Lại tiếp tục là một ngày đẹp trời, có mây, có nắng, có gió, và thậm chí có cả các học viên đang lủi thủi đứng ngoài cửa lớp. Đám học viên đó không phải xa lạ, chính là học viên lớp A4. Chả là hôm nay lớp có tiết Giáo Dục Công Dân của cô chủ nhiệm, nhưng cô chủ nhiệm của họ cũng nổi tiếng là sát thủ nhất trường. Tuy nhiên, lớp A4 cũng không phải dạng vừa. Mặc cho cô Hương ra sức giảng bài rồi nhắc nhở, cả lớp vẫn xì xầm nói chuyện, lý do đơn giản là cô không cho họ thuê lao công để trực vệ sinh lớp. Trong đó, Nhất Minh, Huy Khánh, Hoàng Phong, Lâm Anh, Trà My, Huyền Trang và Xuân Hạ phản đối quyết liệt nhất, ngay lập tức được cô mời ra khỏi lớp. Cả bọn uất ức không nói nên lời, cứ nắm chặt tay và cúi gằm mặt xuống đất. Cuối cùng, Nhất Minh lên tiếng:
- Tại sao Uyển Nhã, Thiên Bảo và Ngọc Khuê không phản đối?
- Ông lại bị ngố rồi. Họ là cán bộ lớp thì phải làm gương chứ! - Huy Khánh lắc đầu nhìn cậu bạn.
- Vậy là phải tự mình trực nhật rồi... - Huyền Trang ra vẻ nuối tiếc, đồng tâm trạng với hai mươi chín học viên của lớp. Có vẻ hơi khó tin nhưng con gái của lớp chỉ được cái quậy giỏi và tâm lý, chứ thật ra là rất lười. Vì vậy, mọi công việc đều đổ lên đầu phái mạnh trong lớp. Lúc đầu cả bọn còn vui vẻ nhận việc và cùng nhau làm, nhưng cuối cùng thì không ai cố gắng được, từng người một từ bỏ công việc, mặc kệ cho lớp học có bẩn cỡ nào. Do đó, cả trai và gái lớp A4 đều rất sợ trực nhật.
Hết tiết, cả lớp như vỡ òa trong sự tức tưởi. Ai cũng mang một khuôn mặt không khác gì đưa đám, không khí bỗng chốc trùng xuống. Nhưng...
- Ồ, lớp A4 không được thuê lao công à? - Ái Linh thò đầu vào cửa lớp, giọng mỉa mai. Bên cạnh cô nàng lớp trưởng lớp A1 là Diễm Quỳnh và Hải Yến cũng chạnh choẹ không kém. Diễm Quỳnh lên tiếng:
- Ái Linh, cậu phải thông cảm cho lớp người ta chứ. Nói vậy nhỡ họ tự ti, không dám nhìn ai thì sao!
- Phải đấy! Lớp A4 vốn không được ai ưa mà. - Hải Yến thêm mắm thêm muối vào câu của bạn. Lớp A4 đã cố nhịn, phải nhịn, nhất định phải nhịn. Nhưng ba người họ đã xúc phạm lớp họ một cách thái quá, khiến Uyển Nhã thanh cao thường ngày cũng phải gắt:
- Các cậu có thôi đi không?
- Cút về lớp A1 của các người mà nói. - Thiên Bảo cũng nhịn hết nổi, làm mặt lạnh với cả ba. Thấy hai vị cán bộ lên tiếng, cả lớp A4 bắt đầu nhao nhao lên:
- Đồ mặt dày! Ra khỏi lớp tôi! - Ngọc Khuê xông lên định dùng vũ lực.
- Các cậu không có tư cách xúc phạm chúng tôi. - Tuệ Nhi yếu đuối cũng tỏ ra mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
- Đi ra đi, ô nhiễm quá!
- Về cái ổ của các người đi.
- Đừng để tôi nhìn thấy mặt các cậu.
-...
Ái Linh, Diễm Quỳnh và Hải Yến hoảng sợ, toát mồ hôi hột rồi chạy thẳng về lớp, bên tai vẫn văng vẳng tiếng mắng nhiếc của lớp A4. Trái ngược với sự tức tối và sợ hãi của ba con người lớp bên, lớp A4 lại vô cùng thoải mái, gạt bỏ hết sự tức tưởi ban nãy. Nhất Minh đắc chí nói:
- May quá, trút giận được rồi.
