“Không làm việc cho đàng hoàng, mà lại ngồi đây ngủ, công ty kêu cô đến đây là để cô ngủ sao?” Khuôn mặt của Đường Vân Anh đầy vẻ khinh thường, nhìn thấy người phụ nữ này là trong lòng cô ta sinh ra chán ghét, cũng không biết người phụ nữ này đã dùng cách gì để dụ dỗ được Cố Nam cho cô †a vào làm ở Cố thị.
Mộc Mai nhìn Đường Vân Anh, rồi lại nhìn vào xấp tài liệu mới: ‘Những thứ này là gì vậy?”
“Đương nhiên là tài liệu mới cần cô sắp xếp.”
Mộc Mai cau mày, cô mở một trong những tập tài liệu ra xem thì phát hiện đây đều là những tập hồ sơ của mấy năm trước rồi.
“Đây đều là những chuyện của mấy năm trước, tại sao lại còn cần tôi sắp xếp nữa?” Mộc Mai có chút bất mãn, kêu cô xử lý tài liệu cả năm nay đã đạt † ới giới hạn chịu đựng của cô rồi, nhưng không ngờ những người này lại càng ngày càng quá đáng. | “Cô còn dám trách móc tôi sao?
Thật sự cho rằng mình là nhân vật lớn nào đó sao? Đừng tưởng rằng đi theo Cố Nam thì muốn làm gì thì làm. Tổng giám đốc là người mà loại phụ nữ chẳng ra gì như cô có thể bám víu được sao?”
“Cô nói ai chẳng ra gì đó? Cô nói lại ân nữa tôi xem.” Mộc Mai vốn dĩ đã nhịn việc người phụ nữ này gây khó dễ cho mình, nhưng không ngờ rằng cô ta | † ại dám mắng mình. Hổ không phô rương sức mạnh thì cô ta thực sự coi cô là hello kitty sao.
“Chính là nói cô đó, thế nào hả?”
Ngay lúc Mộc Mai định đứng lên lí luận một phen thì sau lưng đột nhiên V ang lên tiếng mở cửa, hai người quay đầy nhìn sang, hoá ra là Sở Phong.
Khi Đường Vân Anh nhìn thấy Sở Phong thì sửng sốt, sau đó trong lòng tràn đầy vui mừng: “Cậu chủ Phong, sao a nh lại tới đây vậy?”
Ở toàn bộ Hà Thành, ai mà không biết Sở Phong là một cậu ấm nhà giàu có tiếng, ai có thể ở bên cạnh anh ta thì sau này chắc chăn sẽ lên như diều gặp gió.
“Tôi tới đây làm gì còn cần phải báo cáo với cô sao?” Sở Phong tràn đầy khinh thường, thấy người phụ nữ này là trong lòng cảm thấy không vui, sau đó hướng ánh mắt về phía Mộc Mai ở bên Ganlh: sGhIis “E hèm, chào cậu Phong.” Mộc Mai ho khan một tiếng, trực tiếp cắt ngang tiếng xưng hô Sở Phong định gọi.
Sở Phong quét qua một lượt, nhìn thấy đống tài liệu chất thành núi trên bàn làm việc, không khỏi cau mày nói: “Cô ấy đến đây để làm trợ lý cho phó tổng giám đốc, không phải đến để sắp xếp hồ sơ.” Giọng điệu của Sở Phong càng ngày càng nặng nề, ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng.
“Cậu Phong, anh hiểu lầm rồi. Tôi chỉ muốn Mộc Mai hiểu rõ một chút về lịch sử của Cố thị, vì vậy mới cho cô ấy sắp xếp những tài liệu này.”
Tuy nhiên, giây tiếp theo, Mộc Mai đang đứng bên cạnh đã ngã xuống đất bất tỉnh.
Sở Phong sửng sốt, lập tức bế Mộc Mai lên vội vàng xông ra ngoài.
Đường Vân Anh phía sau không khỏi nhíu mày: “Mộc Mai này diễn ghê thật, sao khi Sở Phong đến mới ngất đi chứ?”
Elsa ở bên ngoài thấy Sở Phong lại bế Mộc Mai chạy ra, lập tức cau mày đi vào trong phòng làm việc: “Có chuyện gì thế? Sao Sở Phong lại bế Mộc Mai chạy ra ngoài?”
Tất cả mọi người trong công ty đều biết Elsa thích Sở Phong, mặc dù đang ở bên cạnh Cố Nam nhưng cũng do cô †a có năng lực hơn người nên mới được Cố Nam lựa chọn.
Đường Vân Anh nghe vậy thì tỏ vẻ bất mãn: “Còn phải nói à, em nghĩ cô ta chỉ giả vờ thôi. Rõ ràng lúc trước khi nói chuyện với em thì cô ta chẳng sao cả, nhưng Sở Phong vừa đến thì cô ta lại ngất xỉu.”
