Ông cố thản nhiên nói một câu: "Ở trong cửa nghe được ta đến đây, đợi ta thỉnh gia pháp đi"
Lúc này lòng hiếu kỳ của tôi đã lấn át cả nỗi sợ hãi, nữ quỷ này rốt cuộc là ai? Tại sao lại biết tên của tôi? Anh trai tôi càng không kiềm chế được nữa, trực tiếp hét lớn vào bên trong: "Ông nội, tụi con không có cố ý, có người đem tụi con nhốt ở bên trong này,....ông tha cho tụi con một lần đi, tụi con không nghe thấy gì cả."
Tôi nghe được ông cố mắng một câu "Xú tiểu tử", còn có tiếng cười ôn nhu vang lên.
Qua một lát sau, ông cố nói: "Xuống đây đi."
Phía dưới cũng là lăng mộ, không khí thực âm u, ông cố đang ngồi trong quan tài trong lăng mộ, mộ người phụ nữ xinh đẹp đang nép vào trong lông ngực ông.
Đôi mắt ấy chất chứa bao nỗi nhớ thương da diết cùng quyến luyến, thời gian của cô ấy đã dừng lại ở một khắc trước khi tử vong, có lẽ thân xác của cô ấy đã hóa thành xương rồi nhưng tình yêu của cô dành cho ông nội không hề vơi đi chút nào.
Anh tôi cả kinh trợn mắt há hốc mồm, lắp bắp nói: "Cái kia....vị này, mỹ nữ, tại sao ngài nghĩ không thông lại đi quấn lấy ông cố tôi một cái lão đầu này....!"
"Tiếu súc sinh!"
Ông cố tỏ vẻ tức giận quát: "Đây là bà nội của con"
Tôi nhìn kỹ lại thì thấy người phụ nữ nảy có một bím tóc đen to, kiểu tóc rất giống với các tiểu thư khuê các nhiêu năm trước, nụ cười của cô ấy rất dịu dàng động lòng người, không hề có vẻ đờ đẫn của một quỷ hôn, đôi mắt của cô ấy trông rất sống động giống như chưa bao giờ chết vậy.
Đến gân hơn tôi mới biết ma nữ này không phải chỉ có mình ông nội mới có thể đụng chạm hoặc là nhìn thấy, chúng tôi đều có thể nhìn thấy bà, thân thể của bà thật sự tồn tại, thậm chí là da thịt đầy đủ.
Trong quan tài của bà được đặt một ngôi cái Thanh Đồng tháp bảy tầng tinh xảo, trêи mỗi tầng có tám chiếc chuông đồng to bằng hạt dưa, tay nghề vô cùng tỉnh tế.
"Anh....Cái tháp này có phải hay không—"
Tôi chỉ tay vào cái tháp kia hỏi.
Lúc trước gã pháp sư tà đạo kia đã xúi giục Hầu Văn Khải đến nhà tôi hỏi rằng ông ta đang tìm một cái Thanh Đông tháp bát giác bằng ngọc lưu ly, có thế là cái này không? Giang Lãnh đã từng nói tháp này là dùng để luyện hồn, hóa ra là bị ông cố tôi giấu ở đây.
Ông cố trừng mắt nhìn chúng tôi tỏ vẻ không hài lòng, chúng tôi có vẻ đã quấy rây đến chuyện tốt của các vị tiên bối, im lặng cúi đầu không dám nói chuyện.Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!
Bà cố đã qua đời từ nhiều năm trước rồi, không nghĩ tới ông cố lại dùng pháp khí làm cho bà ấy tiếp tục dùng phương thức này sống dưới lòng đất.
"Tiểu Lăng..."
Nữ quỷ nhẹ nhàng từ quan tài bước ra, "con đã lớn như vậy rồi, ban đêm đi ngủ vẫn còn khóc nhè sao? Lúc nhỏ con khóc rất đáng yêu."
Hóa ra người cô dịu dàng khi tôi còn nhỏ kia không phải là bảo mẫu, mà là bà cố của tôi.
Ông cố thở dài, nói: "Xem ra, bí mật này không thể che giấu được nữa, chúng ta cũng sắp phải đến lúc rời xa nhau.....
khi một người chết đi sẽ bị triệt để lãng quên, tôi phải đi đâu tìm bà đây...."
"Nói không chừng chúng ta xúc phạm luật âm nhiều lần qua rồi sẽ cùng nhau hồn phi phách tán thì sao?"