- Nhã Nhã, hôm nay cứng nhỉ! - Thiên Bảo huých tay cô nàng lớp phó, miệng cười cười đầy thích thú. Uyển Nhã nhún vai, giọng nói đầy tội lỗi:
- Hôm nay tớ trở thành người xấu mất rồi. Ngại quá!
- Nhã Nhã đáng yêu quá đi! - Tuệ Nhi lập tức chạy tới, ôm chặt lấy cổ cô nàng.
- Tuệ, bỏ Nhã Nhã của tớ ra. - Ngọc Khuê lù lù xuất hiện phía sau Uyển Nhã, giọng nói đầy lạnh lùng. Tuệ Nhi hừ nhẹ, giận dỗi không thèm đáp lại Ngọc Khuê. Tuệ Nhi rất ghét ai gọi cô là Tuệ, nghe quê mùa và không hay tẹo nào. Tuy nhiên, Ngọc Khuê lại rất thích gọi tên đó, cứ được vài phút cô lại quay ra gọi Tuệ ơi Tuệ . Chỉ có Uyển Nhã là gọi cô là Nhi Nhi , mặc dù mọi người nói tên đó thật kỳ quặc.
Tiết tiếp theo là tiết Thể Dục. Lớp A4 đặc biệt thích môn này vì ai cũng giỏi thể thao nên được cô Dung dạy Thể Dục rất yêu quý. Vì vậy, họ chỉ cần học một lúc là được nghỉ, cùng túm tụm lại một chỗ để tám chuyện. Mọi hôm thì là vậy, nhưng có lẽ hôm nay là ngoại lệ...
- Đội Siêu Nhân Gao gồm có: Uyển Nhã, Tuệ Nhi, Ngọc Khuê, Xuân Hạ, Bảo An, Huyền Trang, Lâm Anh, Hoàng Phong, Anh Tú, Đức Cường, Tùng Bách, Tuấn Đức, Anh Dũng, Tiến Đạt, Đức Duy.
- Đội Siêu Nhân Cuồng Phong gồm có: Thiên Bảo, Nhất Minh, Huy Khánh, Khương Gia, Ngọc Hiếu, Nguyên Khoa, Vũ Quân, Lam Bích, Mỹ Châu, An Chi, Khánh Giang, Khả Hân, Diệu Nga, Tú Quyên, Thanh Thư.
Chả là lớp A4 đang tập chung để chơi bóng đá. Bình thường thì một đội bóng chỉ có mười một người, nhưng đằng này lại là mười năm người. Trai gái được chia đều ra hai đội, bắt đầu phân chia nhiệm vụ cho nhau. Lớp trưởng Thiên Bảo được một lúc lại liếc mắt nhìn sang Uyển Nhã, giọng đầy oán hận nhìn bọn bạn:
- Các người dám chia cắt ta và Cao phu nhân à? Sao không để ta và Nhã Nhã chung một đội? Sao lại để bọn ta thành đối thủ của nhau?
Mặc cho Thiên Bảo vẫn đang kêu ca, cả đám đã kéo anh chàng về khung thành để tiếp nhận vị trí thủ môn.
Trận đấu bắt đầu. Cả hai đội lao vào cướp bóng, không nể nang hay dè chừng hình tượng. Uyển Nhã lấy được bóng, cô nàng cứ thế lao thẳng về phía khung thành. Nhưng không may, bóng bị Nhất Minh sượt một phát, vậy là mất... Bóng thuộc về phía đội Siêu Nhân Cuồng Phong. Cả đội liên tục ngăn cản không cho đội Siêu Nhân Gao có bóng, vẻ mặt vô cùng đắc chí. Có điều, Ngọc Khuê và Tuệ Nhi đã chặn trước khung thành, ngay lập tức hô hào cả đội tấn công từ bốn phía, tranh thủ cơ hội cướp bóng. Ngọc Khuê và Tuệ Nhi liên tục truyền nhau quả bóng, khiến cho đội bạn muốn cướp cũng khó. Thấy tình hình nghiêng về phía đội bạn, Huy Khánh nghĩ kế ăn gian, đấy hai cô nàng ngã ngửa từ đằng sau. Bóng lại một lần nữa bị cướp. Uyển Nhã mặt đỏ lên vì tức giận, chạy như bay lại gần Huy Khánh, dùng tay cướp luôn bóng và chạy về khung thành.
