Tại 1 nơi nào đó
“Tiến sĩ, thế nào rồi?” một người đàn ông đi vào nói
“Vẫn như thế, không có chút nào tiến triển, ta đã dùng đủ mọi cách nhưng vẫn không hiểu vì sao lại như thế” người tiến sĩ kia nói
“Được rồi, nhiều năm như thế nghiên cứu vẫn không có kết quả nào khả quan, ta thật có chút chịu đựng không được” người đàn ông kia thở dài nói
“Ngài đừng nghĩ quá nhiều, dù sao ngay cả những người đứng đầu cũng không biết, chúng ta nghiên cứu không có kết quả cũng là bình thường, ta vừa mới kiểm tra ra 1 vài chỗ không hợp lý, có lẽ nhờ đó sẽ tìm ra giải pháp” tiến sĩ nói
“Chỉ hy vọng như thế. Nhờ cả vào ngài, tiến sĩ” người đàn ông kia thở dài nói
“Ta sẽ tận hết sức mình” tiến sĩ gật đầu đáp
Người đàn ông quay lưng đi ra ngoài, nhìn bóng lưng ông ta vị tiến sĩ kia thở dài tiếc nuối
“Thật là 1 người đáng thương”
“Tiến sĩ, ông ta với vật thí nghiệm..”1 người bên trong phòng thí nghiệm nói, nhưng chưa kịp nói xong liền bị người tiến sĩ kia quát lớn
“Câm miệng”
“Thật xin lỗi, ta lỡ lời” người kia kinh hoàng cúi đầu nói
Hắn ta quên mất rằng ai dám nói 1 câu “vật thí nghiệm” sẽ bị đuổi khỏi đây, thậm chí nếu thái độ không biết sửa chữa còn có thể bị xử tử, điều đó xảy ra rất nhiều lần
“Hừ, còn dám 1 lần nói câu đó nữa, ngươi chờ chết đi” vị tiến sĩ kia ánh mắt lạnh giá nhìn hắn, sau đó quay người rời đi
Tại quảng trường trên con tàu lửa di chuyển trên không…
Cả đám học sinh được máy bay đưa về, về đến nơi đã là 12 giờ trưa. Ngay khi tất cả mọi người về đến nơi, họ đều được đưa vào trong ngâm dinh dưỡng dịch để hồi phục lại tổn thương
Vũ Minh bị ngâm lâu nhất, dù sao toàn bộ đám học sinh 1 mình hắn là bị thương nhiều nhất, phải tốn hơn 1 giờ đồng hồ thì vết thương của hắn mới toàn bộ khỏi hẳn
Ngay sau đó Vũ Minh liền được các nhân viên y tế kiểm tra lại 1 lần rồi mới thả hắn đi
Khi Vũ Minh đi ra ngoài thì thấy mấy người Tô Ánh Tuyết đang đứng bên ngoài chờ đợi, thấy Vũ Minh tiến ra họ mừng rỡ chạy tới
“Ta đã nói tiểu tử ngươi không sao mà” Lâm Dũng kích động đấm 1 phát vào ngực Vũ Minh nói
“Ta dù không sao cũng bị ngươi đánh đến có sao đó” Vũ Minh trừng mắt nhìn hắn
Tô Ánh Tuyết tiến tới kiểm tra vết thương của hắn, toàn bộ đã lành lại, ngay cả vết sẹo cũng không thấy, nàng khẽ thở ra 1 hơi
“Ca, ngươi không có chuyện gì thật tốt quá, khi trên máy bay ngươi bất tỉnh làm ta sợ muốn chết” Đường Nguyệt vui vẻ nói
“Nha đầu ngươi đầu óc bị nước vào sao, đó gọi là ngủ, là ngủ, không phải bất tỉnh” Vũ Minh 2 tay vò đầu nàng nói
Hắn nói không sai, trên máy bay nhìn như hắn bất tỉnh nhưng thật ra là đang ngủ, chỉ là Đường Nguyệt không nhận ra mà thôi, khi đó mấy người Tô Ánh Tuyết cũng không cùng nàng giải thích cho nên nàng mới hiểu lầm
