_Mẹ!Con quyết định rồi!Con sẽ cưới anh ấy!- Tiếng của một người con gái vang lên
_Im! Ta không bao giờ đồng ý và đừng bao giờ mong cưới nó – Đó là tiếng mẹ cô
_Mẹ không cấm được con đâu –Cô gắt lên
_Mày dám-Mẹ cô trợn mắt lên quát
_Con đã lớn và đã trưởng thành! Chuyện cả đời của con con sẽ tự quyết định.Mẹ đừng động tay vào - Câu nói chắc nịch của cô vang lên làm mẹ cô choáng váng
_ Thằng ranh đấy không có gì để lo cho mày có một cuộc sống sung sướng như bây giờ mày đang có cả
_ Con không hề như mẹ! Mẹ là con người yêu của cải tiền bạc ,danh vọng. Nhưng thử hỏi xem đã bao giờ mẹ yêu ba thật lòng chưa? –Nước mắt cô bắt đầu chảy xuống.Cứ mỗi lần nhắc đến ba cô thì không bao giờ cô mạnh mẽ được
_Câm! Mày biết gì mà nói –mẹ cô quát
_CON SẼ KHÔNG BAO GIỜ CƯỚI THEO Ý MẸ ! –cô hét lên
“Chát” mẹ cô tát cô .5 dấu vân tay in lên má cô đỏ hồng,rát,rất đau nhưng sao cô không nhận thấy.Hay dường như nỗi đau trong lòng nó lớn hơn
_Chuyện gì vậy???-tiếng của 1 người con trai vang lên làm cuộc cãi vã im hẳn.Đó là anh trai cô
_Anh…..!!!- cô chạy đến bên anh trai cô ôm chặt khóc nức nở
_Như Như nín anh thương-anh cô dỗ dành cô nhứ đứa con nít
_ Mẹ cấm em cưới anh Quân –cô thút thít nói
_ta tuyệt đối không đồng ý –mẹ cô gắt lên
_Mẹ! có phải mẹ và con đều rất muốn Như Như có 1 cuộc sống hạnh phúc đúng không?-anh cô hỏi mẹ
_đúng-mẹ cô hạ giọng nói
_vậy thì không phải cưới cậu Quân em ấy được hạnh phúc sao?-cậu cười.nụ cười cậu rất đẹp như nắng ban mai buổi sáng
_nhưng nó không thể lo cho con Như 1 cuộc sống hoàn hảo-mẹ cô nói
_không phải lúc nào có nhiều tiền danh vọng là hạnh phúc đâu ẹm- anh cô nói với một giọng buồn buồn
_Nếu ta đồng ý cho Như lấy thằng ranh đó thì con có đồng ý cưới tiểu thư Thanh Lam không?-mẹ cô nở nụ cười nửa miệng nhìn anh cô
_MẸ . sao mẹ có thể làm vậy ?-cô gái tên Như hét lên cùng ra khỏi vòng tay anh trai cô
_Sao?-mẹ cô vẫn cười nửa miệng
_Anh Long-Như nhìn anh với đôi mắt đã đầm đìa nước mắt
_.....-anh cô không nói gì im lặng ôm cô em gái bẻ nhỏ vào lòng
Không gian chìm vào sự yên lặng cho đến khi….