Nữ quỷ mỉm cười, lại trở về trong lòng tay của ông cố.
"Hai ta cùng nhau hồn phi phách tán cũng rất tốt, sẽ không có ai phụ ai."
Khuôn mặt già nua của ông nội cùng với nhan sắc thanh tú, xinh đẹp của nữ quỷ đối lập mãnh liệt, chúng tôi không dám nhìn thẳng, chỉ có thể im lặng ngồi xuống một bên lăng nghe.
"Tiểu Lăng, lễ bái tôn thần ngày mồng chín tháng chín, con hãy làm đại diện cho gia chủ đi đi"
Ông cố bất ngờ nói ra một câu.
"Con sao? Không được, không được, nhất định con đi sẽ bị chịu thiệt!"
Tôi nhanh chóng lắc đầu."Vậy thì....Vân Phàm, xú tiểu tử, con cùng Tiểu Lăng đại diện gia chủ đi đi"
Ông cố nhíu mày, nói: "Người khác ta không yên tâm, ta lo lằng họ sẽ gây bất lợi cho Tiểu Lăng"
"Không thành vấn đề! Bất quá ông phải giải đáp cho con mấy vấn đề trước "
Anh tôi gật đầu, không hề lo lắng bị những người khác làm khó dã.
"....Con muốn biết cái gì?"
Ông cố nhíu mày, rõ ràng không muốn nói nhiều.
"Trần Tố Hinh sao lại thế này? Bà là lạc đầu thị sao? Tối hôm qua đầu bay tới trong phòng của con, xíu chút nữa đã hù chết con."
Trong lòng anh tôi vẫn còn sợ hãi.
Ông cố nhíu mày nói: "Bà ấy là linh hồn xuất khiếu, chúng ta vẫn luôn dùng sợi chỉ đỏ đè xuống cổ cô ấy để ổn định linh hồn, tối hôm qua không biết đứa nhỏ này làm sao, tự mình lấy sợi chỉ đỏ,...."
Tôi âm thầm cản cần môi, tối hôm qua lúc con đi tắm, thuận miệng nói ra một câu: "Dài như vậy con cũng không ngại phiền toái.
có lẽ tiểu nha đầu này còn đang trong thời kì phản nghịch, nghe ta nói liên đem những lời dặn dò của tiên bối gạt qua một bên, tự mình gỡ xuống..."
Còn có một chuyện....Ông cố, ba của con còn có thể bình phục được không?"
Con quan tâm đến chuyện này nhất.
Lần này là đến lượt của bà cố quy trả lời tôi: "Năm đó, Thành Đào đem cái tháp này đi muốn giữ mạng sống cho mẹ con, nhưng pháp lực của hắn không đủ, liên cùng Quỷ Vương làm chút trao đổi, lúc này....Đại khái chính là bản thân hắn lựa chọn như thế, tránh cho trở thành cương thi cho Quỷ Vương."
"Phong tà pháp trận rất quan trọng, nếu như quỷ môn của Hoàng đạo thôn mở ra, vậy thì âm dương hai giới sẽ vô cùng hỗn loạn, lễ bái tôn thần lần này, thái độ của Mộ gia ta chính là hợp tác hết sức, có người ra người, có pháp khí ra pháp khí đều được."
Ông cố nói.
Anh tôi gật đầu: "Ông cố, ông nói cho tụi con biết phải đi ra ngoài như thế nào, thời gian cũng không còn sớm nữa, tụi con cũng không biết xấu hổ tiếp tục quấy rây hai người nghỉ ngơi."
"Mặt trêи nhĩ thất có cửu cung phi tinh, tự mình đi ấn sắp xếp vị trí của niên gia cửu cung một lần là có thể đi ra ngoài."
Ông cố cũng lười giải thích nhiều lời với chúng tôi.
Anh trai tôi bước đến và ôm chầm lấy bà cố, trong mắt bà lóe lên một chút kinh hi, "Nếu sớm biết bà cố ở đây, môi ngày tụi con đều sẽ đến dập đầu."
Anh ấy nói một cách vô cùng kính trọng.
Tôi cũng đến ôm bà cỡ, cơ thế bà lạnh ngắt giống y như Giang Lãnh.
Bà cố cười cười, lắc đầu nói: "Tụi con cũng không cần phải thường xuyên đến đây, tuy rằng ta cũng rất muốn nhìn thấy tụi con, nhưng nếu ở cạnh ta lâu quá sẽ hao tổn dương khí của tụi con.