“Khác vò đầu ta, Na tỷ vừa mới cột tóc cho ta, ca ngươi làm rối tung hết rồi” Đường Nguyệt 2 tay chỉnh lại tóc ủy khuất nói
“Được rồi đừng đùa nữa, mau mau đi ăn, ta đói sắp chết rồi đây” Vũ Na cười nói
Sau đó đám người họ liền kéo nhau tới nhà ăn, tuyển món ăn sau đó liền ngồi tán gẫu
Chỉ là bữa ăn của họ không mấy thoải mái lắm, bởi vì họ bị rất nhiều người nhìn ngó, đặc biệt là Vũ Minh, Tô Ánh Tuyết, Lâm Dũng 3 người. Họ gần như là tâm điểm của sự chú ý
Cho đến gần 4 giờ chiều, âm thanh triệu tập học sinh vang lên
“Yêu cầu các em học sinh tập hợp tại quảng trường”
“Yêu cầu các em học sinh tập hợp tại quảng trường”
“Yêu cầu các em học sinh tập hợp tại quảng trường”
Âm thanh thông báo vang lên 3 lần, lúc này đám người Vũ Minh mới từ trong nhà ăn bước ra, đi sau họ lại chẳng có ai, dù sao cũng không phải ai cũng sẽ ngồi tại đó hơn 2 tiếng đồng hồ nói chuyện, những người khác đã sớm về phòng nghỉ ngơi rồi
Khi ra tới quảng trường thì đã thấy Mạc lão đứng bên trên, 2 tay chắp sau lưng chờ họ
Cho đến khi tất cả mọi người đều có mặt thì Mạc lão mới cười 1 tiếng rồi nói
“Ta có vài điều muốn nói với các ngươi, hi vọng đừng quá kích động”
“Nhưng học sinh thông qua cuộc chiến trong rừng khi ma thú tấn công còn chưa kích hoạt vòng năng lượng đều được thông qua, tổng cộng có 18 người. Điều này hẳn ai cũng biết”
“Nhưng! Mời các em học sinh sau đây đi lên” Mạc lão nói xong nhìn xuống hồ sơ trên tay
“Lớp 10: Hoàng Bác, Triệu Tư Tư, Lý Thái, Vân Hải, Giang An, Đỗ Viên”
“Lớp 11: Vương Nam, Huỳnh Hiểu, Châu Cát Ân, Từ Hi, Hàn Lãnh”
Khi những người đọc tên còn không biết tại sao mình được kêu lên thì Mạc lão lên tiếng
“Các ngươi tuy rằng kích hoạt vòng năng lượng, nhưng cho đến cạn kiệt thể lực, hao sạch chân nguyên lực mới kích hoạt, sự kiên cường của các ngươi đáng được tuyên dương. Vì thế, mỗi người nhận được 500 điểm tích lũy cùng 2 viên Hóa Nguyên Đan”
Ông ta vừa nói xong liền có vài người mang đồ lên, 1 chiếc huy hiệu bằng đồng cùng 1 chiếc hộp nhỏ, bên trong là 2 viên Hóa Nguyên Đan
Mấy người đó có chút kích động, 500 điểm tích lũy tương đương với 500 ngàn đồng liên bang, số tài phú rất lớn, hơn nữa Hóa Nguyên Đan càng trân quý hơn, nó giúp cho chân nguyên lực trong cơ thể không ngừng cô đọng. Nếu đến 1 mức nhất định hoàn toàn có thể nhẹ nhõm đột phá Thông Mạch Cảnh
“Cám ơn viện trưởng”
Họ đồng loạt cúi đầu nói
“Tuy rằng các ngươi bị loại nhưng cũng cho thấy sự kiên cường của mình, ta tin sau này các ngươi sẽ đi được càng xa. Đi xuống đi” Mạc lão cười nói
Chờ đến khi những người kia đi xuống xong, Mạc lão mới nói tiếp
“Tiếp theo ta có chuyện muốn công bố, tuy rằng thể lệ cuộc thi của học viện bị hủy bỏ, nhưng phần thưởng vẫn sẽ giữ nguyên. Tiếp đó những người sau đây mời bước lên”
