Nông cạn.
Đây chính là nông cạn.
“Cậu có quan hệ gì với Diệp Thành?” Hạ Ngữ Mộng quả nhiên vẫn nhịn không được mà hỏi ra câu này.
“Bạn cùng bàn.”
Lần này vẻ mặt của Hạ Ngữ Mộng thật sự sụp đổ rồi.
Không ngờ hai người lại là bạn cùng bàn.
Cô ta không nghĩ tới quan hệ của hai người bọn họ lại gần gũi như vậy. Trước kia khi còn ở trường cấp ba Thường Hưng, Diệp Thành chính là sự tồn tại ai ai cũng muốn có được nhưng lại không thể chạm tới. Vậy mà bây giờ anh lại có bạn cùng bàn.
“Tại sao hôm nay cậu ấy lại cố ý đưa cô về nhà?”
“Bởi vì…… Bọn tôi đang hẹn hò.” Kỳ Lưu Hỏa ngẩng đầu khiêu khích nhìn cô ta.
Hạ Ngữ Mộng: “……”
Một lát sau mới chịu lên tiếng, “Đừng gạt người, tôi không tin, Diệp Thành đã từng nói sẽ không bao giờ hẹn hò nữa.”
“Nữa?”
Kỳ Lưu Hỏa nghĩ đến bản hiệp ước hẹn hò mà cô và Diệp Thành đã ký. Đây là chuyện mà một người không bao giờ muốn hẹn hò sẽ làm sao? Ngay sau đó, cô thở dài tỏ vẻ bất lực, “Cô muốn nghĩ thế nào cũng được.”
Hạ Ngữ Mộng đang ở trong trạng thái tức giận điên cuồng nghiến răng nghiến lợi nói, “Kỳ Lưu Hỏa, có phải cô cố ý làm vậy không? Tại sao cứ năm lần bảy lượt muốn cướp mất những người con trai tôi thích?”
“…… Cái gì?”
Kỳ Lưu Hỏa không thể hiểu tại sao lại bị nói là đoạt tình cảm chân thành của người khác, vẻ mặt mông lung.
Hạ Ngữ Mộng: “Anh Chính Kỳ đã nói cho tôi biết rồi.”
“……” Hả, đây lại là chuyện gì nữa. Đầu óc của học tra Kỳ Lưu Hỏa không chạy kịp tiết tấu của câu chuyện nữa rồi.
Hạ Ngữ Mộng tiến lên phía trước một bước ngồi lên ghế, “Trước khi cô chuyển tới nhà tôi, tôi đã thích anh Chính Kỳ từ lâu rồi.”
“……” Cũng đâu phải tôi bảo cô thích.
“Anh ấy nói anh ấy đang hẹn hò với cô, OK, chuyện này không thành vấn đề,” Hạ Ngữ Mộng cũng không phải người đặc biệt không thích nói lý, ít nhất còn không mở miệng mắng chửi người, “Nhưng nếu cô đã hẹn hò với anh ấy rồi thì đừng có qua lại với nam sinh khác nữa có được không?”
“Anh ấy nói cho cô biết là chúng tôi hẹn hò rồi sao?”
Hạ Ngữ Mộng gật đầu, “Đúng vậy.”
Trong giây phút ấy, Kỳ Lưu Hỏa thực sự có chút cảm kích.
Đại tiểu thư Hạ Ngữ Mộng cá tính rất lớn, đặc biệt là khi một nhà bốn người cùng nhau ăn cơm, cô ta chưa bao giờ tỏ ra thân thiện với cô và mẹ cô, thậm chí còn buông lời ác ý mỉa mai. Cho dù ba cô ta đã nhiều lần cảnh cáo, cô ta vẫn không ngừng châm chọc Kỳ Lưu Hỏa.
Trải qua một thời gian dài, Kỳ Lưu Hỏa cũng tập dần thành quen.
Nếu là người khác đột nhiên xông vào gia đình của cô như vậy…… Cô cũng sẽ phản kháng.
Vậy nên biểu hiện của Hạ Ngữ Mộng rất bình thường, đâu phải ai cũng là thánh mẫu, lúc nói thì không cảm thấy gì, nhưng nếu thật sự xảy ra với mình thì ai có thể kiềm chế được cảm xúc. Huống chi còn phải sớm chiều ở chung với người mình ghét.
Cho nên,cô vẫn luôn cho rằng Hạ Ngữ Mộng không biết chuyện cô và Sùng Chính Kỳ ở bên nhau, bằng không nhất định cô ta sẽ lôi chuyện này ra châm chọc cô trên bàn ăn.
Hạ Ngữ Mộng thấy Kỳ Lưu Hỏa không nói lời nào, lại nói, “Anh Chính Kỳ rất tốt, anh ấy không muốn tôi làm cô tổn thương, nhưng tôi cũng hy vọng cô không cô phụ tình cảm của anh ấy.”
