Đảo mắt nhìn quanh chỗ này, nơi này không phải quá xa hoa, mà con mẹ cực kỳ cực kỳ xa hoa, người khác có lẽ không biết những thứ này là gì, chỉ cảm giác rất xa xỉ, nhưng Vũ Minh nhìn qua cũng biết chỗ này giàu nứt đố đổ vách
Nguyên 1 bộ khung đỡ được làm từ xương của 1 con ma thú ít nhất cấp 7 là cái quỷ gì?
Còn cái kia bậc thang, xây dựng từ 1 cái đầu lâu cấp 6 ma thú
Thảm lót chân làm bằng cực kỳ trân quý da của hàng ngàn ma thú Dực Miêu dệt thành?
Cái kia treo tường đầu lâu, nền gạch, bàn ghế…
Hắn không biết kiếp trước võ giả liên minh như nào, nhưng chắc chắn không phải dạng này, nếu như kiếp trước cũng như này nào có chuyện ma thú áp đảo nhân loại? Sớm đã bị nhân loại diệt sạch rồi a
“Được rồi, ai là đội trưởng đứng ra” Huyền lão nhìn đám người tò mò nhìn xung quanh liền nhẹ giọng nói
Lời của ông ta kéo những người khác đang sững sờ trở về, ngay sau đó 8 đội trưởng của 8 học viện liền đi lên
Huyền lão lấy ra 1 đống đồ vật, sau đó gọi tên từng người lên nhận lấy, sau đó ông ta lại đưa cho mấy người này 1 cái bảng danh sách các vật phẩm có điểm từ 1000 trở xuống
“Các ngươi đem lại cho đám người xem, nửa tiếng sau đem danh sách lại đưa cho ta, ta sẽ lấy những thứ cái ngươi muốn đổi đi ra cho các ngươi” Huyền lão nói xong liền tiến lại 1 cái ghế nằm rồi nằm xuống nhắm mắt dưỡng thần
Nhận lấy đồ vật, Vũ Minh mang lại chia cho từng người
“Các ngươi mở ra kênh liên lạc đi” Vũ Minh nhìn đám người của học viện mình rồi nói
Nghe thế, đám người liền mở ra kênh liên lạc
Thoáng cái Vũ Minh liền chuyển cho họ bảng danh sách các vật phẩm, đám người nhìn bảng danh sách càng ngày ánh mắt càng sáng lấp lánh, bởi vì trong danh sách những thứ họ có thể đổi được quá nhiều, với điểm số của họ không biết nên đổi những thứ nào
Vũ Minh cũng không xen vào, dù sao đó là điểm của họ, hắn cũng không muốn can thiệp
Bảng danh sách có rất nhiều thứ, đan dược, vũ khí, súng ống, máy bay…
Có đủ thứ trong đó, như Cố Linh Dịch, trong này chỉ có 8 điểm 1 bình, yêu cầu pha với nước ấm rồi ngâm vào
Như Cố Thần Đan, chỉ có 10 điểm
Ngược lại là Tẩy Cốt Đan lại tới 20 điểm, hẳn là do giới hạn 1 người chỉ có thể dùng 3 lần đi
Nhìn đi nhìn lại vẫn không có thứ mình muốn, Vũ Minh có chút đáng tiếc, trong này có vài thứ hắn có thể dùng, như hộ oản, nhưng là chỉ có hạ phẩm pháp khí, cũng tỉ như trang phục, hắn tu luyện Cửu U Hỗn Độn Quyết, tối cường luyện thể công phá, càng luyện thân thể càng mạnh, hắn cần gì mấy cái thứ này đâu
Lắc đầu chán nản, Vũ Minh quay qua nhìn, thấy Tô Ánh Tuyết đang suy nghĩ đổi những thứ gì liền tiến lại hỏi
“Thế nào Tuyết nhi? Nghĩ kỹ đổi thứ gì chưa?”
