Hạ Đồng lên chiếc BMW đen ngồi vào ghế phụ, sau khi thắt dây an toàn việc đầu tiên cô làm chính là tháo đôi giày cao gót ra.
Dương Tử ngồi bên ghế lái nhíu mày nhìn cô, sau một lúc mới mở miệng:
-Cô có phải là con gái hay không?
-Anh nói cái gì? Anh thử mang đi rồi biết đau chân thế nào?-Hạ Đồng bĩu môi nói
-Tôi là con trai.-Dương Tử đa phần là lạnh không hề có chút độ ấm nào
-Anh nói tôi có phải con gái không, vậy anh thử mang giày cao gót vào sẽ biết đau chân thế nào?-Hạ Đồng chớp mắt nhìn anh
-Tôi là con trai.-Dương Tử vẫn duy trì thái độ như cũ lặp lại
-Tôi biết, chỉ là anh thử mang vào sẽ biết đau chân ngay thôi.-Hạ Đồng vẫn không hiểu ý anh, chỉ nói theo ý mình
-Tôi là con trai.-quả thật Dương Tử bị cô chọc mặt mày cũng đen lại, nhiệt độ bên trong xe lạnh gấp bội phần bên ngoài
-Nhưng ý tôi...
-Cô thử nói câu đó xem, tôi lặp tức cho cô xuống xe.-Dương Tử lạnh lẽo nhìn cô, con ngươi đen láy như bắn ra băng lạnh
-Tôi chỉ ví dụ thôi mà.-Hạ Đồng chu mỏ xụ mặt xuống
-Không được ví dụ.-Dương Tử lạnh mặt nói
-Ờ.
Hạ Đồng ờ một tiếng, cô nói sai gì chứ? Rõ ràng cô đang giúp anh hiểu ra, cô mang giày cao gót đau chân thế nào mà, sao lại mắng cô chứ?
Dương Tử khởi động máy chạy đi, bầu không khí trong xe im lặng, u ám đến đáng sợ, Hạ Đồng cảm thấy vô cùng áp lực, vô cùng áp lực!!!
Cho đến khi Hạ Đồng nhìn phía trước thấy có một cửa hàng, hơi liếc qua nhìn anh, sau một lúc suy nghĩ mới nhỏ giọng lên tiếng:
-Dừng xe lại được không?
-Lại sao nữa?-Dương Tử nhíu mày nhìn cô
-Anh dừng lại đi.-Hạ Đồng chớp chớp mi mắt nói
Dương Tử không nói gì dừng xe lại theo ý cô, Hạ Đồng tháo dây an toàn xuống xe, băng qua đường, đi vào cửa hàng bánh kem Cake World.
Dương Tử ngồi trong xe chốc chốc nhìn sang cửa hàng Cake World bên đường, nãy giờ cô đã vào mười phút rồi, tại sao vẫn chưa ra?
Cho đến khi điện thoại anh reo lên một hồi chuông dễ nghe, Dương Tử lấy máy ra, mắt hơi nheo lại, trượt tay lên màn hình sau đó đưa sát tai, mắt nhìn sang cửa hàng Cake World.
Dương Tử đã bắt máy nhưng không lên tiếng, chờ người đầu dây bên kia nói trước.
Rốt cục người đầu dây bên kia cũng mở lời trước:
[...Dương Tử, anh có thể vào đây một lát không?...]-Hạ Đồng đầu dây bên kia hỏi
-Có việc gì?-Dướng Tử không nóng không lạnh lên tiếng
[...Không có gì to tát cả, chỉ là tôi có một thứ cho anh thôi...]-Hạ Đồng giọng nói cực nhẹ nhàng
-Lại bày trò gì nữa đây?-Dương Tử hơi nhíu mày
[...Anh vào sẽ biết thôi, anh mau vào đi...]-Hạ Đồng nói xong câu đó thì cúp máy
Dương Tử cất điện thoại vào túi quần, ánh mắt đen nhìn Cake World, con gà mái này lại bày trò gì nữa đây?