“Anh ấy lên đại học, không còn ở nơi này…… Đương nhiên, đây cũng không phải lý do tôi ở bên người khác. Ý của tôi là, anh ấy sẽ gặp được nhiều người người khác, vậy nên cũng sẽ có thêm nhiều lựa chọn…… Chuyện này, kỳ thực là bất đắc dĩ thôi.”
Hạ Ngữ Mộng đã hiểu.
Sùng Chính Kỳ có bạn gái mới liền vứt bỏ Kỳ Lưu Hỏa.
Kỳ Lưu Hỏa lại nói, “Là tôi lựa chọn chia tay vào lúc chúng tôi còn chưa làm tổn thương nhau.”
“Vậy cô vừa mới chia tay liền ở bên người khác cũng không tốt lắm đâu?” Hạ Ngữ Mộng hỏi.
Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy cô ta chính là đơn thuần đáng yêu, “Cô thích Sùng Chính Kỳ lâu như vậy, vì sao đảo mắt một cái liền thích Diệp Thành được?”
“…… Toàn bộ nữ sinh của trường Thường Hưng đều thích cậu ấy.”
Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy Hạ Ngữ Mộng có chút bị thiểu năng trí tuệ. Cho dù là học bá, đầu óc cũng sẽ có lúc không bình thường, “Rất cảm ơn cô trước khi đã giấu diếm chuyện yêu đương trước đây với Sùng Chính Kỳ cho tôi……”
“Nhưng cô không thể cùng Diệp Thành hẹn hò được”, Hạ Ngữ Mộng nói.
Kỳ Lưu Hỏa nghiêng đầu nhìn cô ta, “Tại sao cô lại có nhiều yêu cầu như vậy?”
“Bạn thân của tôi thích cậu ấy, bọn họ đã từng suýt chút nữa liền ở bên nhau, nhưng muốn được như vậy phải cần thêm thời gian. Cô chen vào lúc người ta đang tan vỡ tình cảm vốn dĩ chính là chuyện sai trái.”
Kỳ Lưu Hỏa phát hiện Hạ Ngữ Mộng là người rất coi trọng tình cảm.
Cô ta tỏ thái độ không vui khi cô bước vào gia đình của cô ta, có lẽ chỉ là để cho ba cô ta xem, gây sự chú ý với ba mà thôi.
Còn ở phương diện bạn bè…… Lại cực kỳ ngốc nghếch. Người ta thích mình cũng thích theo, còn cam nguyện làm vai phụ.
Có lẽ cô ta chẳng khác mình là bao, kỳ thật cũng là người cô độc không có bạn bè.
Phiền não của học bá và học tra đều giống nhau sao?
“Kỳ Lưu Hỏa…… Cô đừng hẹn hò với Diệp Thành nữa……” Trong lời nói của Hạ Ngữ Mộng có một chút ý tứ khẩn cầu.
“Đây không phải là chuyện có thể miễn cưỡng là được, vẫn là câu nói kia…… Rất cảm ơn cô đã không nói ra chuyện lúc trước của tôi……”
Hạ Ngữ Mộng thấy Kỳ Lưu Hỏa chính là dầu muối đều không ăn, không cách nào lay động liền phất tay áo tức giận bỏ đi.
【 Diệp Thành:Vẫn còn đang nói à? 】
【 Diệp Thành: Con gái đều thay đổi nhanh, rất dễ ghen ghét người khác. Có phải hai người đang đánh nhau phải không? 】
【 Diệp Thành: Cho phép cậu hôm nay phải chịu ủy khuất một chút, ngày mai tớ bảo hội fans đi xử lý cô ta, được không? 】
【 Diệp Thành: Tớ không thể đánh con gái được……】
【 Diệp Thành: Người đâu rồi? Đang đánh nhau sao? 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Đừng ngốc như vậy. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Tớ cảm thấy hội trưởng hội fans cuồng của cậu rất nhanh thôi sẽ tìm được tớ. 】
【 Diệp Thành: Hì hì, có sợ không? Để anh bảo vệ cậu. 】
Kỳ Lưu Hỏa lại nghĩ đến chuyện Diệp Thành hôm nay nổi lên phản ứng ở trên xe buýt…… Mặt bất giác đỏ lên, nhưng vẫn không thể không hỏi.
【 Kỳ Lưu Hỏa: Ngày mai cậu thật sự muốn đạp xe tới sao? Xe đạp? 】
【 Diệp Thành: Ừ! 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Nhưng mà tớ không có xe đạp, chúng ta có thể đi xe buýt không? 】
【 Diệp Thành: Cậu có ý gì……】
【 Diệp Thành: Tớ có thể lý giải thành, đây là cậu đang có ám chỉ nào đó với tớ sao? 】
Đây chính là nông cạn.