_Con đồng ý-Long lên tiếng ,mẹ cô sửng sốt trước lời quyết định của con mình còn Như dĩ nhiên là cô khóc thét lên phản đối
_Chỉ vì hạnh phúc của em mà anh vứt bỏ hạnh phúc của mình sao?EM KHÔNG ĐỒNG Ý-Như hét lên
_Vậy mày từ bỏ ý định cưới thằng đó đi .HAHA-mẹ cô cười lớn
_ Chỉ cần thấy em được hạnh phúc anh sẵn sàng chấp nhận-anh ôm cô thật chặt rồi hôn lên trán cô em gái bé nhỏ này .Anh cô quả là 1 người anh trai tuyệt vơi
_Em xin lỗi .vì em mà anh…-cô chưa nói đứt câu thì anh cô ra hiệu im lặng
_Vậy thì tài sản của Triết gia con sẽ không nhận được bất kì cái gì ,chiếc ghế phó chủ tịch của L.N con cũng không giữ nữa-mẹ cô chậm rãi nói
_Là mẹ ép con vậy –cô nhìn chằm chằm mẹ cô
_Mẹ đừng làm vậy với Kỳ Như –Long nhìn mẹ anh bằng đôi mắt cầu xin
_Ta đã quyết rồi-mẹ cô nói rồi bỏ lên lầu
_Anh đừng nói gì nữa.em rất xin lỗi anh.cả mẹ nữa .nhưng em không còn nhỏ nữa .hạnh phúc của em em có thể tự quyết định được .em đi đây .tạm biệt anh-Kỳ Như ôm chặt lấy anh
_ Em đã lớn thật rồi Như Như bé nhỏ của anh-Long vuốt tóc cô nói
1 tháng sau,Long cưới Thanh Lam sau đó 1 năm thì sinh ra cậu thiếu gia nhỏ tên Triết Lang Kỳ Minh
Sau khi Kỳ Minh được sinh ra thì 3 tháng sau mẹ của Như và Long qua đời vì bệnh nặng .Trong di chúc bà cô ghi để cho cô nửa số tài sản của bà chứng tỏ bà rất yêu cô và cô đã có lại chiếc ghế phó chủ tịch .Cô đợi qua 49 ngày của bà thì cô cùng người cô quyết sống chết để cưới cũng đã cưới và 1 năm sau thì sinh ra 1 cậu nhóc tên Dương Nhật Nam
1 năm sau,cô phải sang Nhật gặp đối tác và.............
Tại Nhật Bản,có 1 bữa tiệc được mở giành cho một tiểu như năm nay tròn 1 tuổi của nhà Kyogoko nhưng điều ko may xảy ra là nhà cô bé gặp tai nạn. Rủi ro là bố mẹ và anh trai cô đều ko thoát được chỉ có cô thoát đc vì cô đang chơi ở hồ nước gần nhà khi bọn đốt nhà cô phát hiện ra cô còn sống thì chúng đuổi theo cô bé .cô bé sợ hãi bỏ chạy .cô chạy tới sân bay ( nhà cô khá gần với sân bay) ko hiểu sao cô lại lên chiếc máy bay tư nhân của một người Việt Nam đêm nay bay về Đà Nẵng -Việt Nam.Vô tình chiếc máy bay lại là máy bay của Kỳ Như.Cô bé trốn lên máy bay thấy Kỳ Như cô bé khóc òa
tiếng Nhật
_Cô ơi cứu con.Cứu con......-cô bé nắm lấy tay Kỳ Như.Kỳ Như không hiểu chuyện gì nhưng thấy cô bé vậy cô hơi sót lòng cô ôm chầm cô bé chấn an cô bé ,cô bé thiếp đi và mấy bay cất cánh.bọn phóng hỏa không tìm được cô bé đành rút quân trước khi cảnh sát phát hiện
Tại bệnh viên Trung ương Đà Nẵng-Việt Nam
_Mẹ ơi đừng bỏ con......Mẹ ơi !Ba ơi! Anh ơi......-Cô khóc trong mơ
_Anh Kỳ Long-tiếng Kỳ Như vang lên_Cô bé là ai vậy? Em nhìn quen lắm
_ Đúng đấy!em cũng thấy vậy-tiếng người con gái khác vang lên
_Thanh Lam,Kỳ Như.anh đang suy nghĩ-tiếng Long vang lên
