Trưởng Công Chúa vừa nghe lời này trong lòng liền rõ ràng. "Tê Tê ngươi đã sớm biết. Ly tỷ tỷ của ngươi nói cho ngươi phải không?"
Tần Tê gật đầu. "Nương, Ly tỷ tỷ thật sự muốn về Cố gia sao? Ta đây về sau có thể đến Cố gia hay không?"
Trưởng Công Chúa đau đầu. Nha đầu kia xem ra vì Cố Ly mà không để ý điều gì, nhưng cái này đã vượt qua phạm trù của bằng hữu.
"Nếu ngươi muốn đến hỏi Ly tỷ tỷ của ngươi thử? Ngươi hỏi nàng có nguyện ý lưu ngươi hay không?" Trưởng Công Chúa muốn nhìn thử xem thái độ Cố Ly đối Tần Tê là gì.
Phủ Trưởng Công Chúa, Khang Viên.
Mấy ngày nay, mỗi ngày Cố Ly đều đưa một chút nội lực vào cơ thể Tần Tê, áp chế Viêm độc trong cơ thể nàng, đồng thời nội công của mình cũng tăng lên. Đáng tiếc, tuy có tiến triển, lại thập phần chậm rãi. Cố Ly hiểu được sự tình này gấp cũng không được, dù sao không thể thương tổn đến thân thể Tần Tê.
Xa xa truyền đến thanh âm rón ra rón rén, Cố Ly biết là tiểu bạch thỏ đã trở lại. Tần Tê theo thường lệ gõ cửa, không đợi có tiếng đáp lại, liền nhẹ nhàng đẩy ra một khe hở, sau đó liền thấy Cố Ly ngoắc nàng tới. Nàng nhẹ nhàng tiến vào phòng đóng cửa lại sau đó ngồi xuống, hai tay chống cằm nhìn Cố Ly. Đây là thói quen của nàng, Cố Ly đã không ngạc nhiên nữa.
"Trưởng Công Chúa, chắc là đã nói chuyện Cố gia với ngươi?" Cố Ly hỏi.
"Nương có nói. Ly tỷ tỷ thật muốn đi sao?" Tần Tê lo lắng.
"Nếu Cố gia đáp ứng yêu cầu của ta, ta sẽ đi." Cố Ly càng muốn xem Cố gia rốt cuộc có mục đích gì, nhất định muốn nàng trở về.
"Nhưng là..." Tần Tê ngồi trên ghế dựa ngọ nguậy, "Ly tỷ tỷ nói qua Cố gia không phải nhà của ngươi. Ngươi trở về sẽ vui vẻ sao?"
Cố Ly cúi đầu, thấy Tần Tê mặt đầy lo lắng. Nàng nhịn không được đưa tay sờ má Tần Tê, "Không phải còn có ngươi sao? Có ngươi ở đây, ta muốn nghĩ luẩn quẩn cũng khó."
"Thật không." Tần Tê cười tủm tỉm. "Kia... Nếu Ly tỷ tỷ về Cố gia, ta có thể đến Cố gia sao?"
Cố Ly buồn cười. "Toàn bộ Minh Tịch quốc, ai dám không để ngươi đến?"
Tần Tê biết Cố Ly hiểu lầm ý của mình. Nàng vẫy tay, "Không phải a. Ta là muốn nói, Ly tỷ tỷ sẽ cho ta đến trong viện của ngươi sao?" Toàn bộ Minh Tịch quốc sủng ái nàng đều không cần, nàng chỉ để ý Cố Ly.
Cố Ly không nói gì. Tần Tê cùng nàng một chỗ đặc biệt nhu thuận, một chút tranh cãi ầm ĩ cũng không có. "Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta tất nhiên sẽ đồng ý."
Tần Tê thật cao hứng. Đối với nàng mà nói, chỉ cần Cố Ly không chán ghét nàng, nàng cảm thấy thật cao hứng.
Lúc này, tại Cố gia đang nổi lên phong bão. Khi Cố lão phu nhân nói ra yêu cầu của Cố Ly, Cố Hạo còn chưa nói nhưng thê tử của hắn, Võ Tư Nhiên đã lên tiếng.
"Lão gia, chúng ta là danh gia vọng tộc trong Kinh Thành, sao có thể làm ra chuyện hoang đường như vậy? Cưới linh vị vào cửa đã vớ vẩn, còn lấy muốn thân phận bình thê cưới nàng? Này... Điều này, còn không phải để ngoại nhân chê cười Cố gia chúng ta sao?" Võ Tư Nhiên nói.
