_ “bà thấy ko quen à” Trang hỏi khi gương mặt Nhím tỏ vẻ hơi khó chịu
_ « ừ »
_ “gắn nha, 1 chút rồi mình về”
_ “ừ”
_ “xin chào quý khách đã đến dự buổi tiệc ngày hôm nay” giọng của 1 anh chàng đẹp trai với chức vụ MC vang lên, ko khí bắt đầu im lặng và mọi người hướng về phía sân khấu, hay gọi là 1 cái sàn nhảy thì đúng hơn
“hôm nay, tại bar M sẽ diễn ra 1 cuộc thi vũ đạo để lựa chọn được nữ hoàng của đêm nay, xin cho 1 tràn pháo tay” người MC nói với giọng hết sức hưng phấn, mọi người đều cảm thấy hứng thú hơn
“và xin tự giới thiệu vơi mọi người, MC đêm nay là tôi, Nguyễn Hoàng Phi Nam”
Lần này thì các cô gái hò hét ầm ĩ
_ “cuộc thi hôm nay sẽ có mặt của những tiểu thư, những tay chơi nỗi tiếng, những người đó chính là……………..” MC cố kéo dài
“lát nữa sẽ biết”
“bây giờ buổi tiệc sẽ bắt đầu, những ai muốn thi thì hãy nhanh tay đăng ký với tôi nha” Nam vừa dứt câu, thì tiếng hò hét cộng với âm nhạc bắt đầu vang lên
_ “ê, 2 người ngồi đây ko chán à, lại tìm thú vui đi chứ” Sơn, Quân và Ly bước lại bàn của Phi và Kỳ đang ngồi
_ “mấy anh chị cứ chơi thoải mái, em ko thích bị người khác phiền” Kỳ
_ “ê, đó ko phải là tiểu thư Gia trang sao?” Quân
_ “đâu?” Sơn nhìn xung quanh
_ “con nhỏ đó chứ ai” Sơn
_ “ê, còn cô gái ngồi kế cô ta là ai mà xinh thê nhỉ”
_ “ông bắt đầu thả dê rồi à, người đẹp ngồi đây mà ko ngắm” Ly
_ “ê, mà công nhận nhỏ đó đẹp thiệt” Quân cũng lên tiếng
_ “ai đâu, ai đâu mà dám ở trước mặt tôi khen người khác vậy?” LY
_ “cô gái ngồi cạnh Thái tiểu thư kìa” Quân đánh mắt về phía bàn của Nhím
_ “à, ừ. Cũng được,” Ly
_ “mắt bà bị gì rồi, đẹp vậy mà, thôi. ở đây, để tôi qua hỏi thăm cái đã, hihi” Quân
_ “ê, tôi đi nữa” Sơn cũng đứng dậy bước theo Quân
Phi thì cũng chẳng thèm để ý đến mấy chuyện tán gái của mấy thằng bạn, cứ cầm ly nước lắc qua lắc lại rồi lâu lâu lại uống 1 ngụm như đang uống rượu vậy đó
Tại bàn Trang
_ “xin chào Thái tiểu thư, tôi có thể ngồi được chứ?” Quân lịch sự
_ “chào cậu, tự nhiên” Trang
Quân lich sự ngồi xuống
_ “tôi ko mời cậu ta”
Trong lúc Quân ngồi thì Sơn cũng định ngồi nhưng ngờ đâu tiểu thư nhà ta lại khó chịu như vậy, Sơn tức lắm, nhưng thôi, phải nhịn, việc lớn chưa thành mà
_ “à. xin lỗi Thái tiểu thư, tôi có thể ngồi được chứ” Sơn
_..............Trang ko nói gì
_ “im lặng là đồng ý nha” Sơn tự mình ngồi xuống
_ “tiểu thư có định thi ko?” Quân,
_ “à, chắc là ko. Tôi định 1 lát nữa là về”
_ “sao lại về sớm vậy. à. đây là…”(vô đề tài rồi kìa, hihi) Quân khẽ nhìn qua Nhím, từ nãy giờ chàng Sơn nhà ta ko rời đôi mắt khỏi gương mặt của Nhím, NHím biết nhưng cũng chẳng làm gì, cứ ngồi lấy tay lắc lắc ly nước cam.
