Cô Gái Của Sự Bí Mật 2

Chương 12

/67


Tại cantin, nơi mà Khang, Liên và Nhím đang bị bao vây bởi mấy người lạ

_ “mày là Liên, 12a1” 1 tên con trai mặt mày hung dữ, độ khoảng hơn 20t rồi

_ “phải, là tôi, có chuyện gì sao?” Liên e dè hỏi

_ “haha, mày chỉ có chút nhan sắc thế mà định quyến rũ người yêu của tiểu thư nhà tao à?”

_ “anh nói gì vậy?” Liên

_ “nói gì à, mày định giả nai hả. cho mày chết nè” Hắn ta định giơ tay đánh Liên thì ngay lập tức bàn tay to lớn ấy đã bị chặn đứng bởi Khang

_ “chắc anh nhầm người rồi đó” Khang

_ “mày là thằng nào, dám xen vào chuyện của tao, tránh ra, ko thì đừng trách”

_ “tôi là bạn của Liên, anh nhầm người rồi đấy, bạn ấy ko phải là người như vậy đâu” Khang

<ở phía bên ngoài

_ “ngốc thiệt, hạn người đó mà đi giải thích làm gì?” Ly

_ “im đi, đợi xem coi” Sơn>

_ “à, thì ra mày là bạn nó, vậy hôm nay tao dạy cho lũ bây 1 bài học, từ nay về sao nhớ là đừng có mà mê hoặc bạn trai người khác nha. Đánh hết tụi nó cho tao” người con trai ra hiệu cho lũ bạn nhào vô đánh Liên và Khang.

Mọi người ở ngoài đứng nhìn, đứa thì thích chí vì có người dằng mặt Liên dùm họ, kẻ lại tiếc thương cho cô nàng xinh đẹp, người thì lại lo lắng cho chàng hoàng tử của họ, nhưng tất cả cũng chẳng ai dám ra tay, vì đâu ai muốn thêm hoạ vào thân.

<_ “giúp ko?” Ly

_ “thôi, kệ đi” Quân

_ “giúp làm gì, haha, tên đó nay chết chắc” Sơn

_ “nhưng……” Ly vẫn có ý định muốn giúp đỡ

_ “đợi đi, cậu ta ko đơn giản đâu” Phi>

>

Thế là 4 người cũng chẳng ai vào giúp cả, để 1 mình Khang đấu với mười mấy tên côn đồ, vừa đánh, vừa phải bảo vệ Liên và Nhím. Lúc này Liên rất sợ, mọi chuyện là sao đây chứ? Liên có biết chuyện gì đâu.

_ “2 người tìm chỗ tránh đi” Khang

Nhím nắm lấy tay Liên lôi đi, định xông ra khỏi vòng vây, nhưng lại bị bọn chúng tấn công liên tục, Khang phải cố gắn chống đỡ mới bảo vệ được 2 nàng

_ “cẩn thận” Nhím vừa phát ngôn xong là 1 tên đã nằm dài xuống đất với cú đánh của Nhím

_ “bạn………” Khang ngạc nhiên

_ “cẩn thận đó” Nhím cắt ngang

_ “ừ, 2 bạn cũng phải cẩn thận đó nha” Khang

_ “chu cha ơi…….dừng lại coi……..” giọng nói của 1 người con gái vang lên, nhưng chẳng ai thèm để ý đến cô bé cả.

_ « DỪNG LẠI………. » cô nàng lấy hết sức hét lên, bây giờ mọi người mới ngừng mọi hoạt động quay lại phía cô nàng

_ “con nhảy ranh, mày là ai mà dám la hét ở đây hả?” tên cầm đầu hung dữ

_ “bổn tiểu thư đây, đi ko đổi tên, ngồi ko đổi họ, Thái Gia Trang là ta, ta là Thái Gia Trang”

_ “Thái Gia Trang hả?” tên cầm đầu

_ “ừ”

_ “chưa nghe….”

_ “cái gì, người đúng là nhà quê, ta mà cũng ko biết, thôi, kệ nhà ngươi, bây giờ chúng ta có chuyện để nói với nhau đây” Trang

_ “chuyện gì, con nhảy như mày biết gì mà nói”

_ “mấy người ỷ đông ăn hiếp ít à? như vậy đâu phải quân tử” Trang

_ “chúng tao đây là gian hồ, làm gì là quân tử. haha” tên cầm đầu nói rồi cả đám đàn em cũng cười theo

_ “nói chung là bổn tiểu thư đây thấy các người ăn hiếp 1 cô gái là ko tốt, vì vậy hôm nay, ta quyết định ra tay giúp đỡ, xử hết các người”

_ “hahahahahaa….các ngươi nghe thấy con bé hỷ mũi chưa sạch này nói gì ko? Định xử chúng ta đấy” bọn chúng lại cười to hơn, làm cho Trang tức muốn bốc hoả

_ “thôi ko nói nhiều nữa, tụi bây, đánh tụi nó cho tao, đặc biệt là con Liên đó” tên cầm đầu lại ra lệnh

_ “mấy người này thật là xem thường ta mà….” Trang lẩm bẩm rồi bay vào đá ngay tên cầm đầu té nhào

_ “hey, cho ngươi chết….”