Elsa không khỏi năm chặt tay: ‘Mộc Mai chết tiệt này dám cướp người đàn ông của tôi, tôi chắc chắn thê không đội trời chung với cô ta.”
Mộc Mai nhìn Đường Vân Anh, rồi lại nhìn vào xấp tài liệu mới: ‘Những thứ này là gì vậy?”
“Đương nhiên là tài liệu mới cần cô sắp xếp.”
Mộc Mai cau mày, cô mở một trong những tập tài liệu ra xem thì phát hiện đây đều là những tập hồ sơ của mấy năm trước rồi.
“Đây đều là những chuyện của mấy năm trước, tại sao lại còn cần tôi sắp xếp nữa?” Mộc Mai có chút bất mãn, kêu cô xử lý tài liệu cả năm nay đã đạt † ới giới hạn chịu đựng của cô rồi, nhưng không ngờ những người này lại càng ngày càng quá đáng. | “Cô còn dám trách móc tôi sao?
Thật sự cho rằng mình là nhân vật lớn nào đó sao? Đừng tưởng rằng đi theo Cố Nam thì muốn làm gì thì làm. Tổng giám đốc là người mà loại phụ nữ chẳng ra gì như cô có thể bám víu được sao?”
“Cô nói ai chẳng ra gì đó? Cô nói lại ân nữa tôi xem.” Mộc Mai vốn dĩ đã nhịn việc người phụ nữ này gây khó dễ cho mình, nhưng không ngờ rằng cô ta | † ại dám mắng mình. Hổ không phô rương sức mạnh thì cô ta thực sự coi cô là hello kitty sao.
“Chính là nói cô đó, thế nào hả?”
Ngay lúc Mộc Mai định đứng lên lí luận một phen thì sau lưng đột nhiên V ang lên tiếng mở cửa, hai người quay đầy nhìn sang, hoá ra là Sở Phong.
Khi Đường Vân Anh nhìn thấy Sở Phong thì sửng sốt, sau đó trong lòng tràn đầy vui mừng: “Cậu chủ Phong, sao a nh lại tới đây vậy?”
Ở toàn bộ Hà Thành, ai mà không biết Sở Phong là một cậu ấm nhà giàu có tiếng, ai có thể ở bên cạnh anh ta thì sau này chắc chăn sẽ lên như diều gặp gió.
“Tôi tới đây làm gì còn cần phải báo cáo với cô sao?” Sở Phong tràn đầy khinh thường, thấy người phụ nữ này là trong lòng cảm thấy không vui, sau đó hướng ánh mắt về phía Mộc Mai ở bên Ganlh: sGhIis “E hèm, chào cậu Phong.” Mộc Mai ho khan một tiếng, trực tiếp cắt ngang tiếng xưng hô Sở Phong định gọi.
Sở Phong quét qua một lượt, nhìn thấy đống tài liệu chất thành núi trên bàn làm việc, không khỏi cau mày nói: “Cô ấy đến đây để làm trợ lý cho phó tổng giám đốc, không phải đến để sắp xếp hồ sơ.” Giọng điệu của Sở Phong càng ngày càng nặng nề, ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng.
“Cậu Phong, anh hiểu lầm rồi. Tôi chỉ muốn Mộc Mai hiểu rõ một chút về lịch sử của Cố thị, vì vậy mới cho cô ấy sắp xếp những tài liệu này.”
Tuy nhiên, giây tiếp theo, Mộc Mai đang đứng bên cạnh đã ngã xuống đất bất tỉnh.
Sở Phong sửng sốt, lập tức bế Mộc Mai lên vội vàng xông ra ngoài.
Đường Vân Anh phía sau không khỏi nhíu mày: “Mộc Mai này diễn ghê thật, sao khi Sở Phong đến mới ngất đi chứ?”
Elsa ở bên ngoài thấy Sở Phong lại bế Mộc Mai chạy ra, lập tức cau mày đi vào trong phòng làm việc: “Có chuyện gì thế? Sao Sở Phong lại bế Mộc Mai chạy ra ngoài?”
Tất cả mọi người trong công ty đều biết Elsa thích Sở Phong, mặc dù đang ở bên cạnh Cố Nam nhưng cũng do cô †a có năng lực hơn người nên mới được Cố Nam lựa chọn.
Đường Vân Anh nghe vậy thì tỏ vẻ bất mãn: “Còn phải nói à, em nghĩ cô ta chỉ giả vờ thôi. Rõ ràng lúc trước khi nói chuyện với em thì cô ta chẳng sao cả, nhưng Sở Phong vừa đến thì cô ta lại ngất xỉu.”
Elsa không khỏi năm chặt tay: ‘Mộc Mai chết tiệt này dám cướp người đàn ông của tôi, tôi chắc chắn thê không đội trời chung với cô ta.”
/370
|