_ “đây là bạn tôi, tên……… » Trang chợt nhớ lại
« tên Như »
_ “à, vậy ra là bạn à. Xin chào Như, tôi tên là Quân » Quân đưa tay ra có ý bắt tay, nhưng Nhím chẳng hề có vẻ như đáp trả, chỉ vỏn vẹn
_ « chào »
Thấy thái độ của Nhím, Quân rút tay lại,
_ “có vẻ Như ko thích tiếp xúc với người lạ thì phải?”
_ “hihi, cậu ấy là vậy đấy, ít tiếp xúc với người khác lắm” Trang Sơn vẫn ko nói câu nào, cứ nhìn chầm chầm vào NHím mãi, bây giờ Trang mới phát giác ra ánh mắt của cậu ta
_ “ê. Làm gì nhìn bạn tôi loài vậy? vô duyên” Trang
Sơn chợt giật mình, ko nói nên lời, vì hành động của SƠn đúng là hơi bất lich sự mà
_ “à, xin lỗi bạn nha, chắc tôi làm bạn ngại à. tôi tên Sơn, rất mong được kết bạn” Sơn nói với Nhím, cũng đưa tay ra, nhưng đáp lại vẫn là sự thờ ơ của Nhím
_ “bạn tôi ko làm bạn với những kẻ vô duyên, háo sắc đâu” Trang phán 1 câu xanh rờn, cục tức dâng lên tới cổ họng, nhưng đang trước mặt người đẹp thì phải nhịn, nhịn và nhịn, cố dằng xuống
_ “tôi đã xin lỗi rồi mà, tại bạn xinh quá, tôi ko thể kiềm chế được thôi, xin lỗi bạn nha » SƠn
_ “đã bảo là bạn tôi ko thích mấy con « dê » rồi mà» Trang
_ “vào WC đây” Nhím nói nhỏ với Trang rồi đứng dây, gật đầu 1 cái rồi bước đi. Trang hiểu Nhím ko thích hoàn cảnh như thế này nên muốn tránh đây mà. Nhím chỉ vừa bước khỏi thì
ịch….(chưa ngã đâu nha), Nhím va phải một người nào đó
_ “xin lỗi” cả 2 cùng đồng thanh
1s…2s…3s…4s…..nhìn nhau, rồi Nhím bỏ đi trước nhưng lại bị 1 bàn tay khác kéo lại
_ “NHím” cái tên đã lâu lắm rồi ko có người gọi lần nào, hôm nay, ký ức ngày xưa chợt ùa về, Nhím vẫn chưa kịp bình tĩnh
_ “ê, cậu làm gì bạn tôi vậy?” Trang thấy tình huống đó liền tiến đến chỗ của Nhím đang đứng
_ “là em phải ko NHím” người con trai vẫn ko chịu buôn tay ra
_ “ê, mày là gì vậy Phi?” lần này đến lượt Quân
_ “nếu là em thì hãy nhận đi, sao lại tránh mặt 2 hả NHím”
_ “Phi, mày đang nhảm gì vậy? làm đau tay người ta” Sơn cũng lên tiếng khi thấy tay của chàng Phi đang siết chặt tay của NHím
_ “xin lỗi. nhằm rồi” giờ Nhím mới phát ngôn, vung tay thật mạnh, thoát khỏi bàn tay của Phi Nhím liền đi thật nhanh vào nhà vệ sinh. Phi định chạy theo nhưng bj 2 thằng bạn cản lại
_ “mày khùng hả? định làm gì con người ta vậy?” Quân
_ “là Nhím, em gái tao mà” Phi vẫn cố đi, nhưng ko được
_ “Nhím đã mất tích lâu rồi, nếu thật sự là Nhím thì lúc nãy đã nhận mày rồi, ko lẽ nào lại làm ngơ như vậy? mà làm sao mày lại nói cô gái đó là em gái mày” Sơn