“Chưa biết, nhiều đồ quá ta không biết nên chọn cái nào” Tô Ánh Tuyết lắc đầu nói
“Ngươi chọn được những món đồ nào rồi?” Vũ Minh tò mò hỏi
“Ta gia nhập Băng Cung, đan dược mỗi tháng sẽ có nên không nhất thiết phải đổi lấy, vũ khí hoặc súng ống cũng không tệ lắm, trang phục cũng chọn được vài cái, ta đang nghĩ không biết nên đổi lấy cái nào, ngươi cho ta vài ý kiến đi” Tô Ánh Tuyết tuyển ra những thứ mình chọn được rồi đưa cho Vũ Minh xem
Vũ Minh nhìn vào bảng danh sách, thấy vũ khí đa số là kiếm, lẻ lẻ vài cái là súng, nhưng không mấy thực dụng, chủ yếu ở uy lực mạnh là chính, trang phục thuộc tính khá là ổn, nhưng cũng chỉ là ổn mà thôi, ngược lại hình dáng thật không chút nào đẹp mắt
Nhìn tới nhìn lui, Vũ Minh mới phát hiện những thứ này chỉ có 250 điểm trở xuống, ngược lại là 300 điểm không thấy món nào
“Sao toàn bộ đều dưới 250 điểm thế? Sao không có cái nào 300 điểm hết vậy? Ngươi không phải có 300 điểm sao?” Vũ Minh kỳ quái nhìn Tô Ánh Tuyết hỏi
“Ta tính để lại 50 điểm đổi thành tiền sinh hoạt” Tô Ánh Tuyết cúi đầu nhỏ giọng nói
“Ngươi…” Vũ Minh nhất thời không biết nói gì
“Chẳng phải lần trước tại trung tâm giải trí ngươi nhận được hơn 500 triệu đồng liên bang hay sao?” Vũ Minh nhìn nàng chăm chú hỏi
“Ta… gia đình ta gặp chút vấn đề, thiếu thốn tài chính nên ta đã chuyển hết cho cha ta rồi” Tô Ánh Tuyết nói
“Ngươi thật là, được rồi” Vũ Minh thở dài
“Hi Hi, chuyển vào tài khoản của nàng 100 triệu cho ta” Vũ Minh tay thì bấm bầm vài cái trên mặt đồng hồ nhưng lại dùng ý niệm liên hệ với Hi Hi
“Rõ, chủ nhân”
Ngay sau đó Tô Ánh Tuyết liền nhận được tin nhắn từ ngân hàng
“Tài khoản số 12332199 chuyển cho bạn 100,000,000 đồng liền bang, số dư hiện tại là 100,255,000 đồng liên bang”
“Ngươi chuyển cho ta nhiều tiền như vậy làm gì?” Tô Ánh Tuyết giật mình nhìn Vũ Minh hỏi
“Để ngươi khỏi dùng điểm đổi thứ linh tinh, thật không hiểu nổi ngươi tại sao có cái ý nghĩ này” Vũ Minh lắc đầu nói, sau đó tuyển ra những vật phẩm có giá 300 điểm
Ngay sau đó, trên màn hình liền xuất hiện hàng đống vũ khí, đủ loại hình dáng màu sắc. Vũ Minh biết nàng thích kiếm, cho nên hắn loại bỏ những thứ khác, chỉ để lại kiếm, thoáng cái hắn liền vừa ý 1 thanh kiếm, hắn đưa cho Tô Ánh Tuyết xem thử
“Thấy cái này thế nào?”
Nhìn vào bảng danh sách, chỉ thấy trên đó có 1 thanh kiếm, vỏ kiếm cùng chuôi kiếm đều màu xanh tuyền, giống như được làm từ ngọc bích, thân kiếm màu xnah lam, có thể nhìn xuyên qua, nhìn rất lung linh
Hoa văn trên vỏ kiếm được trạm khắc 1 cách tinh tế, đặc biệt trên chuôi kiếm còn có 1 hình hoa mai vàng càng làm cho vẻ đẹp của thanh kiếm tỏa ra
Nhìn vào giới thiệu
“Bích Ảnh Kiếm: thân kiếm dài 1,5 mét, được làm từ bàn tay của 1 vị đại sư, kiếm nặng 300 cân, vỏ kiếm được làm từ ngọc lục bảo, trải qua rèn luyện trở lên vô cùng cứng rắn”
“Bích Ảnh Kiếm sở dĩ gần như trong suốt vì chỉ cần di chuyển ở tốc độ cao, nó sẽ biến thành vô hình, chỉ để lại 1 vệt tàn ảnh phía sau”
“Đại sư Ngô Minh chế tác”
Nhìn dòng giới thiệu, Vũ Minh chỉ cảm thấy thanh kiếm này rất hợp với Tô Ánh Tuyết, không những bề ngoài xinh đẹp, thuộc tính cũng rất cường đại, nếu sử dụng hợp lý chắc chắn khiến người khác khó lòng phòng bị
Ngươi thử cảm tưởng đột nhiên có 1 người dùng thanh kiếm này chém về phía ngươi, ngươi lại không nhìn thấy lưỡi kiếm đâu, chỉ cảm thấy người này đang dùng chuôi kiếm chém không khí, sau đó vèo 1 tiếng, đầu ngươi liền bay ra ngoài
“Cái này rất đẹp” Tô Ánh Tuyết ánh mắt tỏa sáng nhìn thanh kiếm
Vũ Minh thấy thế khẽ cười 1 tiếng, sau đó liền tuyển nó
Thoáng cái nửa tiếng đã qua, đám người rất nhanh liền chọn ra thứ mình cần, Vũ Minh cũng thế
Huyền lão mang đồ ra đưa cho Vũ Minh, ông ta nhịn không được hỏi
“Ngươi chọn thứ này làm gì? Đặc thù đam mê sao?”
