Sau đó, máy quay liền quay thẳng vào gương mặt của Lý Tình Thâm, khuôn mặt tuấn mỹ đến mức mọi người phải sợ hãi than lập tức xuất hiện ở trên màn hình lớn.
Lý Tình Thâm tùy ý đứng lên, động tác đơn giản, nhưng cũng khiến mọi người phải kinh diễm (kinh hãi + hâm mộ). Từng đường may thủ công của bộ tây trang màu đen được làm hết sức khéo léo càng tôn lên cơ thể hoàn mỹ của anh. Lý Tình Thâm không hề giống như các minh tinh khác là trước khi bước lên sân khấu, sẽ chào hỏi với người xem, khuôn mặt anh không chút biểu cảm, giống như một giấc mộng gần ngay trước mặt nhưng lại cũng xa không thể với tới. Trước mắt mọi người, bình tĩnh bước lên sân khấu.
Trong nháy mắt không khí toàn trường sôi nổi đến cao điểm, tiếng thét chói tai vang lên liên tiếp.
Cùng lúc anh đi lên, sau màn ảnh lớn, MC đột nhiên im lặng bật từ từ các MV lên, từ bài hát mà Lý Tình Thâm làm cho Trần Uyển Như đến ca khúc 《Tha Thứ 》của Lăng Mạt Mạt.
Mỗi một MV đều lấy ra những ca từ kinh điển nhất đã khắc ghi trong tâm trí mọi người, ghi lại những sóng gió của Thần Thoại trong 10 năm qua đến nay.
Khi Lý Tình Thâm tao nhã, ung dung đứng trên sân khấu, hình ảnh trên màn hình lớn cũng đúng lúc đứng lại, đó chính là tấm hình đẹp nhất của Lăng Mạt Mạt trong MV《Tha Thứ 》. Phía trên núi cao, băng tuyết đầy trời, Lăng Mạt Mạt đứng mỉm cười, sau lưng cô là hình ảnh mặt trăng mặt trời cùng lộ diện nơi chân trời.
Giống như kỳ tích xảy ra, cũng ở thời điểm ấy, trong sân vận động chứa hàng ngàn người, trong nháy mắt liền lặng ngắt như tờ.
Mọi người dường như cùng nín thở, đồng loạt dừng ánh mắt trên người Lý Tình Thâm. Lăng Mạt Mạt ngồi ở phía dưới cũng không nhúc nhích nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.
Trong nháy mắt ấy, Lăng Mạt Mạt dường như có cảm giác nhất thời khoảng cách giữa cô và Lý Tình Thâm, người làm thầy dạy cô trong nửa năm qua, ngày đêm chung sống, bỗng chốc bị kéo ra rất xa
MC nhìn Lý Tình Thâm, cảm thấy có chút hoa mắt choáng váng, lúc mở miệng nói cũng không nói được rõ ràng: "Thần Thoại đến đây quả thật là niềm vui ngoài dự liệu của chúng tôi, thật không nghĩ được rằng sau mười năm, hôm nay Thần Thoại lại bước lên sân khấu này, đến nhận giải thưởng này."
Lý Tình Thâm khẽ vuốt cằm, vẫn không nói gì.
Đây là lần đầu tiên MC tiếp xúc với Lý Tình Thâm trong khoảng cách gần, hiển nhiên là có chút kích động, vẻ lạnh nhạt của Lý Tình Thâm cũng không dập tắt được sự nhiệt tình của cô, trực tiếp mở miệng nói: "Thần Thoại, đối với việc suốt mười năm nay được bình chọn là nhạc sĩ xuất sắc nhất, anh cảm thấy thế nào?"
"Có rất nhiều nhạc sĩ ưu tú." Lý Tình Thâm trả lời có chút thờ ơ, rõ ràng là không có hứng thú quá lớn với những vấn đề chính thức gì đó.
"Thần Thoại thật sự là quá khiêm tốn rồi." MC thật lòng khen ngợi: "Thần Thoại thật sự là kỳ tài âm nhạc trăm năm khó gặp một lần, hễ là bài hát do anh viết thì luôn có sức sống vững bền."
Ánh đèn sân khấu lóe lên, gương mặt Lý Tình Thâm tuấn tú như vị thần, chỉ là cùng với những lời nịnh nọt không ngừng của MC, ánh mắt trở nên hơi tối tăm, vầng trán cũng hiện lên một chút không kiên nhẫn.
Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm như vậy, trong lúc bất chợt đáy lòng cô liền dâng lên một cảm giác quen thuộc, loại cảm giác xa lạ ban nãy đã biến mất trong nháy mắt, ngay cả bản thân cô cũng không phát hiện ra khóe môi mình hơi cong lên. Đại thần vẫn là đại thần, không hề thích kiểu xã gia xuất đầu lộ diện này.
MC nói rất nhiều, Lý Tình Thâm cũng chỉ để ý cho có lệ, về sau MC suýt chút nữa đã không còn vấn đề gì để hỏi. Nhưng vì đây là buổi truyền hình trực tiếp, cho nên vẫn muốn cắn răng hỏi xong vấn đề mấu chốt cuối cùng: "Chúng ta đều biết album mới của tiểu thư Lăng Mạt Mạt là do một mình Thần Thoại viết nhạc, lấy “Thầm mến” làm chủ đề, được rất nhiều người hưởng ứng, chỉ là không biết, tại sao Thần Thoại đột nhiên lại viết ra ca khúc ‘Thầm mến’?"
