Dịch Thiển nghe được, đột nhiên mắt sáng lên, bừng tỉnh hiểu ra, trong lòng âm thầm nói một câu, hóa ra là cô ấy!
Khó trách cậu cảm thấy cô gái này quen thuộc như vậy, không phải vào rất nhiều năm về trước, chính là cô bé trong tiệc cưới của bà ngoại Lý Tình Thâm.
Cậu còn nhớ rất rõ, lúc ấy Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm cô bé đó.
Lăng Mạt Mạt khách khí cười, bởi vì nhắc tới ông cố, vẻ mặt cô hơi ảm đạm, Ôn Giai Nhân thấy mình vô tâm nhắc tới chuyện buồn của cô, giọng điệu lập tức nhẹ nhàng, chậm rãi nói: "Mọi chuyện đều đã qua, Mạt Mạt đừng đau lòng, bây giờ chỉ còn mình con, chó chuyện gì cứ tìm ta, hoặc có thể tìm Tình Thâm."
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt lập tức ấm áp, liền gật đầu, nói: "Cám ơn Dì Ôn."
Sau đó Ôn Giai Nhân kéo Lăng Mạt Mạt nói vài câu khách sáo không quan trọng, lúc nay Lý Tình Thâm mới dẫn Lăng Mạt Mạt đi ra ngoài.
Đám người Bạc Sủng Nhi, Tần Thánh, Dịch Thiển nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người, trong lòng không khỏi giật mình, sợ rằng lần này Lý Tình Thâm thật sự đến với cô gái kia, từ trước đến giờ anh một thân một mình, bây giờ lại dẫn người đến, còn giới thiệu long trọng như vậy, chính là lần đầu tiên.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Giống như rất nhiều bữa tiệc mà họ tham gia, Lý Tình Thâm dẫn Lăng Mạt Mạt tìm một góc hẻo lánh, ngồi xuống.
Vậy mà địa điểm vắng vẻ này, vẫn có rất nhiều người đến chào hỏi.
Uống rượu xã giao là điều khó tránh khỏi.
Bản thân Lăng Mạt Mạt hơi luống cuống, nhưng Lý Tình Thâm rất bình tĩnh đứng lê, cản cho cô hai li rượu.
Lúc sau, lại có người đến chào hỏi, Lý Tình Thâm tự nhiên đứng lên nhận lấy li rượu, lúc muốn uống, Ôn Giai Nhân bước đến, thấy Lý Tình Thâm nâng li rượu, lập tức vội vàng hô một tiếng: "Tình Thâm!"
Tay Lý Tình Thâm dừng lại, khẽ nhìn lên, Lăng Mạt Mạt quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Ôn Giai Nhân đi rất nhanh đến trước mặt Lý Tình Thâm, cau mày, lộ ra vẻ quan tâm trách cứ: "Tình Thâm, sao con lại uống rượu?"
"Con không sao." Lý Tình Thâm nở một nụ cười nhàn nhạt trấn an Ôn Giai Nhân.
Ôn Giai Nhân không để Lý Tình Thâm giải thích gì, đoạt lấy li rượu trong tay anh, nhìn về phái người mời, giơ li rượu lên, nói: "Thật xin lỗi, ly rượu này tôi thay cậu ấy uống."
Ôn Gai Nhân là vợ của Lý Niệm, hôm nay còn là sinh nhật bà, dĩ nhiên người mờ rượu cũng khách khí gật đầu, cung kính uống xong, liền rời đi.
Ôn Giai Nhân để ly rượu xuống, lại nhìn về phía Lý Tình Thâm, nói: "Sao con không chú ý như vậy!"
Lý Tình Thâm bất đắc dĩ giơ tay lên, vuốt trán, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, cắt đứt lời nói của Ôn Giai Nhân: "Tìm con có chuyện gì?"
Lúc này Ôn Giai Nhân mới nhớ tới việc chính mình đi tìm Lý Tình Thâm, nói: "Tình thâm, con biết ai tới không?"
Lý Tình Thâm nhíu mày, không có lên tiếng.
"Selene từ nước ngoài đặc biệt tới đây chúc mừng sinh nhật mẹ." Ôn Giai Nhân cười nói, chỉ cô gái tóc vàng mắt xanh đang nói chuyện cùng Du Dật cách đó không xa.