“Hứa Khải, Tào Hồng, Trần Lâm, Phan Minh, Đổng Vũ, Mai Tiểu Lộ, Ngụy Trường Liên, Tào Đức Cần, Tín Nghĩa”
Những người được đọc tên đều bước lên trên, có lớp 10, có lớp 11, hỗn hợp tổ đội lại với nhau
“Chúc mừng các ngươi, tuy nhiên các ngươi không lọt vào top 10 nhưng vẫn nhận được phần thưởng xứng đáng của mình” Mạc lão nhìn họ cười nói, tiếp đó cao giọng
“Mỗi người 500 điểm tích lũy, Tạo Hóa Đan 3 viên, D22, D cấp súng lục cùng 100 viên D22 đạn dược”
Mạc lão vừa nói xong bên dưới liền nổ
“Ông trời ơi, D22? Loại súng này nếu bắn chuẩn có thể 1 phát xử đẹp 1 con cấp 3 ma thú a”
“Không nghĩ tới lại như thế, họ thật sự quá may mắn, 1 chiếc D22 có giá tới 50 triệu đồng liên bang đây. Học viện thật quá hào phóng”
“Nếu như ta cũng có 1 cái thì tốt biết mấy”
“Ngươi nằm mơ đi thôi, trừ khi lên đại học hoặc vào quân đội, nếu không dù có tiền ngươi cũng mua không được”
Nhìn mọi người bán tán cùng với đám học sinh bên trên ánh mắt tỏa sáng nhìn cây súng trong tay, Mạc lão khẽ cười 1 tiếng rồi nói
“Các ngươi đi xuống đi”
“Tiếp đó chính là top 10” Mạc lão hô lớn
“Trần Di Nhiên, Cừu Vĩ, Cát Minh, Thiên Tú, Đường Nguyệt, Vạn Bình”
Những người được kêu kích động đi lên, Đường Nguyệt trước khi lên còn nhảy cẫng lên 1 cái
“Mỗi người nhận được 1000 điểm tích lũy, 5 viên Tạo Hóa Đan cùng 1 chiếc D cấp súng lục tùy chọn. Muốn loại nào thì sau đó đến phòng giáo vụ đăng ký” Mạc lão cười nói
Bên dưới hâm mộ chết rồi, có hàng tá loại súng lục uy lực mạnh hơn D22 nhiều, như D17, D228, D911, toàn những loại súng uy lặc mạnh, giảm giật cao, độ chuẩn xác ghê người
Sau đó không cần Mạc lão nói, những người này kích động đi xuống
“Tô Ánh Tuyết” Mạc lão kêu lớn
Tô Ánh Tuyết lúc này cười 1 cái sau đó chậm rãi đi lên, Mạc lão cười nhìn nàng, sau đó liếc xuống dưới nhìn Vũ Minh đầy thâm ý
“Tô Ánh Tuyết, ngươi rất xuất sắc, tuy rằng chiến tích thậm chí thua những người khác nhưng cống hiến của ngươi đối với cuộc chiến vừa rồi không cách nào xóa bỏ, cho nên, 1 chiếc D cấp chiến xa, 10 viên Hóa Nguyên Đan cùng 5000 điểm tích lũy ngươi xứng đang nhận lấy” Mạc lão cười nói
“Cám ơn viện trưởng” Tô Ánh Tuyết ngượng ngùng nói
“Không cần cám ơn, đây là ngươi xứng đáng nhận được”
Chờ khi Tô Ánh Tuyết đi xuống, Mạc lão đứng tại chỗ kêu
“Lâm Dũng”
Lâm Dũng cười ha hả chạy lên, nhưng rất nhanh bị đuổi xuống, bởi vì phần thưởng của hắn so với Tô Ánh Tuyết chỉ hơn 5000 điểm tích lũy cùng 1 cái D cấp bảo giáp mà thôi, chiến xa cùng bảo giáp giá trị tương đương nhau, Mạc lão cũng không có gì nhiều lời
Trong chiến đấu Lâm Dũng thể hiện thế nào ai cũng biết, hơn nữa Mạc lão nhìn hắn lại đau đầu nên dứt khoát nói thoáng qua 1 cái liền đuổi hắn xuống