Dương Tử ngồi trên xe một lúc cũng mở cửa đi xuống, băng qua đường một cách dễ dàng.
Hạ Đồng đứng bên trong Cake World nhìn ra bên ngoài thông qua lớp cửa kính trong suốt, thấy hình dáng cao lớn của Dương Tử, đôi môi nhỏ hằn lên nụ cười.
Hôm nay, cô sẽ cho anh biết thế nào là một buổi tiệc sinh nhật đúng nghĩa của nó.
Dương Tử vừa mở cửa ra liền có dây kim tuyến bắn ra về phía anh.
Dương Tử cau mày lại, nhìn cô đang đứng đối diện mình, rồi nhìn nữ nhân viên phục vụ vừa bắn dây kim tuyến vào người mình.
Khuôn mặt vẫn như cũ, ánh mắt dán lên người cô, không hề di chuyển.
-Anh mau ngồi xuống đây đi.-Hạ Đồng chớp mắt nhẹ chỉ vào chiếc bàn tròn cạnh cửa kính
Dương Tử vẫn không nói gì chỉ đi đến ngồi vào chiếc bàn cô chỉ.
Hạ Đồng mỉm cười, sau đó lấy chiếc nón sinh nhật hình chóp đều màu hồng ra đội lên, trang trí dòng chữ Happy Birthday.
Dương Tử loáng thoáng hiểu chuyện.
"...Happy birthday to you ! happy birthday to you!
happy birthday..happy birthday..happy birthday to you!
Happy birthday to you!
Happy birthday to you!
Happy birthday.. happy birthday.. happy birthday to you!..."
Hai nhân viên phục vụ nữ đẩy một xe bánh kem ra, hát khúc hát mừng sinh nhật.
Hai nhân viên đặt chiếc bánh kem xuống bàn, sau đó hơi gập người bỏ vào trong.
Dương Tử nhìn chiếc bánh kem, chiếc bánh hình tròn, không lớn lắm, chiếc bánh được vẽ thành một khuôn mặt, lại rất ngộ nghĩnh.
{ Hình ảnh minh họa, tg hết cách miêu tả rồi hihi (-_-)/ )
Hạ Đồng vui vẻ cười híp mắt lại, sau đó đứng nhẹ người lên, nhìn anh cười tươi, sau đó hát:
"... Mừng ngày sinh nhật một tuổi mới an lành
Mừng ngày sinh nhật một tuổi mới trọn niềm vui
Tiếng cười ngất ngây niềm vui sướng đang đong đầy
Mừng một tuổi mới chan hòa tuyệt vời với lời ca
Happy birthday to you Happy birthday to you
Hát mừng khúc ca lời chúc phúc luôn đậm đà
Mừng một tuổi mới không cay đắng, không ưu phiền
Ngày mai tươi sáng,tình dâng lai láng như nắng mai mùa xuân
Happy birthday to you Happy birthday to you
Hát mừng khúc ca một tuổi mới bao ngọc ngà
Nào bạn cùng hát với tôi khúc ca vui.
Chúc mừng sinh nhật Happy birthday to you
Nào cùng thổi nến đi bạn ơi
Nguyện cầu cho tương lai mãi rạng ngời
Nguyện cầu cho hạnh phúc mãi đẹp tươi
Hôm nay và mai sau luôn sáng ngời... " [ Bài: Chúc mừng sinh nhật ]
Hạ Đồng hát xong liền vỗ tay, nhìn anh vẫn không thôi cười, khuôn mặt nhỏ rạng rỡ dưới ánh đèn.
Dương Tử hơi cong môi, nhưng lại không nói gì, nhìn cô hát xong mới mở miệng:
-Cái gì đây?
Thật ra anh định nói "Vì sao làm cho tôi bữa tiệc sinh nhật này?" nhưng khi nói lại là ba chữ kia.
-Tiệc sinh nhật cho anh.-Hạ Đồng vui vẻ đáp, ngồi xuống đối diện anh
-Vì sao?
-Bởi vì thích.
Thật ra cách trả lời này cô học hỏi từ anh cả thôi.
