Cuối cùng thì cũng đến bữa trưa...
Mặc dù đã ngồi ăn cùng nhau không ít nhưng lần nào Đường Linh và Mã Khả cũng tròn xoe mắt vì Lý Phong và Salta... Hai gã giống như cả chục ngày chưa có hạt cơm nào vào bụng, cắm cúi ngốn ngấu những miếng to kinh người, tốc độ ít nhất phải gấp ba lần họ, bất chấp cả đại mỹ nhân đang ngồi ngay trưóc mặt. Tuy nhiên mỹ nhân lại có vẻ rất thích thú, thỉnh thoảng còn tiếp thêm thức ăn cho thùng cơm không đáy nọ... Nhìn cảnh đó Mã Khả mới ngộ ra một điều, khôn ngoan đến đâu cũng không cãi lại được số mệnh...!
Mã Khả chỉ ăn nhiều hơn Đường Linh một chút, lý do nghe có vẻ ngược đời... Tên con trai là Mã công tử phải chăm chút hình thể, còn siêu mỹ nữ Đường Linh thì lại không hề bận tâm đến chuyện gầy hay béo, bởi dù ăn thế nào thì co người của cô cũng vẫn chỉ như vậy... Xuất thân trong gia đình đại phú quý, trước đây Đường Linh không hề thích kiểu phàm ăn tục uống, nhưng quả thực đời người không biết đằng nào mà lần, hiện giờ cô lại thấy ăn uống như vậy rất ra dáng nam nhi, ngang tàng đầy sức lôi cuốn. Không giống như những nam sinh viên khác, hễ ở trước mặt cô là cố tỏ ra khuôn phép, thậm chí khi ăn còn há miệng nhỏ hơn cả cô nữa...
“À phải, sếp, phòng giáo vụ tìm có việc gì vậy?” Salta bất chợt bật ra một câu hỏi không đầu đuôi.
“Không có gì, chỉ là muốn tôi làm vệ sĩ cho một ngôi sao ca nhạc nào đó, tôi không bận tâm...”
“Ai thế?” Đường Linh tò mò hỏi. Ngôi sao ca nhạc nào lại đi tìm vệ sĩ trong trường quân sự chứ? Thật kỳ lạ...
“À... Angel gì đó...!” Lý Phong vừa nhai vừa lúng búng trả lời. Ăn cơm quan trọng hơn, người là sắt thêm cơm mới là thép, nhất là dạo này phải thực hiện thêm một loại vận động rất tốn sức... với Đường Linh...
Roạt........ Thìa dĩa của Đường Linh và Mã Khả rơi hết xuống mặt bàn:
“Angel? Angel nào?” “Angel Carly phải không?”
“Hình như thế, ngôi sao ca nhạc sắp đến trường ta đó.”
“Đúng đấy, cần vệ sĩ thì thiếu gì vệ sĩ chuyên nghiệp, bận tâm làm gì cho tốn thời gian!” Salta lên tiếng ủng hộ “sư phụ”. Không phủ nhận sức cuốn hút của Angel rất lớn, nhưng cũng không đến nỗi phải mất ngày mất buổi vì cô ta như vậy. Là con cháu gia tộc Loki, Salta không lạ gì nhưng ngôi sao kiểu này, tính khí khó chiều, phiền phức vô tả, phài làm vệ sĩ cho loại người ấy thà liều mình xông pha trên chiến trường còn sảng khoái hơn.
Hai cặp mắt trợn tròn của Đường Linh và Mã Khả lại chiếu sang Salta... Hai tên này có còn là người không nhỉ? Nếu là ngươi thì sao có thể làm ngơ Angel được thế chứ? Lý Phong còn ngớ ngẩn hơn, một cơ hội như vậy cũng từ chối được!
“Hà hà, người anh em... hì hì, hảo ca ca... ” Mã Khả chợt cười tươi hơn bao giờ hết, thò tay kéo Lý Phong làm hắn nổi gai ốc, hốt hoảng ngồi dịch về phía Đường Linh...
Ánh mắt Mã Khả trong sáng vô ngần, dịu dàng nhìn Lý Phong: “Chúng ta có phải là hảo hảo huynh đệ không?”
Lý Phong kinh hãi nhìn lên trần nhà, thận trọng: “Cái này... còn phải xem hoàn cảnh thế nào đã...!”