Ông cố của tụi con có quan hệ đặc biệt với ta mới không bị ảnh hưởng."
Bản đồ cửu cung phi tinh là một lý luận rất quan trọng trong phong thủy địa lí, năm nay nhất bạch tham lang đang ở trong cung vị, tôi bấm theo thứ tự một lần thì nghe được thanh âm cơ quan mở ra.
Từ dưới đất đi lên, chúng tôi vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì nhìn thấy một cái bóng đen ở cách đó không xa đang động đậy, anh tôi vừa nhìn thấy tựa hồ như soi nhìn thấy thỏ, lập tức chạy đuổi theo: "Con mẹ nó, đứng lại cho lão tử! Muốn nhốt lão tử ở bên trong sao? Tuyệt đối không có cửa.
Anh của tôi vừa la hét vừa đuổi theo.
Tôi lặng lẽ nhìn theo bóng lưng của anh tôi, xoay người đóng cửa gỗ, vừa định đứng thẳng người lên thì bị một bàn tay bịt kín mũi và miệng, trước mắt đột nhiên tối sầm.
Ngay sau đó một đòn nặng nề giáng vào gáy tôi, tôi đau đến mức chửi thâm trong lòng rốt cuộc là tên hỗn đản nào, kỹ thuật kém như vậy cũng đòi đi bắt cóc? "Ừm, hôn mê rồi à?"
Một giọng nam xa lạ vang lên.
"Chắc là vậy rồi....ÐĐi mau, để cho Mộ Vân Thiên trở về thì nguy rồi."
Thanh âm này là của Mộ Vân Giang! Gia hỏa này muốn làm gì đây? Tôi căn miệng không hé răng, giả vờ bất tỉnh.
Tôi được một kẻ bế lên và chạy thẳng ra sau núi, sau đó một giọng nam xa lạ vang lên nói rãng đế Mộ Vân Giang ở lại coi chừng tôi, còn hắn đi lái xe đến đây.
Chung quanh im lặng trong chốc lát, tôi thậm chí nghe thấy tiếng thở của Mộ Vân Giang dần trở nên nặng hơn và cả tiếng khịt mũi của anh ta ở phía trước bao tải.
Lúc này lòng hiếu kỳ của tôi đã lấn át cả nỗi sợ hãi, nữ quỷ này rốt cuộc là ai? Tại sao lại biết tên của tôi? Anh trai tôi càng không kiềm chế được nữa, trực tiếp hét lớn vào bên trong: "Ông nội, tụi con không có cố ý, có người đem tụi con nhốt ở bên trong này,....ông tha cho tụi con một lần đi, tụi con không nghe thấy gì cả."
Tôi nghe được ông cố mắng một câu "Xú tiểu tử", còn có tiếng cười ôn nhu vang lên.
Qua một lát sau, ông cố nói: "Xuống đây đi."
Phía dưới cũng là lăng mộ, không khí thực âm u, ông cố đang ngồi trong quan tài trong lăng mộ, mộ người phụ nữ xinh đẹp đang nép vào trong lông ngực ông.
Đôi mắt ấy chất chứa bao nỗi nhớ thương da diết cùng quyến luyến, thời gian của cô ấy đã dừng lại ở một khắc trước khi tử vong, có lẽ thân xác của cô ấy đã hóa thành xương rồi nhưng tình yêu của cô dành cho ông nội không hề vơi đi chút nào.
Anh tôi cả kinh trợn mắt há hốc mồm, lắp bắp nói: "Cái kia....vị này, mỹ nữ, tại sao ngài nghĩ không thông lại đi quấn lấy ông cố tôi một cái lão đầu này....!"
"Tiếu súc sinh!"
Ông cố tỏ vẻ tức giận quát: "Đây là bà nội của con"
Tôi nhìn kỹ lại thì thấy người phụ nữ nảy có một bím tóc đen to, kiểu tóc rất giống với các tiểu thư khuê các nhiêu năm trước, nụ cười của cô ấy rất dịu dàng động lòng người, không hề có vẻ đờ đẫn của một quỷ hôn, đôi mắt của cô ấy trông rất sống động giống như chưa bao giờ chết vậy.
Đến gân hơn tôi mới biết ma nữ này không phải chỉ có mình ông nội mới có thể đụng chạm hoặc là nhìn thấy, chúng tôi đều có thể nhìn thấy bà, thân thể của bà thật sự tồn tại, thậm chí là da thịt đầy đủ.
