Cô Gái Của Sự Bí Mật 2

Chương 48

/67


Thứ 7

Lại sắp qua 1 tuần nữa rồi, mọi chuyện dần sẽ tiếp diễn thế nào? Hôm nay bầu trời có vẻ trong xanh hơn mọi ngày, chắc sẽ là một ngày tốt đẹp đối với mọi người đây

Tiếp diễn mọi chuyện hôm qua

Tại bệnh viện T

Nơi đây, các nhân vật nhà ta hầu như đều đang ở đây cả

Trước tiên nói về Huy, chồng của Thủy tức ba của Quân, đến hôm nay ông ấy vẫn chưa tỉnh lại nữa.

Quân và Sơn thì đã tỉnh lại và được chuyển ra phòng bệnh bình thường. cả ba mẹ Sơn và mẹ Quân đều có cảm giác nhẹ nhõm hẳn lên, mọi chuyện dần trở lại quỹ đạo của nó. nhưng cả 3 người này vô ý đã quên mất sự việc xảy ra ngày hôm qua rồi, cố nhân đã xuất hiện. vậy mà…………

Kỳ Kỳ thì vẫn cho người tiến hành điều tra vụ việc, Phi cũng tất bật để phụ giúp cho Kỳ

/

Tại trường Sun

7h

Chúng ta đã mấy ngày ko trở lại trường rồi thì phải, hôm nay chúng ta ghé thăm xem bây giờ trường mình đã thay đổi những gì nào?

Lớp 12a1

Hôm nay ko khí lớp có vẻ sôi sục hẳn lên, chẳng biết vì sao nữa, chắc là……………

_ “ngày mai em với Khang sẽ đại diện lớp hát dự thi đó” 1 cô gái

_ “ừ, có vẻ em có tình cảm đặc biệt với cậu ta nhỉ?” 1 cậu trai

_ “ừ, giống anh thôi, chẳng phải mới vào học mà đã đuổi 1 người ra để ngồi cùng với Liên sao?”

_ “hihi, anh em thì phải giống nhau chứ”

_ “xì, thôi, em về chỗ đây. Khang với Liên vô rồi kìa”

_ “ừ”

Thế là cô gái bước về chỗ ngồi

_ “hi. Khang”

_ “chào Hân”

_ “hôm nay có vẻ Khang ko được vui à?”

_ “đâu có gì đâu, Khang bình thường mà. hihi”

_ “thôi, đừng có giấu Hân, có chuyện gì, nói ra đi, Hân giúp cho”

_ “thôi, ko có gì mà”

_ “ờ, vậy thôi.”

/

_ “ê Liên, bộ có chuyện gì hả?”

_ “đâu có chuyện gì, sao Thắng hỏi vậy?”

_ “ừ, thì tại thấy Liên cứ nhìn Khang mà mặt thì tỏ vẻ buồn nữa”

_ “ờ, hihi, đâu có gì. Thôi vô học rồi kìa”

_ “ừ”

Tiếng chuông báo hiệu giờ học vang lên, ai nấy cũng tập trung vào sự nghiệp học hành của mình. Hai nhân vật mới là ai? Chúng ta sẽ biết sao? Các bạn còn nhớ là chủ nhật là ngày duyệt văn nghệ và thì trò chơi ko? Lúc trước là Sơn và Thanh là 2 người có nhiệm vụ trong tiết mục hát, nhưng bây giờ cả 2 đã ko thể nữa rồi nên lớp phải chọn ra người khác để thay thế, và cuối cùng đó chính là Khang cùng cô bạn mới tên Hân kia đảm nhiệm

/

Trở lại căn nhà của Nhím cùng mấy người bạn xem sao

7h

Mọi người đã thức giấc và như quy định thì hôm nay là ngày mà phòng 6 phải nấu ăn cho cả nhà.