Nước mắt Mã Khả lập tức tuôn ròng ròng, Lý Phong giật bắn mình khựng lại... Đành đầu hàng thôi! Gã nan huynh đệ của hắn có khả năng rơi nước mắt bất cứ lúc nào, y hệt diễn viên Hàn quốc. Dù biết rõ Mã Khả diễn kịch nhưng Lý Phong vẫn không sao kìm được, huynh đệ mà!
“Xin xin xin... có chuyện gì thì nói đi, nhưng giao hẹn trước, nếu là chuyện không làm nổi thì đừng có ép tôi!”
“Yên tâm yên tâm, Phong ca ca... Rất đơn giản, kiếm giúp đệ chữ ký của Angel! Ôi thiên sứ của tôi, tình yêu lớn nhất đời của tôi... Oái...!”
Hóa ra Lý Phong vừa giậm mạnh vào chân gã... Tiểu tử này chán con gái rồi sắp chuyển sang thích con trai chắc? Phong ca ca... nghe mà rợn hết cả tóc gáy!
“Người ta cũng muốn...!” Đường Linh chợt kéo nhẹ tay Lý Phong, vẻ mặt đầy mong ngóng.
Đến phải đập đầu vào tường mất thôi... Chỉ là một ngôi sao ca nhạc, việc gì mà như Chúa cứu thế vậy? Mã Khả ít nhiều còn hiểu được, còn Đường Linh...? Nhìn kiểu gì cô cũng không giống một tín đồ si mê, vả lại với uy thế của NUP mà cũng còn có chuyện không làm nổi hay sao?
Điều này thì Lý Phong đoán đúng, Angel chỉ thích ca hát và theo đuổi sự nghiệp hoà bình, tránh xa tất cả các đám đông sùng bái, rất ít ký tên lưu niệm. Người nào may mắn có được chữ ký của cô thì có đánh chết cũng không bán, tất nhiên những kẻ cuồng mộ kia cũng không phải dùng tiền để có chữ ký mà tất cả đều nhờ vào vận khí... Angel là vậy, không một cá nhân hay thế lực nào có thể bắt cô làm việc gì mà cô không muốn.
Không phải Đường Linh chưa từng nghĩ cách nhưng gia đình cô là công ty sản xuất Chiến sĩ cơ động, trực tiếp đứng về phe chiến tranh, những người như thế Angel càng không thích tiếp xúc.
Sức ép phản tỉnh lần này không vừa rồi, hảo huynh đệ một đời cộng thêm người yêu nhất đời, Lý Phong có trốn cũng không thoát. Nhưng vừa nãy đã thẳng thừng từ chối Chu Chỉ, giờ lại tới đó tìm cô ta hay sao...?
Chỉ mới nghĩ đến đã thấy sức lực giảm quá nửa... Không bị cô ta cho một trận mới là lạ. Một khi đã bị ma nữ tóm được đuôi, tháng ngày còn lại sao sống yên ổn được...!
“Hừ hừ... chuyện này tôi vừa từ chối xong, không dám đảm bảo sẽ xin lại được, chỉ có thể cố gắng hết sức thôi, Thật là... hai người sao không nói sớm chứ?”
“Bọn này làm sao biết lại có chuyện hay như thế! Nếu là tôi, dù có phải bò cũng nhất định bò đi...!” Mã Khả nắm chặt tay Lý Phong khẩn khoản.
Niềm vui của Đường Linh thậm chí còn nhân đôi... Thật không ngờ Lý Phong được nhà trường coi trọng đến như thế, càng không ngờ nam nhân của cô ngay cả Angel cũng không để vào mắt, vui quá đi! Có điều cô cũng rất muốn có một chữ ký...
Salta chỉ còn biết lắc đầu hết cách, nếu hai người này muốn chữ ký của một người lái nổi tiếng thì khó đến đâu hắn cũng sẽ có cách, nhưng ngôi sao ca nhạc thì khó rồi...
“Mà cũng lạ thật, nếu Angel muốn vệ sĩ thì thiếu gì người khác, sao lại phải tìm đến cậu chứ?” Mã Khả không giấu nổi tò mò.
“Chuyện này thì tôi biết...” Đường Linh trả lời: “Angel không thích người của quân đội USE bảo vệ, USE lại hạn chế người của NUF vào các trường quân sự. Hai bên kìm nhau như vậy nên mới có chuyện tìm vệ sĩ là sinh viên, có điều tại sao lại đúng là ca nhỉ?”