Cố Hạo không nói lời nào. Đối với hắn mà nói, đương nhiên không muốn cưới linh vị Diêu Sơ Tuyết vào cửa. Nhưng là, hắn lại thập phần muốn Cố Ly trở lại Cố gia.
"Cha, dựa vào cái gì muốn một dã nha đầu trở về?" Thứ nữ của Cố Hạo, Cố gia nhị tiểu thư, Cố Huyên thập phần không hài lòng thái độ này của Cố Ly. Rõ ràng là một dã nha đầu không rõ thân phận, được trở lại Cố gia còn không mang ơn? Cư nhiên còn dám đòi điều kiện?
Cố Hạo gọi tất cả nữ nhi lui xuống. Hắn cùng Võ Tư Nhiên bàn bạc nguyên nhân muốn Cố Ly về Cố gia. Võ Tư Nhiên nghe xong mặt đầy khó tin nhưng cân nhắc lợi ích, Võ Tư Nhiên không thể không gật đầu đồng ý.
Về phần tiểu bối Cố gia, Cố Hạo sợ miệng bọn họ không nghiêm, cũng không nói rõ tình hình thực tế. Chỉ tuyên bố quyết định của hắn. Hắn quyết định đáp ứng yêu cầu Cố Ly, lấy thân phận bình thê cưới linh vị Diêu Sơ Tuyết vào cửa.
Cố gia đại tiểu thư, Cố Nhân khóc lóc náo loạn cùng mẫu thân thật lâu. Dù sao so tuổi tác, Cố Ly đều lớn tuổi hơn các nàng. Như vậy, nếu Cố Ly trở lại Cố gia sẽ chính là đại tiểu thư mà nguyên bản nàng là đại tiểu thư biến thành nhị tiểu thư. Tuy rằng chỉ vị trí mà thôi, nhưng đối với Cố Nhân mà nói, từ nhỏ đã quen được gọi là đại tiểu thư, việc này khó có thể chấp nhận.
Võ Tư Nhiên đương nhiên cũng không muốn thay đổi bối phận của nữ nhi. Nàng đồng ý cưới Diêu Sơ Tuyết vào cửa, bởi vì Diêu Sơ Tuyết dù sao chỉ là một người chết. Nhưng Cố Ly rõ ràng là người sống, hơn nữa còn ở tại phủ Trưởng Công Chúa. Nếu trở về, cướp đi danh phận của nữ nhi, đúng là khinh người quá đáng.
Cố Hạo cũng hiểu được chuyện này, thực xin lỗi thê tử cùng nữ nhi của mình. Vì thế, thương nghị không sửa danh xưng, Cố Ly trở về, bọn hạ nhân sẽ xưng hô "Ly tiểu thư". Náo loạn vài ngày, Cố Hạo rốt cục cũng trấn an được thê tử và nhi nữ. Sau đó, chọn ngày lành tháng tốt, cưới linh vị Diêu Sơ Tuyết qua cửa. Đồng thời, đem mộ phần Diêu Sơ Tuyết tiến vào phần mộ tổ tiên Cố gia.
Mọi việc xảy ra, Cố Ly chỉ im lặng nhìn. Nhìn mẫu thân một lần nữa được táng nhập tại phần mộ tổ tiên Cố gia, nội tâm của nàng cơ hồ có một mảnh bi thương. Nữ tử quy túc, bất quá chỉ muốn được táng nhập trong mộ phần của phu gia mà thôi. Cố Ly nói lời giữ lời, nếu Cố gia đã hoàn thành yêu cầu của nàng, nàng liền đúng hẹn trở lại Cố gia, nhận tổ quy tông.
*quy túc: nơi trở về
Nghi lễ nhận tổ quy tông được diễn ra tại từ đường Cố gia. Cố lão phu nhân cố ý mời tộc trưởng Cố gia chủ trì nghi lễ, thể hiện coi trọng Cố Ly. Nghi lễ hoàn tất, Cố gia đại yến tân khách. Hậu viện lúc này, nhóm nữ quyến được mời đến cũng chúc mừng rôm rả.
