*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
Sở Lăng Xuyên cũng không để ý, trực tiếp ôm lấy Tố Tố mà hôn lên. Trong miệng của hai người đều là hương vị nhàn nhạt của kem đánh răng, hơn nữa còn hơi lành lạnh. Nụ hôn môi này, cảm giác trong miệng giống như vừa mới ăn xong kem cây vậy. Đầu tiên là Tố Tố đẩy Sở Lăng Xuyên ra, nhưng mà cô không thể đẩy anh ra được. Cuối cùng lại biến thành cô ôm lấy anh. Tố Tố không biết Sở Lăng Xuyên có ý tưởng gì. Tóm lại, cô chỉ nhớ kỹ lời nói của anh, quá khứ cũng đã trôi qua rồi, đừng có suy nghĩ tiếp nữa, đừng làm ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại của bọn họ. Cho nên Tố Tố nỗ lực bắt buộc bản thân mình không thèm nghĩ đến cái chuyện kia nữa.
Tố Tố để cho trái tim của mình die,n;da.nlze.qu;ydo/nn lẫn trong óc đều tràn đầy là Sở Lăng Xuyên. Cô dụng tâm cảm nhận nụ hôn môi của anh, cảm nhận cảm giác ôm nhau. Bàn tay của anh dán tại eo ếch của cô. Môi của anh mút lấy đầu lưỡi của cô, từng phát từng phát, cuối cùng, anh nhẹ nhàng cắn cắn lên môi của cô: "Bảo bối, thời gian còn sớm, nếu không chúng ta làm một chút nhé?"
Nói xong, Sở Lăng Xuyên tự tay lấy cái chén Tố Tố đang cầm trong tay cùng với bàn chải đánh răng, nhét vào trên giá rửa mặt. Bàn tay to của anh nắm giữ ở hông của cô, nhấc cô lên, đặt ở trên bồn rửa tay có chút lạnh lẽo bởi còn có giọt nước trên đó.
Sở Lăng Xuyên hôn cô. Bàn tay của anh thăm dò vào bên trong quần áo của cô, làm loạn. Khiến cho Tố Tố có chút ý loạn tình mê, thế nhưng cô vẫn còn giữ được một chút lý trí, hơi thở có chút bất ổn, nói: "Nhưng mà, chúng ta còn phải đi đón cục cưng nữa mà… A." Tố Tố vừa mới nói được đến đó, đã bị anh đoạt lấy thật sâu, gắt gao kết hợp với nhau ở cùng một chỗ. Cảm giác tốt đẹp như vậy, ăn ý như vậy, trêu chọc cô, khiến cho cô mở to hai mắt nhìn anh đầy mê luyến.
Thần thái lẫn vẻ mặt của anh nhìn vẫn giống như trước kia, không có một chút khác thường, không hề có sự ghét bỏ, kinh sợ hoặc là gì khác. diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn Chỉ có hai người kết hợp ở cùng nhau, hòa hợp và say mê.
Rốt cuộc trái tim của Tố Tố đã được buông thả xuống tất cả những nặng nề và căng thẳng. Cả thể xác và tinh thần của cô đều được buông lỏng. Hai tay cô ôm lấy Sở Lăng Xuyên. Mặt chôn ở trên bờ vai rộng rãi của anh, hốc mắt đã ươn ướt, bởi vì sự ấm áp, cũng bởi vì cảm động trước tình yêu thật sâu của anh.
Một hồi hoan ái, làm sao có thể đủ được. Thế nhưng mà, thời gian thì lại không đủ. Hai người đành chỉ có thể kết thúc, rửa mặt, mặc quần áo. Mỗi người uống vào một hộp sữa chua, rồi sau liền ra cửa, đi đón Tiểu Bao Tử. Tiếp đó cả nhà đi tụ hội.
