Nhiếp Minh cùng Tống Tĩnh Từ chạy trối chết ra khỏi nhà của luật sư, sau đó trở về nhà của Tống Tĩnh Từ.
Ngồi trên ghế sofa hơn mười phút, đầu của hai người vẫn đầy mồ hôi, vẫn chưa kịp hồi hồn.
Tống Tĩnh Từ đến phòng em trai nhìn thoáng qua, Tống Vũ đã ngủ, cô nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
“Được rồi.” Cô đặt cái túi nilon bọc bên ngoài cuốn sổ lên bàn trà, sau đó ngồi xuống cạnh Nhiếp Minh, “Chúng ta có thể mở nó ra xem rồi.”
Nhiếp Minh vẫn đang đắm chìm giữa hồi ức đáng sợ của nửa tiếng trước, anh rùng mình một cái: “Lúc nãy thứ mà tôi nhìn thấy... Rốt cuộc là cái gì?”
Dường như Tống Tĩnh Từ không muốn nhớ lại, cô cau mày nói: “Có lẽ sau khi chúng ta xem xong cuốn sổ này thì mọi chuyện sẽ rõ ràng hơn.”
Nhiếp Minh có vẻ đăm chiêu gật gật đầu, cùng với Tống Tĩnh Từ nhìn về phía “cuốn sổ” trên bàn trà, bọn họ cùng cởi chiếc túi nilon cuối cùng ra - cuối cùng mấy chục trang giấy đã có chút ố vàng cũng lộ diện.
“Đúng rồi! Chính là 30 trang giấy này!” Nhiếp Minh kích động hét lên, “Tôi đã từng nhìn thấy chúng trong tay của luật sư Tống, đúng vậy! Chính là chúng!”
Tống Tĩnh Từ cũng tỏ vẻ vô cùng kích động - tất cả những việc then chốt, tất cả lời giải của mọi bí ẩn, bây giờ đã đặt trước mặt bọn họ. Tim hai người đều bắt đầu đập nhanh, tâm trạng cũng vô cùng căng thẳng.
Vẻ mặt của Nhiếp Minh nghiêm trọng mở trang giấy đầu tiên ra, anh và Tống Tĩnh Từ cùng cúi xuống, bắt đầu xem nội dung viết trên cuốn sổ.
Tờ giấy đầu tiên của cuốn sổ có ghi rằng:
“Người có thể xem cuốn sổ này, tất nhiên chính là con cháu đời sau của tôi, hoặc là người có quan hệ thân thiết - người kế tiếp chắc chắn sẽ biết toàn bộ mọi chuyện đều là sự thật. Sau khi xem xong, nhất định không được nói nội dung trong sổ cho người khác biết. Hãy cẩn thận!”
Đó là nội dung của trang giấy thứ nhất, sau khi xem xong toàn bộ cuốn sổ, Nhiếp Minh mới biết được, đoạn văn đó chỉ là lời dạo đầu và nhắc nhở, mấy chục trang tiếp theo mới vào đúng trọng tâm. Hơn nữa, cuốn sổ còn được ghi theo kiểu nhật kí. Đại khái nội dung của trang thứ hai là như sau:
“Hôm nay, tôi và Cù Dương tham gia một cuộc gặp gỡ của giới khoa học quốc tế tại Berlin. Ở đó, chúng tôi hưng phấn phát hiện - hóa ra trên thế giới cũng có nhiều người cùng chung chí hướng với chúng tôi, cũng là nhà nghiên cứu khoa học. Khi trò chuyện cùng bọn họ, chúng tôi cảm nhận sâu sắc rằng, điều mà chúng tôi đang thực hiện là điều khó khăn nhất trên thế giới, cũng là nghiên cứu khó khăn nhất có thể đạt được bước đột phá trong tiến triển. Thế nhưng, tôi và Cù Dương đối mặt với vấn đề nan giải trong giới khoa học lại vẫn tin tưởng một trăm phần trăm. Bởi vì chúng tôi phát hiện ra rằng, giữa các quốc gia đứng đầu trong ngành nghiên cứu khoa học trên thế giới, thực ra tiến trình nghiên cứu của chúng tôi đang dẫn đầu!”