=== ======
Lý Tình Thâm tùy ý đứng lên, động tác đơn giản, nhưng cũng khiến mọi người phải kinh diễm (kinh hãi + hâm mộ). Từng đường may thủ công của bộ tây trang màu đen được làm hết sức khéo léo càng tôn lên cơ thể hoàn mỹ của anh. Lý Tình Thâm không hề giống như các minh tinh khác là trước khi bước lên sân khấu, sẽ chào hỏi với người xem, khuôn mặt anh không chút biểu cảm, giống như một giấc mộng gần ngay trước mặt nhưng lại cũng xa không thể với tới. Trước mắt mọi người, bình tĩnh bước lên sân khấu.
Trong nháy mắt không khí toàn trường sôi nổi đến cao điểm, tiếng thét chói tai vang lên liên tiếp.
Cùng lúc anh đi lên, sau màn ảnh lớn, MC đột nhiên im lặng bật từ từ các MV lên, từ bài hát mà Lý Tình Thâm làm cho Trần Uyển Như đến ca khúc 《Tha Thứ 》của Lăng Mạt Mạt.
Mỗi một MV đều lấy ra những ca từ kinh điển nhất đã khắc ghi trong tâm trí mọi người, ghi lại những sóng gió của Thần Thoại trong 10 năm qua đến nay.
Khi Lý Tình Thâm tao nhã, ung dung đứng trên sân khấu, hình ảnh trên màn hình lớn cũng đúng lúc đứng lại, đó chính là tấm hình đẹp nhất của Lăng Mạt Mạt trong MV《Tha Thứ 》. Phía trên núi cao, băng tuyết đầy trời, Lăng Mạt Mạt đứng mỉm cười, sau lưng cô là hình ảnh mặt trăng mặt trời cùng lộ diện nơi chân trời.
Giống như kỳ tích xảy ra, cũng ở thời điểm ấy, trong sân vận động chứa hàng ngàn người, trong nháy mắt liền lặng ngắt như tờ.
Mọi người dường như cùng nín thở, đồng loạt dừng ánh mắt trên người Lý Tình Thâm. Lăng Mạt Mạt ngồi ở phía dưới cũng không nhúc nhích nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.
Trong nháy mắt ấy, Lăng Mạt Mạt dường như có cảm giác nhất thời khoảng cách giữa cô và Lý Tình Thâm, người làm thầy dạy cô trong nửa năm qua, ngày đêm chung sống, bỗng chốc bị kéo ra rất xa
MC nhìn Lý Tình Thâm, cảm thấy có chút hoa mắt choáng váng, lúc mở miệng nói cũng không nói được rõ ràng: "Thần Thoại đến đây quả thật là niềm vui ngoài dự liệu của chúng tôi, thật không nghĩ được rằng sau mười năm, hôm nay Thần Thoại lại bước lên sân khấu này, đến nhận giải thưởng này."
Lý Tình Thâm khẽ vuốt cằm, vẫn không nói gì.
Đây là lần đầu tiên MC tiếp xúc với Lý Tình Thâm trong khoảng cách gần, hiển nhiên là có chút kích động, vẻ lạnh nhạt của Lý Tình Thâm cũng không dập tắt được sự nhiệt tình của cô, trực tiếp mở miệng nói: "Thần Thoại, đối với việc suốt mười năm nay được bình chọn là nhạc sĩ xuất sắc nhất, anh cảm thấy thế nào?"
"Có rất nhiều nhạc sĩ ưu tú." Lý Tình Thâm trả lời có chút thờ ơ, rõ ràng là không có hứng thú quá lớn với những vấn đề chính thức gì đó.
"Thần Thoại thật sự là quá khiêm tốn rồi." MC thật lòng khen ngợi: "Thần Thoại thật sự là kỳ tài âm nhạc trăm năm khó gặp một lần, hễ là bài hát do anh viết thì luôn có sức sống vững bền."
Ánh đèn sân khấu lóe lên, gương mặt Lý Tình Thâm tuấn tú như vị thần, chỉ là cùng với những lời nịnh nọt không ngừng của MC, ánh mắt trở nên hơi tối tăm, vầng trán cũng hiện lên một chút không kiên nhẫn.
Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm như vậy, trong lúc bất chợt đáy lòng cô liền dâng lên một cảm giác quen thuộc, loại cảm giác xa lạ ban nãy đã biến mất trong nháy mắt, ngay cả bản thân cô cũng không phát hiện ra khóe môi mình hơi cong lên. Đại thần vẫn là đại thần, không hề thích kiểu xã gia xuất đầu lộ diện này.
MC nói rất nhiều, Lý Tình Thâm cũng chỉ để ý cho có lệ, về sau MC suýt chút nữa đã không còn vấn đề gì để hỏi. Nhưng vì đây là buổi truyền hình trực tiếp, cho nên vẫn muốn cắn răng hỏi xong vấn đề mấu chốt cuối cùng: "Chúng ta đều biết album mới của tiểu thư Lăng Mạt Mạt là do một mình Thần Thoại viết nhạc, lấy “Thầm mến” làm chủ đề, được rất nhiều người hưởng ứng, chỉ là không biết, tại sao Thần Thoại đột nhiên lại viết ra ca khúc ‘Thầm mến’?"
=== ======
/906
|