Lần này, vẫn là giấc mơ giống vậy, Lăng Mạt Mạt vẫn đuổi theo phía sau Enson, ngay lúc cô gần chạm tới lưng Enson, lần này người đàn ông cũng không có biến mất không thấy gì nữa, cô nín thở, thật lâu, mới cố gắng dùng hết hơi sức toàn thân, nhẹ nhàng chụp lấy lưng của Enson.
Sau đó, Enson chậm rãi quay đầu, ánh mắt của Lăng Mạt Mạt nhìn thẳng vào người trước mặt, trong nháy mắt cũng không dám chớp mắt, chỉ sợ không cẩn thận cái người đàn ông đưa lưng về phía mình sẽ lại biến mất.
Thời gian giống như dừng lại, hồi lâu, gò má của anh mới xuất hiện ở trước mắt của cô, chỉ là có chút mơ hồ, giống như cách một tầng sương mù, căn bản cô nhìn không rõ, cô nỗ lực vươn tay, kích động, muốn xua sương mù đi.
Nhưng sương mù vẫn rất nhiều như cũ, giống như mặc cho cô cố gắng thế nào, cũng không có biện pháp, trong lòng Lăng Mạt Mạt cực kỳ gấp gáp, đáy lòng lại tràn đầy tuyệt vọng trước nay chưa từng có.
Ngay lúc cô đang định buông tay, sương mù trước mặt, bất chợt biến mất không còn một mống, sau đó cô nhìn rõ ràng gương mặt của người đàn ông trước mắt.
Môi hồng răng trắng, dung mạo nghiêng thành.
Đó là một dung mạo cô cực kỳ quen thuộc.
Lăng Mạt Mạt trợn to hai mắt, sau đó lại đột nhiên tỉnh lại từ trong giấc mơ, cả người cô ngồi từ trên giường dậy, thế này mới ý thức được đây là một giấc mộng, sau đó thở dài nhẹ nhõm một hơi, vươn tay, vỗ vỗ hai má của mình, mới phát hiện ra mình lại bị hù dọa ra khỏi một thân mồ hôi.
Đích xác là hù sợ!
Dù là hiện tại, tim của cô đập với tốc độ vô cùng nhanh.
Làm sao cô lại coi dung mạo của Enson trở thành Lý Tình Thâm chứ?
Rốt cuộc gần đây cô bị sao vậy?
Nhìn thấy Lý Tình Thâm sẽ đỏ mặt, tim sẽ đập, hô hấp không thuận, và thậm chí buổi tối còn nằm mơ thấy anh
Lăng Mạt Mạt hốt hoảng đảo tròn mắt, trong phút chốc này, hình như trong nháy mắt cô đã hiểu được, rốt cuộc tại sao phải lại biến thành bộ dáng như vậy
Triệu chứng của cô, giống như là
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, tâm lại đột nhiên càng cuồng loạn lên, sau đó trong nháy mắt đại não liền dừng lại, cũng không dám suy nghĩ nữa, thậm chí nói, cô bắt buộc mình không dám nghĩ tới
Cô liều mạng lắc đầu, lẩm bẩm, không ngừng tự nói với mình: "Không thể nào, sẽ không, tuyệt đối không phải như vậy? Anh là thầy của cô, sẽ không sẽ không"
Sắc mặt Lăng Mạt Mạt có chút trở nên tái nhợt, cô gắt gao cắn lấy môi dưới của bản thân, hồi lâu, hồi lâu sau cô mới yên tĩnh lại, làm thế nào cũng không thể ngủ được, ở trên giường lăn qua lộn lại cho đến bầu trời nổi lên tia sáng, cô mới mơ mơ màng màng ngủ được.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Album của Lăng Mạt Mạt vừa ra, đưa tới oanh động khắp nơi.
Lúc Lăng Mạt Mạt tới công ty Du thị quay quảng cáo, cũng đã nổi lên nhất thời, sau đó cô là cô gái Enson theo đuổicũng đưa tới oanh động nhất thời, hôm nay album mới ra, ca khúc rất tốt, càng thêm đẩy cô lên cao chút nữa.
Album mới lấy đề tài thầm mến làm chủ đề rất mới mẻ độc đáo, cộng thêm là ca khúc mới vốn rất xuất sắc của thần thoại, cho nên, ca khúc của Lăng Mạt Mạt càng tuyền đi khắp Đại Giang Nam Bắc rất nhanh, cho tới đi ngang qua phố lớn ngõ nhỏ cũng có thể nghe được mấy câu lời ca sầu triền miên này ---- yêu người giống như là loại tín ngưỡng, thành kính đến khắp cả người đều bị tổn thương.