Vũ Minh nghe xong xém chút té ngửa, quay đầu trợn mắt nhìn ông ta nói
“Ta đổi đồ tặng người không được sao?”
“Không phải là không được, chỉ là cảm giác có chút xa xỉ, đây chính là thượng phẩm pháp khí a” Huyền lão gật gù nói
“Xa xỉ? Xa xỉ cũng không bằng những thứ lót chân kê tường này đi?” Vũ Minh liếc ông ta nói
“Ngươi biết? Ánh mắt không tệ” Huyền lão cười hiền hòa nói
Vũ Minh không thèm để ý tới ông ta, mang đồ của mình lại đưa cho Tô Ánh Tuyết
“Ngươi đưa ta cái này làm gì? Bên trong có gì sao?” nhìn túi đồ trong tay, Tô Ánh Tuyết kỳ quái nói
“Ngươi mở ra thử thì biết” Vũ Minh cười cười
Tô Ánh Tuyết tò mò mở ra, bên trong là 1 bộ quần áo, nhìn thấy hình dáng của nó, Tô Ánh Tuyết liền khó tin bật thốt
“Tiêu Dao Ngọc Y?”
“Thế nào? Thích không? Quen biết được hơn 1 tháng ta cũng chưa đưa gì cho ngươi, cái này xem như làm quà ta tặng ngươi đi” Vũ Minh cười nói
“Không được, ta không thể nhận, quá trân quý, đây chính là thượng phẩm pháp khí hộ y a” Tô Ánh Tuyết lắc đầu nói
Bởi vì nàng biết thứ này, nàng có xem thấy trong bảng danh sách
Tiêu Dao Ngọc Y, nó là 1 bộ quần áo hết sức xinh đẹp, toàn thân màu trắng, màu sắc tươi sáng. Nó được thiết kế 3 phần, 1 bộ đồ lót bên trong giống như 1 cái yếm, nhưng lại có ống tay rất dài, phất phới tựa như dòng nước chảy, bên ngoài những vị trí nhạy cảm như bộ ngực được 1 cái áo khoác ngắn che lại
Thân áo che kín đến đùi cùng đuôi áo kéo dài tới đầu gối, kết hợp hết sức hoàn mỹ, thêm 1 chiếc quần đùi ngắn cùng 1 đôi giày nhung trắng muốt
Tô Ánh Tuyết vừa rồi rất thích bộ hộ y này, nhưng chỉ là giá của nó quá cao, cho nên dù thích cỡ nào nàng cũng phải loại bỏ nó ra, nhưng không ngờ Vũ Minh lại đổi lấy nó đưa cho nàng
Đây chính là 500 điểm a
Vũ Minh chỉ còn lại có thể đổi cái gì?