- Ăn gian, Nhã Nhã chơi ăn gian! - Cả đội Siêu Nhân Cuồng Phong bắt đầu nhao nhao lên, tăng tốc để cướp bóng cho bằng được.
- Nhã Nhã, chạy nhanh lên, chúng ta sắp thắng rồi. - Mặt khác, đội Siêu Nhân Gao lại ra sức ủng hộ và viện trợ cho cô nàng. Nhã Nhã đứng trước khung thành, đặt quả bóng xuống, nhìn Thiên Bảo đầy thách thức. Anh chàng phì cười trước thái độ đó của Uyển Nhã, chuẩn bị tư thế để bắt bóng. Uyển Nhã đặt quả bóng xuống, dùng hết sức lực mà đá, hét to:
- Bảo Bối, bắt đi này!
Quả bóng bay thẳng vào khung thành trong tiếc hét ăn mừng của đội Siêu Nhân Gao. Đội Siêu Nhân Cuồng Phong thì tiếc nuối, chỉ tại Thiên Bảo không chú ý bắt bóng, mắt chỉ dán vào Uyển Nhã mà cả đội mới thua.
- Nhã Nhã, cậu ăn gian! - Nhất Minh vẫn không phục.
- Ai bảo ăn gian! - Ngọc Khuê hất mặt sang hỏi, ánh mắt đầy sát khí.
- Nhã Nhã dùng tay còn gì! - Huy Khánh cũng một mực phủ nhận chiến thắng của đội bạn.
- Vì là chơi đá bóng, nên chỉ cần dùng chân đá là được. Có ai nói là dùng chân trong suốt trận đấu đâu! - Tuệ Nhi gian tà đáp, để lại một cục tức cho đội bạn. Trận đấu kết thúc trong niềm vui sướng của đội Uyển Nhã và sự tiếc nuối đến tột cùng của đội Thiên Bảo. Lớp đang chuẩn bị lại trang phục để về lớp thì bỗng nhiên...
- A, thầy Hùng kìa! Về phòng thể chất thôi.
Tiếng la của Ngọc Khuê làm cả lớp kinh hãi, định co chân lên chạy thẳng. Nhưng bất hạnh lại một lần nữa ập đến.
- Lớp A4 đứng lại!
Giờ thì đứa nào cũng lẩm bẩm cầu nguyện cho cả lớp mau chóng thoát khỏi kiếp nạn này.
- Nghe tôi thông báo đây, ngày kia sẽ có một học sinh mới chuyển đến lớp A4. Các anh chị hãy chuẩn bị để đón học sinh mới cho tôi.
Nghe thầy thông báo, cả lớp ngơ ngác nhìn nhau. Rồi sau vài giây không hiểu gì, cả lớp đồng loạt hét lên:
- SAO LẠI THẾ Ạ?
- Tại sao Uyển Nhã, Thiên Bảo và Ngọc Khuê không phản đối?
- Ông lại bị ngố rồi. Họ là cán bộ lớp thì phải làm gương chứ! - Huy Khánh lắc đầu nhìn cậu bạn.
- Vậy là phải tự mình trực nhật rồi... - Huyền Trang ra vẻ nuối tiếc, đồng tâm trạng với hai mươi chín học viên của lớp. Có vẻ hơi khó tin nhưng con gái của lớp chỉ được cái quậy giỏi và tâm lý, chứ thật ra là rất lười. Vì vậy, mọi công việc đều đổ lên đầu phái mạnh trong lớp. Lúc đầu cả bọn còn vui vẻ nhận việc và cùng nhau làm, nhưng cuối cùng thì không ai cố gắng được, từng người một từ bỏ công việc, mặc kệ cho lớp học có bẩn cỡ nào. Do đó, cả trai và gái lớp A4 đều rất sợ trực nhật.
Hết tiết, cả lớp như vỡ òa trong sự tức tưởi. Ai cũng mang một khuôn mặt không khác gì đưa đám, không khí bỗng chốc trùng xuống. Nhưng...
- Ồ, lớp A4 không được thuê lao công à? - Ái Linh thò đầu vào cửa lớp, giọng mỉa mai. Bên cạnh cô nàng lớp trưởng lớp A1 là Diễm Quỳnh và Hải Yến cũng chạnh choẹ không kém. Diễm Quỳnh lên tiếng:
- Ái Linh, cậu phải thông cảm cho lớp người ta chứ. Nói vậy nhỡ họ tự ti, không dám nhìn ai thì sao!