Trừ bỏ nghi lễ nhận tổ quy tông Cố Ly rất phối hợp, còn lại lúc hậu viện diễn ra yến hội, nàng không có hứng thú. Cố gia an bài nàng đến hậu viện ở phía đông Cố phủ, Thanh Tuyết Uyển. Nơi này, cách hậu viện của những tiểu thư khác xa nhất, lại cách hậu viện Hoa Vinh Trai của Cố lão phu nhân tương đối gần. Trong viện quét tước rất sạch sẽ còn có hai nha hoàn, ba bà tử đã chờ sẵn hầu hạ. Cố Ly đi vào trong viện dạo qua một vòng, lại nhìn những người hầu hạ mình, không nói gì. Chỉ phân phó nha hoàn tên là Thu Nguyệt đem hành trang của mình đưa vào trong phòng.
Giờ phút này, sau lưng của nàng, vẫn có một cái đuôi. Tần Tê một câu cũng không nói, thật im lặng đi theo. Cố Ly đi đến nơi nào, nàng liền theo tới nơi đó. Những người khác trong Cố phủ ngạc nhiên nhưng Đại Mễ, Tiểu Mễ sớm đã không bất ngờ nữa.
Cố Ly xem qua trong ngoài, sau đó vào phòng ngủ của mình. Vừa mới ngồi xuống, liền có một tiểu nha hoàn tiến vào nói: "Tham kiến Ly tiểu thư. Nô tỳ đến đây truyền lời của Lão phu nhân, mời Ly tiểu thư đến tiền viện đãi khách."
"Ngươi trở về nói với tổ mẫu, hôm nay ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi. Khách quý ta cũng không biết bao nhiêu, sợ tiếp đãi không tốt." Nghe Cố Ly nói, hai nha hoàn cả kinh, ba bà tử đều mở to mắt nhìn. Cố gia là danh môn vọng tộc, quy tắc rất nhiều. Vị tiểu thư này vừa trở về, cư nhiên dám cãi lời lão phu nhân nói? Vị tiểu thư này, sợ là sẽ lập tức bị phạt quỳ ở từ đường một đêm.
Tiểu nha hoàn truyền lời mặt đầy giật mình. Bất quá, nàng chỉ đến truyền lời, nghe nói như vậy, lập tức rời đi.
Cố Ly gọi những người khác lui ra, hỏi Tần Tê: "Ngươi không yên lòng ta phải không, thấy như thế nào?"
Tần Tê ngồi xuống, chỉ vào Đại Mễ, Tiểu Mễ nói: "Các ngươi nói một chút đi."
Đại Mễ, Tiểu Mễ liếc nhau một cái. Đại Mễ vạn phúc nói: "Cố cô nương, hạ nhân của ngài đều có vấn đề."
Cố Ly nhướng mày, "Nói tiếp."
Đại Mễ tiếp tục nói: "Mỗi một vấn đề ngài hỏi, mỗi một mệnh lệnh, các nàng đều phải chờ bà tử kia liếc mắt, cảm giác nơi này bà tử kia mới là chủ nhân. Nhưng viện này, ngài mới là chủ tử, các nàng rõ ràng phải nghe lệnh ngài. Lời này tuy không nên nói nhưng vẫn phải nói, có người đã bố trí ổn thỏa." Đối với chuyện nô tài cong cong nhiễu nhiễu, nàng đã quen thuộc.
"Các ngươi làm sao biết chuyện này?" Cố Ly hỏi.
"Ngươi đừng xem nhẹ các nàng. Các nàng đều được dạy dỗ trong cung. Đối với loại chuyện này, các nàng rõ ràng nhất." Tần Tê nói tới đây liền nhớ tới cái gì, "Ly tỷ tỷ, bên cạnh ngươi không thể không có ai. Nhưng mấy người kia thật sự không tốt. Ta đưa nha hoàn cho ngươi, được không?."
Cố Ly vừa định cự tuyệt, Tần Tê đã phân phó nói: "Nhớ rõ trở về liền đem Giang Mễ đưa tới."
"Vâng, Quận Chúa." Đại Mễ đáp.
Cố Ly bóp trán. Đại Mễ, Tiểu Mễ đã đủ để người khác thổ tào, không nghĩ tới còn có Giang Mễ? Tiểu bạch thỏ này thích có nhiều gạo sao?
