Tiền Lỗi nghe vậy thì sững sờ, bọn hắn cũng đều trải qua khóa học của Quý Hồng Bân, nên ít nhiều gì cũng hiểu rõ tình huống giữa hồn thú cùng nhân loại. Sau khi nhân loại cùng hồn thú chung sống hoà bình, đã cho hồn thú một không gian sinh tồn riêng biệt mới có thể bảo trì quan hệ hài hòa trước mắt. Mà những mô phỏng trong Đấu La thế giới hiển nhiên đều dựa theo nguyên thuỷ mà thiết lập lên, nếu không cũng sẽ không có ý nghĩa rèn luyện.
"Vậy phải làm thế nào?" Tiền Lỗi nghi ngờ hỏi.
Lam Hiên Vũ nói: "Ngươi nói nó mang chúng ta đi tìm địch nhân của nó, hoặc hồn thú nào đó mà nó ghét nhất, chúng ta sẽ giúp nó giải quyết. Chỉ cần để lại nhát đánh chết cuối cùng cho chúng ta là được."
Ánh mât Lưu Phong chợt sáng lên, cả Tiền Lỗi cũng vậy, hai người đồng thời hơi ngón tay cái về hướng Lam Hiên Vũ. Không hề nghi ngờ, làm như vậy vừa có thể hóa giải tâm tình không tình nguyện giết hồn thú của Kim Ti Ma Viên, còn có thể tạo được quan hệ gần hơn, quả thực là một lựa chọn không thể tốt hơn.
Tiền Lỗi vội vàng đem ý nghĩ của bọn hắn nói cho Kim Ti Ma Viên. Quả nhiên, rất nhanh Kim Ti Ma Viên liền tiếp nhận, nhìn qua còn có chút hưng phấn, nó nâng chân trước mà chỉ chỉ Lam Hiên Vũ.
Tiền Lỗi nói: "Nó nói ngươi lại dùng Kim văn Lam Ngân Thảo tăng phúc cho nó."
"Không có vấn đề." Về việc này tất nhiên Lam Hiên Vũ sẽ thống khoái mà đáp ứng. Kim Ti Ma Viên phát ra một tiếng thét dài, nó quơ quơ chân trước với bọn hắn một lát rồi đi sâu vào trong rừng rậm.
Tuy chỉ có tu vi nghìn năm nhưng trí tuệ của rnhũng hồn thú loài khỉ đều vượt xa bình thường. Lam Hiên Vũ thầm nghĩ, dù bọn hắn không xuất hiện thì có lẽ đầu Tông Lư Hùng cũng đấu không lại Kim Ti Ma Viên.
Ti Ma Viên một mực đi ở phía trước mở đường, ba người Lam Hiên Vũ cũng nhẹ nhõm hơn nhiều, ít nhất cũng không cần phải lo lắng nó đột ngột công kích.
Về phần Kim Ti Ma Viên muốn đi tới đâu thì Lam Hiên Vũ cũng không thèm để ý. Đầu Kim Ti Ma Viên này rất thông minh, nó mang theo ba người đi tìm hồn thú nhất định là phạm vi có thể đối phó. Đối với bọn hắn thì thời gian còn rất nhiều, không vội tiến sâu vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, việc cần làm lúc này chính là mượn vào Kim Ti Ma Viên mà tận khả năng săn giết hồn thú.
Tiến lên hơn nửa canh giờ, đã gần tương đương với lộ trình bọn hắn ngày đi cả buổi hôm qua, ở phía trước, Kim Ti Ma Viên đột nhiên bước chậm lại, hơn nữa thoáng hạ thấp thân thể, vó vẻ nó đang tìm kiếm cái gì đó. Ba người Lam Hiên Vũ theo sát phía sau, không cần Lam Hiên Vũ nhắc nhở, Tiền Lỗi cũng đã thử câu thông cùng Kim Ti Ma Viên.