Ta xem quy tắt của nhà này xíu

Ko được tự ý vào phòng của nhau khi ko được sự cho phép của chủ phòng

Mỗi người sẽ đảm nhiệm nấu ăn trong 1 ngày, bắt đầu là phòng 1 ngày thứ 2

Ko ai được can thiệp vào việc của ai, kể cả thời gian ra khỏi nhà hay về nhà lúc mấy giờ

Ko gây gỗ, cãi nhau làm mất tình đoàn kết

Tự do ngôn luận và gọi nhau bằng gì cũng được

Ly và Tiên vẫn chưa tỉnh dậy

_ “tập hợp…tập hợp….ăn thôi. Ăn thôi”. Phòng 6 báo động, như mọi khi mọi người đã tập hợp đầy đủ và chuẩn bị cho cuộc chiến đấu giành đồ ăn của mình, nhưng……………….cả 6 người đang chuẩn bị cầm đũa gắp thì………

_ “khoan đã……………..” phòng 6 lên tiếng, mọi người ngừng tất cả các hoạt động nhìn phòng 6, tức Loan

_ “thiếu 1 người…” Phòng 6 tiếp lời, 6 người còn lại nhìn nhau, vẫn như mọi hôm còn gì, 7 người, 7 cái ghế………

_ “a. chị Ý đâu?” phòng 1 lên tiếng

_ “ờ hé, quên mất chị Ý” mọi người đều gật gù

_ “hôm qua, ông ngủ ở đâu?” Phòng 6 hỏi phòng 7, tức là Tân

_ “ừ, tôi ngủ ở phòng chị Ý, chứ phòng tôi bị 2 người kia chiếm rồi” Tân

_ “vậy chị Ý đâu?” phòng 6

_ “ ơ, chuyện này…………….”

_ “ông ở cùng phòng với Ý mà ko biết chị Ý đi đâu hả?” phòng 5, tức Hoàng lên tiếng

_ “hồi tối trước khi ngủ chị Ý còn đọc sách trong phòng mà, tôi đâu có biết……” Tân giải thích

_ “ông đúng là ăn ngủ như heo” Phòng 2

_ “thôi nha, ko nhớ quy tắt 3 à.” Tân tỏ vẻ

_ “nhưng chị khác, chúng ta khác”

_ “thôi thôi, chắc chị Ý có việc chứ gì. Chúng ta ăn rồi còn làm việc đó” phòng 3(Vinh)

Mọi người im lặng rồi lại ăn, ăn xong rồi ai lại vào phòng nấy.

Riêng Nhím thì cô nàng đã đi đâu?

11h trưa

Ly là người tỉnh dậy trước tiên,

_ “cô tỉnh rồi à?”

_ “ơ…..đây là…” Ly cố đảo mắt nhìn xung quanh

« cậu là…. »

_ “tôi là pạn của Ý”

_ “bạn của Ý sao….còn tôi….” Ly cố ngồi dậy

_ “đừng động đậy(chạy đến, đỡ lấy), vết thương còn mới, ko thể cử động như thế”

Ly được Tân đỡ nằm trở lại

_ “sao tôi lại ở đây?” Ly

_ “mọi chuyện dài dòng lắm, từ từ cô sẽ rõ” Tân

_ “còn cô ta..” Ly nhìn qua Tiên

_ “cô ta vẫn chưa tỉnh lại, cô nằm nghỉ, tôi sẽ đi nấu cho cô chút cháo”

_ “ờ. Cám ơn. Mà…”

_ “yên tâm,ba mẹ cô ko sao, chị Ý có gọi báo cho mọi người biết cô vẫn ổn, chỉ có điều ko nói cô đang ở đâu thôi”

_ “à, là vậy.cám ơn »

Nói rồi Tân bước ra, để lại Ly ở trong phòng, suy nghĩ lại những gì đã xảy ra ngày hôm qua, ‘cứ tưởng mình đã chết, ngờ đâu lại có kỳ tích xuất hiện, là Ý cứu mình, vậy Ý cũng vẫn ổn, Ý là Nhím của ngày xưa, nhưng sao Nhím ko nhận lại gia đình chứ’

Dang miên man suy nghĩ thì

Cạch……có người mở cửa bước vào.1 người con gái

Ly nhìn, người đó cũng nhìn, bước lại gần Ly, đặt tay lên trán

_ “rất tốt, hết sốt rồi, còn thấy đau nhiều ko?”

