Chúc Một Ngày Tốt Lành

Chương 1 - Chương 1 Phần 1

/10


Chương 1: Khởi đầu là lời

[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại . .com - gác nhỏ cho người yêu sách.]

1

Vào lúc mười giờ sáng một ngày mùa hè, bà Hai Nhành băng qua con đường đất men theo lũy tre làng xanh mướt để tới nhà bà Đỏ theo lời hẹn. Mặt trời lúc này đã lên ngang ngọn tre, những tia nắng đã nhảy múa trong không trung nhưng gấu quần bà Hai Nhành vẫn ướt đẫm vì quẹt không ngừng vào các ngọn cỏ chưa tan hết sương đêm mai phục dọc đường làng. Trông bà giống như người vừa lội suối.

Hai tháng trước, cô gà Mái Hoa ấp nở mười chú gà con, nay đã sắp thành gà choai, và bà Đỏ đồng ý bán cho bà Hai Nhành toàn bộ lứa gà. Đó là lý do bà Hai Nhành có mặt ở đây - nơi câu chuyện này sắp sửa diễn ra.

Lúc mười giờ mười lăm phút, khi bà Đỏ dẫn bà Hai Nhành ra vườn thì chiếc chuồng tre cạnh chái bếp cửa đã mở toang và bên trong không còn một con gà nào.

Thế là hai bà đi lùng sục trong vườn cải, lội qua vườn cà, chui dưới giàn su su và giàn đậu que. Hai bà đi lòng vòng, đầu váng mắt hoa do tai ngập trong tiếng ong bay và do cứ phải dán mắt vào những chiếc lá nhấp nháy nắng sáng ở khắp nơi.

Đến khi cả hai bắt đầu nản thì bà Hai Nhành reo lên:

- Tôi nghe tiếng cục cục ở đằng mấy cây đậu bắp.

Bà Đỏ gật đầu sung sướng:

- Ờ, tôi cũng nghe tiếng liếp chiếp.

Như được tiếp thêm sức mạnh, hai bà khua chân gấp gáp về phía tiếng gà. Bà Hai Nhành tay kéo ống quần vẫn còn ướt ở gấu do nãy giờ lặn lội trong vườn, tin rằng làm như thế mình sẽ bước nhanh hơn.

Bà bước nhanh hơn thật, có thể thấy mặt bà nở ra theo từng bước chân. Nhưng rồi bà nhanh chóng xịu mặt xuống khi bà đuổi kịp tiếng kêu.

Đang ục ịch luồn lách giữa mấy cây đậu bắp là hai chú heo con. Chẳng có con gà nào. Gà mẹ cũng không mà gà con cũng không.

Bà Đỏ cũng ngạc nhiên y như bà Hai Nhành. Bà nhìn hai chú heo con vừa đi vừa dũi mõm vào các gốc cây, ngơ ngác:

- Rõ ràng tôi nghe những tiếng liếp chiếp vọng lại từ phía này.

- Ờ, tôi nghe tiếng con gà mái nhà chị nữa.

Hai chú heo con màu hồng sáng, trông chúng như hai con heo đất vừa chui ra từ lò nung. Trong khi bà Đỏ và bà Hai Nhành đảo mắt nhìn quanh, vẫn không thấy bóng dáng con gà nào thì hai chú heo nhấc mắt lên khỏi gốc đậu bắp và nhìn hai bà.

Một con kêu:

- Cục cục…

Con kia kêu:

- Chiếp chiếp chiếp…

Bà Hai Nhành nhảy lui một bước, suýt ngã, và ré lên:

- Ối giời ơi! Heo nhà chị kêu đấy ư?

Bà Đỏ sửng sốt không kém. Bà thở hắt ra, như có một con đê chắn ngang ngực:

- Không thể nào! Không thể nào!

Nhưng để chứng minh bà Đỏ nhận xét như vậy là quá hấp tấp, hai chú heo đu đưa thân mình trên bốn cẳng chân ra chiều phản đối, rồi lại ngoác miệng:

- Cục cục cục…

- Chiếp chiếp…

Lần này thì bà Hai Nhành ngã bệt xuống cỏ, vì vậy chiếc quần bà mặc lại ướt thêm nơi mông.

Bà Đỏ lẽ ra không ngã, vì bà kịp vịn tay vào cây đậu bắp. Nhưng cây đậu bắp không chịu nổi sức nặng của bà, đột ngột gãy ngang khiến bà té nhủi lên vồng đất để trong tích tắc ngồi bên cạnh bà Hai Nhành.

Giờ thì hai bà đang ngồi đối diện với hai chú heo con. Tay chống xuống đất, cả hai nhìn sững hai chú heo, cái cách nhìn như thể họ mới thấy cái giống bốn chân này lần đầu tiên trong đời, lòng cố trấn an rằng do tuổi tác nên thính lực của mình có vấn đề.