Trong quan tài của bà được đặt một ngôi cái Thanh Đồng tháp bảy tầng tinh xảo, trêи mỗi tầng có tám chiếc chuông đồng to bằng hạt dưa, tay nghề vô cùng tỉnh tế.
"Anh....Cái tháp này có phải hay không—"
Tôi chỉ tay vào cái tháp kia hỏi.
Lúc trước gã pháp sư tà đạo kia đã xúi giục Hầu Văn Khải đến nhà tôi hỏi rằng ông ta đang tìm một cái Thanh Đông tháp bát giác bằng ngọc lưu ly, có thế là cái này không? Giang Lãnh đã từng nói tháp này là dùng để luyện hồn, hóa ra là bị ông cố tôi giấu ở đây.
Ông cố trừng mắt nhìn chúng tôi tỏ vẻ không hài lòng, chúng tôi có vẻ đã quấy rây đến chuyện tốt của các vị tiên bối, im lặng cúi đầu không dám nói chuyện.Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!
Bà cố đã qua đời từ nhiều năm trước rồi, không nghĩ tới ông cố lại dùng pháp khí làm cho bà ấy tiếp tục dùng phương thức này sống dưới lòng đất.
"Tiểu Lăng..."
Nữ quỷ nhẹ nhàng từ quan tài bước ra, "con đã lớn như vậy rồi, ban đêm đi ngủ vẫn còn khóc nhè sao? Lúc nhỏ con khóc rất đáng yêu."
Hóa ra người cô dịu dàng khi tôi còn nhỏ kia không phải là bảo mẫu, mà là bà cố của tôi.
Ông cố thở dài, nói: "Xem ra, bí mật này không thể che giấu được nữa, chúng ta cũng sắp phải đến lúc rời xa nhau.....
khi một người chết đi sẽ bị triệt để lãng quên, tôi phải đi đâu tìm bà đây...."
"Nói không chừng chúng ta xúc phạm luật âm nhiều lần qua rồi sẽ cùng nhau hồn phi phách tán thì sao?"
Nữ quỷ mỉm cười, lại trở về trong lòng tay của ông cố.
"Hai ta cùng nhau hồn phi phách tán cũng rất tốt, sẽ không có ai phụ ai."
Khuôn mặt già nua của ông nội cùng với nhan sắc thanh tú, xinh đẹp của nữ quỷ đối lập mãnh liệt, chúng tôi không dám nhìn thẳng, chỉ có thể im lặng ngồi xuống một bên lăng nghe.
"Tiểu Lăng, lễ bái tôn thần ngày mồng chín tháng chín, con hãy làm đại diện cho gia chủ đi đi"
Ông cố bất ngờ nói ra một câu.
"Con sao? Không được, không được, nhất định con đi sẽ bị chịu thiệt!"
Tôi nhanh chóng lắc đầu."Vậy thì....Vân Phàm, xú tiểu tử, con cùng Tiểu Lăng đại diện gia chủ đi đi"
Ông cố nhíu mày, nói: "Người khác ta không yên tâm, ta lo lằng họ sẽ gây bất lợi cho Tiểu Lăng"
"Không thành vấn đề! Bất quá ông phải giải đáp cho con mấy vấn đề trước "
Anh tôi gật đầu, không hề lo lắng bị những người khác làm khó dã.
"....Con muốn biết cái gì?"
Ông cố nhíu mày, rõ ràng không muốn nói nhiều.
"Trần Tố Hinh sao lại thế này? Bà là lạc đầu thị sao? Tối hôm qua đầu bay tới trong phòng của con, xíu chút nữa đã hù chết con."
Trong lòng anh tôi vẫn còn sợ hãi.
Ông cố nhíu mày nói: "Bà ấy là linh hồn xuất khiếu, chúng ta vẫn luôn dùng sợi chỉ đỏ đè xuống cổ cô ấy để ổn định linh hồn, tối hôm qua không biết đứa nhỏ này làm sao, tự mình lấy sợi chỉ đỏ,...."
Tôi âm thầm cản cần môi, tối hôm qua lúc con đi tắm, thuận miệng nói ra một câu: "Dài như vậy con cũng không ngại phiền toái.
có lẽ tiểu nha đầu này còn đang trong thời kì phản nghịch, nghe ta nói liên đem những lời dặn dò của tiên bối gạt qua một bên, tự mình gỡ xuống..."