_ “ơ, ko. Đã đỡ rồi, mà……”

_ “vậy thì tốt, nghỉ ngơi đi, có thể chiều nay tôi sẽ cho người đưa Ly về”

Người con gái quay mặt định bước đi

_ “Nhím……..” tiếng Ly vang lên, chợt khựng lại

“Ý là Nhím, đúng chứ, nhưng tại sao…………”

_ “mọi người biết rồi à?” Nhím quay đầu lại nhìn Ly

_ “ai cũng lo cho Nhím hết, sao Nhím lại ko về nhà”

_ “đừng nói cho mọi người biết rằng Ly đã gặp Nhím, được chứ?” Nhím

_ “nhưng tại sao chứ?” Ly

_ “từ từ NHím sẽ nói thôi, đừng lo, lát nữa ăn cháo xong, Tân sẽ đưa Ly đến bệnh viện T để gặp mọi người”

_ “nhưng…”

_ “ko sao cả, tin NHím đi”

_ “ừ” Ly gật đầu, Nhím nhìn Ly 1 lúc rồi lại đi ra ngoài

Đã đến lúc này rồi, tại sao Nhím ko lộ diện cơ chứ, còn gì để che giấu nữa đâu, khi mà Nhím cũng đã biết………………….lý do nào khiến NHím chưa thể về nhà?

/

11h

Tại 1 ngôi biệt thự

_ “hôm nay 2 đưa về sớm vậy?” 1 người đàn ông

_ “hôm nay thứ 7, về sớm ba ơi”

_ “ừ, thay đồ rồi xuống ăn trưa”

_ “dạ. mà mọi chuyện sao rồi ba”

_ “hôm qua có kẻ phá hoại, nhưng ko sao, dù gì chúng ta vẫn là cổ đông lớn của họ mà”

_ “ai mà lại cả gan dám phá hoại việc của ba vậy chứ?”

_ “ba đã nhờ ông Hùng điều tra xem kẻ đứng sau là ai rồi, sẽ có kết quả sớm thôi”

_ “dạ”

_ “2 đứa đến trường học, mà có gặp được mấy đứa đó chưa?”

_ “dạ chưa, hôm qua tới nay họ nghĩ học cả rồi”

_ “ừ. Ko sao, từ từ, kiên nhẫn chờ đợi”

_ “vậy tụi con lên lầu thay đồ đây”

_ “ừ, 2 đứa đi đi”

_ “dạ”

/

/

12h

Ly ăn xong là được Tân đưa đến bệnh viện T như lời Nhím đã nói,

Chiếc taxi đậu trước cổng bệnh viện rồi Tân bế Ly lên, đưa vào trong thì có mấy y tá đưa xe ra

_ “đây là cháu của viện trưởng,phiền chị mau đi báo cho cô ấy biết” Tân nói với 1 trong số những y tá đó

_ “xong nhiệm vụ, tôi đi trước” Tân chưa để cho Ly trả lời trả vốn gì cả là đã quay lưng đi mất biệt

Y tá chạy đến gặp My ngay, còn Ly thì được đưa vào phòng bệnh, sau khi nghe tin, My lập tức theo y tá đến gặp Ly, và thật sự đó là Ly, vẫn còn sống, chỉ có điều đang bị thương thôi

_ “Ly, là cháu thật sao” My tiến vào ngồi cạnh Ly

_ “dì” Ly cố ngồi dậy

_ “đừng động đậy” My ngăn cản

_ “tay dì bị sao vậy?” Ly hỏi khi thấy tay My đang bị bó bột

_ “ko sao. Để dì báo cho ba mẹ con biết, chắc họ sẽ vui lắm”

My nói rồi gọi cho Long và Nhi, Phi và mọi người biết, tức tốc Long và Nhi đến ngay lập tức, thấy con gái mình nằm trên giường như vậy, tự dưng nước mắt từ đâu lại tuôn ra, hạnh phúc xen lẫn đau lòng,gương mặt nhợt nhạt, vết thương trên người Ly nữa…………

1 lát sau Phi và Kỳ cũng đến, gương mặt hiện lên 2 chữ vui mừng. bước đến cạnh giường

_ “bà ổn chứ?” Phi

_ “ừ, ổn, ko sao rồi” Ly cười nhẹ

_ “mà sao chị lại về đây được vậy” Kỳ

Ko riêng Kỳ mà mọi người đều đang rất muốn biết câu trả lời của Ly, nhưng chợt Ly nhớ lại những gì Nhím nói, chưa thể cho mọi người biết được, phải. chưa thể

_ “con suy nghĩ gì vậy?” Nhi

_ “dạ..dạ…đâu có gì?”

