Câu trả lời của Vũ Dương vô cùng dứt khoát, vì đây thực sự là thứ mà anh nghĩ trong đầu. Lúc đầu gặp cô, đối với Vũ Dương anh thì cảm thấy coi rất bình thường, vì anh đã gặp rất nhiều người còn xinh đẹp và hấp dẫn hơn cô nhiều, nhưng mà... Có lẽ nhiều khi sự giản dị và mộc mạc của cô lại làm chi Vũ Dương xiêu lòng, thật tâm mà nói... Anh cũng không biết từ khi nào mà Lâm Âm đã nhanh chóng chiếm gọn một vị trí trong trái tim anh, có thể xem là nó rất nhanh... Tựa như một tia sáng rọi qua và rất nhanh, nhưng anh cũng lại rất nhanh chừa cho cô một chỗ trống trong trái tim mình.
Nhìn cô cười... Anh cũng vui vẻ.
Nhìn cô tức giận... Anh rất đau lòng
Nhìn cô khóc... Anh rất u sầu
Nhưng mà, khi Lâm Âm ở bên cạnh mình, không biết có phải là do ánh sáng của tình yêu hay không... Mà tất cả những bóng hồng xung quanh đều biến mất, Lâm Âm hiện lên một cách cực kì rõ nét và vô cùng đặc biệt ở giữa đám đông. Hiện tại, ngay bây giờ... Có lẽ anh không chắc chắn một trăm phần trăm là anh sẽ cùng cô đi đến cuối đời, nhưng anh có thể chắc chắn một điều... Đó là.....
Hiện tại......
Vũ Tam thiếu của Vũ gia - Vũ Dương... Chỉ có mỗi một mình Trang Lâm Âm trong tim cũng như tâm trí ngay bây giờ, có lẽ anh không quá đỗi si tình đến mức điên dại như Hàng Hạo, nhưng nếu cô có gặp nguy hiểm... Thì anh vẫn hiển nhiên sẵn sàng đứng ra bảo vệ cô, bất luận đó là tình huống gì
So về tình cảm của anh, thì có lẽ anh không sâu nặng như Hàng Hạo. Nhưng nếu nói về sự chiếm hữu, Vũ Dương này chỉ đứng sau Vũ Dạ Triệt
[..................]
Lâm Âm nhìn sâu trong mắt Vũ Dương nó có gì đó rất là rực lửa, tựa như là sự chiếm hữu vô cùng mạnh mẽ, cô nhìn anh rồi mỉm cười ngọt ngào.
Có lẽ Trang lão gia nhìn thấy có gì đó rất giống ông năm xưa. Lúc đó, ông cũng mãnh liệt như vậy để có thể lấy được phu nhân của mình. Không chỉ như vậy, có khi còn phải thống khổ hơn nữa kìa.
- Tam thiếu, nếu như cậu đến đây để chơi. Thì tôi rất hoan nghênh. Nhưng mà... Nếu cậu đến đây để cướp đi cháu gái tôi... Thì cậu khoan hãy nghĩ đến, cháu gái của tôi... Không phải muốn gả là gả như vậy!
- Bà nội, bà yên tâm... Cháu chỉ đến đây cho Tiểu Âm khoay khỏa, với lại... Cháu nghe nói dạo này bà hay bị đau nhức, nên cháu có mua một ít tổ yến cũng như nhân sâm tặng cho bà.
Trang lão phu nhân bật cười, xem ra cậu nhóc Vũ Dương này rất quyết tâm cướp đi cháu gái của bà rồi. Sau đó, Trang lão phu nhân đã để cho Lâm Âm đưa Vũ Dương lên phòng, còn bà thì đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Vì bây giờ cũng gần năm giờ chiều, mà hôm nay cháu gái của bà lại về Trang gia, thân là bà nội đương nhiên bà vẫn phải đích thân vào bếp để nấu cho nó một bữa ăn chứ. Chẳng những như vậy, còn có cả cháu rể tương lai ở đây
Bà đã không chứng kiến được tình yêu của Nhược Uyển, thì bây giờ... Bà phải làm cho Lâm Âm và Vũ Dương thật hạnh phúc và vui vẻ. Bà cũng từng có suy nghĩ, Vũ Dương sẽ không thích hợp với cháu gái của mình, nhưng mà theo dõi báo hằng ngày... Dạo gần đây bà cũng không thấy Vũ Dương tiếp xúc với diễn viên, người mẫu hay ca sĩ nữ nào. Thì xem ra, đứa bé này cũng biết an phận... Nên bà cũng đã có chút thiện cảm với anh
- Bà nó, tôi không ngờ Lâm Âm lại có thể yêu đương qua lại với Tam thiếu
- Ông nghĩ ai cũng mưu mô như cháu gái Hân Hân của ông sao. Tiểu Uyển và Tiểu Âm là những đứa bé tốt, đương nhiên ông trời cũng sẽ không bạc đãi chúng nó. Ngược lại là cháu cưng của ông, toàn những suy nghĩ ganh ghét rồi tìm cách hãm hại, bây giờ thì hay rồi... Sống chết chưa rõ.