_ “đúng, gương mặt đó, rất giống mà.” Phi
_ “mày đừng vì nhớ em gái mà như vậy, người ta nghĩ mày lợi dụng để tán gái đó” Sơn
_ “buông tao ra, tao muôn vào nhà vệ sinh rửa mặt” Phi muốn mình tỉnh táo trở lại, hôm nay Phi chưa hề uống 1 ngụm rượu nào cả, chẳng lẽ chàng bị ảo giác hay sao. Nhưng gương mặt đó, sao lại giống như vậy……….biết bao suy nghĩ cứ lẩn quẩn trong tâm trí của Phi
Nhím vào nhà vệ sinh liền lấy nước tát vào mặt, mong là những dòng nước mát lạnh sẽ làm Nhím bình tĩnh hơn._’là anh Phi. Anh ấy vẫn nhớ mình sao? Cảm giác gì thế này. Đau….đau lắm…..mẹ……con nhớ mẹ…..nhớ anh, nhớ mọi người….cứ tưởng thời gian sẽ làm cho mọi chuyện vào quên lãng, ngờ đâu….’ Những lúc gặp ở trường, Phi chẳng nhận ra Nhím, lúc đó Nhím cũng chỉ nghĩ là mọi người đang sống tốt và có lẽ đã quên đi Nhím, ngờ đâu, hôm nay lại……………. NHím thấy cái gì đó cay cay ở khoé mắt, cái gì đó đang rơi, lại là nước mắt ư….Nhím đã cố mạnh mẽ, cố gắn ko khóc, cố gắn thay đổi bản thân, vậy mà hôm nay,…cô nàng thật yếu đuối,……
10 phút sau, Nhím lấy tay gạt đi những giọt nước mắt còn động lại. rửa mặt thật sạch, rồi bước ra
_ “Nhím” lại là Phi, cậu ta đã đứng trước cửa phòng nhà vệ sinh để chờ đợi 1 cái gì đó. Nhím nhìn anh trai mình, định bước đi, nhưng lại bị Phi chặng lại
_ “là em mà, sao em lại như vậy? sao lại tránh anh Phi? Sao lại bỏ nhà đi như vậy chứ? Em ko còn thương mẹ, thương ông bà nộ và thương 2 nữa hay sao” vẻ mặt buồn bã của Phi
‘ko…ko….em nhớ, em vẫn theo dõi cuộc sống của mọi người, em yêu gia đình mình, nhưng………….’những suy nghĩ của Nhím bị cô cố nén lại, những cảm xúc dâng trào cũng bị đè xuống
_ “xin lỗi, anh nhằm rồi” Nhím
_ “ko thể, nếu ko phải em, sao em lại khóc, đúng ko. Nhím, em đã khóc”
_ “anh nhằm rồi”
_ “ko thể nào, em rất giống mẹ, ko lẽ em lại quên gương mặt của mẹ rồi sao?”
‘ko…em ko quên…làm sao em có thể quên được chứ….chính vì ko muốn nhớ nên em mới giấu đi gương mặt này….”
_ “tránh ra” Nhím
_ “ko. Em đừng như vậy mà Nhím”
_ “ê, cậu vô tới đây luôn hả? đúng là nhóm người y chan, thấy con gái là theo đến cùng à” Trang từ ngoài đi vào
_ “đi thôi Như” Trang nắm lấy tay Nhím kéo đi
_ “Như, em tên Yến, Trương Hoàng Yến”
_ “cậu nhằm rồi đó, bạn tôi tên Như. Thôi mình đi” Trang bước qua mặt Phi, kéo theo Nhím, Phi cũng chẳng thế níu kéo gì hơn nữa, vì sao? Vì bây giờ Phi ko chắc đó có phải là NHím, là em gái Phi ko?
