Kỳ thật, Lăng Mạt Mạt muốn hỏi ‘Thầy, vì sao anh đỡ rượu giúp em…..Nhưng lúc này cô lại lựa chọn câu hỏi kín đáo một chút.
Hai tay đang nắm chặt vô lăng của Lý Tình Thâm hơi run rẩy, ánh mắt vẫn nhìn thẳng giao thông phía trước, nhưng trong đáy mắt lại biến hóa khó lường.
Anh cũng không mở miệng nói chuyện.
Không khí bên trong xe an tĩnh đến mức có chút cứng ngắt.
Lăng Mạt Mạt bắt đầu buồn bực không yên, thậm chí sau đó có hơi hối hận vì sao mình lại đề cập đến đề tài này, khiến bầu không khí trở nên xấu hổ như vậy, Lăng Mạt Mạt âm thầm cắn chặt răng, vừa mới định mở miệng nói sang chuyện khác, đột nhiên Lý Tình Thâm lại quay đầu sang nhìn cô, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, miệng phun ra ba chữ: “Em nói gì?”
Em nói gì?
Ba chữ kia, anh nói đích thị thoải mái nhẹ nhàng như vậy, nhưng trong đầu của Lăng Mạt Mạt thì giống như một tiếng sấm đột ngột nổ tung, vô cùng hỗn độn.
A…..Đại thần, là anh nói ba chữ đó sao? Suy cho cùng là có ý nghĩa sâu xa gì?
Không lẽ, có thật…..Cô vừa mới nghĩ lung tung gì vậy, đại thần, thích cô?
Trái tim nhỏ của Lăng Mạt Mạt đập càng lúc càng nhanh, hưng phấn đến mức cô cảm thấy mình giống như có thể chết bất cứ lúc nào, không khí trong xe so với vừa rồi lại càng thêm cứng ngắt, đến nỗi cô cảm giác trong không khí còn có phần ái muội.
Lăng Mạt Mạt ngồi trên ghế phụ cũng không dám lộn xộn, trong đầu vang vang ba chữ kia, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn cũng từ từ đỏ ửng, tới cùng là cô bị làm sao vậy?
Trước kia cô đâu có như vậy, mấy ngày gần đây, mỗi lần đơn độc đối mặt với Lý Tình Thâm, đều xuất hiện trạng thái tương tự, mặt hồng tim đập, không thể kiềm chế được.
Đại thần làm sao có thể thích cô?
Sẽ không, sẽ không…..Nhất định là cô tự mình đa tình!
ăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, lại đột nhiên hung hăng lắc lắc đầu, trong miệng không ý thức thì thào: “Khẳng định không phải, không phải…..”
Lý Tình Thâm nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Lăng Mạt Mạt như vậy, ánh mắt thoáng tìm tòi nghiên cứu.
Anh phát hiện, lúc đầu ánh mắt của cô có sự kích động, sau đó giống như hiểu được lòng mình thì hoảng loạn bối rối…..
Ánh mắt của Lý Tình Thâm cũng từ từ sáng lên.
Anh loáng thoáng có thể hiểu được, biểu hiện như vậy của cô tới cùng là đại biểu cho điều gì…..
Hai tay đang nắm chặt vô lăng của Lý Tình Thâm hơi run rẩy, ánh mắt vẫn nhìn thẳng giao thông phía trước, nhưng trong đáy mắt lại biến hóa khó lường.
Anh cũng không mở miệng nói chuyện.
Không khí bên trong xe an tĩnh đến mức có chút cứng ngắt.
Lăng Mạt Mạt bắt đầu buồn bực không yên, thậm chí sau đó có hơi hối hận vì sao mình lại đề cập đến đề tài này, khiến bầu không khí trở nên xấu hổ như vậy, Lăng Mạt Mạt âm thầm cắn chặt răng, vừa mới định mở miệng nói sang chuyện khác, đột nhiên Lý Tình Thâm lại quay đầu sang nhìn cô, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, miệng phun ra ba chữ: “Em nói gì?”
Em nói gì?
Ba chữ kia, anh nói đích thị thoải mái nhẹ nhàng như vậy, nhưng trong đầu của Lăng Mạt Mạt thì giống như một tiếng sấm đột ngột nổ tung, vô cùng hỗn độn.
A…..Đại thần, là anh nói ba chữ đó sao? Suy cho cùng là có ý nghĩa sâu xa gì?
Không lẽ, có thật…..Cô vừa mới nghĩ lung tung gì vậy, đại thần, thích cô?
Trái tim nhỏ của Lăng Mạt Mạt đập càng lúc càng nhanh, hưng phấn đến mức cô cảm thấy mình giống như có thể chết bất cứ lúc nào, không khí trong xe so với vừa rồi lại càng thêm cứng ngắt, đến nỗi cô cảm giác trong không khí còn có phần ái muội.
Lăng Mạt Mạt ngồi trên ghế phụ cũng không dám lộn xộn, trong đầu vang vang ba chữ kia, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn cũng từ từ đỏ ửng, tới cùng là cô bị làm sao vậy?
Trước kia cô đâu có như vậy, mấy ngày gần đây, mỗi lần đơn độc đối mặt với Lý Tình Thâm, đều xuất hiện trạng thái tương tự, mặt hồng tim đập, không thể kiềm chế được.
Đại thần làm sao có thể thích cô?
Sẽ không, sẽ không…..Nhất định là cô tự mình đa tình!
ăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, lại đột nhiên hung hăng lắc lắc đầu, trong miệng không ý thức thì thào: “Khẳng định không phải, không phải…..”
Lý Tình Thâm nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Lăng Mạt Mạt như vậy, ánh mắt thoáng tìm tòi nghiên cứu.
Anh phát hiện, lúc đầu ánh mắt của cô có sự kích động, sau đó giống như hiểu được lòng mình thì hoảng loạn bối rối…..
Ánh mắt của Lý Tình Thâm cũng từ từ sáng lên.
Anh loáng thoáng có thể hiểu được, biểu hiện như vậy của cô tới cùng là đại biểu cho điều gì…..
/906
|