"Nó nói địch nhân của nó ở phụ cận nơi này, là ba đầu Kim Nhãn Báo ngàn năm. Mấy đầu Kim Nhãn Báo này ăn thịt con của nó, là tử địch của nó, nó cần chúng ta giúp nó giết ba đầu gia hỏa kia." Tiền Lỗi thấp giọng nói. Ánh mắt Lam Hiên Vũ lập loè, đối thủ này mạnh hơn dự đoán của hắn một chút.
Không nghĩ tới Kim Ti Ma Viên lại có địch nhân mạnh như vậy. Kim Nhãn Báo là một loại hồn thú tương đối mạnh, số lượng không quá nhiều, nhưng cũng không tính là ít, một cái tộc quần thường thường sẽ là ba đến bảy con.
Kim Nhãn Báo có tốc độ rất nhanh, lực công kích mạnh, thủ đoạn công kích chủ yếu là móng vuốt sắc bén cùng cắn xé, nhưng cái này còn không phải thứ đáng sợ nhất của nó, mà thứ cường hãn nhất của nó chính là một cái năng lực thiên phú. Nếu đánh giá nó theo hệ thống hồn sư nhân loại thì nhất định Kim Nhãn Báo sẽ là mẫn công hệ, nhưng chỗ đặc biệt nhất là bản thân nó lại có thể khắc chế mẫn công hệ. Cái này chính là năng lực thiên phú mang đến.
Năng lực thiên phú của Kim Nhãn Báo là kim nhãn ngưng thị, có thể lập tức làm thân thể đối thủ trở nên cứng ngắc. Thời gian bị cứng ngắc sẽ theo chênh lệch của hai bên mà định ra, nhưng ít nhất cũng là trong nháy mắt. Mà với tốc độ của Kim Nhãn Báo thì cái nháy mắt cũng đủ để nó cho đối thủ một kích trí mạng rồi.
Lam Hiên Vũ thoáng cân nhắc thực lực giữa Kim Ti Ma Viên và Kim Nhãn Báo một lát, Không thể nghi ngờ, lực phòng ngự của Kim Ti Ma Viên mạnh hơn, công kích từ bộ lông của nó đối với Kim Nhãn Báo cũng là uy hiếp tương đối lớn. Nhưng ở phương diện tốc độ thì Kim Nhãn Báo lại nhanh hơn hẳn, hơn nữa, đối mặt hồn kỹ thiên phú kim nhãn ngưng thị kia thì không thể nghi ngờ Kim Ti Ma Viên sẽ thua. Nhưng hiện tại có thêm ba người bọn hắn lại khác, đúng là có sức liều mạng rồi, mấu chốt là phải đánh như thế nào.
"Ngươi hỏi nó một chút, ba đầu Kim Nhãn Báo kia cụ thể là cái tu vi gì."
Rất nhanh Tiền Lỗi đã mang đến đáp án: "Trên dưới một nghìn năm trăm."
Lam Hiên Vũ nghe hắn nói vậy thì thoáng thở dài một hơi. Đầu Kim Ti Ma Viên này cũng có tu bi trên dưới hai nghìn năm, nếu Kim Nhãn Báo là một nghìn năm trăm năm, vậy thật đúng là bọn hắn có thể đối kháng. Nếu là đã ngoài ba ngàn năm chỉ sợ hắn sẽ phải dẫn đồng bạn quay đầu bỏ đi, bởi vì nếu vậy nọn hắn sẽ không có chút phần thắng nào.
"Tốt, chúng ta giúp nó, làm tốt chuẩn bị chiến đấu." Lam Hiên Vũ không chút do dự nói. Sau khi Kim Ti Ma Viên được Tiền Lỗi cho một tin tức chính xác, nó quay đầu nhìn ba người một cái, ánh mắt lại nhu hòa thêm vài phần. Nó khẽ gật đầu với ba người bọn hắn rồi mãnh liệt nhảy về phía trước, trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng thét dài thê lương.
"Nó đang dẫn ba đầu Kim Nhãn Báo tới đây." Lam Hiên Vũ thấp giọng nói, "Kim Nhãn Báo có tốc độ nhanh, hơn nữa cảm giác rất nhạy nên muốn đánh lén là không thể, dẫn tới đây cũng tốt. Chúng ta sẽ toàn lực ứng phó. Tiền Lỗi, ngươi chuẩn bị triệu hoán cho tốt đi."