Còn có một chuyện....Ông cố, ba của con còn có thể bình phục được không?"
Con quan tâm đến chuyện này nhất.
Lần này là đến lượt của bà cố quy trả lời tôi: "Năm đó, Thành Đào đem cái tháp này đi muốn giữ mạng sống cho mẹ con, nhưng pháp lực của hắn không đủ, liên cùng Quỷ Vương làm chút trao đổi, lúc này....Đại khái chính là bản thân hắn lựa chọn như thế, tránh cho trở thành cương thi cho Quỷ Vương."
"Phong tà pháp trận rất quan trọng, nếu như quỷ môn của Hoàng đạo thôn mở ra, vậy thì âm dương hai giới sẽ vô cùng hỗn loạn, lễ bái tôn thần lần này, thái độ của Mộ gia ta chính là hợp tác hết sức, có người ra người, có pháp khí ra pháp khí đều được."
Ông cố nói.
Anh tôi gật đầu: "Ông cố, ông nói cho tụi con biết phải đi ra ngoài như thế nào, thời gian cũng không còn sớm nữa, tụi con cũng không biết xấu hổ tiếp tục quấy rây hai người nghỉ ngơi."
"Mặt trêи nhĩ thất có cửu cung phi tinh, tự mình đi ấn sắp xếp vị trí của niên gia cửu cung một lần là có thể đi ra ngoài."
Ông cố cũng lười giải thích nhiều lời với chúng tôi.
Anh trai tôi bước đến và ôm chầm lấy bà cố, trong mắt bà lóe lên một chút kinh hi, "Nếu sớm biết bà cố ở đây, môi ngày tụi con đều sẽ đến dập đầu."
Anh ấy nói một cách vô cùng kính trọng.
Tôi cũng đến ôm bà cỡ, cơ thế bà lạnh ngắt giống y như Giang Lãnh.
Bà cố cười cười, lắc đầu nói: "Tụi con cũng không cần phải thường xuyên đến đây, tuy rằng ta cũng rất muốn nhìn thấy tụi con, nhưng nếu ở cạnh ta lâu quá sẽ hao tổn dương khí của tụi con.
Ông cố của tụi con có quan hệ đặc biệt với ta mới không bị ảnh hưởng."
Bản đồ cửu cung phi tinh là một lý luận rất quan trọng trong phong thủy địa lí, năm nay nhất bạch tham lang đang ở trong cung vị, tôi bấm theo thứ tự một lần thì nghe được thanh âm cơ quan mở ra.
Từ dưới đất đi lên, chúng tôi vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì nhìn thấy một cái bóng đen ở cách đó không xa đang động đậy, anh tôi vừa nhìn thấy tựa hồ như soi nhìn thấy thỏ, lập tức chạy đuổi theo: "Con mẹ nó, đứng lại cho lão tử! Muốn nhốt lão tử ở bên trong sao? Tuyệt đối không có cửa.
Anh của tôi vừa la hét vừa đuổi theo.
Tôi lặng lẽ nhìn theo bóng lưng của anh tôi, xoay người đóng cửa gỗ, vừa định đứng thẳng người lên thì bị một bàn tay bịt kín mũi và miệng, trước mắt đột nhiên tối sầm.
Ngay sau đó một đòn nặng nề giáng vào gáy tôi, tôi đau đến mức chửi thâm trong lòng rốt cuộc là tên hỗn đản nào, kỹ thuật kém như vậy cũng đòi đi bắt cóc? "Ừm, hôn mê rồi à?"
Một giọng nam xa lạ vang lên.
"Chắc là vậy rồi....ÐĐi mau, để cho Mộ Vân Thiên trở về thì nguy rồi."
Thanh âm này là của Mộ Vân Giang! Gia hỏa này muốn làm gì đây? Tôi căn miệng không hé răng, giả vờ bất tỉnh.
Tôi được một kẻ bế lên và chạy thẳng ra sau núi, sau đó một giọng nam xa lạ vang lên nói rãng đế Mộ Vân Giang ở lại coi chừng tôi, còn hắn đi lái xe đến đây.
Chung quanh im lặng trong chốc lát, tôi thậm chí nghe thấy tiếng thở của Mộ Vân Giang dần trở nên nặng hơn và cả tiếng khịt mũi của anh ta ở phía trước bao tải.
/402
|