“Tại Ấn Độ, Philippine, Thái Lan, Trung Quốc, thậm chí là Hà Lan, Anh quốc, cùng với một số khu vực ở Châu Phi đều xuất hiện hiện tượng ‘Đầu thai’ kỳ lạ, hơn nữa chúng cũng không hề giống nhau! Điều này đã làm cho chúng tôi rất kinh ngạc - tại sao các quốc gia trên thế giới đều xuất hiện hiện tượng một người đã chết lại có thể chuyển sang kiếp khác, đầu thai vào người khác (đa số là trẻ em)? Hiện tượng này có phải là điểm mù của khoa học nhân loại hay không? Rốt cuộc hiện tượng đầu thai kỳ lạ chứng minh cho điều gì? Chúng tôi còn có thể tiếp tục nghiên cứu hay không.”
“Hôm nay chính là ngày đánh dấu một thời đại mới, lịch sử sẽ được tính từ đây! Tôi sẽ luôn nhớ mãi ngày 17 tháng 5 năm 1962 này. Tôi và Cù Dương nghiên cứu 15 đề án, cuối cùng cũng đã có thành quả! Tôi đã làm được rồi! Quả nhiên, linh hồn con người là một loại năng lượng, nó là do những hạt nhỏ bé tạo thành! Sau khi một người chết đi, năng lượng này của họ sẽ không lập tức biến mất, nếu năng lượng này tìm được cách nào đó để tiến vào trong thân thể một người khác, nó sẽ có khả năng xâm chiếm lấy thân thể người đó, khiến cho anh ta (hoặc cô ta) biến thành một người khác - đây giống như một đội quân lớn mạnh đuổi một đội quân nhỏ bé hơn ra khỏi đất của họ, tiếp theo sẽ xâm chiếm toàn bộ chỗ đó -
Ngồi trên ghế sofa hơn mười phút, đầu của hai người vẫn đầy mồ hôi, vẫn chưa kịp hồi hồn.
Tống Tĩnh Từ đến phòng em trai nhìn thoáng qua, Tống Vũ đã ngủ, cô nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
“Được rồi.” Cô đặt cái túi nilon bọc bên ngoài cuốn sổ lên bàn trà, sau đó ngồi xuống cạnh Nhiếp Minh, “Chúng ta có thể mở nó ra xem rồi.”
Nhiếp Minh vẫn đang đắm chìm giữa hồi ức đáng sợ của nửa tiếng trước, anh rùng mình một cái: “Lúc nãy thứ mà tôi nhìn thấy... Rốt cuộc là cái gì?”
Dường như Tống Tĩnh Từ không muốn nhớ lại, cô cau mày nói: “Có lẽ sau khi chúng ta xem xong cuốn sổ này thì mọi chuyện sẽ rõ ràng hơn.”
Nhiếp Minh có vẻ đăm chiêu gật gật đầu, cùng với Tống Tĩnh Từ nhìn về phía “cuốn sổ” trên bàn trà, bọn họ cùng cởi chiếc túi nilon cuối cùng ra - cuối cùng mấy chục trang giấy đã có chút ố vàng cũng lộ diện.
“Đúng rồi! Chính là 30 trang giấy này!” Nhiếp Minh kích động hét lên, “Tôi đã từng nhìn thấy chúng trong tay của luật sư Tống, đúng vậy! Chính là chúng!”
Tống Tĩnh Từ cũng tỏ vẻ vô cùng kích động - tất cả những việc then chốt, tất cả lời giải của mọi bí ẩn, bây giờ đã đặt trước mặt bọn họ. Tim hai người đều bắt đầu đập nhanh, tâm trạng cũng vô cùng căng thẳng.