_Đây là tiểu thư Kyogoko Anazy.Nhà cô bé vừa gặp hỏa hoạn hôm qua.Nhưng cô bé thoát được và giờ cảnh sát nhật và bọn phóng hỏa đang truy tìm cô bé rất gay gắt.Cô bé gặp nguy hiểm-tiếng người đàn ông vang lên đó không phải của Kỳ Minh
_anh về rồi sao anh Quân-Kỳ Như mừng rỡ kêu lên nhưng bị người tên Quân ra hiệu im lặng
_Ừ.anh vừa về nghe ông Kim nói em ở đây.anh hôm qua được mời đến tham dự sinh nhật tểu thư-Quân nói
_Vậy anh không sao chứ-Như lo lắng hỏi
_Ừ.chỉ có gia đình cô bé bị gặp nạn thôi! Bọn phóng hỏa chủ ý chỉ muốn nhắm vào gia tộc Kyogoko mà cả nhà cô bé ở bên trong biệt thự nên quan khách không sao hết .Vì đây là vấn đề của nước Nhật mà gia đình cô bé có ảnh hưởng đến chính phủ nên sáng nay anh dự đám tang gia đình cô bé xong thì anh về đây luôn-Quân chậm rãi nói
_Vậy giờ phải làm sao đây Quân-Tiếng Thanh Lam vang lên
_Giờ em nghĩ ta nên nhận nuôi cô bé thôi ! Để cô bé về nước không an toàn chút nào –Quân nói
_Nhưng gia đình em hãy nhận nuôi nhé Quân ?-Long nói
_tại sao ạ????_Như hỏi
_Ngốc. Nếu anh nhận thì chẳng phải dễ bị phát hiện sao-Long nhíu mày nói
_Dạ vầng.Vậy để e làm thủ tục nhân nuôi luôn-Như nói rồi định chạy đi thì Quân gọi giật lại
_Hãy để tiểu thư làm chị song sinh của Nam vì cả 2 bằng tuổi nhau-Quân nói
_Em biết rồi-Như nói xong chạy vụt đi
1 tuần sau cô bé tỉnh dậy.Gương mặt hồng hào xinh đẹp có đôi mắt to tròn long lanh đang nhìn xung quanh
tiếng Nhật
_Cô ơi con là ai???-Cô bé hỏi Kỳ Như
_Nhật Linh.Ta là mẹ con.Con là con gái của ta -Kỳ Như ngồi xuống xoa đầu cô bé
_MẸ! tại sao con không nhớ gì hết vậy-cô bé nói
_Con gặp tai nạn ở Nhật nên không nhớ gì cả.Nhưng mẹ và mọi người sẽ giúp con nhớ .Giờ về nhà nào-Kỳ Như bế cô bé lên và cười
Về tới nhà Kỳ Như,Nhà của Như cũng là 1 biệt thự nhưng không to như các biệt thự khác. Biệt thự nhà cô từ bên ngoài nhìn trông rất sang trọng xung quanh là vườn hoa và có 1 chiếc xích đu đặt gần vườn hoa
Về phía Nam và Minh đã được 2 người tên Quân và Long giải thích đó là chị song sinh của Nam và do 1 số chuyện nên từ khi sinh ra đã được gửi sang Nhật sống hôm nay mẹ Như mói đón về nên 2 đứa vui vẻ luôn
tiếng Nhật
_Con gái đây là bác Kỳ Long là anh trai của mẹ-mẹ cô nói
_Con chào bác ạ-Linh lễ phép chào .Long không nói gì chỉ cười và xoa đầu cô bé rồi Linh bước đến bên Thanh Lam_chắc bác là vợ bác Long ròi nhỉ.Bác xinh ghê cơ-Linh cươi tươi nói
_Đúng rồi đó con gái.Nhưng mai sau con cũng sẽ rất xinh đẹp thôi vì con giống mẹ con mà-Thanh Lam véo má Linh
_ai đau-Linh ôm má kêu
_con không thèm chào ba à-Quân giả vờ giận dỗi
_....-Linh ko nói gì ngơ ngác nhìn Quân
_con gái đó là ba Quân đó.đến chào ba con đi - Như đẫn Linh về phía Quân.Quân dang tay đón Linh.ban đầu Linh hơi sợ nhưng.....
