*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
Cái miệng của Tiểu Bao Tử chào mọi người nghe rất ngọt ngào, sau đó liền chạy đi chơi cùng với Tiểu Khả Ái của nhà Tiểu Nhiên rồi. Cuối cùng chỉ còn lại mấy người lớn bọn họ. Sở Lăng Xuyên vẻ mặt đầy cao hứng, một tay ôm lấy Tố Tố, một tay bưng cái ly, lấy nước ngọt để thay cho rượu, kính mời các bạn bè đang ngồi ở đó.
Một hơi uống xong cốc nước ngọt, Sở Lăng Xuyên buông cái ly xuống, đắc ý vỗ vỗ vào bả vai La Vĩ Khôn: "Nhanh chóng sinh ra một đứa nhóc đi! Chưa được làm cha, cậu tuyệt đối không thể hiểu hết được, cái cảm giác khi làm cha thì vui vẻ đến như thế nào đâu!"
"Có phải là cậu nghĩ muốn lên mặt hay không?. Có phải là cậu lại muốn khoe khoang hay không?" La Vĩ Khôn ôm Hàm Hàm sát lại bên người mình, sắc mặt biểu cảm sự vui mừng: " Ngày hôm nay, nhân dịp này tôi mượn cơ hội để tuyên bố cùng với mọi người một tin tức tốt, Hàm Hàm bảo bối của nhà tôi đã có tin vui rồi!"
"Wow!"
Tố Tố cùng Tiểu Nhiên không nhịn được liền kêu lên vẻ đầy kinh ngạc. Mọi tầm mắt đều dừng lại ở trên mặt Hàm Hàm: "Thật sự như vậy sao, Hàm Hàm, đã được bao lâu rồi?"
Hàm Hàm có một chút ngượng ngùng, liếc mắt lườm La Vĩ Khôn một cái trắng mắt, vẻ hờn dỗi. Trước mặt nhiều người như vậy, cái người đàn ông này thật không thể thu bớt miệng lưỡi của mình lại một chút hay sao,@MeBau*@ rồi sau đó mới đỏ mặt nói: "Đã được bốn mươi ngày rồi."
"Chúc mừng chúc mừng!"
Mọi người người đang ngồi đều ào ào lên để nói lời chúc mừng Hàm Hàm cùng La Vĩ Khôn. Tố Tố cũng không nhịn được liền nói: "Đứa nhỏ thì cũng đã có rồi, hai người các cậu định đến khi nào thì cử hành hôn lễ chính thức đấy? Để bụng lớn nữa, thì sẽ không mặc được áo cưới nữa đâu!"
La Vĩ Khôn không uống rượu, cũng đã hơi say rồi. Anh đã bị say ở trong niềm hạnh phúc, cảm xúc có chút kích động, nói: "Hai tháng sau, chờ cho cậu nhóc ở trong bụng trải qua thời kỳ chưa ổn định đã, diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn rồi chúng tôi liền cử hành hôn lễ. Đến lúc đó xin mời tất cả mọi người đang ngồi ở đây đến tham gia."
La Vĩ Khôn nói xong, mọi người lại cùng hoan hô và cười nói một trận. Cuối cùng hai người bọn họ đã tới được bến bờ hạnh phúc rồi. Thật là vui vẻ, thật sự vui vẻ thay cho bọn họ. Mọi người ai nấy đều kích động, mặt mũi đều nóng bừng, đỏ rực lên.
Nói xong chuyện của Hàm Hàm, sự chú ý của mọi người lại dời chuyển dời đến trên người Tiểu Nhiên. Hiện tại Tiểu Nhiên cũng đã mang thai được hơn hai tháng rồi. Khẳng định là cô đã không thể nào chia tách ra được cùng với Thiệu Minh Thành nữa rồi. Thế nhưng, nếu cứ kéo dài mãi như thế này, thì cũng không phải là biện pháp tốt.
Tiểu Nhiên giang tay ra, vẻ mặt mê mang: "Có chuyện gì vậy, tại sao mọi người đều nhìn sang tôi như thế, mọi người muốn làm gì vậy chứ?"