_ “ai cứu con vậy?” Long

_ “dạ, con cũng ko biết nữa, họ mặt đồ đen, đeo cả mặt nạ nữa, nên con ko biết” Ly

‘sao con bé lại gạt mọi người, lúc nãy y tá nói là 1 cậu trai trẻ mà…’ suy nghĩ của…

_ “thật ko?” Nhi nghi ngờ, Nhi cũng là đội trưởng của đội điều tra, thái độ của Ly làm sao qua mắt được Nhi, cả Kỳ cũng vậy, nhưng ko ai muốn hỏi thêm, vì có thể Ly khó nói hay Ly có lý do riêng.

ở một lúc rồi Kỳ và Phi xin phép về trước

_ “em nghĩ sao?” Phi

_ “che giấu”

_ “ừ, anh cũng thấy lạ, sao Ly lại ko biết. nhưng sao Ly lại che giấu chứ” Phi

_ “nhưng chuyện của công ty thì sao rồi anh?”

_ “công ty anh vẫn ổn, chỉ có của nhà thằng Quân với Sơn là có người nắm trong tay số cổ phần khá cao, anh nghĩ là cùng 1 người làm”

_ “chắc là vậy, mọi chuyện ko đơn giản lại xảy ra cùng 1 lúc như vậy”

_ “ừ, giờ đợi xem coi người đó có ý định gì nữa đây”

_ “vậy em đi làm tiếp nhiệm vụ đây,”

_ “mà em thật là đội trưởng?”

_ “anh nghĩ sao?”

_ “chắc vậy.”

_ “thôi em đi đây”

_ “ừ, làm việc nhớ cẩn thận”

_ “dạ, gặp anh sau” cả 2 thế là chia nhau đi, kỳ đi làm nhiệm vụ, còn Phi thì đến công ty

14h

_ “Tân nè.”

_ “sao vậy chị?”

_ “1 người bị thương và bất tỉnh suốt 8 năm có cơ hội tỉnh lại ko?”

_ “tùy”

_ “là sao?”

_ “chị cũng biết về y thuật rồi và cũng nắm rõ chứ”

_ “tôi biết, nhưng cậu là chuyên gia bên lĩnh vực này mà.”

_ “em phải xem bệnh tình người đó thử mới biết được, chứ mỗi cơ thể mỗi khác, em ko trả lời được đâu”

_ “ừ, nhưng vẫn có cơ hội tỉnh lại đúng ko?”

_ “phải, vẫn có người tỉnh lại, nhưng cũng có người mãi mãi ko tỉnh lại được. mà sao hôm nay chị lại hỏi chuyện đó?”

_ “vậy tôi muốn cậu giúp tôi 1 việc”

_ “chuyện gì? Chị nói đi”

_ “tối nay cậu chuẩn bị đi với tôi đến 1 nơi, gặp 1 người”

_ “ai vậy chị?”

_ “tối nay cậu sẽ biết”

_ “dạ”

Tân biết Nhím là vậy, ko muốn nói thì có hỏi thế nào Nhím cũng chẳng nói, thôi thì cứ đợi đến tối vậy

/

_ “đội trưởng.”

_ “điều tra được gì rồi”

_ “nghi vấn lớn nhất là công ty có tiếng nhất hiện nay của ông Phát, nhưng qua sơ bộ điều tra cho thấy, ông ta ko bao giờ làm những việc ko có lợi cho mình như vậy, vì ông ta kiếm tiền nhờ che giấu tội lỗi của những tên đó”

_ “ừ, vậy là lại đứt manh mối”

_ “nhưng mà đội trưởng”

_”chuyện gì?”

_ “những người bị tung tội chứng lên toàn là những kẻ đáng phải bị trừng phạt như vậy, sao chúng ta lại phải điều tra người đã làm việc đó để xử tội? tôi thấy họ làm đúng mà?”

_ “vì nhiệm vụ, nhiệm vụ của chúng ta là phải bắt tất cả những tin tặc như vậy, lỡ đâu bọn chúng đánh cắp những thông tin bảo mật hơn nữa thì sao? Và vì bọn chúng đã phạm tội xâm nhập trái phép.”

_”nhưng thật sự, tôi vẫn ko thấy họ làm đúng, nhờ họ mà những kẻ quyền cao như vậy mới bị xử phạt, nếu ko bọn người đó mãi mãi vẫn làm việc xấu mà ko ai biết cả”

_ “ko nói nhiều, chỉ biết đó là nhiệm vụ của đội chúng ta, vậy thôi”

_ “vâng, thưa đội trưởng”

/

/

_ “cậu điều tra được chưa?”