_BAAAAA....._Linh hét lên chạy đến ôm cổ ba Quân thật chặt
tiếng Việt
_Ba Quân ko bao giờ ôm Nam chặt vậy đâu à.Chị Linh sướng ghê cơ-Nam phụng phịu nói.Nam là 1 cậu bé trông rất điển trai với đôi mắt đen hàng lông mày rậm khuôn mặt tuấn tú dáng vẻ lúc nào cũng nhí nhí nhố nhố .Linh ngơ ngác nhìn Nam.Linh không hiểu Nam đang nói gì cả vì cô chả biết tiếng việt
tiếng Nhật
_đó là Dương Nhật Nam.em song sinh của Linh đó!-Quân nói rồi thả Linh xuống.Vừa chạm đất linh chạy tót ra Nam
_ Nam dễ thương ghê -linh nói rồi bẹo má Nam .Nam đau chỉ biết 2 cái má bị Linh véo cho sưng đỏ lên
tiếng Việt
_chị Linh nói gì vậy mẹ-Nam nói
_Linh nói tiếng Nhật đó.Linh ở Nhật từ nhỏ nên không biết tiếng Việt là đương nhiên-Minh lù lù xuất hiện làm Linh hơi giật mình.Để miêu tả Minh thì những gì Nam sở hữu từ khuôn mặt đến vóc dáng thi Minh phải gấp 3-4 lần Nam
_anh là Kỳ Minh con ba Long mẹ Lam-Minh ns = tiếng Nhật rõ ràng khiến Linh hơi bất ngờ.Một cậu bé mới 3 tuổi mà nói tiếng Nhật quả đỉnh
_em chào anh ạ-Linh cười tươi nói
_ừm-Minh chi gật đầu rồi xoa đầu cô bé làm mái tốc đen óng của cô rối tung
_anh Minh nói dối.chị Linh là người Việt cơ mà-Nam bĩu môi nói
_anh giúp em học tiếng việt nhá_linh vừa nói xong mọi người tủm tỉm cười khiến Nam cứ đơ đơ ra đấy vì anh Minh chả thèm đả động gì đến mình nữa
_dĩ nhiên rồi_Minh xoa đầu cô lần nữa
Thế là sự nhận nuôi thành công ngoài mong đợi .Ai cũng thầm vui trong lòng.Sau 2 tuần Linh cũng đã nói được tiếng Việt và câu chuyện mới bắt đầu thực sự mở ra đối với cô bé người Nhật này.
_Im! Ta không bao giờ đồng ý và đừng bao giờ mong cưới nó – Đó là tiếng mẹ cô
_Mẹ không cấm được con đâu –Cô gắt lên
_Mày dám-Mẹ cô trợn mắt lên quát
_Con đã lớn và đã trưởng thành! Chuyện cả đời của con con sẽ tự quyết định.Mẹ đừng động tay vào - Câu nói chắc nịch của cô vang lên làm mẹ cô choáng váng
_ Thằng ranh đấy không có gì để lo cho mày có một cuộc sống sung sướng như bây giờ mày đang có cả
_ Con không hề như mẹ! Mẹ là con người yêu của cải tiền bạc ,danh vọng. Nhưng thử hỏi xem đã bao giờ mẹ yêu ba thật lòng chưa? –Nước mắt cô bắt đầu chảy xuống.Cứ mỗi lần nhắc đến ba cô thì không bao giờ cô mạnh mẽ được
_Câm! Mày biết gì mà nói –mẹ cô quát
_CON SẼ KHÔNG BAO GIỜ CƯỚI THEO Ý MẸ ! –cô hét lên
“Chát” mẹ cô tát cô .5 dấu vân tay in lên má cô đỏ hồng,rát,rất đau nhưng sao cô không nhận thấy.Hay dường như nỗi đau trong lòng nó lớn hơn
_Chuyện gì vậy???-tiếng của 1 người con trai vang lên làm cuộc cãi vã im hẳn.Đó là anh trai cô
_Anh…..!!!- cô chạy đến bên anh trai cô ôm chặt khóc nức nở
_Như Như nín anh thương-anh cô dỗ dành cô nhứ đứa con nít
_ Mẹ cấm em cưới anh Quân –cô thút thít nói
_ta tuyệt đối không đồng ý –mẹ cô gắt lên
_Mẹ! có phải mẹ và con đều rất muốn Như Như có 1 cuộc sống hạnh phúc đúng không?-anh cô hỏi mẹ
_đúng-mẹ cô hạ giọng nói
_vậy thì không phải cưới cậu Quân em ấy được hạnh phúc sao?-cậu cười.nụ cười cậu rất đẹp như nắng ban mai buổi sáng
_nhưng nó không thể lo cho con Như 1 cuộc sống hoàn hảo-mẹ cô nói
_không phải lúc nào có nhiều tiền danh vọng là hạnh phúc đâu ẹm- anh cô nói với một giọng buồn buồn
_Nếu ta đồng ý cho Như lấy thằng ranh đó thì con có đồng ý cưới tiểu thư Thanh Lam không?-mẹ cô nở nụ cười nửa miệng nhìn anh cô
_MẸ . sao mẹ có thể làm vậy ?-cô gái tên Như hét lên cùng ra khỏi vòng tay anh trai cô
_Sao?-mẹ cô vẫn cười nửa miệng
_Anh Long-Như nhìn anh với đôi mắt đã đầm đìa nước mắt
_.....-anh cô không nói gì im lặng ôm cô em gái bẻ nhỏ vào lòng
Không gian chìm vào sự yên lặng cho đến khi….
