Sau khi Sultana đi, Duy Kiến Quốc ngồi trogn phòng làm việc suy nghĩ sâu xa. Ông nghĩ đến sự phát triển của Nam Cảng trong hai năm qua, đúng là có quan hệ lớn với Kiều Thị, nếu như không có Kiều Ngự Diễm trợ giúp, công ty của ông vẫn sẽ bị mọi người đánh giá là công ty bình thường làm sao có thể ra được thị trường như bây giờ. Trong lúc hợp tác với Kiều Thị Nam Cảng quả thật cũng có những chuyển biến rất lớn. Tám mươi phần trăm nghiệp vụ của Nam Cảng đều có liên quan đến Kiều Thị, Kiều Ngự Diễm lúc nào cũng có thể cướp đi Nam Cảng trong tay ông, hoặc hai công ty cắt đứt hợp đồng, như vậy Nam Cảng liền lâm vào tình trạng nguy cấp không có tiền lẫn nghiệp vụ. Nghĩa là nếu Kiều Thị rút tay Nam Cảng sẽ không chống đỡ được. Năm đó ông đã cảm thấy kỳ quái, tại sao Kiều Ngự Diễm lại chọn Nam Cảng chứ? Hơn nữa giống như không có bất kỳ đòi hỏi nào nâng đỡ Nam Cảng lớn dần lên. Làm gì có thương gia nào làm việc gì mà không có lợi? Bây giờ nhìn lại, không phải Kiều Ngự Diễm không có lợi, chỉ là hắn đang chờ cơ hội, lợi ích của hắn chính là con gái mình……. Làm sao ông có thể hồ đồ như vậy, lại có thể tin tưởng con hồ ly Kiều Ngự Diễm kia, ai cũng nói hắn đáng sợ, nhưng mình bị hắn lợi dụng ba năm, đã sớm không xem hắn là con hồ ly rồi. Nhưng con gái ông lại hồ đồ hơn, vì bảo vệ công ty của ông lại đồng ý quen với người đàn ông hơn mình mười lăm tuổi. Con gái vì mình như vậy, làm cha như ông thật là có lỗi. Cả đời ông quang minh lỗi lạc, sao có thể để cho con gái làm những chuyện như vậy được? Cũng may, vẫn còn kịp, ngày mai là con gái tròn mười tám tuổi, cũng chính là ngày hai đứa đính hôn. Dù sao con gái cũng là ruột thịt của mình, dù thế nào đi nữa ông cũng sẽ không vì công ty mà bán rẻ con gái mình. Sinh nhật năm nay Duy Y không muốn mời bạn học, chỉ mời Kiều Y với Ngô Soái. Kiều Ngự Diễm xế chiều đã về đưa cô đi trang điểm, mẹ Duy cũng không nói gì, chỉ nói bọn họ đi nhanh về nhanh mà thôi. Có rất nhiều người đến dự tiệc nhưng đều không phải là người mình quen, có gặp qua trên TV nhưng cũng là nhân vật lớn. Nói thật ra, Duy Y thật sự ngạc nhiên. Cô biết Kiều Ngự Diễm là người nổi tiếng nhưng lại không biết rằng hắn có thể mời được nhiều nhân vật lớn như vậy ở thành phố G. Duy Y mặc váy màu trắng, đi bên cạnh ba cùng Kiều Ngự Diễm, giống như đều biết những người này, ba vừa giới thiệu vừa quan tâm chăm sóc cô, mặc dù không nói rõ quan hệ nhưng thỉnh thoảng hắn nắm tay cô, mọi người nhìn qua cũng biết như thế nào rồi. Hơn nữa thiệp mời chủ yếu là mời dự tiệc đính hôn. Buổi tiệc hôm nay sớm đã làm náo động thành phố G. Trong mắt bọn họ, tiệc đính hôn có ý nghĩa quan trọng hơn tiệc sinh nhật. Kiều Ngự Diễm là ai? Tổng giám đốc tập đoàn Kiều Thị, không chỉ ở thành phố G, cho dù là Trung Quốc thậm chí là châu Á đều ảnh hưởng đến thị trường chứng khoán. Mà người đàn ông này chỉ mới ba mươi hai tuổi mà thôi, dáng vẻ anh tuấn, càng được mọi người biết đến nhiều hơn trong công việc. Tất cả mọi người đều tò mò cô gái nào mà có thể hấp dẫn sự chú ý của hắn, thậm chí hắn muốn kết hôn. Nhưng xuất hiện bên cạnh hắn lại là một cô bé không khỏi làm mọi người thất vọng. Cô bé này lại là con gái của Duy Kiến Quốc tổng giám đốc công ty