-Không sao, tôi cho cô ăn sinh nhật với riêng tôi.-Dương Tử cong môi mỏng nói
Hạ Đồng thật muốn hộc máu với anh, cái gì chứ? Cho phép cô ăn riêng với anh, thế giới này sao lại có một tên vừa biến thái, vừa tự tin như tên heo đực này nhỉ?
-Mau thổi nến, cầu nguyện đi..-Hạ Đồng nhanh chóng lấy lại nụ cười, không sao, hôm nay sinh nhật anh, cô không làm anh mất vui vậy.
-Không.-Dương Tử lạnh lẽo phun ra một từ
-Sao chứ?-Hạ Đồng không hiểu, sinh nhật ai cũng thổi nến cầu nguyện điều mình muốn, tại sao anh không cầu nguyện chứ?
-Không nghe rõ sao?
-Không, ý tôi, tại sao anh không cầu nguyện?-Hạ Đồng nghiêng đầu hỏi
Dương Tử hơi im lặng, đến một lúc mới trầm giọng nói:
-Bởi vì, không còn gì để tôi muốn có.
-Wow, hâm mộ anh nha, nếu là tôi, tôi chắc chắn cầu nguyện thứ tôi muốn ngay, có khi cả trăm cái, anh không có thật đáng khâm phục. Mà cũng đúng, anh như vậy, còn cần gì chứ.
Hạ Đồng tròn mắt nói, người nhoài về phía trước, hai tay chắp trước mặt, vẻ mặt đầy hâm mộ.
-Dẹp đi.-Dương Tử cau có vươn một bàn tay ra, một ngón tay chĩa vào trán cô, đẩy cô
-Nói sao chứ anh cũng phải cầu nguyện, sinh nhật ai cũng có một lần một năm thôi, anh không cầu nguyện thì đáng tiếc lắm.
Hạ Đồng cười tít mắt, cô nghe người làm ở nhà Chính nói sinh nhật anh luôn buồn, cho nên cô mới hi sinh túi tiền này làm cho anh một buổi tiệc sinh nhật nhỏ, anh không biết điều, cô lặp tức ụp mặt anh xuống bánh kem.
Dương Tử ngồi bên ghế lái nhíu mày nhìn cô, sau một lúc mới mở miệng:
-Cô có phải là con gái hay không?
-Anh nói cái gì? Anh thử mang đi rồi biết đau chân thế nào?-Hạ Đồng bĩu môi nói
-Tôi là con trai.-Dương Tử đa phần là lạnh không hề có chút độ ấm nào
-Anh nói tôi có phải con gái không, vậy anh thử mang giày cao gót vào sẽ biết đau chân thế nào?-Hạ Đồng chớp mắt nhìn anh
-Tôi là con trai.-Dương Tử vẫn duy trì thái độ như cũ lặp lại
-Tôi biết, chỉ là anh thử mang vào sẽ biết đau chân ngay thôi.-Hạ Đồng vẫn không hiểu ý anh, chỉ nói theo ý mình
-Tôi là con trai.-quả thật Dương Tử bị cô chọc mặt mày cũng đen lại, nhiệt độ bên trong xe lạnh gấp bội phần bên ngoài
-Nhưng ý tôi...
-Cô thử nói câu đó xem, tôi lặp tức cho cô xuống xe.-Dương Tử lạnh lẽo nhìn cô, con ngươi đen láy như bắn ra băng lạnh
-Tôi chỉ ví dụ thôi mà.-Hạ Đồng chu mỏ xụ mặt xuống
-Không được ví dụ.-Dương Tử lạnh mặt nói
-Ờ.
Hạ Đồng ờ một tiếng, cô nói sai gì chứ? Rõ ràng cô đang giúp anh hiểu ra, cô mang giày cao gót đau chân thế nào mà, sao lại mắng cô chứ?
Dương Tử khởi động máy chạy đi, bầu không khí trong xe im lặng, u ám đến đáng sợ, Hạ Đồng cảm thấy vô cùng áp lực, vô cùng áp lực!!!