_Con đồng ý-Long lên tiếng ,mẹ cô sửng sốt trước lời quyết định của con mình còn Như dĩ nhiên là cô khóc thét lên phản đối
_Chỉ vì hạnh phúc của em mà anh vứt bỏ hạnh phúc của mình sao?EM KHÔNG ĐỒNG Ý-Như hét lên
_Vậy mày từ bỏ ý định cưới thằng đó đi .HAHA-mẹ cô cười lớn
_ Chỉ cần thấy em được hạnh phúc anh sẵn sàng chấp nhận-anh ôm cô thật chặt rồi hôn lên trán cô em gái bé nhỏ này .Anh cô quả là 1 người anh trai tuyệt vơi
_Em xin lỗi .vì em mà anh…-cô chưa nói đứt câu thì anh cô ra hiệu im lặng
_Vậy thì tài sản của Triết gia con sẽ không nhận được bất kì cái gì ,chiếc ghế phó chủ tịch của L.N con cũng không giữ nữa-mẹ cô chậm rãi nói
_Là mẹ ép con vậy –cô nhìn chằm chằm mẹ cô
_Mẹ đừng làm vậy với Kỳ Như –Long nhìn mẹ anh bằng đôi mắt cầu xin
_Ta đã quyết rồi-mẹ cô nói rồi bỏ lên lầu
_Anh đừng nói gì nữa.em rất xin lỗi anh.cả mẹ nữa .nhưng em không còn nhỏ nữa .hạnh phúc của em em có thể tự quyết định được .em đi đây .tạm biệt anh-Kỳ Như ôm chặt lấy anh
_ Em đã lớn thật rồi Như Như bé nhỏ của anh-Long vuốt tóc cô nói
1 tháng sau,Long cưới Thanh Lam sau đó 1 năm thì sinh ra cậu thiếu gia nhỏ tên Triết Lang Kỳ Minh
Sau khi Kỳ Minh được sinh ra thì 3 tháng sau mẹ của Như và Long qua đời vì bệnh nặng .Trong di chúc bà cô ghi để cho cô nửa số tài sản của bà chứng tỏ bà rất yêu cô và cô đã có lại chiếc ghế phó chủ tịch .Cô đợi qua 49 ngày của bà thì cô cùng người cô quyết sống chết để cưới cũng đã cưới và 1 năm sau thì sinh ra 1 cậu nhóc tên Dương Nhật Nam
1 năm sau,cô phải sang Nhật gặp đối tác và.............
