Cõi đời này không có người phụ nữ nào thật lòng yêu thương con gái riêng của chồng, đặc biệt là Diệp phu nhân, vụ bê bối này, còn thêm chuyện đưa con gái riêng về Diệp gia, quả thật giống như đánh vào mặt Diệp phu nhân một cái tát, nếu như cô được yêu thích mới là lạ?
Thế nhưng, Diệp phu nhân lại bất ngờ đại lượng và khách khí với đứa con gái riêng này, còn có thêm mấy phần thân mật không bình thường. Nếu như cô là một cô gái có tâm tư đơn thuần, sẽ đối với sự thân mật của Diệp phu nhân mà nảy sinh cảm kích và tín nhiệm, thế nhưng, Tô Vũ sống hai đời người, Diệp phu nhân như vậy càng khiến cô tăng thêm lòng phòng bị.
Suy nghĩ một chút, Tô Vũ quyết định cùng Diệp phu nhân diễn vở tuồng này, chỉ cần Diệp phu nhân có ý đồ với cô, sớm muộn có một ngày sẽ lộ ra đuôi cáo, vạn nhất đến lúc đó trở mặt, cũng không liên lụy đến mẹ cô.
Đúng lúc này, rầm một tiếng, một bức tranh sơn thủy bay tới trước mặt Tô Vũ, tranh sơn thuỷ hơi rung động, dâng lên từng đợt gợn sóng, một mỹ nam yêu nghiệt đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tô Vũ.
Hiên Viên Tuyết Triệt dửng dưng ngồi ở trên giường Tô Vũ, thay một cái tư thế thoải mái, mắt phượng nhắm lại, cười nói: Vũ nhi, ngày hôm nay em thật xinh đẹp, đang suy nghĩ gì đấy?
Không có gì, chẳng qua tôi cảm thấy làm con gái đã khó, nhưng để làm một đứa con hiếu thuận thì càng khó hơn! Tô Vũ khẽ thở dài, nếu như không phải vì để mẹ cô an tâm, cô đã sớm đi tu luyện một mình, cần gì phải đến Diệp gia, cần gì phải đi học trung học đây?
Chẳng qua, lúc cô trùng sinh, Tô Vũ đã thề là sẽ coi Tô Tuyết Dung như mẹ ruột của mình mà đối xử thật tốt, làm mọi điều có thể để hiếu thuận bà.
Hiên Viên Tuyết Triệt đương nhiên biết Tô Vũ không thể vứt bỏ được mẹ mình, nhân tiện nói: Vũ nhi, em lo lắng an nguy của mẹ sao? Yên tâm, anh tự có biện pháp!
Nói xong, Hiên Viên Tuyết
Thế nhưng, Diệp phu nhân lại bất ngờ đại lượng và khách khí với đứa con gái riêng này, còn có thêm mấy phần thân mật không bình thường. Nếu như cô là một cô gái có tâm tư đơn thuần, sẽ đối với sự thân mật của Diệp phu nhân mà nảy sinh cảm kích và tín nhiệm, thế nhưng, Tô Vũ sống hai đời người, Diệp phu nhân như vậy càng khiến cô tăng thêm lòng phòng bị.
Suy nghĩ một chút, Tô Vũ quyết định cùng Diệp phu nhân diễn vở tuồng này, chỉ cần Diệp phu nhân có ý đồ với cô, sớm muộn có một ngày sẽ lộ ra đuôi cáo, vạn nhất đến lúc đó trở mặt, cũng không liên lụy đến mẹ cô.
Đúng lúc này, rầm một tiếng, một bức tranh sơn thủy bay tới trước mặt Tô Vũ, tranh sơn thuỷ hơi rung động, dâng lên từng đợt gợn sóng, một mỹ nam yêu nghiệt đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tô Vũ.
Hiên Viên Tuyết Triệt dửng dưng ngồi ở trên giường Tô Vũ, thay một cái tư thế thoải mái, mắt phượng nhắm lại, cười nói: Vũ nhi, ngày hôm nay em thật xinh đẹp, đang suy nghĩ gì đấy?
Không có gì, chẳng qua tôi cảm thấy làm con gái đã khó, nhưng để làm một đứa con hiếu thuận thì càng khó hơn! Tô Vũ khẽ thở dài, nếu như không phải vì để mẹ cô an tâm, cô đã sớm đi tu luyện một mình, cần gì phải đến Diệp gia, cần gì phải đi học trung học đây?
Chẳng qua, lúc cô trùng sinh, Tô Vũ đã thề là sẽ coi Tô Tuyết Dung như mẹ ruột của mình mà đối xử thật tốt, làm mọi điều có thể để hiếu thuận bà.
Hiên Viên Tuyết Triệt đương nhiên biết Tô Vũ không thể vứt bỏ được mẹ mình, nhân tiện nói: Vũ nhi, em lo lắng an nguy của mẹ sao? Yên tâm, anh tự có biện pháp!
Nói xong, Hiên Viên Tuyết
/54
|