- Phải đấy! Lớp A4 vốn không được ai ưa mà. - Hải Yến thêm mắm thêm muối vào câu của bạn. Lớp A4 đã cố nhịn, phải nhịn, nhất định phải nhịn. Nhưng ba người họ đã xúc phạm lớp họ một cách thái quá, khiến Uyển Nhã thanh cao thường ngày cũng phải gắt:
- Các cậu có thôi đi không?
- Cút về lớp A1 của các người mà nói. - Thiên Bảo cũng nhịn hết nổi, làm mặt lạnh với cả ba. Thấy hai vị cán bộ lên tiếng, cả lớp A4 bắt đầu nhao nhao lên:
- Đồ mặt dày! Ra khỏi lớp tôi! - Ngọc Khuê xông lên định dùng vũ lực.
- Các cậu không có tư cách xúc phạm chúng tôi. - Tuệ Nhi yếu đuối cũng tỏ ra mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
- Đi ra đi, ô nhiễm quá!
- Về cái ổ của các người đi.
- Đừng để tôi nhìn thấy mặt các cậu.
-...
Ái Linh, Diễm Quỳnh và Hải Yến hoảng sợ, toát mồ hôi hột rồi chạy thẳng về lớp, bên tai vẫn văng vẳng tiếng mắng nhiếc của lớp A4. Trái ngược với sự tức tối và sợ hãi của ba con người lớp bên, lớp A4 lại vô cùng thoải mái, gạt bỏ hết sự tức tưởi ban nãy. Nhất Minh đắc chí nói:
- May quá, trút giận được rồi.
- Nhã Nhã, hôm nay cứng nhỉ! - Thiên Bảo huých tay cô nàng lớp phó, miệng cười cười đầy thích thú. Uyển Nhã nhún vai, giọng nói đầy tội lỗi:
- Hôm nay tớ trở thành người xấu mất rồi. Ngại quá!
- Nhã Nhã đáng yêu quá đi! - Tuệ Nhi lập tức chạy tới, ôm chặt lấy cổ cô nàng.
- Tuệ, bỏ Nhã Nhã của tớ ra. - Ngọc Khuê lù lù xuất hiện phía sau Uyển Nhã, giọng nói đầy lạnh lùng. Tuệ Nhi hừ nhẹ, giận dỗi không thèm đáp lại Ngọc Khuê. Tuệ Nhi rất ghét ai gọi cô là Tuệ, nghe quê mùa và không hay tẹo nào. Tuy nhiên, Ngọc Khuê lại rất thích gọi tên đó, cứ được vài phút cô lại quay ra gọi Tuệ ơi Tuệ . Chỉ có Uyển Nhã là gọi cô là Nhi Nhi , mặc dù mọi người nói tên đó thật kỳ quặc.
Tiết tiếp theo là tiết Thể Dục. Lớp A4 đặc biệt thích môn này vì ai cũng giỏi thể thao nên được cô Dung dạy Thể Dục rất yêu quý. Vì vậy, họ chỉ cần học một lúc là được nghỉ, cùng túm tụm lại một chỗ để tám chuyện. Mọi hôm thì là vậy, nhưng có lẽ hôm nay là ngoại lệ...
- Đội Siêu Nhân Gao gồm có: Uyển Nhã, Tuệ Nhi, Ngọc Khuê, Xuân Hạ, Bảo An, Huyền Trang, Lâm Anh, Hoàng Phong, Anh Tú, Đức Cường, Tùng Bách, Tuấn Đức, Anh Dũng, Tiến Đạt, Đức Duy.
- Đội Siêu Nhân Cuồng Phong gồm có: Thiên Bảo, Nhất Minh, Huy Khánh, Khương Gia, Ngọc Hiếu, Nguyên Khoa, Vũ Quân, Lam Bích, Mỹ Châu, An Chi, Khánh Giang, Khả Hân, Diệu Nga, Tú Quyên, Thanh Thư.
Chả là lớp A4 đang tập chung để chơi bóng đá. Bình thường thì một đội bóng chỉ có mười một người, nhưng đằng này lại là mười năm người. Trai gái được chia đều ra hai đội, bắt đầu phân chia nhiệm vụ cho nhau. Lớp trưởng Thiên Bảo được một lúc lại liếc mắt nhìn sang Uyển Nhã, giọng đầy oán hận nhìn bọn bạn:
- Các người dám chia cắt ta và Cao phu nhân à? Sao không để ta và Nhã Nhã chung một đội? Sao lại để bọn ta thành đối thủ của nhau?