Khó trách cậu cảm thấy cô gái này quen thuộc như vậy, không phải vào rất nhiều năm về trước, chính là cô bé trong tiệc cưới của bà ngoại Lý Tình Thâm.
Cậu còn nhớ rất rõ, lúc ấy Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm cô bé đó.
Lăng Mạt Mạt khách khí cười, bởi vì nhắc tới ông cố, vẻ mặt cô hơi ảm đạm, Ôn Giai Nhân thấy mình vô tâm nhắc tới chuyện buồn của cô, giọng điệu lập tức nhẹ nhàng, chậm rãi nói: "Mọi chuyện đều đã qua, Mạt Mạt đừng đau lòng, bây giờ chỉ còn mình con, chó chuyện gì cứ tìm ta, hoặc có thể tìm Tình Thâm."
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt lập tức ấm áp, liền gật đầu, nói: "Cám ơn Dì Ôn."
Sau đó Ôn Giai Nhân kéo Lăng Mạt Mạt nói vài câu khách sáo không quan trọng, lúc nay Lý Tình Thâm mới dẫn Lăng Mạt Mạt đi ra ngoài.
Đám người Bạc Sủng Nhi, Tần Thánh, Dịch Thiển nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người, trong lòng không khỏi giật mình, sợ rằng lần này Lý Tình Thâm thật sự đến với cô gái kia, từ trước đến giờ anh một thân một mình, bây giờ lại dẫn người đến, còn giới thiệu long trọng như vậy, chính là lần đầu tiên.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Giống như rất nhiều bữa tiệc mà họ tham gia, Lý Tình Thâm dẫn Lăng Mạt Mạt tìm một góc hẻo lánh, ngồi xuống.
Vậy mà địa điểm vắng vẻ này, vẫn có rất nhiều người đến chào hỏi.
Uống rượu xã giao là điều khó tránh khỏi.
Bản thân Lăng Mạt Mạt hơi luống cuống, nhưng Lý Tình Thâm rất bình tĩnh đứng lê, cản cho cô hai li rượu.
Lúc sau, lại có người đến chào hỏi, Lý Tình Thâm tự nhiên đứng lên nhận lấy li rượu, lúc muốn uống, Ôn Giai Nhân bước đến, thấy Lý Tình Thâm nâng li rượu, lập tức vội vàng hô một tiếng: "Tình Thâm!"
Tay Lý Tình Thâm dừng lại, khẽ nhìn lên, Lăng Mạt Mạt quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Ôn Giai Nhân đi rất nhanh đến trước mặt Lý Tình Thâm, cau mày, lộ ra vẻ quan tâm trách cứ: "Tình Thâm, sao con lại uống rượu?"
"Con không sao." Lý Tình Thâm nở một nụ cười nhàn nhạt trấn an Ôn Giai Nhân.
Ôn Giai Nhân không để Lý Tình Thâm giải thích gì, đoạt lấy li rượu trong tay anh, nhìn về phái người mời, giơ li rượu lên, nói: "Thật xin lỗi, ly rượu này tôi thay cậu ấy uống."
Ôn Gai Nhân là vợ của Lý Niệm, hôm nay còn là sinh nhật bà, dĩ nhiên người mờ rượu cũng khách khí gật đầu, cung kính uống xong, liền rời đi.
Ôn Giai Nhân để ly rượu xuống, lại nhìn về phía Lý Tình Thâm, nói: "Sao con không chú ý như vậy!"
Lý Tình Thâm bất đắc dĩ giơ tay lên, vuốt trán, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, cắt đứt lời nói của Ôn Giai Nhân: "Tìm con có chuyện gì?"
Lúc này Ôn Giai Nhân mới nhớ tới việc chính mình đi tìm Lý Tình Thâm, nói: "Tình thâm, con biết ai tới không?"
Lý Tình Thâm nhíu mày, không có lên tiếng.
"Selene từ nước ngoài đặc biệt tới đây chúc mừng sinh nhật mẹ." Ôn Giai Nhân cười nói, chỉ cô gái tóc vàng mắt xanh đang nói chuyện cùng Du Dật cách đó không xa.
/906
|