Cho đến khi Hạ Đồng nhìn phía trước thấy có một cửa hàng, hơi liếc qua nhìn anh, sau một lúc suy nghĩ mới nhỏ giọng lên tiếng:
-Dừng xe lại được không?
-Lại sao nữa?-Dương Tử nhíu mày nhìn cô
-Anh dừng lại đi.-Hạ Đồng chớp chớp mi mắt nói
Dương Tử không nói gì dừng xe lại theo ý cô, Hạ Đồng tháo dây an toàn xuống xe, băng qua đường, đi vào cửa hàng bánh kem Cake World.
Dương Tử ngồi trong xe chốc chốc nhìn sang cửa hàng Cake World bên đường, nãy giờ cô đã vào mười phút rồi, tại sao vẫn chưa ra?
Cho đến khi điện thoại anh reo lên một hồi chuông dễ nghe, Dương Tử lấy máy ra, mắt hơi nheo lại, trượt tay lên màn hình sau đó đưa sát tai, mắt nhìn sang cửa hàng Cake World.
Dương Tử đã bắt máy nhưng không lên tiếng, chờ người đầu dây bên kia nói trước.
Rốt cục người đầu dây bên kia cũng mở lời trước:
[...Dương Tử, anh có thể vào đây một lát không?...]-Hạ Đồng đầu dây bên kia hỏi
-Có việc gì?-Dướng Tử không nóng không lạnh lên tiếng
[...Không có gì to tát cả, chỉ là tôi có một thứ cho anh thôi...]-Hạ Đồng giọng nói cực nhẹ nhàng
-Lại bày trò gì nữa đây?-Dương Tử hơi nhíu mày
[...Anh vào sẽ biết thôi, anh mau vào đi...]-Hạ Đồng nói xong câu đó thì cúp máy
Dương Tử cất điện thoại vào túi quần, ánh mắt đen nhìn Cake World, con gà mái này lại bày trò gì nữa đây?
Dương Tử ngồi trên xe một lúc cũng mở cửa đi xuống, băng qua đường một cách dễ dàng.
Hạ Đồng đứng bên trong Cake World nhìn ra bên ngoài thông qua lớp cửa kính trong suốt, thấy hình dáng cao lớn của Dương Tử, đôi môi nhỏ hằn lên nụ cười.
Hôm nay, cô sẽ cho anh biết thế nào là một buổi tiệc sinh nhật đúng nghĩa của nó.
Dương Tử vừa mở cửa ra liền có dây kim tuyến bắn ra về phía anh.
Dương Tử cau mày lại, nhìn cô đang đứng đối diện mình, rồi nhìn nữ nhân viên phục vụ vừa bắn dây kim tuyến vào người mình.
Khuôn mặt vẫn như cũ, ánh mắt dán lên người cô, không hề di chuyển.
-Anh mau ngồi xuống đây đi.-Hạ Đồng chớp mắt nhẹ chỉ vào chiếc bàn tròn cạnh cửa kính
Dương Tử vẫn không nói gì chỉ đi đến ngồi vào chiếc bàn cô chỉ.
Hạ Đồng mỉm cười, sau đó lấy chiếc nón sinh nhật hình chóp đều màu hồng ra đội lên, trang trí dòng chữ Happy Birthday.
Dương Tử loáng thoáng hiểu chuyện.
"...Happy birthday to you ! happy birthday to you!
happy birthday..happy birthday..happy birthday to you!
Happy birthday to you!
Happy birthday to you!
Happy birthday.. happy birthday.. happy birthday to you!..."
Hai nhân viên phục vụ nữ đẩy một xe bánh kem ra, hát khúc hát mừng sinh nhật.
Hai nhân viên đặt chiếc bánh kem xuống bàn, sau đó hơi gập người bỏ vào trong.
Dương Tử nhìn chiếc bánh kem, chiếc bánh hình tròn, không lớn lắm, chiếc bánh được vẽ thành một khuôn mặt, lại rất ngộ nghĩnh.