Kim Ti Ma Viên đứng trên một cành cây thô to, nó dùng sức mà nện đôi nắm đấm lên bộ ngực của mình, tiếng rít gào tràn đầy thê lương, phẫn hận cùng sát cơ mãnh liệt.
Ba người Lam Hiên Vũ ngồi vào một bụi cỏ mà lẳng lặng chờ đợi, Lam Hiên Vũ cũng thông qua câu thông của Tiền Lỗi truyền cho Kim Ti Ma Viên một ít chiến thuật. Đây chính là ba đầu hồn thú nghìn năm, nếu có thể săn giết thành công bọn hắn sẽ có số điểm tích lũy rất lớn.
Đúng lúc này, phía xa xa truyền đến âm thanh “soạt soạt”. Cũng từ trên những nhánh cây, ba đạo thân ảnh hung hăng phóng tới từ đằng xa. Bọn chúng là phân tán ra mà đến, vòng thành một cánh cũng mà vây quanh tới đây, mãi đến khi khoảng cách đã sắp tiếp cận Kim Ti Ma Viên chúng mới chậm rãi dừng lại, hiển nhiên chúng cũng có kiêng kị đối với Kim Ti Ma Viên. Ba đạo thân ảnh trong bụi cây như ẩn như hiện, rất hiển nhiên, phiến khu vực này chính là lãnh địa của bọn nó. Rất nhiều Hồn Thú có khí tức lãnh địa rất mạnh, huống chi Kim Ti Ma Viên lại đang cố ý khiêu khích.
"Ngao ——" Kim Ti Ma Viên mở cái miệng rộng, vô cùng hung ác mà gào thét với ba đầu Kim Nhãn Báo. Than hình ba đầu Kim Nhãn Báo này cũng không tính là quá lớn, cao chừng hai mét, nhưng tứ chi rất tráng kiện, móng vuốt của chúng vững vàng mà chộp vào tán cây, dùng ánh mắt lạnh như băng mà nhìn Kim Ti Ma Viên.
"Ngao —— "
Kim Ti Ma Viên lần nữa phát ra một trận gào thét. Trong mắt Kim Nhãn Báo thì nó như đã kiềm chế không được, kim ti ma viên mãnh liệt nhào ra mà đánh tới đầu kim nhãn báo bên trái, hai chân đạp lên tán cây, cả người liền lao đi như mũi tên.
Ba đầu Kim Nhãn Báo kia cũng không hoảng loạn chút nào, thậm chí cũng không có ý muốn né tránh, nó vẫn đứng yên trên tán cây, mà hai đầu Kim Nhãn Báo bên người nó đã nhanh chóng nhào ra, thẳng hướng sau lưng Kim Ti Ma Viên mà phóng.
Kim quang lóe lên, đầu kim nhãn báo bị Kim Ti Ma Viên lao tới đã phóng xuất ra hồn kỹ thiên phú của mình. Trên không trung, thân thể Kim Ti Ma Viên lập tức cứng ngắc lại trong nháy mắt, có chút mất cân bằng. Mà hai đầu Kim Nhãn Báo kia cũng nhanh chóng xông lên, từng đôi móng vuốt sắc bén chộp thẳng tới cổ Kim Ti Ma Viên. Ba đầu kim nhãn báo này đã sinh hoạt chung một chỗ rất lâu, nên không thể nghi ngờ nó sẽ hết sức ăn ý. Kim Nhãn Báo ở chính diện kia cũng nhanh chóng bổ nhào xuống mà chụp đôi móng vuốt vào đầu nó.
Lúc này Kim Ti Ma Viên đã rơi vào sự vây công của ba đầu Kim Nhãn Báo, hơn nữa thân lại trên không trung, lại mất cân bằng khống chế, thấy thế nào cũng không thể chống cự nổi công kích. Nhưng đúng lúc này, một đám dây leo mang theo đường vân vàng đột nhiên phóng vụt lên, lập tức quấn quanh lấy bắp chân Kim Ti Ma Viên, hắn dùng sức giật xuống một phát, lập tức cải biến được quán tính bay của Kim Ti Ma Viên, khiến nó rơi xuống mặt đất. Không chỉ có thế, bộ lông vàng trên người nó bỗng nhiên phát ra một tầng kim quang sáng chói, Kim Ti Ma Viên cũng lập tức hiểu ra tình thế trước mắt.