Mặc cho Thiên Bảo vẫn đang kêu ca, cả đám đã kéo anh chàng về khung thành để tiếp nhận vị trí thủ môn.
Trận đấu bắt đầu. Cả hai đội lao vào cướp bóng, không nể nang hay dè chừng hình tượng. Uyển Nhã lấy được bóng, cô nàng cứ thế lao thẳng về phía khung thành. Nhưng không may, bóng bị Nhất Minh sượt một phát, vậy là mất... Bóng thuộc về phía đội Siêu Nhân Cuồng Phong. Cả đội liên tục ngăn cản không cho đội Siêu Nhân Gao có bóng, vẻ mặt vô cùng đắc chí. Có điều, Ngọc Khuê và Tuệ Nhi đã chặn trước khung thành, ngay lập tức hô hào cả đội tấn công từ bốn phía, tranh thủ cơ hội cướp bóng. Ngọc Khuê và Tuệ Nhi liên tục truyền nhau quả bóng, khiến cho đội bạn muốn cướp cũng khó. Thấy tình hình nghiêng về phía đội bạn, Huy Khánh nghĩ kế ăn gian, đấy hai cô nàng ngã ngửa từ đằng sau. Bóng lại một lần nữa bị cướp. Uyển Nhã mặt đỏ lên vì tức giận, chạy như bay lại gần Huy Khánh, dùng tay cướp luôn bóng và chạy về khung thành.
- Ăn gian, Nhã Nhã chơi ăn gian! - Cả đội Siêu Nhân Cuồng Phong bắt đầu nhao nhao lên, tăng tốc để cướp bóng cho bằng được.
- Nhã Nhã, chạy nhanh lên, chúng ta sắp thắng rồi. - Mặt khác, đội Siêu Nhân Gao lại ra sức ủng hộ và viện trợ cho cô nàng. Nhã Nhã đứng trước khung thành, đặt quả bóng xuống, nhìn Thiên Bảo đầy thách thức. Anh chàng phì cười trước thái độ đó của Uyển Nhã, chuẩn bị tư thế để bắt bóng. Uyển Nhã đặt quả bóng xuống, dùng hết sức lực mà đá, hét to:
- Bảo Bối, bắt đi này!
Quả bóng bay thẳng vào khung thành trong tiếc hét ăn mừng của đội Siêu Nhân Gao. Đội Siêu Nhân Cuồng Phong thì tiếc nuối, chỉ tại Thiên Bảo không chú ý bắt bóng, mắt chỉ dán vào Uyển Nhã mà cả đội mới thua.
- Nhã Nhã, cậu ăn gian! - Nhất Minh vẫn không phục.
- Ai bảo ăn gian! - Ngọc Khuê hất mặt sang hỏi, ánh mắt đầy sát khí.
- Nhã Nhã dùng tay còn gì! - Huy Khánh cũng một mực phủ nhận chiến thắng của đội bạn.
- Vì là chơi đá bóng, nên chỉ cần dùng chân đá là được. Có ai nói là dùng chân trong suốt trận đấu đâu! - Tuệ Nhi gian tà đáp, để lại một cục tức cho đội bạn. Trận đấu kết thúc trong niềm vui sướng của đội Uyển Nhã và sự tiếc nuối đến tột cùng của đội Thiên Bảo. Lớp đang chuẩn bị lại trang phục để về lớp thì bỗng nhiên...
- A, thầy Hùng kìa! Về phòng thể chất thôi.
Tiếng la của Ngọc Khuê làm cả lớp kinh hãi, định co chân lên chạy thẳng. Nhưng bất hạnh lại một lần nữa ập đến.
- Lớp A4 đứng lại!
Giờ thì đứa nào cũng lẩm bẩm cầu nguyện cho cả lớp mau chóng thoát khỏi kiếp nạn này.
- Nghe tôi thông báo đây, ngày kia sẽ có một học sinh mới chuyển đến lớp A4. Các anh chị hãy chuẩn bị để đón học sinh mới cho tôi.
Nghe thầy thông báo, cả lớp ngơ ngác nhìn nhau. Rồi sau vài giây không hiểu gì, cả lớp đồng loạt hét lên:
- SAO LẠI THẾ Ạ?
/11
|