_ “alo..alo….mọi người chú ý…. Cuộc thi của chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ” tiếng MC vang lên
_ “về trước nha” Nhím nói với Trang
_ “ngồi đây, 1 chút thôi, tôi lại chào hỏi vài người rồi mình về, 1o phút à” Trang
_ “ừ”
Nhím lại ngồi ở bàn cũ, Trang thì tìm vài người bạn để chào hỏi, đây cũng là dịp giao lưu kết bạn với những thiếu gia và tiểu thư của các đối tác của nhà Trang mà.
Phi bước trở về bàn của mình, nhưng ánh mắt lại đặt ở bàn bên cạnh. Ly đã chuẩn bị cho phần thi của mình, Quân và Sơn thì cũng theo để cô vũ cô nàng
_ “chào anh” 1 cô gái tiến gần lại Phi
Phi ngẩn đầu lên “chào”
_ “em ngồi được chư?”
_ “tự nhiên”
Im lặng…..Phi lại im lặng, người đẹp đang ngồi cạnh mình nhưng lại chẳng có 1 cảm giác gì cả.
_ “anh ko muốn biết em là ai à?” cô gái đó lên tiến
_ “là ai?” 1 câu hỏi qua loa
_ « em là Trương Huỳnh Mỹ Chi »
_ “ừ” giọng rất thờ ơ của Phi, vì Phi vẫn đang quan sát nhất cử nhất động của người ở bàn bên cạnh
_ “anh ko biết em là ai sao?”
_ « biết »
_ “thế anh ko có gì muốn nói với em sao?”
_ “ko”
_ “anh…” cô gái có vẻ giận
“anh để ý đến cô gái kia à?”
_ “ko”
_ “sao anh nhìn cô ấy hoài vậy?”
_ “ko có gì”
_ “bộ anh làm từ sắt đá hay sao?”
_............
_ “nói chuyện với con gái lạnh lùng quá vậy?”
_ “tôi là vậy”
_ “anh……………”
_....................
_ “nhưng anh rất thú vị, em đi đây” cô gái nói và cười 1 cách rất thích thú rồi bước đi
_ “về thôi” Trang bước lại bàn Nhím
Cả 2 cùng nhau đi
Phi lại tính bước ra cản nhưng
_ “đừng ép buộc người khác. Nếu là Nhím chị ấy sẽ nhận anh. Nếu ko nhận, có thể là có 1 lý do nào đó, anh phải tin tưởng chị ấy” giọng nói của Kỳ Kỳ làm cho Phi thất tỉnh, ngồi xuống và nhìn bóng dáng cô bé khuất khỏi quán bar…
Bây giờ cũng đã 8h30 tối rồi.
Nhím được Trang chở về nhà, nhưng cô nàng đã ko về, đến nơi, chào tạm biệt xong, Trang cũng về, còn NHím lại đi dạo, tâm trang lúc này ko được thoải mái cho lắm, Nhím phải làm sao? Có nên trở về với mọi người ko?
10h tối
_ “mẹ à. con nhớ em lắm. hồi tối con tưởng là Nhím đó mẹ. con chắc đó là em mà, nhưng sao em nó ko nhận con. Con phải làm sao đây. Mẹ hãy chỉ cách cho con với”
_ “về sớm vậy con gái”
_ “chán lắm mẹ ơi, bình thường à”
_ “thế đi chơi mà ko vui à?”
_ « hihi, ko vui, nhưng thú vị, hôm nay con đã nói chuyện với anh ta »
_ “rồi sao”
_ “thú vị, hihi”
_ “tâm trạng con tốt quá nhỉ”
_ “chắc vậy. thôi. Mẹ ngủ ngon nha…chụt….”
_ “hôm nay Ý đi đâu vậy? vui ko?”
_ “đi chơi. Bình thường”
_ “sao nhìn sắc mặt Ý ko khoẻ hả?”
_ “ko có”
_ “có chuyện gì sao?”
_ “ko có”
_ “ko nói Liên biết được à?”