“Cậu có quan hệ gì với Diệp Thành?” Hạ Ngữ Mộng quả nhiên vẫn nhịn không được mà hỏi ra câu này.
“Bạn cùng bàn.”
Lần này vẻ mặt của Hạ Ngữ Mộng thật sự sụp đổ rồi.
Không ngờ hai người lại là bạn cùng bàn.
Cô ta không nghĩ tới quan hệ của hai người bọn họ lại gần gũi như vậy. Trước kia khi còn ở trường cấp ba Thường Hưng, Diệp Thành chính là sự tồn tại ai ai cũng muốn có được nhưng lại không thể chạm tới. Vậy mà bây giờ anh lại có bạn cùng bàn.
“Tại sao hôm nay cậu ấy lại cố ý đưa cô về nhà?”
“Bởi vì…… Bọn tôi đang hẹn hò.” Kỳ Lưu Hỏa ngẩng đầu khiêu khích nhìn cô ta.
Hạ Ngữ Mộng: “……”
Một lát sau mới chịu lên tiếng, “Đừng gạt người, tôi không tin, Diệp Thành đã từng nói sẽ không bao giờ hẹn hò nữa.”
“Nữa?”
Kỳ Lưu Hỏa nghĩ đến bản hiệp ước hẹn hò mà cô và Diệp Thành đã ký. Đây là chuyện mà một người không bao giờ muốn hẹn hò sẽ làm sao? Ngay sau đó, cô thở dài tỏ vẻ bất lực, “Cô muốn nghĩ thế nào cũng được.”
Hạ Ngữ Mộng đang ở trong trạng thái tức giận điên cuồng nghiến răng nghiến lợi nói, “Kỳ Lưu Hỏa, có phải cô cố ý làm vậy không? Tại sao cứ năm lần bảy lượt muốn cướp mất những người con trai tôi thích?”
“…… Cái gì?”
Kỳ Lưu Hỏa không thể hiểu tại sao lại bị nói là đoạt tình cảm chân thành của người khác, vẻ mặt mông lung.
Hạ Ngữ Mộng: “Anh Chính Kỳ đã nói cho tôi biết rồi.”
“……” Hả, đây lại là chuyện gì nữa. Đầu óc của học tra Kỳ Lưu Hỏa không chạy kịp tiết tấu của câu chuyện nữa rồi.
Hạ Ngữ Mộng tiến lên phía trước một bước ngồi lên ghế, “Trước khi cô chuyển tới nhà tôi, tôi đã thích anh Chính Kỳ từ lâu rồi.”
“……” Cũng đâu phải tôi bảo cô thích.
“Anh ấy nói anh ấy đang hẹn hò với cô, OK, chuyện này không thành vấn đề,” Hạ Ngữ Mộng cũng không phải người đặc biệt không thích nói lý, ít nhất còn không mở miệng mắng chửi người, “Nhưng nếu cô đã hẹn hò với anh ấy rồi thì đừng có qua lại với nam sinh khác nữa có được không?”
“Anh ấy nói cho cô biết là chúng tôi hẹn hò rồi sao?”
Hạ Ngữ Mộng gật đầu, “Đúng vậy.”
Trong giây phút ấy, Kỳ Lưu Hỏa thực sự có chút cảm kích.
Đại tiểu thư Hạ Ngữ Mộng cá tính rất lớn, đặc biệt là khi một nhà bốn người cùng nhau ăn cơm, cô ta chưa bao giờ tỏ ra thân thiện với cô và mẹ cô, thậm chí còn buông lời ác ý mỉa mai. Cho dù ba cô ta đã nhiều lần cảnh cáo, cô ta vẫn không ngừng châm chọc Kỳ Lưu Hỏa.
Trải qua một thời gian dài, Kỳ Lưu Hỏa cũng tập dần thành quen.
Nếu là người khác đột nhiên xông vào gia đình của cô như vậy…… Cô cũng sẽ phản kháng.
Vậy nên biểu hiện của Hạ Ngữ Mộng rất bình thường, đâu phải ai cũng là thánh mẫu, lúc nói thì không cảm thấy gì, nhưng nếu thật sự xảy ra với mình thì ai có thể kiềm chế được cảm xúc. Huống chi còn phải sớm chiều ở chung với người mình ghét.
Cho nên,cô vẫn luôn cho rằng Hạ Ngữ Mộng không biết chuyện cô và Sùng Chính Kỳ ở bên nhau, bằng không nhất định cô ta sẽ lôi chuyện này ra châm chọc cô trên bàn ăn.
Hạ Ngữ Mộng thấy Kỳ Lưu Hỏa không nói lời nào, lại nói, “Anh Chính Kỳ rất tốt, anh ấy không muốn tôi làm cô tổn thương, nhưng tôi cũng hy vọng cô không cô phụ tình cảm của anh ấy.”