Lâm Dũng hậm hực đi xuống, Vũ Minh thấy thế liền cười, con hàng này được tiện nghi còn bày ra cái bộ mặt đó, thật đúng là sống trong phúc mà không biết phúc
“Vũ Minh”
Vũ Minh cười nhẹ đi lên
“Vũ Minh, ngươi làm rất tốt, có thể nói là kỳ tích”
“Ngươi sở hữu số tấm thẻ vàng đứng đầu, giết số lượng ma thú đứng đầu, trong đó có mấy chục con cấp 3 ma thú. Ngươi chỉ huy 51 học sinh chống lại 2000 ma thú chỉ tổn thất hơn 1 nửa. Ngươi chế tạo âm công thay đổi toàn bộ cuộc chiến”
“Chiến tích của ngươi không ai có thể phản bác. Ngươi nhận được 1 C cấp vũ khí tùy chọn, 1 D cấp chiến xa tùy chọn, 1 viên Tạo Hóa Đan, 1 C cấp dược tề tùy ý cùng 20 ngàn điểm tích lũy”
“Hy vọng sau này nhờ ngươi có thể khiến học viện càng thêm huy hoàng” Mạc lão nói xong liền phất tay 1 cái
Trước sự hâm mô cùng ghen ghét của mọi người, một nhân viên mang lên phần thưởng. Ngoài Tạo Hóa Đan được để trong 1 chiếc hộp bằng ngọc thạch ra còn lại đều là 1 tấm thẻ. Có nó hắn có thể tới phòng giáo vụ đổi thành phần thưởng hắn nhận được
Nhìn Tạo Hóa Đan trong tay, Vũ Minh cười nhạt
“Cuối cùng cũng tới tay”
“Tiến sĩ, thế nào rồi?” một người đàn ông đi vào nói
“Vẫn như thế, không có chút nào tiến triển, ta đã dùng đủ mọi cách nhưng vẫn không hiểu vì sao lại như thế” người tiến sĩ kia nói
“Được rồi, nhiều năm như thế nghiên cứu vẫn không có kết quả nào khả quan, ta thật có chút chịu đựng không được” người đàn ông kia thở dài nói
“Ngài đừng nghĩ quá nhiều, dù sao ngay cả những người đứng đầu cũng không biết, chúng ta nghiên cứu không có kết quả cũng là bình thường, ta vừa mới kiểm tra ra 1 vài chỗ không hợp lý, có lẽ nhờ đó sẽ tìm ra giải pháp” tiến sĩ nói
“Chỉ hy vọng như thế. Nhờ cả vào ngài, tiến sĩ” người đàn ông kia thở dài nói
“Ta sẽ tận hết sức mình” tiến sĩ gật đầu đáp
Người đàn ông quay lưng đi ra ngoài, nhìn bóng lưng ông ta vị tiến sĩ kia thở dài tiếc nuối
“Thật là 1 người đáng thương”
“Tiến sĩ, ông ta với vật thí nghiệm..”1 người bên trong phòng thí nghiệm nói, nhưng chưa kịp nói xong liền bị người tiến sĩ kia quát lớn
“Câm miệng”
“Thật xin lỗi, ta lỡ lời” người kia kinh hoàng cúi đầu nói
Hắn ta quên mất rằng ai dám nói 1 câu “vật thí nghiệm” sẽ bị đuổi khỏi đây, thậm chí nếu thái độ không biết sửa chữa còn có thể bị xử tử, điều đó xảy ra rất nhiều lần
“Hừ, còn dám 1 lần nói câu đó nữa, ngươi chờ chết đi” vị tiến sĩ kia ánh mắt lạnh giá nhìn hắn, sau đó quay người rời đi
Tại quảng trường trên con tàu lửa di chuyển trên không…
Cả đám học sinh được máy bay đưa về, về đến nơi đã là 12 giờ trưa. Ngay khi tất cả mọi người về đến nơi, họ đều được đưa vào trong ngâm dinh dưỡng dịch để hồi phục lại tổn thương