_ “ko có. Ngủ ngon”
_ « ừ »
_ “gắn nha, 1 chút rồi mình về”
_ “ừ”
_ “xin chào quý khách đã đến dự buổi tiệc ngày hôm nay” giọng của 1 anh chàng đẹp trai với chức vụ MC vang lên, ko khí bắt đầu im lặng và mọi người hướng về phía sân khấu, hay gọi là 1 cái sàn nhảy thì đúng hơn
“hôm nay, tại bar M sẽ diễn ra 1 cuộc thi vũ đạo để lựa chọn được nữ hoàng của đêm nay, xin cho 1 tràn pháo tay” người MC nói với giọng hết sức hưng phấn, mọi người đều cảm thấy hứng thú hơn
“và xin tự giới thiệu vơi mọi người, MC đêm nay là tôi, Nguyễn Hoàng Phi Nam”
Lần này thì các cô gái hò hét ầm ĩ
_ “cuộc thi hôm nay sẽ có mặt của những tiểu thư, những tay chơi nỗi tiếng, những người đó chính là……………..” MC cố kéo dài
“lát nữa sẽ biết”
“bây giờ buổi tiệc sẽ bắt đầu, những ai muốn thi thì hãy nhanh tay đăng ký với tôi nha” Nam vừa dứt câu, thì tiếng hò hét cộng với âm nhạc bắt đầu vang lên
_ “ê, 2 người ngồi đây ko chán à, lại tìm thú vui đi chứ” Sơn, Quân và Ly bước lại bàn của Phi và Kỳ đang ngồi
_ “mấy anh chị cứ chơi thoải mái, em ko thích bị người khác phiền” Kỳ
_ “ê, đó ko phải là tiểu thư Gia trang sao?” Quân
_ “đâu?” Sơn nhìn xung quanh
_ “con nhỏ đó chứ ai” Sơn
_ “ê, còn cô gái ngồi kế cô ta là ai mà xinh thê nhỉ”
_ “ông bắt đầu thả dê rồi à, người đẹp ngồi đây mà ko ngắm” Ly
_ “ê, mà công nhận nhỏ đó đẹp thiệt” Quân cũng lên tiếng
_ “ai đâu, ai đâu mà dám ở trước mặt tôi khen người khác vậy?” LY
_ “cô gái ngồi cạnh Thái tiểu thư kìa” Quân đánh mắt về phía bàn của Nhím
_ “à, ừ. Cũng được,” Ly
_ “mắt bà bị gì rồi, đẹp vậy mà, thôi. ở đây, để tôi qua hỏi thăm cái đã, hihi” Quân
_ “ê, tôi đi nữa” Sơn cũng đứng dậy bước theo Quân
Phi thì cũng chẳng thèm để ý đến mấy chuyện tán gái của mấy thằng bạn, cứ cầm ly nước lắc qua lắc lại rồi lâu lâu lại uống 1 ngụm như đang uống rượu vậy đó
Tại bàn Trang
_ “xin chào Thái tiểu thư, tôi có thể ngồi được chứ?” Quân lịch sự
_ “chào cậu, tự nhiên” Trang
Quân lich sự ngồi xuống
_ “tôi ko mời cậu ta”
Trong lúc Quân ngồi thì Sơn cũng định ngồi nhưng ngờ đâu tiểu thư nhà ta lại khó chịu như vậy, Sơn tức lắm, nhưng thôi, phải nhịn, việc lớn chưa thành mà
_ “à. xin lỗi Thái tiểu thư, tôi có thể ngồi được chứ” Sơn
_..............Trang ko nói gì
_ “im lặng là đồng ý nha” Sơn tự mình ngồi xuống
_ “tiểu thư có định thi ko?” Quân,
_ “à, chắc là ko. Tôi định 1 lát nữa là về”
_ “sao lại về sớm vậy. à. đây là…”(vô đề tài rồi kìa, hihi) Quân khẽ nhìn qua Nhím, từ nãy giờ chàng Sơn nhà ta ko rời đôi mắt khỏi gương mặt của Nhím, NHím biết nhưng cũng chẳng làm gì, cứ ngồi lấy tay lắc lắc ly nước cam.