“Nhận lấy đi, ta cũng không có gì muốn đổi, thứ muốn đổi điểm lại không đủ, đan dược ta lại không thiếu, đổi lấy cho ngươi còn có tác dụng hơn” Vũ Minh cười nói
“Không được, ta không thể nhận” Tô Ánh Tuyết kiên quyết lắc đầu nói
“Đồ bạn trai đưa cũng không lấy? Ngươi muốn ta đánh ngươi cái mông sao?” Vũ Minh uy hiếp nói
“Ngươi… không biết xấu hổ” Tô Ánh Tuyết nghe thế liền lùi lại xấu hổ đỏ mặt
“Tô Ánh Tuyết, ngươi cứ nhận lấy đi, Vũ Minh hắn sẽ không nói dối” Lâm Dũng đứng ra giải vây
“Hừ, bại gia tử” Tô Ánh Tuyết biết không thể từ chối đành nhận lấy, nhưng vẫn lầu bầu nói
Tuy nhiên nhìn động tác của nàng lại bán đứng nàng nội tâm, bởi vì nàng ôm lấy bộ quần áo vào lòng, rất yêu thích nó
“Vậy có phải tốt hơn không, đi thôi, ngày mai còn phải thi đấu, cố gắng vui chơi hết ngày hôm nay đi” Vũ Minh cười nhìn đám người nói
“Không đúng a, không phải là cố gắng tu luyện chuẩn bị cho ngày mai sao?” Đường Nguyệt sững sờ hỏi
“Nha đầu ngốc, dám phản bác lời ta nói” Vũ Minh tiến tới gõ đầu nàng 1 cái
“Đau! Ngươi chỉ bắt nạt ta là giỏi, sao lúc đối xử với chị dâu sao không như thế?” Đường Nguyệt lảm nhảm nói
“Ngươi nói cái gì?” Vũ Minh tức giận kéo lên tay áo muốn gõ nàng 1 lần nữa thì Đường Nguyệt chạy ra phía sau Vũ Na
“Na tỷ cứu ta, ca ca muốn giết người diệt khẩu, rõ ràng đối xử với chị dâu khác biệt lại không cho ta nói” Đường Nguyệt núp sau Vũ Na nói
Tô Ánh Tuyết nghe Đường Nguyệt nói mình là chị dâu có chút xấu hổ
“Vũ Minh, được rồi, đừng chọc nó nữa” Vũ Na bất đắc dĩ nói
17, 18 tuổi rồi mà tính tình vẫn như trẻ con, nàng hoài nghi mấy hôm trước nàng gặp phải giả Vũ Minh, khi đó hắn cỡ nào bình tĩnh, cỡ nào tự tin, mưu kế siêu quần
Bây giờ lại khiến người khác rất đau đầu
Nàng rất muốn hỏi Vũ Minh 1 câu
“Ngươi có hay không bị bệnh thần kinh? Như đa nhân cách chẳng hặn?”
Nếu Vũ Minh biết được Vũ Na nghĩ gì, hắn chắc chắn sẽ nói
“Từ ngày ta bị bệnh thần kinh, ta thấy tinh thần tốt hơn nhiều”
Nguyên 1 bộ khung đỡ được làm từ xương của 1 con ma thú ít nhất cấp 7 là cái quỷ gì?
Còn cái kia bậc thang, xây dựng từ 1 cái đầu lâu cấp 6 ma thú
Thảm lót chân làm bằng cực kỳ trân quý da của hàng ngàn ma thú Dực Miêu dệt thành?
Cái kia treo tường đầu lâu, nền gạch, bàn ghế…
Hắn không biết kiếp trước võ giả liên minh như nào, nhưng chắc chắn không phải dạng này, nếu như kiếp trước cũng như này nào có chuyện ma thú áp đảo nhân loại? Sớm đã bị nhân loại diệt sạch rồi a
“Được rồi, ai là đội trưởng đứng ra” Huyền lão nhìn đám người tò mò nhìn xung quanh liền nhẹ giọng nói
Lời của ông ta kéo những người khác đang sững sờ trở về, ngay sau đó 8 đội trưởng của 8 học viện liền đi lên
Huyền lão lấy ra 1 đống đồ vật, sau đó gọi tên từng người lên nhận lấy, sau đó ông ta lại đưa cho mấy người này 1 cái bảng danh sách các vật phẩm có điểm từ 1000 trở xuống
“Các ngươi đem lại cho đám người xem, nửa tiếng sau đem danh sách lại đưa cho ta, ta sẽ lấy những thứ cái ngươi muốn đổi đi ra cho các ngươi” Huyền lão nói xong liền tiến lại 1 cái ghế nằm rồi nằm xuống nhắm mắt dưỡng thần
Nhận lấy đồ vật, Vũ Minh mang lại chia cho từng người
“Các ngươi mở ra kênh liên lạc đi” Vũ Minh nhìn đám người của học viện mình rồi nói
Nghe thế, đám người liền mở ra kênh liên lạc