Vũ Minh bị ngâm lâu nhất, dù sao toàn bộ đám học sinh 1 mình hắn là bị thương nhiều nhất, phải tốn hơn 1 giờ đồng hồ thì vết thương của hắn mới toàn bộ khỏi hẳn
Ngay sau đó Vũ Minh liền được các nhân viên y tế kiểm tra lại 1 lần rồi mới thả hắn đi
Khi Vũ Minh đi ra ngoài thì thấy mấy người Tô Ánh Tuyết đang đứng bên ngoài chờ đợi, thấy Vũ Minh tiến ra họ mừng rỡ chạy tới
“Ta đã nói tiểu tử ngươi không sao mà” Lâm Dũng kích động đấm 1 phát vào ngực Vũ Minh nói
“Ta dù không sao cũng bị ngươi đánh đến có sao đó” Vũ Minh trừng mắt nhìn hắn
Tô Ánh Tuyết tiến tới kiểm tra vết thương của hắn, toàn bộ đã lành lại, ngay cả vết sẹo cũng không thấy, nàng khẽ thở ra 1 hơi
“Ca, ngươi không có chuyện gì thật tốt quá, khi trên máy bay ngươi bất tỉnh làm ta sợ muốn chết” Đường Nguyệt vui vẻ nói
“Nha đầu ngươi đầu óc bị nước vào sao, đó gọi là ngủ, là ngủ, không phải bất tỉnh” Vũ Minh 2 tay vò đầu nàng nói
Hắn nói không sai, trên máy bay nhìn như hắn bất tỉnh nhưng thật ra là đang ngủ, chỉ là Đường Nguyệt không nhận ra mà thôi, khi đó mấy người Tô Ánh Tuyết cũng không cùng nàng giải thích cho nên nàng mới hiểu lầm
“Khác vò đầu ta, Na tỷ vừa mới cột tóc cho ta, ca ngươi làm rối tung hết rồi” Đường Nguyệt 2 tay chỉnh lại tóc ủy khuất nói
“Được rồi đừng đùa nữa, mau mau đi ăn, ta đói sắp chết rồi đây” Vũ Na cười nói
Sau đó đám người họ liền kéo nhau tới nhà ăn, tuyển món ăn sau đó liền ngồi tán gẫu
Chỉ là bữa ăn của họ không mấy thoải mái lắm, bởi vì họ bị rất nhiều người nhìn ngó, đặc biệt là Vũ Minh, Tô Ánh Tuyết, Lâm Dũng 3 người. Họ gần như là tâm điểm của sự chú ý
Cho đến gần 4 giờ chiều, âm thanh triệu tập học sinh vang lên
“Yêu cầu các em học sinh tập hợp tại quảng trường”
“Yêu cầu các em học sinh tập hợp tại quảng trường”
“Yêu cầu các em học sinh tập hợp tại quảng trường”
Âm thanh thông báo vang lên 3 lần, lúc này đám người Vũ Minh mới từ trong nhà ăn bước ra, đi sau họ lại chẳng có ai, dù sao cũng không phải ai cũng sẽ ngồi tại đó hơn 2 tiếng đồng hồ nói chuyện, những người khác đã sớm về phòng nghỉ ngơi rồi
Khi ra tới quảng trường thì đã thấy Mạc lão đứng bên trên, 2 tay chắp sau lưng chờ họ
Cho đến khi tất cả mọi người đều có mặt thì Mạc lão mới cười 1 tiếng rồi nói
“Ta có vài điều muốn nói với các ngươi, hi vọng đừng quá kích động”
“Nhưng học sinh thông qua cuộc chiến trong rừng khi ma thú tấn công còn chưa kích hoạt vòng năng lượng đều được thông qua, tổng cộng có 18 người. Điều này hẳn ai cũng biết”
“Nhưng! Mời các em học sinh sau đây đi lên” Mạc lão nói xong nhìn xuống hồ sơ trên tay
“Lớp 10: Hoàng Bác, Triệu Tư Tư, Lý Thái, Vân Hải, Giang An, Đỗ Viên”
“Lớp 11: Vương Nam, Huỳnh Hiểu, Châu Cát Ân, Từ Hi, Hàn Lãnh”
Khi những người đọc tên còn không biết tại sao mình được kêu lên thì Mạc lão lên tiếng