Tại Nhật Bản,có 1 bữa tiệc được mở giành cho một tiểu như năm nay tròn 1 tuổi của nhà Kyogoko nhưng điều ko may xảy ra là nhà cô bé gặp tai nạn. Rủi ro là bố mẹ và anh trai cô đều ko thoát được chỉ có cô thoát đc vì cô đang chơi ở hồ nước gần nhà khi bọn đốt nhà cô phát hiện ra cô còn sống thì chúng đuổi theo cô bé .cô bé sợ hãi bỏ chạy .cô chạy tới sân bay ( nhà cô khá gần với sân bay) ko hiểu sao cô lại lên chiếc máy bay tư nhân của một người Việt Nam đêm nay bay về Đà Nẵng -Việt Nam.Vô tình chiếc máy bay lại là máy bay của Kỳ Như.Cô bé trốn lên máy bay thấy Kỳ Như cô bé khóc òa
tiếng Nhật
_Cô ơi cứu con.Cứu con......-cô bé nắm lấy tay Kỳ Như.Kỳ Như không hiểu chuyện gì nhưng thấy cô bé vậy cô hơi sót lòng cô ôm chầm cô bé chấn an cô bé ,cô bé thiếp đi và mấy bay cất cánh.bọn phóng hỏa không tìm được cô bé đành rút quân trước khi cảnh sát phát hiện
Tại bệnh viên Trung ương Đà Nẵng-Việt Nam
_Mẹ ơi đừng bỏ con......Mẹ ơi !Ba ơi! Anh ơi......-Cô khóc trong mơ
_Anh Kỳ Long-tiếng Kỳ Như vang lên_Cô bé là ai vậy? Em nhìn quen lắm
_ Đúng đấy!em cũng thấy vậy-tiếng người con gái khác vang lên
_Thanh Lam,Kỳ Như.anh đang suy nghĩ-tiếng Long vang lên
_Đây là tiểu thư Kyogoko Anazy.Nhà cô bé vừa gặp hỏa hoạn hôm qua.Nhưng cô bé thoát được và giờ cảnh sát nhật và bọn phóng hỏa đang truy tìm cô bé rất gay gắt.Cô bé gặp nguy hiểm-tiếng người đàn ông vang lên đó không phải của Kỳ Minh
_anh về rồi sao anh Quân-Kỳ Như mừng rỡ kêu lên nhưng bị người tên Quân ra hiệu im lặng
_Ừ.anh vừa về nghe ông Kim nói em ở đây.anh hôm qua được mời đến tham dự sinh nhật tểu thư-Quân nói
_Vậy anh không sao chứ-Như lo lắng hỏi
_Ừ.chỉ có gia đình cô bé bị gặp nạn thôi! Bọn phóng hỏa chủ ý chỉ muốn nhắm vào gia tộc Kyogoko mà cả nhà cô bé ở bên trong biệt thự nên quan khách không sao hết .Vì đây là vấn đề của nước Nhật mà gia đình cô bé có ảnh hưởng đến chính phủ nên sáng nay anh dự đám tang gia đình cô bé xong thì anh về đây luôn-Quân chậm rãi nói
_Vậy giờ phải làm sao đây Quân-Tiếng Thanh Lam vang lên
_Giờ em nghĩ ta nên nhận nuôi cô bé thôi ! Để cô bé về nước không an toàn chút nào –Quân nói
_Nhưng gia đình em hãy nhận nuôi nhé Quân ?-Long nói
_tại sao ạ????_Như hỏi
_Ngốc. Nếu anh nhận thì chẳng phải dễ bị phát hiện sao-Long nhíu mày nói
_Dạ vầng.Vậy để e làm thủ tục nhân nuôi luôn-Như nói rồi định chạy đi thì Quân gọi giật lại
_Hãy để tiểu thư làm chị song sinh của Nam vì cả 2 bằng tuổi nhau-Quân nói
_Em biết rồi-Như nói xong chạy vụt đi
1 tuần sau cô bé tỉnh dậy.Gương mặt hồng hào xinh đẹp có đôi mắt to tròn long lanh đang nhìn xung quanh
tiếng Nhật
_Cô ơi con là ai???-Cô bé hỏi Kỳ Như
_Nhật Linh.Ta là mẹ con.Con là con gái của ta -Kỳ Như ngồi xuống xoa đầu cô bé