"Vậy phải làm thế nào?" Tiền Lỗi nghi ngờ hỏi.
Lam Hiên Vũ nói: "Ngươi nói nó mang chúng ta đi tìm địch nhân của nó, hoặc hồn thú nào đó mà nó ghét nhất, chúng ta sẽ giúp nó giải quyết. Chỉ cần để lại nhát đánh chết cuối cùng cho chúng ta là được."
Ánh mât Lưu Phong chợt sáng lên, cả Tiền Lỗi cũng vậy, hai người đồng thời hơi ngón tay cái về hướng Lam Hiên Vũ. Không hề nghi ngờ, làm như vậy vừa có thể hóa giải tâm tình không tình nguyện giết hồn thú của Kim Ti Ma Viên, còn có thể tạo được quan hệ gần hơn, quả thực là một lựa chọn không thể tốt hơn.
Tiền Lỗi vội vàng đem ý nghĩ của bọn hắn nói cho Kim Ti Ma Viên. Quả nhiên, rất nhanh Kim Ti Ma Viên liền tiếp nhận, nhìn qua còn có chút hưng phấn, nó nâng chân trước mà chỉ chỉ Lam Hiên Vũ.
Tiền Lỗi nói: "Nó nói ngươi lại dùng Kim văn Lam Ngân Thảo tăng phúc cho nó."
"Không có vấn đề." Về việc này tất nhiên Lam Hiên Vũ sẽ thống khoái mà đáp ứng. Kim Ti Ma Viên phát ra một tiếng thét dài, nó quơ quơ chân trước với bọn hắn một lát rồi đi sâu vào trong rừng rậm.
Tuy chỉ có tu vi nghìn năm nhưng trí tuệ của rnhũng hồn thú loài khỉ đều vượt xa bình thường. Lam Hiên Vũ thầm nghĩ, dù bọn hắn không xuất hiện thì có lẽ đầu Tông Lư Hùng cũng đấu không lại Kim Ti Ma Viên.
Ti Ma Viên một mực đi ở phía trước mở đường, ba người Lam Hiên Vũ cũng nhẹ nhõm hơn nhiều, ít nhất cũng không cần phải lo lắng nó đột ngột công kích.
Về phần Kim Ti Ma Viên muốn đi tới đâu thì Lam Hiên Vũ cũng không thèm để ý. Đầu Kim Ti Ma Viên này rất thông minh, nó mang theo ba người đi tìm hồn thú nhất định là phạm vi có thể đối phó. Đối với bọn hắn thì thời gian còn rất nhiều, không vội tiến sâu vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, việc cần làm lúc này chính là mượn vào Kim Ti Ma Viên mà tận khả năng săn giết hồn thú.
Tiến lên hơn nửa canh giờ, đã gần tương đương với lộ trình bọn hắn ngày đi cả buổi hôm qua, ở phía trước, Kim Ti Ma Viên đột nhiên bước chậm lại, hơn nữa thoáng hạ thấp thân thể, vó vẻ nó đang tìm kiếm cái gì đó. Ba người Lam Hiên Vũ theo sát phía sau, không cần Lam Hiên Vũ nhắc nhở, Tiền Lỗi cũng đã thử câu thông cùng Kim Ti Ma Viên.
"Nó nói địch nhân của nó ở phụ cận nơi này, là ba đầu Kim Nhãn Báo ngàn năm. Mấy đầu Kim Nhãn Báo này ăn thịt con của nó, là tử địch của nó, nó cần chúng ta giúp nó giết ba đầu gia hỏa kia." Tiền Lỗi thấp giọng nói. Ánh mắt Lam Hiên Vũ lập loè, đối thủ này mạnh hơn dự đoán của hắn một chút.