_ “đây là bạn tôi, tên……… » Trang chợt nhớ lại
« tên Như »
_ “à, vậy ra là bạn à. Xin chào Như, tôi tên là Quân » Quân đưa tay ra có ý bắt tay, nhưng Nhím chẳng hề có vẻ như đáp trả, chỉ vỏn vẹn
_ « chào »
Thấy thái độ của Nhím, Quân rút tay lại,
_ “có vẻ Như ko thích tiếp xúc với người lạ thì phải?”
_ “hihi, cậu ấy là vậy đấy, ít tiếp xúc với người khác lắm” Trang Sơn vẫn ko nói câu nào, cứ nhìn chầm chầm vào NHím mãi, bây giờ Trang mới phát giác ra ánh mắt của cậu ta
_ “ê. Làm gì nhìn bạn tôi loài vậy? vô duyên” Trang
Sơn chợt giật mình, ko nói nên lời, vì hành động của SƠn đúng là hơi bất lich sự mà
_ “à, xin lỗi bạn nha, chắc tôi làm bạn ngại à. tôi tên Sơn, rất mong được kết bạn” Sơn nói với Nhím, cũng đưa tay ra, nhưng đáp lại vẫn là sự thờ ơ của Nhím
_ “bạn tôi ko làm bạn với những kẻ vô duyên, háo sắc đâu” Trang phán 1 câu xanh rờn, cục tức dâng lên tới cổ họng, nhưng đang trước mặt người đẹp thì phải nhịn, nhịn và nhịn, cố dằng xuống
_ “tôi đã xin lỗi rồi mà, tại bạn xinh quá, tôi ko thể kiềm chế được thôi, xin lỗi bạn nha » SƠn
_ “đã bảo là bạn tôi ko thích mấy con « dê » rồi mà» Trang
_ “vào WC đây” Nhím nói nhỏ với Trang rồi đứng dây, gật đầu 1 cái rồi bước đi. Trang hiểu Nhím ko thích hoàn cảnh như thế này nên muốn tránh đây mà. Nhím chỉ vừa bước khỏi thì
ịch….(chưa ngã đâu nha), Nhím va phải một người nào đó
_ “xin lỗi” cả 2 cùng đồng thanh
1s…2s…3s…4s…..nhìn nhau, rồi Nhím bỏ đi trước nhưng lại bị 1 bàn tay khác kéo lại
_ “NHím” cái tên đã lâu lắm rồi ko có người gọi lần nào, hôm nay, ký ức ngày xưa chợt ùa về, Nhím vẫn chưa kịp bình tĩnh
_ “ê, cậu làm gì bạn tôi vậy?” Trang thấy tình huống đó liền tiến đến chỗ của Nhím đang đứng
_ “là em phải ko NHím” người con trai vẫn ko chịu buôn tay ra
_ “ê, mày là gì vậy Phi?” lần này đến lượt Quân
_ “nếu là em thì hãy nhận đi, sao lại tránh mặt 2 hả NHím”
_ “Phi, mày đang nhảm gì vậy? làm đau tay người ta” Sơn cũng lên tiếng khi thấy tay của chàng Phi đang siết chặt tay của NHím
_ “xin lỗi. nhằm rồi” giờ Nhím mới phát ngôn, vung tay thật mạnh, thoát khỏi bàn tay của Phi Nhím liền đi thật nhanh vào nhà vệ sinh. Phi định chạy theo nhưng bj 2 thằng bạn cản lại
_ “mày khùng hả? định làm gì con người ta vậy?” Quân
_ “là Nhím, em gái tao mà” Phi vẫn cố đi, nhưng ko được
_ “Nhím đã mất tích lâu rồi, nếu thật sự là Nhím thì lúc nãy đã nhận mày rồi, ko lẽ nào lại làm ngơ như vậy? mà làm sao mày lại nói cô gái đó là em gái mày” Sơn