_ “điều tra được hệ thống phát ra từ đâu, nhưng lại ko xâm nhập vào được”

_ “vô dụng, có việc đó thôi mà làm ko được”

_ “xin lỗi”

_ “nhưng địa điểm là đâu, cho người điều tra chỗ đó xem ai đang ở đó”

_ “tôi hiểu. tôi đi trước”

_ “khoan đã”

_ “ông còn chuyện gì?”

_ “tôi muốn cậu khuyện Lâm trở về giúp cho tôi, cậu đã nói cậu ta chưa”

_/………..

_ “cậu ta ko muốn về sao?”

_ “để tôi khuyên cậu ấy thêm lần nữa”

_ “nếu cậu ta ko muốn về thì cậu biết làm thế nào rồi chứ?”

_ “tôi biết”

_ “tốt, nếu cậu mềm lòng thì cả 2 đều sẽ phải chết, hiểu chứ?”

_ “tôi hiểu, tôi đi trước”

_ “ừ. Đi đi”

“thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết”

/

/

16h

Nhím trở về nhà trò của mình, nhưng Liên và Khang đã đi làm cả rồi, nhìn xung quanh căn phòng, những vật dụng, nó đã gắn liền với Nhím bao lâu nay, tự nhiên thấy cuộc sống lúc trúơc lại bình yên như vậy, nhưng ko biết cuộc sống như thế có tồn tại được ko nữa đây. Những kỷ niệm giữa 3 đứa, lúc Nhím bỏ nhà đi, Khang là người bạn mới đầu tiên của Nhím, rồi những tình cảm mà Khang đã giành cho Nhím, tất cả đang ở đây. Nhím nhìn rồi lại nhớ, Nhím gửi lại 1 lá thư ở trên giường Liên, rồi lại bỏ đi.

/

/

17h

Sau 1 ngày làm việc, Phi muốn đến nhà Chi để xem vết thương của Chi ra sao rồi

Tính…tong….tính….tong…………

Người giúp việc bước ra

_ “cậu tìm cô chủ à?”

_ “cô cho cháu gặp Chi, cháu muốn thăm cô ấy”

_ “cậu đợi 1 lát”, cô giúp việc đi vào trog nhà để báo cho bà Phương biết, có vẻ như bà ấy còn do dự ko muốn cho Phi vào, nhưng

_ “cô mời anh ấy vào đây” Chi đang ngồi tựa lưng lên thành giường lên tiếng, nhưng cô giúp việc vẫn chưa dám thực hiện, nhìn qua bà Phương, xin 1 mệnh lệnh

_ “cô xuống mời cậu ta lên đây”

_”dạ” cô giúp việc xuống mở cổng và dẫn Phi lên phòng Chi

Cạch

_ “cháu chào cô” Phi lễ phép

_ “chào cháu, mời ngồi” bà Phương có vẻ mặt ko vui cho lắm

_ “cám ơn cô( ngồi xuống)”

“cô đỡ chưa?” Phi hỏi Chi

_ “tôi ko sao” Chi

Cả 2 lại im lặng, ko biết nên nói gì nữa cả, thấy ko khí ngại ngùng đó, bà Phương đi ra ngoài trước, để lại 2 trẻ cho tiện bề tâm sự.

Khoảng 5 phút sau khi bà Phương ra khỏi phòng, Phi và Chi vẫn chìm trong im lặng, nhưng rồi thì

_ “cô khỏe ko?” Phi

_ “ừ, tôi khỏe”

_ “ờ….”

“ừm…..cô uống nước ko?” Phi

_ “à, ừ, thôi khỏi, tôi ko khát”

Sao tự nhiên Phi có cảm giác lúng túng thế này, anh chàng lạnh lùng của mọi ngày đâu rồi.

_ “à…..ừm………”

_ “anh muốn nói gì?” Chi cũng tò mò quá, cái vẻ mặt lúng túng đến dễ thương của Phi làm cho trái tim của ai kia xao xuyến rồi

_ “à, ừ…………..”

_ ……………………..Chi nghiêng đầu nhìn Phi, tự nhiên Phi lại cuối đầu, gương mặt ngượng ngùng đến lạ thường

_ “à……..ừ………….cám ơn”, cuối cùng Phi cũng đã phát ra được lời mình ấp ủ rồi

_ “hả, à…..ừ……”

_ “cám ơn em vì đã cứu tôi, vì tôi mà bị thương”

/67

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status