Nhưng khi hai chú heo con cứ dán mắt chằm chặp vào bà, hớn hở lặp lại điệp khúc “cục cục” và “chiếp chiếp” thì bà Hai Nhành cảm thấy mặt đất dưới mông mình đang nghiêng đi.

Không đủ bình tĩnh để bình luận thêm nữa, bà vét hết sức lực kêu lên ba tiếng “Ối mẹ ơi” rồi đứng bật dậy, động tác nhanh nhẹn một cách khó tin - như của một thiếu nữ. Cũng không kịp phủi quần, bà nhảy phóc một cái, đã ở bên kia vồng đậu bắp - lần này thì như một chàng trai, rồi ba chân bốn cẳng phóng vù ra cổng, bỏ quên cả chiếc nón lá đang nằm lăn lóc trên bãi cỏ.

2

Trưa đó bà Đỏ gần như không nuốt nổi cơm. Bà chống đũa nhìn thằng Cu ăn, phân vân không biết có nên kể lại chuyện mình đã chứng kiến sáng nay cho thằng bé biết hay không.

Đến khi thằng con bà xới tới chén cơm thứ ba thì bà quyết định không im lặng nữa:

- Có một chuyện kỳ quái vừa xảy ra trong nhà ta, con à!

Thằng Cu chan một muỗng canh, gác chiếc muỗng lên mép tô rồi nhướn mắt nhìn mẹ:

- Con biết rồi.

- Con biết?

- Dạ.

- Con biết gì? Chuyện kỳ quái cơ mà!

Thằng Cu nghiêng về phía bà Đỏ, níu tay mẹ nó, nhe răng cười:

- Con ăn tới chén cơm thứ ba trong khi mẹ vẫn chưa ăn hột cơm nào, con nghĩ đó là một trong những chuyện kỳ quái nhất trên đời!

- Cái thằng này! - Bà Đỏ lườm con, rồi bà hạ giọng thì thầm mặc dù chung quanh không có ai - Sáng nay mẹ nghe hai con heo con nhà mình kêu “chiếp chiếp” và “cục cục”.

- Kêu tiếng gà hả mẹ?

- Ờ.

Thằng Cu chẳng tỏ vẻ gì ngạc nhiên. Nó bấm đốt ngón tay, lẩm nhẩm một lát rồi gật gù:

- Hai con heo này sinh cuối tháng năm, thuộc cung Song Tử. Ai thuộc cung này đều thích làm mới mình, thích tạo ra những âm thanh khiến người khác giật mình và xem đó là trò vui.

Nó bưng chén cơm lên, thản nhiên:

- Cho nên thỉnh thoảng chúng có kêu như gà cũng là chuyện bình thường.

Bà Đỏ không biết thằng bé đang đùa giỡn hay nó nghĩ như thế thật. Trông mặt thì có vẻ nó nói rất nghiêm túc. Nhưng bà Đỏ không có nhiều thì giờ để băn khoăn về con mình. Lòng bà đang mở ngỏ cho nỗi lo lắng tràn vào khi bán hụt lứa gà con cho bà Hai Nhành.

Hay là bán quách hai con heo quái gở kia đi? Lứa heo có mười hai con, bà đã bán được mười con ngay khi chúng được một tháng tuổi. Chỉ hai con này là bị chê. Một con quá gầy, người mua sợ tốn công vỗ béo. Một con tự dưng sinh ra với cái bớt đen trên mặt, ai cũng bảo xấu tướng, mang lại điềm xui cho người nuôi.

Ba ngày sau khi bà Đỏ quyết định bán hai chú heo con, ông Sáu Thơm chạy xe đạp đến nhà bà Đỏ, chiếc rọ to tướng được ràng vào yên sau bằng sợi cao su.

Lần này thì bà Đỏ đã liệu trước. Tối hôm qua khi gà vào chuồng, bà cẩn thận cột chặt cửa chuồng bằng gọng kẽm để yên chí sáng nay nếu lại nghe tiếng “cục cục” và “chiêm chiếp” thì đó chắc chắn là tiếng kêu của hai chú heo con.

Bà cả lo thế thôi chứ cửa chuồng heo trước khi đi ngủ bà cũng đóng chặt rồi. Ông Sáu Thơm tới nơi chỉ việc cho heo vào rọ, đơn giản như nhét hai bắp ngô vào túi quần.

Cho nên khi dẫn ông Sáu Thơm với chiếc rọ lủng lẳng trên tay ra vườn, bà Đỏ vô cùng yên tâm.