_ “đúng, gương mặt đó, rất giống mà.” Phi
_ “mày đừng vì nhớ em gái mà như vậy, người ta nghĩ mày lợi dụng để tán gái đó” Sơn
_ “buông tao ra, tao muôn vào nhà vệ sinh rửa mặt” Phi muốn mình tỉnh táo trở lại, hôm nay Phi chưa hề uống 1 ngụm rượu nào cả, chẳng lẽ chàng bị ảo giác hay sao. Nhưng gương mặt đó, sao lại giống như vậy……….biết bao suy nghĩ cứ lẩn quẩn trong tâm trí của Phi
Nhím vào nhà vệ sinh liền lấy nước tát vào mặt, mong là những dòng nước mát lạnh sẽ làm Nhím bình tĩnh hơn._’là anh Phi. Anh ấy vẫn nhớ mình sao? Cảm giác gì thế này. Đau….đau lắm…..mẹ……con nhớ mẹ…..nhớ anh, nhớ mọi người….cứ tưởng thời gian sẽ làm cho mọi chuyện vào quên lãng, ngờ đâu….’ Những lúc gặp ở trường, Phi chẳng nhận ra Nhím, lúc đó Nhím cũng chỉ nghĩ là mọi người đang sống tốt và có lẽ đã quên đi Nhím, ngờ đâu, hôm nay lại……………. NHím thấy cái gì đó cay cay ở khoé mắt, cái gì đó đang rơi, lại là nước mắt ư….Nhím đã cố mạnh mẽ, cố gắn ko khóc, cố gắn thay đổi bản thân, vậy mà hôm nay,…cô nàng thật yếu đuối,……
10 phút sau, Nhím lấy tay gạt đi những giọt nước mắt còn động lại. rửa mặt thật sạch, rồi bước ra
_ “Nhím” lại là Phi, cậu ta đã đứng trước cửa phòng nhà vệ sinh để chờ đợi 1 cái gì đó. Nhím nhìn anh trai mình, định bước đi, nhưng lại bị Phi chặng lại
_ “là em mà, sao em lại như vậy? sao lại tránh anh Phi? Sao lại bỏ nhà đi như vậy chứ? Em ko còn thương mẹ, thương ông bà nộ và thương 2 nữa hay sao” vẻ mặt buồn bã của Phi
‘ko…ko….em nhớ, em vẫn theo dõi cuộc sống của mọi người, em yêu gia đình mình, nhưng………….’những suy nghĩ của Nhím bị cô cố nén lại, những cảm xúc dâng trào cũng bị đè xuống
_ “xin lỗi, anh nhằm rồi” Nhím
_ “ko thể, nếu ko phải em, sao em lại khóc, đúng ko. Nhím, em đã khóc”
_ “anh nhằm rồi”
_ “ko thể nào, em rất giống mẹ, ko lẽ em lại quên gương mặt của mẹ rồi sao?”
‘ko…em ko quên…làm sao em có thể quên được chứ….chính vì ko muốn nhớ nên em mới giấu đi gương mặt này….”
_ “tránh ra” Nhím
_ “ko. Em đừng như vậy mà Nhím”
_ “ê, cậu vô tới đây luôn hả? đúng là nhóm người y chan, thấy con gái là theo đến cùng à” Trang từ ngoài đi vào
_ “đi thôi Như” Trang nắm lấy tay Nhím kéo đi
_ “Như, em tên Yến, Trương Hoàng Yến”
_ “cậu nhằm rồi đó, bạn tôi tên Như. Thôi mình đi” Trang bước qua mặt Phi, kéo theo Nhím, Phi cũng chẳng thế níu kéo gì hơn nữa, vì sao? Vì bây giờ Phi ko chắc đó có phải là NHím, là em gái Phi ko?