_ “mày dám….đánh luôn con này cho tao”

<ở bên ngoài cuộc chiến

_ “con nhỏ đó hăng thiệt” SƠn

_ “cô ta cũng ko phải tay vừa đâu” Quân

_ “chắc khỏi cần giúp rồi” Ly lên tiếng khi thấy 1 nhóm người khác chạy tới đánh mấy tên côn đồ đó, chỉ vài phút là bọn người đó đã nằm lăn lóc trên đất cả rồi

_ “tiểu thư” bọn người đến sau cuối chào Trang

_ “ừ, đến đây làm gì, ta chơi chưa đã gì hết”

_ “bọn người này tính sao đây tiểu thư”

_ “đợi ta hỏi xem” Trang quay qua nhìn Khang, Liên và Nhím

_ “tính sao đây” Trang

_ “thôi, thả họ đi” Liên lên tiếng

_ “sao dễ dàng vậy chứ” Trang

_ “thật sự tôi ko biết tiểu thư của mấy người là ai, tôi cũng ko cướp bạn trai của cô ấy. đó là sự thật. mấy người đi đi” Liên

_ “thả đi” Trang ra lệnh

Bọn chúng cố gượng dậy và chạy đi thật nhanh

_ “cám ơn bạn” Liên

_ “hihi, có gì đâu, bạn là bạn của Ý, tức là bạn của Thái Gia Trang này, đừng khách sáo” Trang khoát tay qua vai Liên

_ “hết chuyện rồi, mọi người giải tán đi” người của Trang lên tiếng để giải tán đám đông

<<_ “cái thằng đó lại ko sao?” Sơn

_ “hết phim” Phi

_ “muốn lại nói chuyện quá” Ly>>

_ “ngồi đi” Khang cùng với Trang, Liên và Nhím ngồi xuống cái bàn trống, dù bây giờ mọi người ko còn vây quanh nhưng những ánh mắt vẫn chưa rời khỏi 4 đứa nó

_ “mọi chuyện là sao vậy?” Khang

_ « tôi đâu có biết chuyện gì đâu ? » Liên nói với vẻ mặt buồn xo

_ « tôi biết nè.hihi » Trang

_ « sao ? bạn biết gì ? » Khang

_ “thì biết mấy người lúc nãy” Trang

_ “sao bạn biết, mà họ là ai vậy?” Khang

_ “là người của tiểu thư nhà Lý Thị chứ đâu, có phải mấy hôm nay có người tặng hoa, quà gì đó cho bạn ko?” Trang

_ “ừ, cũng có, mấy bữa nay trong bàn của mình sáng nào cũng có hoa hết, nhưng thật sự là mình ko biết của ai hết, mình cũng đâu có nhận đâu” Liên

_ “hihi, ừ, đúng rồi đó. Chắc là tên đó đang quen cô ta rồi lại muốn cưa cẩm bạn nên cô ta mới cho người xử bạn đó” Trang

_ “mà sao bạn biết?” Khang

_ “hehe, tại tôi cũng là nạn nhân nè. Mà làm sao cô ta có thể làm gì tôi được chứ.” Trang cười đắc chí

_ “mà quên, bạn là bạn của Ý hả? giới thiệu đi”Trang

_ “tôi là Liên, rất vui được làm bạn” Liên

_ “hihi, tôi là Trang, bạn ngoài lề của Ý. Còn đây là Khang, biết cả rồi hé »

_ “bạn của Ý sao tụi này ko biết vậy ta?” Liên

_ “sao ko trả lời đi, im ru vậy trời?” Trang nói với Nhím

_ “gì.? Vô học” Nhím vừa dứt câu thì tiếng chuông báo hiệu giờ vô học đã đến, dù vẫn còn nhiều câu hỏi, nhiều thắc mắc nhưng mọi người đành chia tay nhau tại đây và hẹn gặp lại sau.

Tại 1 con hẻm

_ “cả lũ toàn là vô dụng”

_ “xin lỗi tiểu thư”

_ “các người xử luôn thằng đó cho tôi”

_ “nhưng đó là bạn trai của tiểu thư mà?”

_ “nhiều chuyện, ta muốn các người làm gì thì phải làm thế đó, biến hắn thành tàn phế cho tôi. Rồi tìm cách theo dõi nhất cử nhất động đám người hôm nay”

_ “dạ”

_ “dám động tới người của tao à?”