Thoáng cái Vũ Minh liền chuyển cho họ bảng danh sách các vật phẩm, đám người nhìn bảng danh sách càng ngày ánh mắt càng sáng lấp lánh, bởi vì trong danh sách những thứ họ có thể đổi được quá nhiều, với điểm số của họ không biết nên đổi những thứ nào
Vũ Minh cũng không xen vào, dù sao đó là điểm của họ, hắn cũng không muốn can thiệp
Bảng danh sách có rất nhiều thứ, đan dược, vũ khí, súng ống, máy bay…
Có đủ thứ trong đó, như Cố Linh Dịch, trong này chỉ có 8 điểm 1 bình, yêu cầu pha với nước ấm rồi ngâm vào
Như Cố Thần Đan, chỉ có 10 điểm
Ngược lại là Tẩy Cốt Đan lại tới 20 điểm, hẳn là do giới hạn 1 người chỉ có thể dùng 3 lần đi
Nhìn đi nhìn lại vẫn không có thứ mình muốn, Vũ Minh có chút đáng tiếc, trong này có vài thứ hắn có thể dùng, như hộ oản, nhưng là chỉ có hạ phẩm pháp khí, cũng tỉ như trang phục, hắn tu luyện Cửu U Hỗn Độn Quyết, tối cường luyện thể công phá, càng luyện thân thể càng mạnh, hắn cần gì mấy cái thứ này đâu
Lắc đầu chán nản, Vũ Minh quay qua nhìn, thấy Tô Ánh Tuyết đang suy nghĩ đổi những thứ gì liền tiến lại hỏi
“Thế nào Tuyết nhi? Nghĩ kỹ đổi thứ gì chưa?”
“Chưa biết, nhiều đồ quá ta không biết nên chọn cái nào” Tô Ánh Tuyết lắc đầu nói
“Ngươi chọn được những món đồ nào rồi?” Vũ Minh tò mò hỏi
“Ta gia nhập Băng Cung, đan dược mỗi tháng sẽ có nên không nhất thiết phải đổi lấy, vũ khí hoặc súng ống cũng không tệ lắm, trang phục cũng chọn được vài cái, ta đang nghĩ không biết nên đổi lấy cái nào, ngươi cho ta vài ý kiến đi” Tô Ánh Tuyết tuyển ra những thứ mình chọn được rồi đưa cho Vũ Minh xem
Vũ Minh nhìn vào bảng danh sách, thấy vũ khí đa số là kiếm, lẻ lẻ vài cái là súng, nhưng không mấy thực dụng, chủ yếu ở uy lực mạnh là chính, trang phục thuộc tính khá là ổn, nhưng cũng chỉ là ổn mà thôi, ngược lại hình dáng thật không chút nào đẹp mắt
Nhìn tới nhìn lui, Vũ Minh mới phát hiện những thứ này chỉ có 250 điểm trở xuống, ngược lại là 300 điểm không thấy món nào
“Sao toàn bộ đều dưới 250 điểm thế? Sao không có cái nào 300 điểm hết vậy? Ngươi không phải có 300 điểm sao?” Vũ Minh kỳ quái nhìn Tô Ánh Tuyết hỏi
“Ta tính để lại 50 điểm đổi thành tiền sinh hoạt” Tô Ánh Tuyết cúi đầu nhỏ giọng nói
“Ngươi…” Vũ Minh nhất thời không biết nói gì
“Chẳng phải lần trước tại trung tâm giải trí ngươi nhận được hơn 500 triệu đồng liên bang hay sao?” Vũ Minh nhìn nàng chăm chú hỏi
“Ta… gia đình ta gặp chút vấn đề, thiếu thốn tài chính nên ta đã chuyển hết cho cha ta rồi” Tô Ánh Tuyết nói
“Ngươi thật là, được rồi” Vũ Minh thở dài
“Hi Hi, chuyển vào tài khoản của nàng 100 triệu cho ta” Vũ Minh tay thì bấm bầm vài cái trên mặt đồng hồ nhưng lại dùng ý niệm liên hệ với Hi Hi
“Rõ, chủ nhân”
Ngay sau đó Tô Ánh Tuyết liền nhận được tin nhắn từ ngân hàng
“Tài khoản số 12332199 chuyển cho bạn 100,000,000 đồng liền bang, số dư hiện tại là 100,255,000 đồng liên bang”
“Ngươi chuyển cho ta nhiều tiền như vậy làm gì?” Tô Ánh Tuyết giật mình nhìn Vũ Minh hỏi
“Để ngươi khỏi dùng điểm đổi thứ linh tinh, thật không hiểu nổi ngươi tại sao có cái ý nghĩ này” Vũ Minh lắc đầu nói, sau đó tuyển ra những vật phẩm có giá 300 điểm
Ngay sau đó, trên màn hình liền xuất hiện hàng đống vũ khí, đủ loại hình dáng màu sắc. Vũ Minh biết nàng thích kiếm, cho nên hắn loại bỏ những thứ khác, chỉ để lại kiếm, thoáng cái hắn liền vừa ý 1 thanh kiếm, hắn đưa cho Tô Ánh Tuyết xem thử
“Thấy cái này thế nào?”