Nhưng khi đi gần tới chuồng heo, bà bắt gặp mình chột dạ khi thấy cửa chuồng mở toang. Bà dụi mắt một cái, thấy thanh gỗ cài làm then cửa nằm chỏng chơ dưới đất từ bao giờ.

Đúng như nỗi phấp phỏng của bà, khi cả hai thò đầu vào quan sát, trong chuồng chỉ còn mỗi con heo mẹ nằm ườn cạnh máng cám.

- Tụi nó sổng ra ngoài rồi!

3

Bà Đỏ dắt ông Sáu Thơm đi loanh quanh trong vườn, lại lội qua vườn cải, vườn cà, chui dưới giàn su su và giàn đậu que. Nhưng lần này cả hai lò dò tới vồng đậu bắp rồi mà chẳng thấy hai chú heo con đâu. Cũng chẳng nghe tiếng gà nào.

Ông Sáu Thơm bắt đầu thấy mỏi chân. Ông ngồi bệt xuống đất, tựa lưng vào gốc mít, vứt chiếc rọ lăn lóc một bên, tặc lưỡi:

- Chắc heo nhà chị có phép tàng hình!

Bà Đỏ quẹt mồ hôi trán, đánh mắt về phía hàng rào:

- Chắc tụi nó chui qua vườn nhà hàng xóm. Để tui kêu thằng Cu nhà tôi đi kiếm.

Nhưng đến cả thằng Cu cũng chẳng thấy đâu.

Trong khi bà Đỏ quay đầu nhìn bốn phía để tìm trong vô vọng bóng dáng thằng con lêu lổng của bà, thỉnh thoảng lại gân cổ gào to “Cu ơi, Cu!” để nghe tiếng gọi lan đi trong gió như một câu hỏi không lời đáp thì ông Sáu Thơm thình lình bật dậy khỏi chỗ ngồi.

- Đằng kia kìa! - Ông reo lên bằng giọng cố nén, như sợ hét lớn hai chú heo sẽ chạy mất, quên phắt rằng không âm thanh nào có thể sánh với tiếng bà Đỏ vừa gọi thằng Cu.

- Hai con heo của chị ở đằng kia. Chỗ mấy bụi chuối! - Ông Sáu Thơm nhắc lại lần nữa, lần này ông chỉ đích danh địa điểm khi thấy bà Đỏ đang ngoảnh đầu nhìn dáo dác.

Bây giờ bà Đỏ mới nghe thấy tiếng ủn ỉn. Lạy trời! Bà thở phào, nhủ bụng. Hóa ra chúng vẫn còn ở trong vườn, lại kêu tiếng heo! Chúng mà cứ “cục cục” với “chiêm chiếp” có khi ông Sáu Thơm bỏ chạy mất dép!

Hai người rón rén đi luồn giữa những hàng đậu bắp, trông bộ tịch cứ tưởng họ đang rình bắt trộm chứ không phải bắt heo.

Những tiếng ủn ỉn vẫn còn quấn quít quanh bụi chuối.

Nhưng khi bà Đỏ và ông Sáu Thơm đến nơi thì chẳng thấy heo đâu. Chỉ có chú cún đang chơi đùa một mình. Chú lăn vào đánh nhau hùng hục với gốc chuối, chồm trên hai chân như đô vật vào xới, mõm hăng hái ngoạm lấy bẹ chuối day qua vặc lại, vừa ngúc ngoắc đầu vừa kêu ủn ỉn.

Cũng như bà Hai Nhành ba ngày trước, ông Sáu Thơm dựng mắt lên, lắp ba lắp bắp:

- Ơ… ơ… con cún nhà chị… nó…

Dù gắng hết sức, ông cũng không nói được hết câu, cứ thấy cái gì đó chèn ngang cổ.

Bà Đỏ xanh mặt, đã thấy thất bại của thương vụ ở rất gần. Cho nên bà lập tức lây tật cà lăm của người khách:

- À… ừ…

- Thế… thế… những con heo nhà chị… chúng cũng kêu thứ tiếng gì… gì… gì… gì… à?

Ông Sáu Thơm vẫn chưa ra khỏi chứng nói lắp. Ông nói tới bốn tiếng “gì” khiến bà Đỏ lại hiểu ông cố ý nhấn mạnh sự kỳ quái đó để trách móc bà.

- À… ừ… - Bà Đỏ khổ sở chống chế bằng những từ vô nghĩa và khi sực nhớ những gì thằng nhóc nhà bà nói với bà hôm nọ thì miệng bà trở nên trơn tru - Anh biết không, các con vật nhà tôi sinh cuối tháng năm, thuộc cung Song Tử. Ai thuộc cung này đều thích làm mới mình, thích tạo ra những âm thanh khiến người khác giật mình và xem đó là trò vui.