Vẻ mặt của Nhiếp Minh nghiêm trọng mở trang giấy đầu tiên ra, anh và Tống Tĩnh Từ cùng cúi xuống, bắt đầu xem nội dung viết trên cuốn sổ.
Tờ giấy đầu tiên của cuốn sổ có ghi rằng:
“Người có thể xem cuốn sổ này, tất nhiên chính là con cháu đời sau của tôi, hoặc là người có quan hệ thân thiết - người kế tiếp chắc chắn sẽ biết toàn bộ mọi chuyện đều là sự thật. Sau khi xem xong, nhất định không được nói nội dung trong sổ cho người khác biết. Hãy cẩn thận!”
Đó là nội dung của trang giấy thứ nhất, sau khi xem xong toàn bộ cuốn sổ, Nhiếp Minh mới biết được, đoạn văn đó chỉ là lời dạo đầu và nhắc nhở, mấy chục trang tiếp theo mới vào đúng trọng tâm. Hơn nữa, cuốn sổ còn được ghi theo kiểu nhật kí. Đại khái nội dung của trang thứ hai là như sau:
“Hôm nay, tôi và Cù Dương tham gia một cuộc gặp gỡ của giới khoa học quốc tế tại Berlin. Ở đó, chúng tôi hưng phấn phát hiện - hóa ra trên thế giới cũng có nhiều người cùng chung chí hướng với chúng tôi, cũng là nhà nghiên cứu khoa học. Khi trò chuyện cùng bọn họ, chúng tôi cảm nhận sâu sắc rằng, điều mà chúng tôi đang thực hiện là điều khó khăn nhất trên thế giới, cũng là nghiên cứu khó khăn nhất có thể đạt được bước đột phá trong tiến triển. Thế nhưng, tôi và Cù Dương đối mặt với vấn đề nan giải trong giới khoa học lại vẫn tin tưởng một trăm phần trăm. Bởi vì chúng tôi phát hiện ra rằng, giữa các quốc gia đứng đầu trong ngành nghiên cứu khoa học trên thế giới, thực ra tiến trình nghiên cứu của chúng tôi đang dẫn đầu!”
“Tại Ấn Độ, Philippine, Thái Lan, Trung Quốc, thậm chí là Hà Lan, Anh quốc, cùng với một số khu vực ở Châu Phi đều xuất hiện hiện tượng ‘Đầu thai’ kỳ lạ, hơn nữa chúng cũng không hề giống nhau! Điều này đã làm cho chúng tôi rất kinh ngạc - tại sao các quốc gia trên thế giới đều xuất hiện hiện tượng một người đã chết lại có thể chuyển sang kiếp khác, đầu thai vào người khác (đa số là trẻ em)? Hiện tượng này có phải là điểm mù của khoa học nhân loại hay không? Rốt cuộc hiện tượng đầu thai kỳ lạ chứng minh cho điều gì? Chúng tôi còn có thể tiếp tục nghiên cứu hay không.”
“Hôm nay chính là ngày đánh dấu một thời đại mới, lịch sử sẽ được tính từ đây! Tôi sẽ luôn nhớ mãi ngày 17 tháng 5 năm 1962 này. Tôi và Cù Dương nghiên cứu 15 đề án, cuối cùng cũng đã có thành quả! Tôi đã làm được rồi! Quả nhiên, linh hồn con người là một loại năng lượng, nó là do những hạt nhỏ bé tạo thành! Sau khi một người chết đi, năng lượng này của họ sẽ không lập tức biến mất, nếu năng lượng này tìm được cách nào đó để tiến vào trong thân thể một người khác, nó sẽ có khả năng xâm chiếm lấy thân thể người đó, khiến cho anh ta (hoặc cô ta) biến thành một người khác - đây giống như một đội quân lớn mạnh đuổi một đội quân nhỏ bé hơn ra khỏi đất của họ, tiếp theo sẽ xâm chiếm toàn bộ chỗ đó -
/64
|