỏ mặt, mở miệng lung tung, nói: “Thầy, vừa rồi em chỉ nói giỡn với anh thôi”
Trong mắt của Lý Tình Thâm chất đầy nụ cười, anh nhìn cô gái lo lắng, chậm rãi nói: “Tôi không có nói giỡn theo em.”
Sắc mặt Lý Tình Thâm càng thêm âm u, cái ly là cô nhắc tới, anh không hề nói gì, làm sao bây giờ biến thành anh lại chuyện không giữ lời rồi!
Lăng Mạt Mạt chỉ là thuận miệng nói ra những lời này, sau khi nói xong, cô cũng không dám nhìn Lý Tình Thâm một cái, cô điên rồi sao? Làm vỡ ly của Đại Thần, lại vẫn còn quay sang nói anh không giữ lời!
Lý Tình Thâm hít sâu hai cái, mới hừ lạnh một tiếng mở miệng, trong giọng nói có sự lạnh lùng: “Lúc nào thì tôi nói không giữ lời hả?”
Lăng Mạt Mạt không lên tiếng.
Lý Tình Thâm lại hỏi: “Lúc nào thì tôi nói sẽ đòi tiền em?”
Lăng Mạt Mạt suy nghĩ một chút, chuyện là cô nhắc tới, anh không hề nói gì.
Anh không muốn lấy tiền, chẳng lẽ ý của anh là, muốn cái quý hơn chiếc ly bị vỡ?
Lăng Mạt Mạt lúng túng nắm tóc, trong lòng có chút băn khoăn, nhìn Lý Tình Thâm vẫn mang sắc mặt dễ nhìn như cũ, quay ra cong cong khóe mắt với Lý Tình Thâm, cười ngọt ngào, sau đó đảo tròn mắt, nghịch ngợm khả ái mở miệng nói: “Thầy, em làm vỡ cái ly của anh, thực sự là không cố ý, em liền lấy thân báo đáp trả lại cho anh nhé!”
Không khí bên trong xe lập tức yên tĩnh.
Vốn là cảm xúc cực kỳ không tốt, Lý Tình Thâm cũng bởi vì những lời này mà bình tĩnh lại.
Anh nhìn chằm ánh mắt của cô, lúc sáng lúc tối, hay thay đổi.
Lăng Mạt Mạt vốn đang nói đùa, sau khi nói xong, giương mắt, liền rơi vào trong đôi mắt thâm thúy mênh mông của Lý Tình Thâm.
Bên trong rực rỡ, thay đổi chói mắt, để cho cô trầm luân vô tận, dần dần đánh mất lý trí.
Hồi lâu, cô mới nghe được giọng của người đàn hơi lạnh, xen lẫn từng tia dịu dàng, truyền đến: “Được.”
Âm cuối hơi cao lên, hình như là tâm tình rất tốt.
Lăng Mạt Mạt sửng sốt, vừa sững sờ, cô cảm giác cái chữ này, cái giọng điệu này, giống như đã từng quen biết
Sau đó Lăng Mạt Mạt suy nghĩ một hồi, cuối cùng nhớ tới rất lâu trước đây, khi cô đi vào phòng của Enson, vì được ký kết hợp đồng với Enson, cô nói ngủ với anh, một lần, Enson trầm mặc, mười lần, Enson trầm mặc như trước, hai mươi lần, Enson vẫn trầm mặc, cuối cùng cô tức giận, dậm chân nói, cũng không thể một trăm lần, Enson lại cũng kéo dài âm cuối, thoáng hiện tia cười yếu ớt, phun ra một chữ: Được.
Lúc này Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, đáy mắt xuất hiện một chút hoảng hốt.
Trên cái thế giới này, tại sao có thể có hai người dùng cùng một loại giọng nói để nói ra cùng một câu nói giống nhau như vậy?
Lý Tình Thâm thấy Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm mình, bộ dáng mất hồn, không nhịn được nói ra tiếng, “Nghĩ gì thế?”
Lăng Mạt Mạt hồi hồn, nghiêng đầu, tiếp tục quan sát Lý Tình Thâm, một hồi lâu, mới lắc đầu một cái, buồn bã trả lời mấy chữ: “Không có việc gì.”
Nói xong, lại nghĩ đến đối thoại vừa rồi của Lý Tình Thâm, liền”A” một tiếng, sau đó đỏ mặt, mở miệng lung tung, nói: “Thầy, vừa rồi em chỉ nói giỡn với anh thôi”
Trong mắt của Lý Tình Thâm chất đầy nụ cười, anh nhìn cô gái lo lắng, chậm rãi nói: “Tôi không có nói giỡn theo em.”
/906
|