Album mới mới phát hành ngắn ngủn một tuần, đã bán hết, mỗi ngày công ty giái trí âm nhạc ES nhận được vô số điện thoại, là nói đến hợp tác, cho đến mê ca nhạc.
Sau đó, Enson chậm rãi quay đầu, ánh mắt của Lăng Mạt Mạt nhìn thẳng vào người trước mặt, trong nháy mắt cũng không dám chớp mắt, chỉ sợ không cẩn thận cái người đàn ông đưa lưng về phía mình sẽ lại biến mất.
Thời gian giống như dừng lại, hồi lâu, gò má của anh mới xuất hiện ở trước mắt của cô, chỉ là có chút mơ hồ, giống như cách một tầng sương mù, căn bản cô nhìn không rõ, cô nỗ lực vươn tay, kích động, muốn xua sương mù đi.
Nhưng sương mù vẫn rất nhiều như cũ, giống như mặc cho cô cố gắng thế nào, cũng không có biện pháp, trong lòng Lăng Mạt Mạt cực kỳ gấp gáp, đáy lòng lại tràn đầy tuyệt vọng trước nay chưa từng có.
Ngay lúc cô đang định buông tay, sương mù trước mặt, bất chợt biến mất không còn một mống, sau đó cô nhìn rõ ràng gương mặt của người đàn ông trước mắt.
Môi hồng răng trắng, dung mạo nghiêng thành.
Đó là một dung mạo cô cực kỳ quen thuộc.
Lăng Mạt Mạt trợn to hai mắt, sau đó lại đột nhiên tỉnh lại từ trong giấc mơ, cả người cô ngồi từ trên giường dậy, thế này mới ý thức được đây là một giấc mộng, sau đó thở dài nhẹ nhõm một hơi, vươn tay, vỗ vỗ hai má của mình, mới phát hiện ra mình lại bị hù dọa ra khỏi một thân mồ hôi.
Đích xác là hù sợ!
Dù là hiện tại, tim của cô đập với tốc độ vô cùng nhanh.
Làm sao cô lại coi dung mạo của Enson trở thành Lý Tình Thâm chứ?
Rốt cuộc gần đây cô bị sao vậy?
Nhìn thấy Lý Tình Thâm sẽ đỏ mặt, tim sẽ đập, hô hấp không thuận, và thậm chí buổi tối còn nằm mơ thấy anh
Lăng Mạt Mạt hốt hoảng đảo tròn mắt, trong phút chốc này, hình như trong nháy mắt cô đã hiểu được, rốt cuộc tại sao phải lại biến thành bộ dáng như vậy
Triệu chứng của cô, giống như là
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, tâm lại đột nhiên càng cuồng loạn lên, sau đó trong nháy mắt đại não liền dừng lại, cũng không dám suy nghĩ nữa, thậm chí nói, cô bắt buộc mình không dám nghĩ tới
Cô liều mạng lắc đầu, lẩm bẩm, không ngừng tự nói với mình: "Không thể nào, sẽ không, tuyệt đối không phải như vậy? Anh là thầy của cô, sẽ không sẽ không"
Sắc mặt Lăng Mạt Mạt có chút trở nên tái nhợt, cô gắt gao cắn lấy môi dưới của bản thân, hồi lâu, hồi lâu sau cô mới yên tĩnh lại, làm thế nào cũng không thể ngủ được, ở trên giường lăn qua lộn lại cho đến bầu trời nổi lên tia sáng, cô mới mơ mơ màng màng ngủ được.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Album của Lăng Mạt Mạt vừa ra, đưa tới oanh động khắp nơi.
Lúc Lăng Mạt Mạt tới công ty Du thị quay quảng cáo, cũng đã nổi lên nhất thời, sau đó cô là cô gái Enson theo đuổicũng đưa tới oanh động nhất thời, hôm nay album mới ra, ca khúc rất tốt, càng thêm đẩy cô lên cao chút nữa.
Album mới lấy đề tài thầm mến làm chủ đề rất mới mẻ độc đáo, cộng thêm là ca khúc mới vốn rất xuất sắc của thần thoại, cho nên, ca khúc của Lăng Mạt Mạt càng tuyền đi khắp Đại Giang Nam Bắc rất nhanh, cho tới đi ngang qua phố lớn ngõ nhỏ cũng có thể nghe được mấy câu lời ca sầu triền miên này ---- yêu người giống như là loại tín ngưỡng, thành kính đến khắp cả người đều bị tổn thương.
Album mới mới phát hành ngắn ngủn một tuần, đã bán hết, mỗi ngày công ty giái trí âm nhạc ES nhận được vô số điện thoại, là nói đến hợp tác, cho đến mê ca nhạc.
/906
|