Buổi trưa khi tan học

_ “ê…………….” Tiếng của Trang từ xa vọng lại

_ “hi” Trang

_ “chào bạn.” Liên

_ “đi đâu đây?” Nhím

_ “trời ơi, sao vô tình với tôi vậy bạn hiền, nỡ lòng nào nói chuyện lạnh lùng với tôi như thế” Trang

_ “có chuyện gì?” Nhím

_ “hehe. Nhớ Ý quá nên muốn gặp thôi à”

Nhím im lặng định dẫn xe đi, nhưng lại bị Trang kéo lại

_ “ê. Giỡn chút thôi, tôi có việc muốn bà giúp nè” Trang

_ “ko” Nhím lại dẫn xe đi, nhưng rồi lại bị kéo lại

_ “ê. Sao vô tình vậy? giúp tôi 1 lần nữa đi mà” Trang nài nỉ, vẻ mặt rất cún con

_ “chuyện gì vậy?” Khang

_”chuyện là……………….” Trang giả vở định nói ra, nhưng lại bị ánh mắt sét đánh của Nhím nhìn trúng

_ “đi thôi” Nhím

_ “hehe, ngoan như vậy ko tốt hơn sao? Phải đợi tôi đây uy hiếp hả, haha. Mượn Ý của 2 bạn vài tiếng tôi trả nha”

“ chú về trước đi, cháu đi với bạn 1 chút” Trang chạy lại nói với chú tài xế

_ “về trước đi” Nhím cũng nói vơi Khang và Liên

_ “ừ. Vậy 2 tụi mình về trước, Ý về sớm nha, cẩn thận đó” Khang

_ “trời ơi à, tui có bắt cóc Ý luôn đâu mà căn dặn kỹ giữ vậy?” Trang

_ “ờ, thì nói vậy mà”

Thế là cả 4 cùng nhau chia tay tại đây, Khang và Liên cùng về, NHím với Trang thì đi đâu đó

_ “muốn gì đây?”

_ “thích bà chở tui nên mới nói vậy đó mà, hihi”

NHím đột nhiên thắng xe lại

_ “ko,ko, có việc nhờ thiệt, ko đùa đâu”

Nhím lại đạp xe tiếp

_ “có việc này, giờ có người muốn ba tui đưa cho họ 1 số tiền thì số hàng nhập khẩu mới được đưa vào, mà hiện tại nhà tôi đang rất cần số hàng này”

_ “thì đưa tiền”

_ “nhưng nếu có lần này thì chắc chắn sẽ có lần sau, nên tôi muốn bà giúp tôi 1 lần nữa”

“coi như giúp mọi người chứ ko riêng vì nhà tôi mà, hihi”

“ê, năn nỉ đó, bà làm yên xuôi cả mà, xem như lần này bà lại làm thêm cho tôi đi hé..nha…nha….”

_ “hết cần tiền rồi”

_ “thì kiếm thêm chút đỉnh cũng được mà, quyết định vậy đi, mai bà cứ đến nhà tôi, ok. Tôi hứa ko nói ai biết đâu”

_ “ừ, xuống đi”

_ “sao. Chưa đến nhà tôi mà”

_ “ko chở nữa”

_ “ê, bỏ con giữa chợ hả?”

_ “ừ. Xuống”

_ “ê…chơi kỳ vậy….ê…..e…….” Trang gọi với theo nhưng Nhím đã khuất bóng mất rồi

“alo. Chú đến đường xx đón cháu liền nha”

Tút…tút…

_ “con mắm thúi, hãy đợi đấy….híc”

Tại 1 căn biệt thự

_ “hôm nay thì sao con gái”

_ “cũng bình thường mẹ à”

_ “thế con có tiếp xúc với cậu ta chưa?”

_ “chưa mẹ à, đợi từ từ thôi, con còn muốn tìm hiểu thêm. Thôi, con lên lầu với ba đây”

Tại nhà của Phi

_ “cháu đi học thấy vui chứ” Ông Nội

_ “bình thường ông à” Phi

_ “cháu nên tiếp xúc hoà đồng với mọi người hơn, đừng mải mê với công việc, dù sao cháu cũng chỉ 18t thôi”

_ “cháu biết, ông đừng lo. Thôi, cháu lên phòng nghỉ nha ông”

Phi bước đi, để lại ông cụ ngồi 1 mình với nỗi buồn sâu thẳm, ông biết làm gì đây? Làm sao để Phi có thể như những đứa trẻ khác, có thể sống vui vẻ và hạnh phúc như bao người khác, nỗi đau ấy khi nào mới hết, vết thương ấy khi nào mới lành hẳn đây chứ?

/67

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status