“Anh ấy lên đại học, không còn ở nơi này…… Đương nhiên, đây cũng không phải lý do tôi ở bên người khác. Ý của tôi là, anh ấy sẽ gặp được nhiều người người khác, vậy nên cũng sẽ có thêm nhiều lựa chọn…… Chuyện này, kỳ thực là bất đắc dĩ thôi.”
Hạ Ngữ Mộng đã hiểu.
Sùng Chính Kỳ có bạn gái mới liền vứt bỏ Kỳ Lưu Hỏa.
Kỳ Lưu Hỏa lại nói, “Là tôi lựa chọn chia tay vào lúc chúng tôi còn chưa làm tổn thương nhau.”
“Vậy cô vừa mới chia tay liền ở bên người khác cũng không tốt lắm đâu?” Hạ Ngữ Mộng hỏi.
Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy cô ta chính là đơn thuần đáng yêu, “Cô thích Sùng Chính Kỳ lâu như vậy, vì sao đảo mắt một cái liền thích Diệp Thành được?”
“…… Toàn bộ nữ sinh của trường Thường Hưng đều thích cậu ấy.”
Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy Hạ Ngữ Mộng có chút bị thiểu năng trí tuệ. Cho dù là học bá, đầu óc cũng sẽ có lúc không bình thường, “Rất cảm ơn cô trước khi đã giấu diếm chuyện yêu đương trước đây với Sùng Chính Kỳ cho tôi……”
“Nhưng cô không thể cùng Diệp Thành hẹn hò được”, Hạ Ngữ Mộng nói.
Kỳ Lưu Hỏa nghiêng đầu nhìn cô ta, “Tại sao cô lại có nhiều yêu cầu như vậy?”
“Bạn thân của tôi thích cậu ấy, bọn họ đã từng suýt chút nữa liền ở bên nhau, nhưng muốn được như vậy phải cần thêm thời gian. Cô chen vào lúc người ta đang tan vỡ tình cảm vốn dĩ chính là chuyện sai trái.”
Kỳ Lưu Hỏa phát hiện Hạ Ngữ Mộng là người rất coi trọng tình cảm.
Cô ta tỏ thái độ không vui khi cô bước vào gia đình của cô ta, có lẽ chỉ là để cho ba cô ta xem, gây sự chú ý với ba mà thôi.
Còn ở phương diện bạn bè…… Lại cực kỳ ngốc nghếch. Người ta thích mình cũng thích theo, còn cam nguyện làm vai phụ.
Có lẽ cô ta chẳng khác mình là bao, kỳ thật cũng là người cô độc không có bạn bè.
Phiền não của học bá và học tra đều giống nhau sao?
“Kỳ Lưu Hỏa…… Cô đừng hẹn hò với Diệp Thành nữa……” Trong lời nói của Hạ Ngữ Mộng có một chút ý tứ khẩn cầu.
“Đây không phải là chuyện có thể miễn cưỡng là được, vẫn là câu nói kia…… Rất cảm ơn cô đã không nói ra chuyện lúc trước của tôi……”
Hạ Ngữ Mộng thấy Kỳ Lưu Hỏa chính là dầu muối đều không ăn, không cách nào lay động liền phất tay áo tức giận bỏ đi.
【 Diệp Thành:Vẫn còn đang nói à? 】
【 Diệp Thành: Con gái đều thay đổi nhanh, rất dễ ghen ghét người khác. Có phải hai người đang đánh nhau phải không? 】
【 Diệp Thành: Cho phép cậu hôm nay phải chịu ủy khuất một chút, ngày mai tớ bảo hội fans đi xử lý cô ta, được không? 】
【 Diệp Thành: Tớ không thể đánh con gái được……】
【 Diệp Thành: Người đâu rồi? Đang đánh nhau sao? 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Đừng ngốc như vậy. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Tớ cảm thấy hội trưởng hội fans cuồng của cậu rất nhanh thôi sẽ tìm được tớ. 】
【 Diệp Thành: Hì hì, có sợ không? Để anh bảo vệ cậu. 】
Kỳ Lưu Hỏa lại nghĩ đến chuyện Diệp Thành hôm nay nổi lên phản ứng ở trên xe buýt…… Mặt bất giác đỏ lên, nhưng vẫn không thể không hỏi.
【 Kỳ Lưu Hỏa: Ngày mai cậu thật sự muốn đạp xe tới sao? Xe đạp? 】
【 Diệp Thành: Ừ! 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Nhưng mà tớ không có xe đạp, chúng ta có thể đi xe buýt không? 】
【 Diệp Thành: Cậu có ý gì……】
【 Diệp Thành: Tớ có thể lý giải thành, đây là cậu đang có ám chỉ nào đó với tớ sao? 】
/65
|