Tất cả đều hết sức hiếu kỳ... Nhiệm vụ này đúng là phải thuộc về các sinh viên xuất sắc khoá trên, vậy mà lại phái một nhóc năm thứ nhất đi thực hiện. Không hiểu nhà trường nghĩ gì, mà giáo viên nào có quyền lực lớn như vậy?
“Tại sao không phái mấy quân nhân đóng giả sinh viên đến bảo vệ. Một con bé như Angel nhận ra thế nào được?” Salta nhún vai.
“Cái này thì cậu đoán sai rồi, Angel là người Inventer có khả năng khuyếch tán tinh thần. Khí chất một quân nhân ẩn giấu thế nào cũng không qua được mắt cô ta đâu!”
Salta nhún vai, tiếp tục ăn như gió cuốn. Thật may chuyện không liên quan đến hắn ta, sợ nhất là thứ việc lằng nhằng không thể tự quyết được kiểu thế này.
“Phong ca à, nếu rắc rối quá thì thôi, đừng gượng ép!”
Đường Linh cảm thấy không nên làm khó người yêu. Lý Phong quả thực cũng rất muốn thôi, nhưng đã chót mở miệng vì giai nhân thì chết cũng phải thử một lần. Mất mặt ư? Vớ vẩn! Ma Quỷ Kim đã luyện hắn đến mức không biết sợ là gì rồi, mất mặt cũng đâu phải là mất mạng!
“Để ca thử một lần, nhưng đừng quá hy vọng...”
Từ rất lâu rồi giọng Lý Phong mới yếu xìu như vậy... Xem ra uy thế của Angel thật không nhỏ, liệu Chu Chỉ có phải nói chơi đễ giỡn hắn hay không? Một nhiệm vụ quan trọng như vậy, giao cho ai cũng phải có căn cứ chứ? Ma nữ có lẽ đã quá tin tưởng vào thực lực của Lý Phong rồi chăng?
Hơn thế nữa, cô ta là ai mà có thể quyết định được chuyện ấy?
Mặc dù đã ngồi ăn cùng nhau không ít nhưng lần nào Đường Linh và Mã Khả cũng tròn xoe mắt vì Lý Phong và Salta... Hai gã giống như cả chục ngày chưa có hạt cơm nào vào bụng, cắm cúi ngốn ngấu những miếng to kinh người, tốc độ ít nhất phải gấp ba lần họ, bất chấp cả đại mỹ nhân đang ngồi ngay trưóc mặt. Tuy nhiên mỹ nhân lại có vẻ rất thích thú, thỉnh thoảng còn tiếp thêm thức ăn cho thùng cơm không đáy nọ... Nhìn cảnh đó Mã Khả mới ngộ ra một điều, khôn ngoan đến đâu cũng không cãi lại được số mệnh...!
Mã Khả chỉ ăn nhiều hơn Đường Linh một chút, lý do nghe có vẻ ngược đời... Tên con trai là Mã công tử phải chăm chút hình thể, còn siêu mỹ nữ Đường Linh thì lại không hề bận tâm đến chuyện gầy hay béo, bởi dù ăn thế nào thì co người của cô cũng vẫn chỉ như vậy... Xuất thân trong gia đình đại phú quý, trước đây Đường Linh không hề thích kiểu phàm ăn tục uống, nhưng quả thực đời người không biết đằng nào mà lần, hiện giờ cô lại thấy ăn uống như vậy rất ra dáng nam nhi, ngang tàng đầy sức lôi cuốn. Không giống như những nam sinh viên khác, hễ ở trước mặt cô là cố tỏ ra khuôn phép, thậm chí khi ăn còn há miệng nhỏ hơn cả cô nữa...
“À phải, sếp, phòng giáo vụ tìm có việc gì vậy?” Salta bất chợt bật ra một câu hỏi không đầu đuôi.
“Không có gì, chỉ là muốn tôi làm vệ sĩ cho một ngôi sao ca nhạc nào đó, tôi không bận tâm...”
“Ai thế?” Đường Linh tò mò hỏi. Ngôi sao ca nhạc nào lại đi tìm vệ sĩ trong trường quân sự chứ? Thật kỳ lạ...