* "Mễ" (米): gạo. Theo từ điển Trần Văn Kiệm, mễ lạp là hạt lúa, mễ phạn là cơm
"Sắp tới sẽ là đầu tháng, ngươi nhớ không được chạy loạn. Đầu tháng, ta sẽ trở lại phủ Trưởng Công Chúa." Cố Ly muốn lợi dụng thời điểm Tần Tê phát tác Viêm độc để luyện công. Cố gia tình huống bất lợi như vậy sẽ không thích hợp lưu lại. Nàng áp chế Viêm độc hao phí rất nhiều nội lực, ở lại phủ Trưởng Công Chúa càng thêm ổn thỏa.
Ai ngờ Tần Tê vội vàng lắc đầu." Không cần, ta... chính ta nhưng... đã chịu đựng quen rồi." Tiểu bạch thỏ kích động lắc đầu.
Cố Ly đưa tay nắm lấy cằm của nàng, "Ngươi lo lắng cho ta?"
"Ta không muốn Ly tỷ tỷ thụ thương ( bị thương )." Tần Tê trong mắt phát sáng vô cùng thanh triệt đơn thuần, chiếu rọi dung mạo khuynh quốc tuyệt sắc của Cố Ly.
"Ta đã nói ta sẽ không thụ thương." Cố Ly giải thích lại có cảm giác sai sai. Cảm giác bản thân muốn Tần Tê cho mình cơ hội áp chế Viêm độc.
"Sẽ không thụ thương?" Tần Tê ánh mắt càng thêm phát sáng. Nếu có thể không thương tổn Cố Ly, Tần Tê đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
"Ta..." Cố Ly do dự. Nàng buông tay ra, xoay người đưa lưng về phía Tần Tê, "Ta không chỉ vì ngươi."
"Còn vì ai?" Tần Tê giữ chặt Cố Ly tay.
Cố Ly thở dài, xoay người nói: "Tê Tê, Viêm độc trong cơ thể ngươi có thể giúp ta tăng nội công. Cho nên, ta không chỉ là vì cứu ngươi mà còn vì chính ta luyện công." Đối với việc dùng Tần Tê luyện công, Cố Ly vẫn cảm giác bản thân có chút đê tiện. Tuy rằng làm như vậy, cũng tốt cho Tần Tê, nhưng không nói rõ, chính là lợi dụng. Nàng cũng nên rõ ràng với Tần Tê. ( *cực phẩm Cố Ly, nhất Tần Tê rồi =)))
Tần Tê gật đầu. "Nương, Ly tỷ tỷ thật sự muốn về Cố gia sao? Ta đây về sau có thể đến Cố gia hay không?"
Trưởng Công Chúa đau đầu. Nha đầu kia xem ra vì Cố Ly mà không để ý điều gì, nhưng cái này đã vượt qua phạm trù của bằng hữu.
"Nếu ngươi muốn đến hỏi Ly tỷ tỷ của ngươi thử? Ngươi hỏi nàng có nguyện ý lưu ngươi hay không?" Trưởng Công Chúa muốn nhìn thử xem thái độ Cố Ly đối Tần Tê là gì.
Phủ Trưởng Công Chúa, Khang Viên.
Mấy ngày nay, mỗi ngày Cố Ly đều đưa một chút nội lực vào cơ thể Tần Tê, áp chế Viêm độc trong cơ thể nàng, đồng thời nội công của mình cũng tăng lên. Đáng tiếc, tuy có tiến triển, lại thập phần chậm rãi. Cố Ly hiểu được sự tình này gấp cũng không được, dù sao không thể thương tổn đến thân thể Tần Tê.
Xa xa truyền đến thanh âm rón ra rón rén, Cố Ly biết là tiểu bạch thỏ đã trở lại. Tần Tê theo thường lệ gõ cửa, không đợi có tiếng đáp lại, liền nhẹ nhàng đẩy ra một khe hở, sau đó liền thấy Cố Ly ngoắc nàng tới. Nàng nhẹ nhàng tiến vào phòng đóng cửa lại sau đó ngồi xuống, hai tay chống cằm nhìn Cố Ly. Đây là thói quen của nàng, Cố Ly đã không ngạc nhiên nữa.
"Trưởng Công Chúa, chắc là đã nói chuyện Cố gia với ngươi?" Cố Ly hỏi.
"Nương có nói. Ly tỷ tỷ thật muốn đi sao?" Tần Tê lo lắng.
"Nếu Cố gia đáp ứng yêu cầu của ta, ta sẽ đi." Cố Ly càng muốn xem Cố gia rốt cuộc có mục đích gì, nhất định muốn nàng trở về.