Nam Cảng, vài người có nghe qua tên tuổi Duy Kiến Quốc, đó là công ty mới ra thị trường những năm gần đây, nhưng càng tìm hiểu sẽ càng phát hiện ra thực chất công ty Namc Cảng dựa vào tập đoàn Kiều Thị, căn bản không có gì nổi bật. Chẳng lẽ là kết hôn chính trị sao? Nếu sự thật là như vậy, vậy cũng không tới lượt cô bé Duy Y. Còn có nhiều con gái của các tập đoàn khác ưu tú hơn cô……. Mọi người rối rít suy đoán. Mẹ Duy có chút không vui, không chỉ là không vui mà là rất bực mình ngồi nghỉ ở một bên. Tối hôm qua bà đã nghe chồng nói chuyện của con gái, khóc một buổi tối, cảm thấy con gái chịu nhiều ủy khuất, nhưng con gái không chịu nói với mình, một mình chịu đựng ba năm, cuối cùng vẫn bị chính bà hiểu lầm. Mà ánh mắt bà nhìn Kiều Ngự Diễm càng căm hận hơn. Chồng bà đã nói rồi, thà không có công ty chứ ông không nguyện ý gả con gái cho Kiều Ngự Diễm. Cho nên ông lo lắng cả tối. Nghĩ đi nghĩ lại, một bên là chồng, một bên là con gái……. Bất luận như thế nào, buổi tiệc hôm nay chỉ là tiệc sinh nhật, không thể là tiệc đính hôn. Đúng lúc này ba mẹ Kiều đang đi về phía bà, mẹ Kiều đang muốn chào hỏi, mẹ Duy lại đứng dậy đi ra chỗ khác. Hôm nay ba mẹ Kiều không hiểu, chẳng lẽ mẹ Duy không thấy bọn họ sao? Bọn họ đi từ phía trước tới, hơn nữa chỉ cách có năm bước chân mà thôi. Chẳng lẽ bà tức giận? Bởi vì con gái phải gả cho con trai mình mà tức giận? Nhưng lần trước vợ chồng họ đến nhà Duy Y nói chuyện, ba mẹ Duy Y vẫn còn vui vẻ. Chỉ mấy ngày không gặp liền thay đổi rồi? Đúng lúc bọn họ còn chưa hiểu chuyện gì, có nhân viên phục vụ mời họ tới phòng nghỉ, nói là ba Duy tìm bọn họ. Lúc đến phòng nghỉ đã có con trai cùng ba Duy ngồi chờ ở đó. Sắc mặt Kiều Ngự Diễm xanh mét, mà ba Duy cũng không khá hơn chút nào, không khí vô cùng cứng ngắc. Thấy vợ chồng họ Kiều đi vào, không khí mới hòa hãn chút ít. “Chuyện gì vậy? Có chuyện gì xảy ra vậy, sao sắc mặt mọi người đều không tốt!” Mẹ Kiều ngồi xuống, không rõ hỏi. Hôm nay không phải ngày tốt sao? Sao lại làm cho không khí trở nên cứng ngắt. “Ông bà Kiều, tôi cùng ông nhà tôi đã quyết định, chuyện cưới xin này chúng tôi không đồng ý!” Mẹ Duy vừa thấy hai người cãi nhau, không ai chịu nói chuyện nên không thể làm gì khác hơn là nói rõ mọi chuyện với ông bà Kiều. “Tại sao? Tại sao đột nhiên không đồng ý? Thiệp cũng đã phát rồi, khách mời đều ở bên ngoài, sao có thể nói không đính hôn là không đình hôn?” Mẹ Kiều có chút gấp gáp, một ngày vất vả chờ mong, mặc dù Duy Y còn nhỏ tuổi nhưng bà vẫn đồng ý. Con trai còn tự mình chuẩn bị, làm sao có thể nói dừng là dừng được? “Bà Kiều, không giấu gì bà, lúc trước chúng tôi không biết ý định của con gái, cho rằng hai người thật sự thích nhau, chúng tôi mới đồng ý hôn lễ này, bây giờ mọi chuyện đều rõ ràng, xin ông bà bỏ qua cho con gái tôi. Những chuyện khác tôi cũng không tiện nói ra. Chúng tôi đi ra ngoài trước.” Nói xong Duy Kiến Quốc đứng dậy kéo vợ đi ra khỏi phòng nghỉ. Từ đầu đến cuối Kiều NGự Diễm đều không nói lời nào, đúng lúc Duy Kiến Quốc đi ra Kiều Ngự Diễm liền mở miệng “Đây là do ông tự chọn, vậy cũng đừng trách tôi không nể mặt.” “Tùy cậu, Duy Kiến Quốc tôi không bán con gái, không phải người tham sống sợ chết.”
/99
|