- Bà nó, dù sao thì Sương Mi và Hân Hân cũng là con cháu của mình mà.
Trang lão phu nhân cười lạnh một tiếng, rồi bà lên tiếng nói
- Con cháu trong nhà? Có đứa con nào mà lại muốn hạ thuốc ngủ cho mẹ mình không? Cái hôm mà Ninh Tiếu bị vu oan rồi đăng lên báo, tôi định sẽ đi chùa.... Nên nó mới không có cách nào hạ thuốc ngủ vào sữa của tôi. Nếu tôi ở nhà, chắc tôi chết cũng không ai biết
- Bà.... Bà nói sao?
- Trang Trấm, tính tôi xưa nay chưa hề đỗ tội cho ai. Từ lúc chúng nó còn nhỏ, tôi đã thấy được sự ngông cuồng cũng như thâm hiểm của Sương Mi. Nên tôi mới cố gắng tách Sương Mi với Thiếu Tường và Thiếu Quân. Bây giờ thì hay rồi, Sương Mi dựa vào sự cưng chiều của ông mà biến thành một người càng ngông cuồng hơn. Hãm hại anh ba, còn ly gián anh hai với cha mẹ đẻ. Đứa bé này... Thật sự... Tôi còn ghê sợ!
- Quỳnh Nhi.... Bà... Bà nói gì?
- Trang Trấm, tôi đã tạo nghiệp gì mà lại sinh ra một đứa con gái thâm hiểm như vậy?
Trang lão phu nhân dường như là không thể kiềm lòng được. Bà đã nề tình Trang Sương Mi là con gái ruột của mình, nên mới không nói ra sự thật... Nhưng mà thực sự, bà đã rất sợ hãi đứa con gái... Một con rắn độc... Không hơn không kém...
- Bà nội... Người yên tâm đi, bà ta đã bị Tuyệt đại nhân giam lại rồi. Sẽ không hại ai được nữa đâu.
[.....................còn..................]
Nhìn cô cười... Anh cũng vui vẻ.
Nhìn cô tức giận... Anh rất đau lòng
Nhìn cô khóc... Anh rất u sầu
Nhưng mà, khi Lâm Âm ở bên cạnh mình, không biết có phải là do ánh sáng của tình yêu hay không... Mà tất cả những bóng hồng xung quanh đều biến mất, Lâm Âm hiện lên một cách cực kì rõ nét và vô cùng đặc biệt ở giữa đám đông. Hiện tại, ngay bây giờ... Có lẽ anh không chắc chắn một trăm phần trăm là anh sẽ cùng cô đi đến cuối đời, nhưng anh có thể chắc chắn một điều... Đó là.....
Hiện tại......
Vũ Tam thiếu của Vũ gia - Vũ Dương... Chỉ có mỗi một mình Trang Lâm Âm trong tim cũng như tâm trí ngay bây giờ, có lẽ anh không quá đỗi si tình đến mức điên dại như Hàng Hạo, nhưng nếu cô có gặp nguy hiểm... Thì anh vẫn hiển nhiên sẵn sàng đứng ra bảo vệ cô, bất luận đó là tình huống gì
So về tình cảm của anh, thì có lẽ anh không sâu nặng như Hàng Hạo. Nhưng nếu nói về sự chiếm hữu, Vũ Dương này chỉ đứng sau Vũ Dạ Triệt
[..................]
Lâm Âm nhìn sâu trong mắt Vũ Dương nó có gì đó rất là rực lửa, tựa như là sự chiếm hữu vô cùng mạnh mẽ, cô nhìn anh rồi mỉm cười ngọt ngào.
Có lẽ Trang lão gia nhìn thấy có gì đó rất giống ông năm xưa. Lúc đó, ông cũng mãnh liệt như vậy để có thể lấy được phu nhân của mình. Không chỉ như vậy, có khi còn phải thống khổ hơn nữa kìa.