_ “alo..alo….mọi người chú ý…. Cuộc thi của chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ” tiếng MC vang lên
_ “về trước nha” Nhím nói với Trang
_ “ngồi đây, 1 chút thôi, tôi lại chào hỏi vài người rồi mình về, 1o phút à” Trang
_ “ừ”
Nhím lại ngồi ở bàn cũ, Trang thì tìm vài người bạn để chào hỏi, đây cũng là dịp giao lưu kết bạn với những thiếu gia và tiểu thư của các đối tác của nhà Trang mà.
Phi bước trở về bàn của mình, nhưng ánh mắt lại đặt ở bàn bên cạnh. Ly đã chuẩn bị cho phần thi của mình, Quân và Sơn thì cũng theo để cô vũ cô nàng
_ “chào anh” 1 cô gái tiến gần lại Phi
Phi ngẩn đầu lên “chào”
_ “em ngồi được chư?”
_ “tự nhiên”
Im lặng…..Phi lại im lặng, người đẹp đang ngồi cạnh mình nhưng lại chẳng có 1 cảm giác gì cả.
_ “anh ko muốn biết em là ai à?” cô gái đó lên tiến
_ “là ai?” 1 câu hỏi qua loa
_ « em là Trương Huỳnh Mỹ Chi »
_ “ừ” giọng rất thờ ơ của Phi, vì Phi vẫn đang quan sát nhất cử nhất động của người ở bàn bên cạnh
_ “anh ko biết em là ai sao?”
_ « biết »
_ “thế anh ko có gì muốn nói với em sao?”
_ “ko”
_ “anh…” cô gái có vẻ giận
“anh để ý đến cô gái kia à?”
_ “ko”
_ “sao anh nhìn cô ấy hoài vậy?”
_ “ko có gì”
_ “bộ anh làm từ sắt đá hay sao?”
_............
_ “nói chuyện với con gái lạnh lùng quá vậy?”
_ “tôi là vậy”
_ “anh……………”
_....................
_ “nhưng anh rất thú vị, em đi đây” cô gái nói và cười 1 cách rất thích thú rồi bước đi
_ “về thôi” Trang bước lại bàn Nhím
Cả 2 cùng nhau đi
Phi lại tính bước ra cản nhưng
_ “đừng ép buộc người khác. Nếu là Nhím chị ấy sẽ nhận anh. Nếu ko nhận, có thể là có 1 lý do nào đó, anh phải tin tưởng chị ấy” giọng nói của Kỳ Kỳ làm cho Phi thất tỉnh, ngồi xuống và nhìn bóng dáng cô bé khuất khỏi quán bar…
Bây giờ cũng đã 8h30 tối rồi.
Nhím được Trang chở về nhà, nhưng cô nàng đã ko về, đến nơi, chào tạm biệt xong, Trang cũng về, còn NHím lại đi dạo, tâm trang lúc này ko được thoải mái cho lắm, Nhím phải làm sao? Có nên trở về với mọi người ko?
10h tối
_ “mẹ à. con nhớ em lắm. hồi tối con tưởng là Nhím đó mẹ. con chắc đó là em mà, nhưng sao em nó ko nhận con. Con phải làm sao đây. Mẹ hãy chỉ cách cho con với”
_ “về sớm vậy con gái”
_ “chán lắm mẹ ơi, bình thường à”
_ “thế đi chơi mà ko vui à?”
_ « hihi, ko vui, nhưng thú vị, hôm nay con đã nói chuyện với anh ta »
_ “rồi sao”
_ “thú vị, hihi”
_ “tâm trạng con tốt quá nhỉ”
_ “chắc vậy. thôi. Mẹ ngủ ngon nha…chụt….”
_ “hôm nay Ý đi đâu vậy? vui ko?”
_ “đi chơi. Bình thường”
_ “sao nhìn sắc mặt Ý ko khoẻ hả?”
_ “ko có”
_ “có chuyện gì sao?”
_ “ko có”
_ “ko nói Liên biết được à?”
_ “ko có. Ngủ ngon”
/67
|