Thời điểm đến nhà của Sở Vệ Bình ở bên này...diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Tiểu Bao Tử còn đang lái xe ở trong khu vực vui chơi. Trên mắt cu cậu còn đeo một cặp kính, trên người mặc một bộ tây trang nhỏ. Nhìn vào miễn bàn có bao nhiêu đáng yêu, có
Editor: Mẹ Bầu
Sở Lăng Xuyên cũng không để ý, trực tiếp ôm lấy Tố Tố mà hôn lên. Trong miệng của hai người đều là hương vị nhàn nhạt của kem đánh răng, hơn nữa còn hơi lành lạnh. Nụ hôn môi này, cảm giác trong miệng giống như vừa mới ăn xong kem cây vậy. Đầu tiên là Tố Tố đẩy Sở Lăng Xuyên ra, nhưng mà cô không thể đẩy anh ra được. Cuối cùng lại biến thành cô ôm lấy anh. Tố Tố không biết Sở Lăng Xuyên có ý tưởng gì. Tóm lại, cô chỉ nhớ kỹ lời nói của anh, quá khứ cũng đã trôi qua rồi, đừng có suy nghĩ tiếp nữa, đừng làm ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại của bọn họ. Cho nên Tố Tố nỗ lực bắt buộc bản thân mình không thèm nghĩ đến cái chuyện kia nữa.
Tố Tố để cho trái tim của mình die,n;da.nlze.qu;ydo/nn lẫn trong óc đều tràn đầy là Sở Lăng Xuyên. Cô dụng tâm cảm nhận nụ hôn môi của anh, cảm nhận cảm giác ôm nhau. Bàn tay của anh dán tại eo ếch của cô. Môi của anh mút lấy đầu lưỡi của cô, từng phát từng phát, cuối cùng, anh nhẹ nhàng cắn cắn lên môi của cô: "Bảo bối, thời gian còn sớm, nếu không chúng ta làm một chút nhé?"
Nói xong, Sở Lăng Xuyên tự tay lấy cái chén Tố Tố đang cầm trong tay cùng với bàn chải đánh răng, nhét vào trên giá rửa mặt. Bàn tay to của anh nắm giữ ở hông của cô, nhấc cô lên, đặt ở trên bồn rửa tay có chút lạnh lẽo bởi còn có giọt nước trên đó.
Sở Lăng Xuyên hôn cô. Bàn tay của anh thăm dò vào bên trong quần áo của cô, làm loạn. Khiến cho Tố Tố có chút ý loạn tình mê, thế nhưng cô vẫn còn giữ được một chút lý trí, hơi thở có chút bất ổn, nói: "Nhưng mà, chúng ta còn phải đi đón cục cưng nữa mà… A." Tố Tố vừa mới nói được đến đó, đã bị anh đoạt lấy thật sâu, gắt gao kết hợp với nhau ở cùng một chỗ. Cảm giác tốt đẹp như vậy, ăn ý như vậy, trêu chọc cô, khiến cho cô mở to hai mắt nhìn anh đầy mê luyến.
Thần thái lẫn vẻ mặt của anh nhìn vẫn giống như trước kia, không có một chút khác thường, không hề có sự ghét bỏ, kinh sợ hoặc là gì khác. diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn Chỉ có hai người kết hợp ở cùng nhau, hòa hợp và say mê.
Rốt cuộc trái tim của Tố Tố đã được buông thả xuống tất cả những nặng nề và căng thẳng. Cả thể xác và tinh thần của cô đều được buông lỏng. Hai tay cô ôm lấy Sở Lăng Xuyên. Mặt chôn ở trên bờ vai rộng rãi của anh, hốc mắt đã ươn ướt, bởi vì sự ấm áp, cũng bởi vì cảm động trước tình yêu thật sâu của anh.
Một hồi hoan ái, làm sao có thể đủ được. Thế nhưng mà, thời gian thì lại không đủ. Hai người đành chỉ có thể kết thúc, rửa mặt, mặc quần áo. Mỗi người uống vào một hộp sữa chua, rồi sau liền ra cửa, đi đón Tiểu Bao Tử. Tiếp đó cả nhà đi tụ hội.
Thời điểm đến nhà của Sở Vệ Bình ở bên này...diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Tiểu Bao Tử còn đang lái xe ở trong khu vực vui chơi. Trên mắt cu cậu còn đeo một cặp kính, trên người mặc một bộ tây trang nhỏ. Nhìn vào miễn bàn có bao nhiêu đáng yêu, có
/426
|