- Tam thiếu, nếu như cậu đến đây để chơi. Thì tôi rất hoan nghênh. Nhưng mà... Nếu cậu đến đây để cướp đi cháu gái tôi... Thì cậu khoan hãy nghĩ đến, cháu gái của tôi... Không phải muốn gả là gả như vậy!
- Bà nội, bà yên tâm... Cháu chỉ đến đây cho Tiểu Âm khoay khỏa, với lại... Cháu nghe nói dạo này bà hay bị đau nhức, nên cháu có mua một ít tổ yến cũng như nhân sâm tặng cho bà.
Trang lão phu nhân bật cười, xem ra cậu nhóc Vũ Dương này rất quyết tâm cướp đi cháu gái của bà rồi. Sau đó, Trang lão phu nhân đã để cho Lâm Âm đưa Vũ Dương lên phòng, còn bà thì đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Vì bây giờ cũng gần năm giờ chiều, mà hôm nay cháu gái của bà lại về Trang gia, thân là bà nội đương nhiên bà vẫn phải đích thân vào bếp để nấu cho nó một bữa ăn chứ. Chẳng những như vậy, còn có cả cháu rể tương lai ở đây
Bà đã không chứng kiến được tình yêu của Nhược Uyển, thì bây giờ... Bà phải làm cho Lâm Âm và Vũ Dương thật hạnh phúc và vui vẻ. Bà cũng từng có suy nghĩ, Vũ Dương sẽ không thích hợp với cháu gái của mình, nhưng mà theo dõi báo hằng ngày... Dạo gần đây bà cũng không thấy Vũ Dương tiếp xúc với diễn viên, người mẫu hay ca sĩ nữ nào. Thì xem ra, đứa bé này cũng biết an phận... Nên bà cũng đã có chút thiện cảm với anh
- Bà nó, tôi không ngờ Lâm Âm lại có thể yêu đương qua lại với Tam thiếu
- Ông nghĩ ai cũng mưu mô như cháu gái Hân Hân của ông sao. Tiểu Uyển và Tiểu Âm là những đứa bé tốt, đương nhiên ông trời cũng sẽ không bạc đãi chúng nó. Ngược lại là cháu cưng của ông, toàn những suy nghĩ ganh ghét rồi tìm cách hãm hại, bây giờ thì hay rồi... Sống chết chưa rõ.
- Bà nó, dù sao thì Sương Mi và Hân Hân cũng là con cháu của mình mà.
Trang lão phu nhân cười lạnh một tiếng, rồi bà lên tiếng nói
- Con cháu trong nhà? Có đứa con nào mà lại muốn hạ thuốc ngủ cho mẹ mình không? Cái hôm mà Ninh Tiếu bị vu oan rồi đăng lên báo, tôi định sẽ đi chùa.... Nên nó mới không có cách nào hạ thuốc ngủ vào sữa của tôi. Nếu tôi ở nhà, chắc tôi chết cũng không ai biết
- Bà.... Bà nói sao?
- Trang Trấm, tính tôi xưa nay chưa hề đỗ tội cho ai. Từ lúc chúng nó còn nhỏ, tôi đã thấy được sự ngông cuồng cũng như thâm hiểm của Sương Mi. Nên tôi mới cố gắng tách Sương Mi với Thiếu Tường và Thiếu Quân. Bây giờ thì hay rồi, Sương Mi dựa vào sự cưng chiều của ông mà biến thành một người càng ngông cuồng hơn. Hãm hại anh ba, còn ly gián anh hai với cha mẹ đẻ. Đứa bé này... Thật sự... Tôi còn ghê sợ!
- Quỳnh Nhi.... Bà... Bà nói gì?
- Trang Trấm, tôi đã tạo nghiệp gì mà lại sinh ra một đứa con gái thâm hiểm như vậy?
Trang lão phu nhân dường như là không thể kiềm lòng được. Bà đã nề tình Trang Sương Mi là con gái ruột của mình, nên mới không nói ra sự thật... Nhưng mà thực sự, bà đã rất sợ hãi đứa con gái... Một con rắn độc... Không hơn không kém...
- Bà nội... Người yên tâm đi, bà ta đã bị Tuyệt đại nhân giam lại rồi. Sẽ không hại ai được nữa đâu.
[.....................còn..................]
/87
|