Hàm Hàm liền hỏi thẳng Thiệu Minh Thành: "Thiệu Minh Thành, đến chừng nào thì anh mới chịu
Editor: Mẹ Bầu
Cái miệng của Tiểu Bao Tử chào mọi người nghe rất ngọt ngào, sau đó liền chạy đi chơi cùng với Tiểu Khả Ái của nhà Tiểu Nhiên rồi. Cuối cùng chỉ còn lại mấy người lớn bọn họ. Sở Lăng Xuyên vẻ mặt đầy cao hứng, một tay ôm lấy Tố Tố, một tay bưng cái ly, lấy nước ngọt để thay cho rượu, kính mời các bạn bè đang ngồi ở đó.
Một hơi uống xong cốc nước ngọt, Sở Lăng Xuyên buông cái ly xuống, đắc ý vỗ vỗ vào bả vai La Vĩ Khôn: "Nhanh chóng sinh ra một đứa nhóc đi! Chưa được làm cha, cậu tuyệt đối không thể hiểu hết được, cái cảm giác khi làm cha thì vui vẻ đến như thế nào đâu!"
"Có phải là cậu nghĩ muốn lên mặt hay không?. Có phải là cậu lại muốn khoe khoang hay không?" La Vĩ Khôn ôm Hàm Hàm sát lại bên người mình, sắc mặt biểu cảm sự vui mừng: " Ngày hôm nay, nhân dịp này tôi mượn cơ hội để tuyên bố cùng với mọi người một tin tức tốt, Hàm Hàm bảo bối của nhà tôi đã có tin vui rồi!"
"Wow!"
Tố Tố cùng Tiểu Nhiên không nhịn được liền kêu lên vẻ đầy kinh ngạc. Mọi tầm mắt đều dừng lại ở trên mặt Hàm Hàm: "Thật sự như vậy sao, Hàm Hàm, đã được bao lâu rồi?"
Hàm Hàm có một chút ngượng ngùng, liếc mắt lườm La Vĩ Khôn một cái trắng mắt, vẻ hờn dỗi. Trước mặt nhiều người như vậy, cái người đàn ông này thật không thể thu bớt miệng lưỡi của mình lại một chút hay sao,@MeBau*@ rồi sau đó mới đỏ mặt nói: "Đã được bốn mươi ngày rồi."
"Chúc mừng chúc mừng!"
Mọi người người đang ngồi đều ào ào lên để nói lời chúc mừng Hàm Hàm cùng La Vĩ Khôn. Tố Tố cũng không nhịn được liền nói: "Đứa nhỏ thì cũng đã có rồi, hai người các cậu định đến khi nào thì cử hành hôn lễ chính thức đấy? Để bụng lớn nữa, thì sẽ không mặc được áo cưới nữa đâu!"
La Vĩ Khôn không uống rượu, cũng đã hơi say rồi. Anh đã bị say ở trong niềm hạnh phúc, cảm xúc có chút kích động, nói: "Hai tháng sau, chờ cho cậu nhóc ở trong bụng trải qua thời kỳ chưa ổn định đã, diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn rồi chúng tôi liền cử hành hôn lễ. Đến lúc đó xin mời tất cả mọi người đang ngồi ở đây đến tham gia."
La Vĩ Khôn nói xong, mọi người lại cùng hoan hô và cười nói một trận. Cuối cùng hai người bọn họ đã tới được bến bờ hạnh phúc rồi. Thật là vui vẻ, thật sự vui vẻ thay cho bọn họ. Mọi người ai nấy đều kích động, mặt mũi đều nóng bừng, đỏ rực lên.
Nói xong chuyện của Hàm Hàm, sự chú ý của mọi người lại dời chuyển dời đến trên người Tiểu Nhiên. Hiện tại Tiểu Nhiên cũng đã mang thai được hơn hai tháng rồi. Khẳng định là cô đã không thể nào chia tách ra được cùng với Thiệu Minh Thành nữa rồi. Thế nhưng, nếu cứ kéo dài mãi như thế này, thì cũng không phải là biện pháp tốt.
Tiểu Nhiên giang tay ra, vẻ mặt mê mang: "Có chuyện gì vậy, tại sao mọi người đều nhìn sang tôi như thế, mọi người muốn làm gì vậy chứ?"
Hàm Hàm liền hỏi thẳng Thiệu Minh Thành: "Thiệu Minh Thành, đến chừng nào thì anh mới chịu
/426
|