“À... Angel gì đó...!” Lý Phong vừa nhai vừa lúng búng trả lời. Ăn cơm quan trọng hơn, người là sắt thêm cơm mới là thép, nhất là dạo này phải thực hiện thêm một loại vận động rất tốn sức... với Đường Linh...
Roạt........ Thìa dĩa của Đường Linh và Mã Khả rơi hết xuống mặt bàn:
“Angel? Angel nào?” “Angel Carly phải không?”
“Hình như thế, ngôi sao ca nhạc sắp đến trường ta đó.”
“Đúng đấy, cần vệ sĩ thì thiếu gì vệ sĩ chuyên nghiệp, bận tâm làm gì cho tốn thời gian!” Salta lên tiếng ủng hộ “sư phụ”. Không phủ nhận sức cuốn hút của Angel rất lớn, nhưng cũng không đến nỗi phải mất ngày mất buổi vì cô ta như vậy. Là con cháu gia tộc Loki, Salta không lạ gì nhưng ngôi sao kiểu này, tính khí khó chiều, phiền phức vô tả, phài làm vệ sĩ cho loại người ấy thà liều mình xông pha trên chiến trường còn sảng khoái hơn.
Hai cặp mắt trợn tròn của Đường Linh và Mã Khả lại chiếu sang Salta... Hai tên này có còn là người không nhỉ? Nếu là ngươi thì sao có thể làm ngơ Angel được thế chứ? Lý Phong còn ngớ ngẩn hơn, một cơ hội như vậy cũng từ chối được!
“Hà hà, người anh em... hì hì, hảo ca ca... ” Mã Khả chợt cười tươi hơn bao giờ hết, thò tay kéo Lý Phong làm hắn nổi gai ốc, hốt hoảng ngồi dịch về phía Đường Linh...
Ánh mắt Mã Khả trong sáng vô ngần, dịu dàng nhìn Lý Phong: “Chúng ta có phải là hảo hảo huynh đệ không?”
Lý Phong kinh hãi nhìn lên trần nhà, thận trọng: “Cái này... còn phải xem hoàn cảnh thế nào đã...!”
Nước mắt Mã Khả lập tức tuôn ròng ròng, Lý Phong giật bắn mình khựng lại... Đành đầu hàng thôi! Gã nan huynh đệ của hắn có khả năng rơi nước mắt bất cứ lúc nào, y hệt diễn viên Hàn quốc. Dù biết rõ Mã Khả diễn kịch nhưng Lý Phong vẫn không sao kìm được, huynh đệ mà!
“Xin xin xin... có chuyện gì thì nói đi, nhưng giao hẹn trước, nếu là chuyện không làm nổi thì đừng có ép tôi!”
“Yên tâm yên tâm, Phong ca ca... Rất đơn giản, kiếm giúp đệ chữ ký của Angel! Ôi thiên sứ của tôi, tình yêu lớn nhất đời của tôi... Oái...!”
Hóa ra Lý Phong vừa giậm mạnh vào chân gã... Tiểu tử này chán con gái rồi sắp chuyển sang thích con trai chắc? Phong ca ca... nghe mà rợn hết cả tóc gáy!
“Người ta cũng muốn...!” Đường Linh chợt kéo nhẹ tay Lý Phong, vẻ mặt đầy mong ngóng.
Đến phải đập đầu vào tường mất thôi... Chỉ là một ngôi sao ca nhạc, việc gì mà như Chúa cứu thế vậy? Mã Khả ít nhiều còn hiểu được, còn Đường Linh...? Nhìn kiểu gì cô cũng không giống một tín đồ si mê, vả lại với uy thế của NUP mà cũng còn có chuyện không làm nổi hay sao?
Điều này thì Lý Phong đoán đúng, Angel chỉ thích ca hát và theo đuổi sự nghiệp hoà bình, tránh xa tất cả các đám đông sùng bái, rất ít ký tên lưu niệm. Người nào may mắn có được chữ ký của cô thì có đánh chết cũng không bán, tất nhiên những kẻ cuồng mộ kia cũng không phải dùng tiền để có chữ ký mà tất cả đều nhờ vào vận khí... Angel là vậy, không một cá nhân hay thế lực nào có thể bắt cô làm việc gì mà cô không muốn.
