Nhà ga Manhattan, tiểu đội săn quỷ.
Đoàn tàu gào rú lên những tiếng kêu inh ỏi giận dữ, chạy ầm ầm qua nhà ga Manhattan.
“Các vị, tôi đi trước một bước đây.” Người sói T ngẩng đầu, tru một tiếngdài, bốn chân tiếp đất, bộ quần áo đen nổ tung thành hàng nghìn mảnhnhỏ, anh đã biến thành một con sói nâu to lớn.
Bốn chân sói khẽ cất bước, như một luồng điện màu nâu, càng chạy càng nhanh, vài bước đã đuổi kịp đoàn tàu đang chạy như điên.
Mọi người chỉ cảm thấy một luồng gió nhẹ thổi qua, Người sói T đã lên tàu thành công.
“Đến lượt tôi rồi.” Mỹ nữ hút máu mỉm cười quay về phía đường ray khẽ nhúnmình, bóng hình màu đen như bóng ma biến thành một con dơi khổng lồ, đôi cánh dơi khẽ rung lên, như một tia chớp, dơi đã bay song song với đoàntàu.
Sau đó, con dơi khẽ nghiêng mình chui vào đoàn tàu và mất dạng.
“Ha ha, Kỵ sĩ U hồn tôi cũng phải đi thôi!” Lão già giơ cao tay phải, cơthể vốn thấp bé đột nhiên cao lớn gấp hai lần, biến thành một kỵ sĩ anhdũng mặc áo giáp trắng tinh, phong độ hào hoa, khác hẳn dáng vẻ nhếchnhác ban nãy.
Sau đó, tiếng ngựa hí dồn, một chú tuấn mã trắng tinh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Kỵ sĩ U hồn.
Ông nhảy thoắt lên lưng ngựa, tuấn mã cất cao bốn vó, cùng tiếng vó ngựadồn dập, tuấn mã đã đuổi kịp con tàu điên loạn đang phóng với vận tốchơn 300 km/giờ. Chỉ nghe thấy tiếng ngựa hí rền vang, bốn vó giương cao, Kỵ sĩ U hồn cả người lẫn ngựa đã xuyên thẳng qua bức tường sắt vàotrong đoàn tàu.
“Mọi người đều lên tàu rồi.” H cười, làm điệu bộ nhường nhịn. “Sếp J, mời sếp đi trước đi!”
“Được! Vậy tôi đi trước đây!” J để lộ nụ cười khôi ngô, rút từ phía sau mộtmũi tên dài, đuôi tên gắn một sợi dây dài, đầu dây kia buộc vào cánh tay J.
Chỉ thấy J lắp tên vào cung, nhắm thẳng vào đoàn tàu. “Pừng!”
Mũi tên dài xé gió vút đi, cắm thẳng vào cửa sổ đoàn tàu, sau đó J bị đoàntàu kéo theo bay lên trong không trung, trông có vẻ nguy hiểm nhưng lạirất an toàn, J đã đặt chân vào bên trong đoàn tàu.
J cũng lên tàu rồi.
“Được, cuối cùng đến lượt ta.” H mỉm cười, thò vào ngực rút ra hai tấm bùa giấy màu vàng.
“Gấp gấp như luật lệnh, Lăng Không Chú.”
Vừa dứt lời, hai lá bùa phát ra tiếng kêu đùng đoàng như pháo hoa, trướcmặt H xuất hiện một cái hố đen ngòm hình trôn ốc, H mỉm cười, nhẹ nhàngbước vào vòng xoáy đen đó.
“Hê hê, các chú ma quỷ Nhật Bản! Thiếu gia ta tới đây, cho các ngươi nếm thử sự lợi hại của đạo sĩ Trung Quốc nào!”
Đoàn tàu gào rú lên những tiếng kêu inh ỏi giận dữ, chạy ầm ầm qua nhà ga Manhattan.
“Các vị, tôi đi trước một bước đây.” Người sói T ngẩng đầu, tru một tiếngdài, bốn chân tiếp đất, bộ quần áo đen nổ tung thành hàng nghìn mảnhnhỏ, anh đã biến thành một con sói nâu to lớn.
Bốn chân sói khẽ cất bước, như một luồng điện màu nâu, càng chạy càng nhanh, vài bước đã đuổi kịp đoàn tàu đang chạy như điên.
Mọi người chỉ cảm thấy một luồng gió nhẹ thổi qua, Người sói T đã lên tàu thành công.
“Đến lượt tôi rồi.” Mỹ nữ hút máu mỉm cười quay về phía đường ray khẽ nhúnmình, bóng hình màu đen như bóng ma biến thành một con dơi khổng lồ, đôi cánh dơi khẽ rung lên, như một tia chớp, dơi đã bay song song với đoàntàu.
Sau đó, con dơi khẽ nghiêng mình chui vào đoàn tàu và mất dạng.
“Ha ha, Kỵ sĩ U hồn tôi cũng phải đi thôi!” Lão già giơ cao tay phải, cơthể vốn thấp bé đột nhiên cao lớn gấp hai lần, biến thành một kỵ sĩ anhdũng mặc áo giáp trắng tinh, phong độ hào hoa, khác hẳn dáng vẻ nhếchnhác ban nãy.
Sau đó, tiếng ngựa hí dồn, một chú tuấn mã trắng tinh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Kỵ sĩ U hồn.
Ông nhảy thoắt lên lưng ngựa, tuấn mã cất cao bốn vó, cùng tiếng vó ngựadồn dập, tuấn mã đã đuổi kịp con tàu điên loạn đang phóng với vận tốchơn 300 km/giờ. Chỉ nghe thấy tiếng ngựa hí rền vang, bốn vó giương cao, Kỵ sĩ U hồn cả người lẫn ngựa đã xuyên thẳng qua bức tường sắt vàotrong đoàn tàu.
“Mọi người đều lên tàu rồi.” H cười, làm điệu bộ nhường nhịn. “Sếp J, mời sếp đi trước đi!”
“Được! Vậy tôi đi trước đây!” J để lộ nụ cười khôi ngô, rút từ phía sau mộtmũi tên dài, đuôi tên gắn một sợi dây dài, đầu dây kia buộc vào cánh tay J.
Chỉ thấy J lắp tên vào cung, nhắm thẳng vào đoàn tàu. “Pừng!”
Mũi tên dài xé gió vút đi, cắm thẳng vào cửa sổ đoàn tàu, sau đó J bị đoàntàu kéo theo bay lên trong không trung, trông có vẻ nguy hiểm nhưng lạirất an toàn, J đã đặt chân vào bên trong đoàn tàu.
J cũng lên tàu rồi.
“Được, cuối cùng đến lượt ta.” H mỉm cười, thò vào ngực rút ra hai tấm bùa giấy màu vàng.
“Gấp gấp như luật lệnh, Lăng Không Chú.”
Vừa dứt lời, hai lá bùa phát ra tiếng kêu đùng đoàng như pháo hoa, trướcmặt H xuất hiện một cái hố đen ngòm hình trôn ốc, H mỉm cười, nhẹ nhàngbước vào vòng xoáy đen đó.
“Hê hê, các chú ma quỷ Nhật Bản! Thiếu gia ta tới đây, cho các ngươi nếm thử sự lợi hại của đạo sĩ Trung Quốc nào!”
/40
|