"Nhưng là..." Tần Tê ngồi trên ghế dựa ngọ nguậy, "Ly tỷ tỷ nói qua Cố gia không phải nhà của ngươi. Ngươi trở về sẽ vui vẻ sao?"
Cố Ly cúi đầu, thấy Tần Tê mặt đầy lo lắng. Nàng nhịn không được đưa tay sờ má Tần Tê, "Không phải còn có ngươi sao? Có ngươi ở đây, ta muốn nghĩ luẩn quẩn cũng khó."
"Thật không." Tần Tê cười tủm tỉm. "Kia... Nếu Ly tỷ tỷ về Cố gia, ta có thể đến Cố gia sao?"
Cố Ly buồn cười. "Toàn bộ Minh Tịch quốc, ai dám không để ngươi đến?"
Tần Tê biết Cố Ly hiểu lầm ý của mình. Nàng vẫy tay, "Không phải a. Ta là muốn nói, Ly tỷ tỷ sẽ cho ta đến trong viện của ngươi sao?" Toàn bộ Minh Tịch quốc sủng ái nàng đều không cần, nàng chỉ để ý Cố Ly.
Cố Ly không nói gì. Tần Tê cùng nàng một chỗ đặc biệt nhu thuận, một chút tranh cãi ầm ĩ cũng không có. "Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta tất nhiên sẽ đồng ý."
Tần Tê thật cao hứng. Đối với nàng mà nói, chỉ cần Cố Ly không chán ghét nàng, nàng cảm thấy thật cao hứng.
Lúc này, tại Cố gia đang nổi lên phong bão. Khi Cố lão phu nhân nói ra yêu cầu của Cố Ly, Cố Hạo còn chưa nói nhưng thê tử của hắn, Võ Tư Nhiên đã lên tiếng.
"Lão gia, chúng ta là danh gia vọng tộc trong Kinh Thành, sao có thể làm ra chuyện hoang đường như vậy? Cưới linh vị vào cửa đã vớ vẩn, còn lấy muốn thân phận bình thê cưới nàng? Này... Điều này, còn không phải để ngoại nhân chê cười Cố gia chúng ta sao?" Võ Tư Nhiên nói.
Cố Hạo không nói lời nào. Đối với hắn mà nói, đương nhiên không muốn cưới linh vị Diêu Sơ Tuyết vào cửa. Nhưng là, hắn lại thập phần muốn Cố Ly trở lại Cố gia.
"Cha, dựa vào cái gì muốn một dã nha đầu trở về?" Thứ nữ của Cố Hạo, Cố gia nhị tiểu thư, Cố Huyên thập phần không hài lòng thái độ này của Cố Ly. Rõ ràng là một dã nha đầu không rõ thân phận, được trở lại Cố gia còn không mang ơn? Cư nhiên còn dám đòi điều kiện?
Cố Hạo gọi tất cả nữ nhi lui xuống. Hắn cùng Võ Tư Nhiên bàn bạc nguyên nhân muốn Cố Ly về Cố gia. Võ Tư Nhiên nghe xong mặt đầy khó tin nhưng cân nhắc lợi ích, Võ Tư Nhiên không thể không gật đầu đồng ý.
Về phần tiểu bối Cố gia, Cố Hạo sợ miệng bọn họ không nghiêm, cũng không nói rõ tình hình thực tế. Chỉ tuyên bố quyết định của hắn. Hắn quyết định đáp ứng yêu cầu Cố Ly, lấy thân phận bình thê cưới linh vị Diêu Sơ Tuyết vào cửa.
Cố gia đại tiểu thư, Cố Nhân khóc lóc náo loạn cùng mẫu thân thật lâu. Dù sao so tuổi tác, Cố Ly đều lớn tuổi hơn các nàng. Như vậy, nếu Cố Ly trở lại Cố gia sẽ chính là đại tiểu thư mà nguyên bản nàng là đại tiểu thư biến thành nhị tiểu thư. Tuy rằng chỉ vị trí mà thôi, nhưng đối với Cố Nhân mà nói, từ nhỏ đã quen được gọi là đại tiểu thư, việc này khó có thể chấp nhận.