Không nghĩ tới Kim Ti Ma Viên lại có địch nhân mạnh như vậy. Kim Nhãn Báo là một loại hồn thú tương đối mạnh, số lượng không quá nhiều, nhưng cũng không tính là ít, một cái tộc quần thường thường sẽ là ba đến bảy con.
Kim Nhãn Báo có tốc độ rất nhanh, lực công kích mạnh, thủ đoạn công kích chủ yếu là móng vuốt sắc bén cùng cắn xé, nhưng cái này còn không phải thứ đáng sợ nhất của nó, mà thứ cường hãn nhất của nó chính là một cái năng lực thiên phú. Nếu đánh giá nó theo hệ thống hồn sư nhân loại thì nhất định Kim Nhãn Báo sẽ là mẫn công hệ, nhưng chỗ đặc biệt nhất là bản thân nó lại có thể khắc chế mẫn công hệ. Cái này chính là năng lực thiên phú mang đến.
Năng lực thiên phú của Kim Nhãn Báo là kim nhãn ngưng thị, có thể lập tức làm thân thể đối thủ trở nên cứng ngắc. Thời gian bị cứng ngắc sẽ theo chênh lệch của hai bên mà định ra, nhưng ít nhất cũng là trong nháy mắt. Mà với tốc độ của Kim Nhãn Báo thì cái nháy mắt cũng đủ để nó cho đối thủ một kích trí mạng rồi.
Lam Hiên Vũ thoáng cân nhắc thực lực giữa Kim Ti Ma Viên và Kim Nhãn Báo một lát, Không thể nghi ngờ, lực phòng ngự của Kim Ti Ma Viên mạnh hơn, công kích từ bộ lông của nó đối với Kim Nhãn Báo cũng là uy hiếp tương đối lớn. Nhưng ở phương diện tốc độ thì Kim Nhãn Báo lại nhanh hơn hẳn, hơn nữa, đối mặt hồn kỹ thiên phú kim nhãn ngưng thị kia thì không thể nghi ngờ Kim Ti Ma Viên sẽ thua. Nhưng hiện tại có thêm ba người bọn hắn lại khác, đúng là có sức liều mạng rồi, mấu chốt là phải đánh như thế nào.
"Ngươi hỏi nó một chút, ba đầu Kim Nhãn Báo kia cụ thể là cái tu vi gì."
Rất nhanh Tiền Lỗi đã mang đến đáp án: "Trên dưới một nghìn năm trăm."
Lam Hiên Vũ nghe hắn nói vậy thì thoáng thở dài một hơi. Đầu Kim Ti Ma Viên này cũng có tu bi trên dưới hai nghìn năm, nếu Kim Nhãn Báo là một nghìn năm trăm năm, vậy thật đúng là bọn hắn có thể đối kháng. Nếu là đã ngoài ba ngàn năm chỉ sợ hắn sẽ phải dẫn đồng bạn quay đầu bỏ đi, bởi vì nếu vậy nọn hắn sẽ không có chút phần thắng nào.
"Tốt, chúng ta giúp nó, làm tốt chuẩn bị chiến đấu." Lam Hiên Vũ không chút do dự nói. Sau khi Kim Ti Ma Viên được Tiền Lỗi cho một tin tức chính xác, nó quay đầu nhìn ba người một cái, ánh mắt lại nhu hòa thêm vài phần. Nó khẽ gật đầu với ba người bọn hắn rồi mãnh liệt nhảy về phía trước, trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng thét dài thê lương.
"Nó đang dẫn ba đầu Kim Nhãn Báo tới đây." Lam Hiên Vũ thấp giọng nói, "Kim Nhãn Báo có tốc độ nhanh, hơn nữa cảm giác rất nhạy nên muốn đánh lén là không thể, dẫn tới đây cũng tốt. Chúng ta sẽ toàn lực ứng phó. Tiền Lỗi, ngươi chuẩn bị triệu hoán cho tốt đi."
Kim Ti Ma Viên đứng trên một cành cây thô to, nó dùng sức mà nện đôi nắm đấm lên bộ ngực của mình, tiếng rít gào tràn đầy thê lương, phẫn hận cùng sát cơ mãnh liệt.