Bà lim dim mắt, cố tránh ánh mắt ông Sáu Thơm đang nhìn chòng chọc vào bà:

- Cho nên thỉnh thoảng con này có kêu tiếng con kia cũng là chuyện bình thường.

Ông Sáu Thơm không nhìn bà Đỏ nữa. Ông hất chiếc rọ lên vai, quảy quả đi ra cổng sau khi buông thõng một câu:

- Chỉ có chị thấy bình thường thôi. Tôi thì tôi không dám nuôi những con quái này trong nhà.

4

Nói cho đúng ra, không chỉ có bà Đỏ nhức đầu với sự giở chứng của bọn nhóc trong vườn.

Con heo mẹ, giống Yorkshire, được thằng Cu đặt tên là Nái Sề vì thân hình béo núc của nó và vì nó đã đẻ đến lứa thứ tư, than thở với chị gà Mái Hoa đậu trên thanh chắn chỗ cửa chuồng vào một buổi trưa đứng gió:

- Thế giới đảo lộn hết rồi, chị à.

Giọng chị Nái Sề ra chiều ngán ngẩm. Chị nằm nghiêng một bên trên nền xi măng, đệm một tiếng thở dài sau câu ta thán làm dãy vú rung rinh như những trái đào trong mưa.

- Thế giới đảo lộn?

Chị Mái Hoa uể oải hỏi lại, giương đôi mắt nhỏ và tròn, trông chị có vẻ chưa ra khỏi cơn buồn ngủ dưới cái nóng hầm hập.

- Bọn trẻ hóa rồ hết cả lũ rồi!

Chị Mái Hoa vẫn chưa hiểu chị Nái Sề nói gì cho đến khi nghe câu tiếp theo:

- Loài này kêu tiếng của loài kia! Đó là cái quái gì chứ!

- Á… à… - Chị Mái Hoa tỉnh hẳn cơn ngái ngủ, cứ như có một vật nhọn vừa đâm vào chị. Chị vỗ cánh một cách phấn khích làm bay một mớ rơm trên đống rơm kế đó và thú nhận bằng giọng rầu rĩ:

- Tôi cũng đang bối rối về chuyện này.

- Không phải bối rối, mà là “hết sức bối rối”! - Chị Nái Sề thở phì phì, kêu ụt ịt, rồi lại thở phì phì, trông rất tức giận - Ai đời tôi đi kiếm thằng Đuôi Xoăn và thằng Lọ Nồi cả buổi, rốt cuộc lại bắt gặp thằng Mõm Ngắn con nhà chị Vện.

- Ờ, cái thằng cún ranh ấy, thỉnh thoảng lại “ụt ụt” với “ịt ịt”, tôi đã chán ngấy rồi!

Chị Nái Sề lúc lắc hai chiếc tai to ra chiều chán chường:

- Thì lũ nhóc nhà chị cũng thế thôi. Cũng “ủn ỉn”, hứng lên thì “gâu gâu”, chẳng biết đường nào mà lần!

Quả thực là không chỉ bà Đỏ mà các bậc phụ huynh của đám heo con, chó con, gà con cũng phát khổ với lũ nhóc.

- Chắc tại thời tiết dạo này nóng bức quá! - Chị Vện, mẹ của chú cún Mõm Ngắn nằm bên ngoài cửa chuồng ngếch đầu nói vọng vào. Nói xong, như sợ chị Nái Sề và chị Mai Hoa không tin, chị thè chiếc lưỡi đỏ thở hồng hộc như để minh họa cho lý lẽ của mình.

Chị Nái Sề cựa quậy cái bụng to bè, động tác nếu không vì ngứa ngáy thì chắc chắn chỉ là vì bức xúc, và kéo dài giọng:

- Chẳng lẽ trời nóng bức là cả thế giới ấm đầu hết sao!

Giọng chị Nái Sề nhấm nhẳng, căn cứ vào ý tứ và ngữ điệu của chị từ đầu đến giờ có vẻ như chị đang trút hết trách nhiệm lên đầu các bà mẹ khác, ý là chị Mái Hoa và chị Vện không biết dạy con, mặc dù hai thằng nhóc của chị cũng chẳng buồn giữ gìn sự trong sáng của tiếng heo một chút xíu nào.

Chị Vện đứng hẳn lên bốn chân, đã bực bội lắm, nhưng chị chưa kịp gân cổ, chị Mái Hoa đã vỗ cánh phành phạch theo cái kiểu người ta xua tay, cất giọng giảng hòa:

- Thôi đi nào!

Chị chép chép mỏ:

- Chuyện này chắc cũng không kéo dài lắm đâu! Đua đòi “mốt miếc” ấy mà, rồi cũng qua nhanh thôi!

/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status