{ Hình ảnh minh họa, tg hết cách miêu tả rồi hihi (-_-)/ )
Hạ Đồng vui vẻ cười híp mắt lại, sau đó đứng nhẹ người lên, nhìn anh cười tươi, sau đó hát:
"... Mừng ngày sinh nhật một tuổi mới an lành
Mừng ngày sinh nhật một tuổi mới trọn niềm vui
Tiếng cười ngất ngây niềm vui sướng đang đong đầy
Mừng một tuổi mới chan hòa tuyệt vời với lời ca
Happy birthday to you Happy birthday to you
Hát mừng khúc ca lời chúc phúc luôn đậm đà
Mừng một tuổi mới không cay đắng, không ưu phiền
Ngày mai tươi sáng,tình dâng lai láng như nắng mai mùa xuân
Happy birthday to you Happy birthday to you
Hát mừng khúc ca một tuổi mới bao ngọc ngà
Nào bạn cùng hát với tôi khúc ca vui.
Chúc mừng sinh nhật Happy birthday to you
Nào cùng thổi nến đi bạn ơi
Nguyện cầu cho tương lai mãi rạng ngời
Nguyện cầu cho hạnh phúc mãi đẹp tươi
Hôm nay và mai sau luôn sáng ngời... " [ Bài: Chúc mừng sinh nhật ]
Hạ Đồng hát xong liền vỗ tay, nhìn anh vẫn không thôi cười, khuôn mặt nhỏ rạng rỡ dưới ánh đèn.
Dương Tử hơi cong môi, nhưng lại không nói gì, nhìn cô hát xong mới mở miệng:
-Cái gì đây?
Thật ra anh định nói "Vì sao làm cho tôi bữa tiệc sinh nhật này?" nhưng khi nói lại là ba chữ kia.
-Tiệc sinh nhật cho anh.-Hạ Đồng vui vẻ đáp, ngồi xuống đối diện anh
-Vì sao?
-Bởi vì thích.
Thật ra cách trả lời này cô học hỏi từ anh cả thôi.
-Không sao, tôi cho cô ăn sinh nhật với riêng tôi.-Dương Tử cong môi mỏng nói
Hạ Đồng thật muốn hộc máu với anh, cái gì chứ? Cho phép cô ăn riêng với anh, thế giới này sao lại có một tên vừa biến thái, vừa tự tin như tên heo đực này nhỉ?
-Mau thổi nến, cầu nguyện đi..-Hạ Đồng nhanh chóng lấy lại nụ cười, không sao, hôm nay sinh nhật anh, cô không làm anh mất vui vậy.
-Không.-Dương Tử lạnh lẽo phun ra một từ
-Sao chứ?-Hạ Đồng không hiểu, sinh nhật ai cũng thổi nến cầu nguyện điều mình muốn, tại sao anh không cầu nguyện chứ?
-Không nghe rõ sao?
-Không, ý tôi, tại sao anh không cầu nguyện?-Hạ Đồng nghiêng đầu hỏi
Dương Tử hơi im lặng, đến một lúc mới trầm giọng nói:
-Bởi vì, không còn gì để tôi muốn có.
-Wow, hâm mộ anh nha, nếu là tôi, tôi chắc chắn cầu nguyện thứ tôi muốn ngay, có khi cả trăm cái, anh không có thật đáng khâm phục. Mà cũng đúng, anh như vậy, còn cần gì chứ.
Hạ Đồng tròn mắt nói, người nhoài về phía trước, hai tay chắp trước mặt, vẻ mặt đầy hâm mộ.
-Dẹp đi.-Dương Tử cau có vươn một bàn tay ra, một ngón tay chĩa vào trán cô, đẩy cô
-Nói sao chứ anh cũng phải cầu nguyện, sinh nhật ai cũng có một lần một năm thôi, anh không cầu nguyện thì đáng tiếc lắm.
Hạ Đồng cười tít mắt, cô nghe người làm ở nhà Chính nói sinh nhật anh luôn buồn, cho nên cô mới hi sinh túi tiền này làm cho anh một buổi tiệc sinh nhật nhỏ, anh không biết điều, cô lặp tức ụp mặt anh xuống bánh kem.
/165
|