Nhìn vào bảng danh sách, chỉ thấy trên đó có 1 thanh kiếm, vỏ kiếm cùng chuôi kiếm đều màu xanh tuyền, giống như được làm từ ngọc bích, thân kiếm màu xnah lam, có thể nhìn xuyên qua, nhìn rất lung linh
Hoa văn trên vỏ kiếm được trạm khắc 1 cách tinh tế, đặc biệt trên chuôi kiếm còn có 1 hình hoa mai vàng càng làm cho vẻ đẹp của thanh kiếm tỏa ra
Nhìn vào giới thiệu
“Bích Ảnh Kiếm: thân kiếm dài 1,5 mét, được làm từ bàn tay của 1 vị đại sư, kiếm nặng 300 cân, vỏ kiếm được làm từ ngọc lục bảo, trải qua rèn luyện trở lên vô cùng cứng rắn”
“Bích Ảnh Kiếm sở dĩ gần như trong suốt vì chỉ cần di chuyển ở tốc độ cao, nó sẽ biến thành vô hình, chỉ để lại 1 vệt tàn ảnh phía sau”
“Đại sư Ngô Minh chế tác”
Nhìn dòng giới thiệu, Vũ Minh chỉ cảm thấy thanh kiếm này rất hợp với Tô Ánh Tuyết, không những bề ngoài xinh đẹp, thuộc tính cũng rất cường đại, nếu sử dụng hợp lý chắc chắn khiến người khác khó lòng phòng bị
Ngươi thử cảm tưởng đột nhiên có 1 người dùng thanh kiếm này chém về phía ngươi, ngươi lại không nhìn thấy lưỡi kiếm đâu, chỉ cảm thấy người này đang dùng chuôi kiếm chém không khí, sau đó vèo 1 tiếng, đầu ngươi liền bay ra ngoài
“Cái này rất đẹp” Tô Ánh Tuyết ánh mắt tỏa sáng nhìn thanh kiếm
Vũ Minh thấy thế khẽ cười 1 tiếng, sau đó liền tuyển nó
Thoáng cái nửa tiếng đã qua, đám người rất nhanh liền chọn ra thứ mình cần, Vũ Minh cũng thế
Huyền lão mang đồ ra đưa cho Vũ Minh, ông ta nhịn không được hỏi
“Ngươi chọn thứ này làm gì? Đặc thù đam mê sao?”
Vũ Minh nghe xong xém chút té ngửa, quay đầu trợn mắt nhìn ông ta nói
“Ta đổi đồ tặng người không được sao?”
“Không phải là không được, chỉ là cảm giác có chút xa xỉ, đây chính là thượng phẩm pháp khí a” Huyền lão gật gù nói
“Xa xỉ? Xa xỉ cũng không bằng những thứ lót chân kê tường này đi?” Vũ Minh liếc ông ta nói
“Ngươi biết? Ánh mắt không tệ” Huyền lão cười hiền hòa nói
Vũ Minh không thèm để ý tới ông ta, mang đồ của mình lại đưa cho Tô Ánh Tuyết
“Ngươi đưa ta cái này làm gì? Bên trong có gì sao?” nhìn túi đồ trong tay, Tô Ánh Tuyết kỳ quái nói
“Ngươi mở ra thử thì biết” Vũ Minh cười cười
Tô Ánh Tuyết tò mò mở ra, bên trong là 1 bộ quần áo, nhìn thấy hình dáng của nó, Tô Ánh Tuyết liền khó tin bật thốt
“Tiêu Dao Ngọc Y?”