Võ Tư Nhiên đương nhiên cũng không muốn thay đổi bối phận của nữ nhi. Nàng đồng ý cưới Diêu Sơ Tuyết vào cửa, bởi vì Diêu Sơ Tuyết dù sao chỉ là một người chết. Nhưng Cố Ly rõ ràng là người sống, hơn nữa còn ở tại phủ Trưởng Công Chúa. Nếu trở về, cướp đi danh phận của nữ nhi, đúng là khinh người quá đáng.
Cố Hạo cũng hiểu được chuyện này, thực xin lỗi thê tử cùng nữ nhi của mình. Vì thế, thương nghị không sửa danh xưng, Cố Ly trở về, bọn hạ nhân sẽ xưng hô "Ly tiểu thư". Náo loạn vài ngày, Cố Hạo rốt cục cũng trấn an được thê tử và nhi nữ. Sau đó, chọn ngày lành tháng tốt, cưới linh vị Diêu Sơ Tuyết qua cửa. Đồng thời, đem mộ phần Diêu Sơ Tuyết tiến vào phần mộ tổ tiên Cố gia.
Mọi việc xảy ra, Cố Ly chỉ im lặng nhìn. Nhìn mẫu thân một lần nữa được táng nhập tại phần mộ tổ tiên Cố gia, nội tâm của nàng cơ hồ có một mảnh bi thương. Nữ tử quy túc, bất quá chỉ muốn được táng nhập trong mộ phần của phu gia mà thôi. Cố Ly nói lời giữ lời, nếu Cố gia đã hoàn thành yêu cầu của nàng, nàng liền đúng hẹn trở lại Cố gia, nhận tổ quy tông.
*quy túc: nơi trở về
Nghi lễ nhận tổ quy tông được diễn ra tại từ đường Cố gia. Cố lão phu nhân cố ý mời tộc trưởng Cố gia chủ trì nghi lễ, thể hiện coi trọng Cố Ly. Nghi lễ hoàn tất, Cố gia đại yến tân khách. Hậu viện lúc này, nhóm nữ quyến được mời đến cũng chúc mừng rôm rả.
Trừ bỏ nghi lễ nhận tổ quy tông Cố Ly rất phối hợp, còn lại lúc hậu viện diễn ra yến hội, nàng không có hứng thú. Cố gia an bài nàng đến hậu viện ở phía đông Cố phủ, Thanh Tuyết Uyển. Nơi này, cách hậu viện của những tiểu thư khác xa nhất, lại cách hậu viện Hoa Vinh Trai của Cố lão phu nhân tương đối gần. Trong viện quét tước rất sạch sẽ còn có hai nha hoàn, ba bà tử đã chờ sẵn hầu hạ. Cố Ly đi vào trong viện dạo qua một vòng, lại nhìn những người hầu hạ mình, không nói gì. Chỉ phân phó nha hoàn tên là Thu Nguyệt đem hành trang của mình đưa vào trong phòng.
Giờ phút này, sau lưng của nàng, vẫn có một cái đuôi. Tần Tê một câu cũng không nói, thật im lặng đi theo. Cố Ly đi đến nơi nào, nàng liền theo tới nơi đó. Những người khác trong Cố phủ ngạc nhiên nhưng Đại Mễ, Tiểu Mễ sớm đã không bất ngờ nữa.
Cố Ly xem qua trong ngoài, sau đó vào phòng ngủ của mình. Vừa mới ngồi xuống, liền có một tiểu nha hoàn tiến vào nói: "Tham kiến Ly tiểu thư. Nô tỳ đến đây truyền lời của Lão phu nhân, mời Ly tiểu thư đến tiền viện đãi khách."
"Ngươi trở về nói với tổ mẫu, hôm nay ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi. Khách quý ta cũng không biết bao nhiêu, sợ tiếp đãi không tốt." Nghe Cố Ly nói, hai nha hoàn cả kinh, ba bà tử đều mở to mắt nhìn. Cố gia là danh môn vọng tộc, quy tắc rất nhiều. Vị tiểu thư này vừa trở về, cư nhiên dám cãi lời lão phu nhân nói? Vị tiểu thư này, sợ là sẽ lập tức bị phạt quỳ ở từ đường một đêm.
Tiểu nha hoàn truyền lời mặt đầy giật mình. Bất quá, nàng chỉ đến truyền lời, nghe nói như vậy, lập tức rời đi.
Cố Ly gọi những người khác lui ra, hỏi Tần Tê: "Ngươi không yên lòng ta phải không, thấy như thế nào?"