Không phải Đường Linh chưa từng nghĩ cách nhưng gia đình cô là công ty sản xuất Chiến sĩ cơ động, trực tiếp đứng về phe chiến tranh, những người như thế Angel càng không thích tiếp xúc.
Sức ép phản tỉnh lần này không vừa rồi, hảo huynh đệ một đời cộng thêm người yêu nhất đời, Lý Phong có trốn cũng không thoát. Nhưng vừa nãy đã thẳng thừng từ chối Chu Chỉ, giờ lại tới đó tìm cô ta hay sao...?
Chỉ mới nghĩ đến đã thấy sức lực giảm quá nửa... Không bị cô ta cho một trận mới là lạ. Một khi đã bị ma nữ tóm được đuôi, tháng ngày còn lại sao sống yên ổn được...!
“Hừ hừ... chuyện này tôi vừa từ chối xong, không dám đảm bảo sẽ xin lại được, chỉ có thể cố gắng hết sức thôi, Thật là... hai người sao không nói sớm chứ?”
“Bọn này làm sao biết lại có chuyện hay như thế! Nếu là tôi, dù có phải bò cũng nhất định bò đi...!” Mã Khả nắm chặt tay Lý Phong khẩn khoản.
Niềm vui của Đường Linh thậm chí còn nhân đôi... Thật không ngờ Lý Phong được nhà trường coi trọng đến như thế, càng không ngờ nam nhân của cô ngay cả Angel cũng không để vào mắt, vui quá đi! Có điều cô cũng rất muốn có một chữ ký...
Salta chỉ còn biết lắc đầu hết cách, nếu hai người này muốn chữ ký của một người lái nổi tiếng thì khó đến đâu hắn cũng sẽ có cách, nhưng ngôi sao ca nhạc thì khó rồi...
“Mà cũng lạ thật, nếu Angel muốn vệ sĩ thì thiếu gì người khác, sao lại phải tìm đến cậu chứ?” Mã Khả không giấu nổi tò mò.
“Chuyện này thì tôi biết...” Đường Linh trả lời: “Angel không thích người của quân đội USE bảo vệ, USE lại hạn chế người của NUF vào các trường quân sự. Hai bên kìm nhau như vậy nên mới có chuyện tìm vệ sĩ là sinh viên, có điều tại sao lại đúng là ca nhỉ?”
Tất cả đều hết sức hiếu kỳ... Nhiệm vụ này đúng là phải thuộc về các sinh viên xuất sắc khoá trên, vậy mà lại phái một nhóc năm thứ nhất đi thực hiện. Không hiểu nhà trường nghĩ gì, mà giáo viên nào có quyền lực lớn như vậy?
“Tại sao không phái mấy quân nhân đóng giả sinh viên đến bảo vệ. Một con bé như Angel nhận ra thế nào được?” Salta nhún vai.
“Cái này thì cậu đoán sai rồi, Angel là người Inventer có khả năng khuyếch tán tinh thần. Khí chất một quân nhân ẩn giấu thế nào cũng không qua được mắt cô ta đâu!”
Salta nhún vai, tiếp tục ăn như gió cuốn. Thật may chuyện không liên quan đến hắn ta, sợ nhất là thứ việc lằng nhằng không thể tự quyết được kiểu thế này.
“Phong ca à, nếu rắc rối quá thì thôi, đừng gượng ép!”
Đường Linh cảm thấy không nên làm khó người yêu. Lý Phong quả thực cũng rất muốn thôi, nhưng đã chót mở miệng vì giai nhân thì chết cũng phải thử một lần. Mất mặt ư? Vớ vẩn! Ma Quỷ Kim đã luyện hắn đến mức không biết sợ là gì rồi, mất mặt cũng đâu phải là mất mạng!
“Để ca thử một lần, nhưng đừng quá hy vọng...”
Từ rất lâu rồi giọng Lý Phong mới yếu xìu như vậy... Xem ra uy thế của Angel thật không nhỏ, liệu Chu Chỉ có phải nói chơi đễ giỡn hắn hay không? Một nhiệm vụ quan trọng như vậy, giao cho ai cũng phải có căn cứ chứ? Ma nữ có lẽ đã quá tin tưởng vào thực lực của Lý Phong rồi chăng?
Hơn thế nữa, cô ta là ai mà có thể quyết định được chuyện ấy?
/364
|