“Thế nào? Thích không? Quen biết được hơn 1 tháng ta cũng chưa đưa gì cho ngươi, cái này xem như làm quà ta tặng ngươi đi” Vũ Minh cười nói
“Không được, ta không thể nhận, quá trân quý, đây chính là thượng phẩm pháp khí hộ y a” Tô Ánh Tuyết lắc đầu nói
Bởi vì nàng biết thứ này, nàng có xem thấy trong bảng danh sách
Tiêu Dao Ngọc Y, nó là 1 bộ quần áo hết sức xinh đẹp, toàn thân màu trắng, màu sắc tươi sáng. Nó được thiết kế 3 phần, 1 bộ đồ lót bên trong giống như 1 cái yếm, nhưng lại có ống tay rất dài, phất phới tựa như dòng nước chảy, bên ngoài những vị trí nhạy cảm như bộ ngực được 1 cái áo khoác ngắn che lại
Thân áo che kín đến đùi cùng đuôi áo kéo dài tới đầu gối, kết hợp hết sức hoàn mỹ, thêm 1 chiếc quần đùi ngắn cùng 1 đôi giày nhung trắng muốt
Tô Ánh Tuyết vừa rồi rất thích bộ hộ y này, nhưng chỉ là giá của nó quá cao, cho nên dù thích cỡ nào nàng cũng phải loại bỏ nó ra, nhưng không ngờ Vũ Minh lại đổi lấy nó đưa cho nàng
Đây chính là 500 điểm a
Vũ Minh chỉ còn lại có thể đổi cái gì?
“Nhận lấy đi, ta cũng không có gì muốn đổi, thứ muốn đổi điểm lại không đủ, đan dược ta lại không thiếu, đổi lấy cho ngươi còn có tác dụng hơn” Vũ Minh cười nói
“Không được, ta không thể nhận” Tô Ánh Tuyết kiên quyết lắc đầu nói
“Đồ bạn trai đưa cũng không lấy? Ngươi muốn ta đánh ngươi cái mông sao?” Vũ Minh uy hiếp nói
“Ngươi… không biết xấu hổ” Tô Ánh Tuyết nghe thế liền lùi lại xấu hổ đỏ mặt
“Tô Ánh Tuyết, ngươi cứ nhận lấy đi, Vũ Minh hắn sẽ không nói dối” Lâm Dũng đứng ra giải vây
“Hừ, bại gia tử” Tô Ánh Tuyết biết không thể từ chối đành nhận lấy, nhưng vẫn lầu bầu nói
Tuy nhiên nhìn động tác của nàng lại bán đứng nàng nội tâm, bởi vì nàng ôm lấy bộ quần áo vào lòng, rất yêu thích nó
“Vậy có phải tốt hơn không, đi thôi, ngày mai còn phải thi đấu, cố gắng vui chơi hết ngày hôm nay đi” Vũ Minh cười nhìn đám người nói
“Không đúng a, không phải là cố gắng tu luyện chuẩn bị cho ngày mai sao?” Đường Nguyệt sững sờ hỏi
“Nha đầu ngốc, dám phản bác lời ta nói” Vũ Minh tiến tới gõ đầu nàng 1 cái
“Đau! Ngươi chỉ bắt nạt ta là giỏi, sao lúc đối xử với chị dâu sao không như thế?” Đường Nguyệt lảm nhảm nói
“Ngươi nói cái gì?” Vũ Minh tức giận kéo lên tay áo muốn gõ nàng 1 lần nữa thì Đường Nguyệt chạy ra phía sau Vũ Na
“Na tỷ cứu ta, ca ca muốn giết người diệt khẩu, rõ ràng đối xử với chị dâu khác biệt lại không cho ta nói” Đường Nguyệt núp sau Vũ Na nói
Tô Ánh Tuyết nghe Đường Nguyệt nói mình là chị dâu có chút xấu hổ
“Vũ Minh, được rồi, đừng chọc nó nữa” Vũ Na bất đắc dĩ nói
17, 18 tuổi rồi mà tính tình vẫn như trẻ con, nàng hoài nghi mấy hôm trước nàng gặp phải giả Vũ Minh, khi đó hắn cỡ nào bình tĩnh, cỡ nào tự tin, mưu kế siêu quần
Bây giờ lại khiến người khác rất đau đầu
Nàng rất muốn hỏi Vũ Minh 1 câu
“Ngươi có hay không bị bệnh thần kinh? Như đa nhân cách chẳng hặn?”
Nếu Vũ Minh biết được Vũ Na nghĩ gì, hắn chắc chắn sẽ nói
“Từ ngày ta bị bệnh thần kinh, ta thấy tinh thần tốt hơn nhiều”
/382
|