Tần Tê ngồi xuống, chỉ vào Đại Mễ, Tiểu Mễ nói: "Các ngươi nói một chút đi."
Đại Mễ, Tiểu Mễ liếc nhau một cái. Đại Mễ vạn phúc nói: "Cố cô nương, hạ nhân của ngài đều có vấn đề."
Cố Ly nhướng mày, "Nói tiếp."
Đại Mễ tiếp tục nói: "Mỗi một vấn đề ngài hỏi, mỗi một mệnh lệnh, các nàng đều phải chờ bà tử kia liếc mắt, cảm giác nơi này bà tử kia mới là chủ nhân. Nhưng viện này, ngài mới là chủ tử, các nàng rõ ràng phải nghe lệnh ngài. Lời này tuy không nên nói nhưng vẫn phải nói, có người đã bố trí ổn thỏa." Đối với chuyện nô tài cong cong nhiễu nhiễu, nàng đã quen thuộc.
"Các ngươi làm sao biết chuyện này?" Cố Ly hỏi.
"Ngươi đừng xem nhẹ các nàng. Các nàng đều được dạy dỗ trong cung. Đối với loại chuyện này, các nàng rõ ràng nhất." Tần Tê nói tới đây liền nhớ tới cái gì, "Ly tỷ tỷ, bên cạnh ngươi không thể không có ai. Nhưng mấy người kia thật sự không tốt. Ta đưa nha hoàn cho ngươi, được không?."
Cố Ly vừa định cự tuyệt, Tần Tê đã phân phó nói: "Nhớ rõ trở về liền đem Giang Mễ đưa tới."
"Vâng, Quận Chúa." Đại Mễ đáp.
Cố Ly bóp trán. Đại Mễ, Tiểu Mễ đã đủ để người khác thổ tào, không nghĩ tới còn có Giang Mễ? Tiểu bạch thỏ này thích có nhiều gạo sao?
* "Mễ" (米): gạo. Theo từ điển Trần Văn Kiệm, mễ lạp là hạt lúa, mễ phạn là cơm
"Sắp tới sẽ là đầu tháng, ngươi nhớ không được chạy loạn. Đầu tháng, ta sẽ trở lại phủ Trưởng Công Chúa." Cố Ly muốn lợi dụng thời điểm Tần Tê phát tác Viêm độc để luyện công. Cố gia tình huống bất lợi như vậy sẽ không thích hợp lưu lại. Nàng áp chế Viêm độc hao phí rất nhiều nội lực, ở lại phủ Trưởng Công Chúa càng thêm ổn thỏa.
Ai ngờ Tần Tê vội vàng lắc đầu." Không cần, ta... chính ta nhưng... đã chịu đựng quen rồi." Tiểu bạch thỏ kích động lắc đầu.
Cố Ly đưa tay nắm lấy cằm của nàng, "Ngươi lo lắng cho ta?"
"Ta không muốn Ly tỷ tỷ thụ thương ( bị thương )." Tần Tê trong mắt phát sáng vô cùng thanh triệt đơn thuần, chiếu rọi dung mạo khuynh quốc tuyệt sắc của Cố Ly.
"Ta đã nói ta sẽ không thụ thương." Cố Ly giải thích lại có cảm giác sai sai. Cảm giác bản thân muốn Tần Tê cho mình cơ hội áp chế Viêm độc.
"Sẽ không thụ thương?" Tần Tê ánh mắt càng thêm phát sáng. Nếu có thể không thương tổn Cố Ly, Tần Tê đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
"Ta..." Cố Ly do dự. Nàng buông tay ra, xoay người đưa lưng về phía Tần Tê, "Ta không chỉ vì ngươi."
"Còn vì ai?" Tần Tê giữ chặt Cố Ly tay.
Cố Ly thở dài, xoay người nói: "Tê Tê, Viêm độc trong cơ thể ngươi có thể giúp ta tăng nội công. Cho nên, ta không chỉ là vì cứu ngươi mà còn vì chính ta luyện công." Đối với việc dùng Tần Tê luyện công, Cố Ly vẫn cảm giác bản thân có chút đê tiện. Tuy rằng làm như vậy, cũng tốt cho Tần Tê, nhưng không nói rõ, chính là lợi dụng. Nàng cũng nên rõ ràng với Tần Tê. ( *cực phẩm Cố Ly, nhất Tần Tê rồi =)))
/17
|