Quay trở lại thời gian 10 phút trước.
Đổng Tùng San đóng cửa lại, chặn đứng ý định cầu cứu của Tống Khinh Ca.
Phía trước, xuất hiện người khiến cô vô cùng kinh hoảng, nhưng do thuốc trong rượu quá mạnh, khiến cho thân thể cô không có lấy một chút lực nào, cô cùng đường nên hướng một lối khác lao đi, trấn tĩnh sợ hãi, đẩy bừa một cánh cửa phòng bar bước vào.
Rất nhanh tiếng bước chân dồn dập cùng giọng nói tới gần.
Vẫn chưa tìm thấy sao? Đúng là một đám vô dụng. Không được việc gì, có một phụ nữ cũng không tìm thấy. Sau đó nghe mấy bạt tai truyền đến kèm theo đó là giọng nói độc ác của Tả Mạc. Tất cả làm cho Tống Khinh Ca cảm thấy kinh hãi. Run bần bật.
Đã tìm hết mọi nơi chưa? Tả Mạc cả giận nói, hắn không tin thuốc trong rượu mạnh như vậy, cô lại có thể chạy trốn? tất cả các phòng đều lục soát hết rồi hả?
Tiếng thuộc hạ của hắn, vì sợ hãi mà giọng nói vô cùng khiếp sợ: Tả thiếu, tầng này trong các phòng bar đều là những khách vip của chúng ta.. Những người đến Ngân Hà Cửu Thiên là những người không giàu thì sang, huống chi đây còn là tầng bar vip.
Tìm tất cả các phòng, không bỏ qua bất kỳ chỗ nào, dù có đem cả bar này lật tung lên, cũng phải tìm cho ra. Tả Mạc cắn răng thật mạnh, miếng thịt đã lên tận miệng rồi, thế mà lại chạy mất: đặc biệt là phòng bar của La Thế Sâm.
Thấy tiếng bước chân dần dần đi xa, Tống Khinh Ca thở phào nhẹ nhõm một cái. Đột nhiên nghe thấy tiếng nói: Bắt đầu từ phòng này, tất cả đều phải soát cho thật cẩn thận.
Cô kinh hãi, chỉ sợ hắn tìm thấy.
Rầm một tiếng, phòng bar bị mở cửa ra, cô không có đường nào trốn, vì vậy mệt mỏi núp ở góc tường, tuyệt vọng.
Ủa? Phòng bar này đèn bị hỏng à?
Bên trong phòng bar tối đen như mực.
Không biết tiếng người ở đâu: điện thoại di động không phải có đèn pin sao?
Rất nhanh phòng bar được soi sáng bằng đèn ở điện thoại di động.
Khi luồng sáng chiếu vào mặt Tống Khinh Ca, cô không còn chỗ nào mà trốn, cô cảm thấy bản thân quá tuyệt vọng.
Không xong rồi. Nhưng giây kế tiếp, tình hình thay đổi, có người hô: Tả thiếu và La Thế Sâm đánh nhau rồi.
Qua đó xem một chút.
/1870
|