_MẸ! tại sao con không nhớ gì hết vậy-cô bé nói
_Con gặp tai nạn ở Nhật nên không nhớ gì cả.Nhưng mẹ và mọi người sẽ giúp con nhớ .Giờ về nhà nào-Kỳ Như bế cô bé lên và cười
Về tới nhà Kỳ Như,Nhà của Như cũng là 1 biệt thự nhưng không to như các biệt thự khác. Biệt thự nhà cô từ bên ngoài nhìn trông rất sang trọng xung quanh là vườn hoa và có 1 chiếc xích đu đặt gần vườn hoa
Về phía Nam và Minh đã được 2 người tên Quân và Long giải thích đó là chị song sinh của Nam và do 1 số chuyện nên từ khi sinh ra đã được gửi sang Nhật sống hôm nay mẹ Như mói đón về nên 2 đứa vui vẻ luôn
tiếng Nhật
_Con gái đây là bác Kỳ Long là anh trai của mẹ-mẹ cô nói
_Con chào bác ạ-Linh lễ phép chào .Long không nói gì chỉ cười và xoa đầu cô bé rồi Linh bước đến bên Thanh Lam_chắc bác là vợ bác Long ròi nhỉ.Bác xinh ghê cơ-Linh cươi tươi nói
_Đúng rồi đó con gái.Nhưng mai sau con cũng sẽ rất xinh đẹp thôi vì con giống mẹ con mà-Thanh Lam véo má Linh
_ai đau-Linh ôm má kêu
_con không thèm chào ba à-Quân giả vờ giận dỗi
_....-Linh ko nói gì ngơ ngác nhìn Quân
_con gái đó là ba Quân đó.đến chào ba con đi - Như đẫn Linh về phía Quân.Quân dang tay đón Linh.ban đầu Linh hơi sợ nhưng.....
_BAAAAA....._Linh hét lên chạy đến ôm cổ ba Quân thật chặt
tiếng Việt
_Ba Quân ko bao giờ ôm Nam chặt vậy đâu à.Chị Linh sướng ghê cơ-Nam phụng phịu nói.Nam là 1 cậu bé trông rất điển trai với đôi mắt đen hàng lông mày rậm khuôn mặt tuấn tú dáng vẻ lúc nào cũng nhí nhí nhố nhố .Linh ngơ ngác nhìn Nam.Linh không hiểu Nam đang nói gì cả vì cô chả biết tiếng việt
tiếng Nhật
_đó là Dương Nhật Nam.em song sinh của Linh đó!-Quân nói rồi thả Linh xuống.Vừa chạm đất linh chạy tót ra Nam
_ Nam dễ thương ghê -linh nói rồi bẹo má Nam .Nam đau chỉ biết 2 cái má bị Linh véo cho sưng đỏ lên
tiếng Việt
_chị Linh nói gì vậy mẹ-Nam nói
_Linh nói tiếng Nhật đó.Linh ở Nhật từ nhỏ nên không biết tiếng Việt là đương nhiên-Minh lù lù xuất hiện làm Linh hơi giật mình.Để miêu tả Minh thì những gì Nam sở hữu từ khuôn mặt đến vóc dáng thi Minh phải gấp 3-4 lần Nam
_anh là Kỳ Minh con ba Long mẹ Lam-Minh ns = tiếng Nhật rõ ràng khiến Linh hơi bất ngờ.Một cậu bé mới 3 tuổi mà nói tiếng Nhật quả đỉnh
_em chào anh ạ-Linh cười tươi nói
_ừm-Minh chi gật đầu rồi xoa đầu cô bé làm mái tốc đen óng của cô rối tung
_anh Minh nói dối.chị Linh là người Việt cơ mà-Nam bĩu môi nói
_anh giúp em học tiếng việt nhá_linh vừa nói xong mọi người tủm tỉm cười khiến Nam cứ đơ đơ ra đấy vì anh Minh chả thèm đả động gì đến mình nữa
_dĩ nhiên rồi_Minh xoa đầu cô lần nữa
Thế là sự nhận nuôi thành công ngoài mong đợi .Ai cũng thầm vui trong lòng.Sau 2 tuần Linh cũng đã nói được tiếng Việt và câu chuyện mới bắt đầu thực sự mở ra đối với cô bé người Nhật này.
/35
|