Ba người Lam Hiên Vũ ngồi vào một bụi cỏ mà lẳng lặng chờ đợi, Lam Hiên Vũ cũng thông qua câu thông của Tiền Lỗi truyền cho Kim Ti Ma Viên một ít chiến thuật. Đây chính là ba đầu hồn thú nghìn năm, nếu có thể săn giết thành công bọn hắn sẽ có số điểm tích lũy rất lớn.
Đúng lúc này, phía xa xa truyền đến âm thanh “soạt soạt”. Cũng từ trên những nhánh cây, ba đạo thân ảnh hung hăng phóng tới từ đằng xa. Bọn chúng là phân tán ra mà đến, vòng thành một cánh cũng mà vây quanh tới đây, mãi đến khi khoảng cách đã sắp tiếp cận Kim Ti Ma Viên chúng mới chậm rãi dừng lại, hiển nhiên chúng cũng có kiêng kị đối với Kim Ti Ma Viên. Ba đạo thân ảnh trong bụi cây như ẩn như hiện, rất hiển nhiên, phiến khu vực này chính là lãnh địa của bọn nó. Rất nhiều Hồn Thú có khí tức lãnh địa rất mạnh, huống chi Kim Ti Ma Viên lại đang cố ý khiêu khích.
"Ngao ——" Kim Ti Ma Viên mở cái miệng rộng, vô cùng hung ác mà gào thét với ba đầu Kim Nhãn Báo. Than hình ba đầu Kim Nhãn Báo này cũng không tính là quá lớn, cao chừng hai mét, nhưng tứ chi rất tráng kiện, móng vuốt của chúng vững vàng mà chộp vào tán cây, dùng ánh mắt lạnh như băng mà nhìn Kim Ti Ma Viên.
"Ngao —— "
Kim Ti Ma Viên lần nữa phát ra một trận gào thét. Trong mắt Kim Nhãn Báo thì nó như đã kiềm chế không được, kim ti ma viên mãnh liệt nhào ra mà đánh tới đầu kim nhãn báo bên trái, hai chân đạp lên tán cây, cả người liền lao đi như mũi tên.
Ba đầu Kim Nhãn Báo kia cũng không hoảng loạn chút nào, thậm chí cũng không có ý muốn né tránh, nó vẫn đứng yên trên tán cây, mà hai đầu Kim Nhãn Báo bên người nó đã nhanh chóng nhào ra, thẳng hướng sau lưng Kim Ti Ma Viên mà phóng.
Kim quang lóe lên, đầu kim nhãn báo bị Kim Ti Ma Viên lao tới đã phóng xuất ra hồn kỹ thiên phú của mình. Trên không trung, thân thể Kim Ti Ma Viên lập tức cứng ngắc lại trong nháy mắt, có chút mất cân bằng. Mà hai đầu Kim Nhãn Báo kia cũng nhanh chóng xông lên, từng đôi móng vuốt sắc bén chộp thẳng tới cổ Kim Ti Ma Viên. Ba đầu kim nhãn báo này đã sinh hoạt chung một chỗ rất lâu, nên không thể nghi ngờ nó sẽ hết sức ăn ý. Kim Nhãn Báo ở chính diện kia cũng nhanh chóng bổ nhào xuống mà chụp đôi móng vuốt vào đầu nó.
Lúc này Kim Ti Ma Viên đã rơi vào sự vây công của ba đầu Kim Nhãn Báo, hơn nữa thân lại trên không trung, lại mất cân bằng khống chế, thấy thế nào cũng không thể chống cự nổi công kích. Nhưng đúng lúc này, một đám dây leo mang theo đường vân vàng đột nhiên phóng vụt lên, lập tức quấn quanh lấy bắp chân Kim Ti Ma Viên, hắn dùng sức giật xuống một phát, lập tức cải biến được quán tính bay của Kim Ti Ma Viên, khiến nó rơi xuống mặt đất. Không chỉ có thế, bộ lông vàng trên người nó bỗng nhiên phát ra một tầng kim quang sáng chói, Kim Ti Ma Viên cũng lập tức hiểu ra tình thế trước mắt.
/313
|