“Các ngươi tuy rằng kích hoạt vòng năng lượng, nhưng cho đến cạn kiệt thể lực, hao sạch chân nguyên lực mới kích hoạt, sự kiên cường của các ngươi đáng được tuyên dương. Vì thế, mỗi người nhận được 500 điểm tích lũy cùng 2 viên Hóa Nguyên Đan”
Ông ta vừa nói xong liền có vài người mang đồ lên, 1 chiếc huy hiệu bằng đồng cùng 1 chiếc hộp nhỏ, bên trong là 2 viên Hóa Nguyên Đan
Mấy người đó có chút kích động, 500 điểm tích lũy tương đương với 500 ngàn đồng liên bang, số tài phú rất lớn, hơn nữa Hóa Nguyên Đan càng trân quý hơn, nó giúp cho chân nguyên lực trong cơ thể không ngừng cô đọng. Nếu đến 1 mức nhất định hoàn toàn có thể nhẹ nhõm đột phá Thông Mạch Cảnh
“Cám ơn viện trưởng”
Họ đồng loạt cúi đầu nói
“Tuy rằng các ngươi bị loại nhưng cũng cho thấy sự kiên cường của mình, ta tin sau này các ngươi sẽ đi được càng xa. Đi xuống đi” Mạc lão cười nói
Chờ đến khi những người kia đi xuống xong, Mạc lão mới nói tiếp
“Tiếp theo ta có chuyện muốn công bố, tuy rằng thể lệ cuộc thi của học viện bị hủy bỏ, nhưng phần thưởng vẫn sẽ giữ nguyên. Tiếp đó những người sau đây mời bước lên”
“Hứa Khải, Tào Hồng, Trần Lâm, Phan Minh, Đổng Vũ, Mai Tiểu Lộ, Ngụy Trường Liên, Tào Đức Cần, Tín Nghĩa”
Những người được đọc tên đều bước lên trên, có lớp 10, có lớp 11, hỗn hợp tổ đội lại với nhau
“Chúc mừng các ngươi, tuy nhiên các ngươi không lọt vào top 10 nhưng vẫn nhận được phần thưởng xứng đáng của mình” Mạc lão nhìn họ cười nói, tiếp đó cao giọng
“Mỗi người 500 điểm tích lũy, Tạo Hóa Đan 3 viên, D22, D cấp súng lục cùng 100 viên D22 đạn dược”
Mạc lão vừa nói xong bên dưới liền nổ
“Ông trời ơi, D22? Loại súng này nếu bắn chuẩn có thể 1 phát xử đẹp 1 con cấp 3 ma thú a”
“Không nghĩ tới lại như thế, họ thật sự quá may mắn, 1 chiếc D22 có giá tới 50 triệu đồng liên bang đây. Học viện thật quá hào phóng”
“Nếu như ta cũng có 1 cái thì tốt biết mấy”
“Ngươi nằm mơ đi thôi, trừ khi lên đại học hoặc vào quân đội, nếu không dù có tiền ngươi cũng mua không được”
Nhìn mọi người bán tán cùng với đám học sinh bên trên ánh mắt tỏa sáng nhìn cây súng trong tay, Mạc lão khẽ cười 1 tiếng rồi nói
“Các ngươi đi xuống đi”
“Tiếp đó chính là top 10” Mạc lão hô lớn
“Trần Di Nhiên, Cừu Vĩ, Cát Minh, Thiên Tú, Đường Nguyệt, Vạn Bình”
Những người được kêu kích động đi lên, Đường Nguyệt trước khi lên còn nhảy cẫng lên 1 cái
“Mỗi người nhận được 1000 điểm tích lũy, 5 viên Tạo Hóa Đan cùng 1 chiếc D cấp súng lục tùy chọn. Muốn loại nào thì sau đó đến phòng giáo vụ đăng ký” Mạc lão cười nói
Bên dưới hâm mộ chết rồi, có hàng tá loại súng lục uy lực mạnh hơn D22 nhiều, như D17, D228, D911, toàn những loại súng uy lặc mạnh, giảm giật cao, độ chuẩn xác ghê người
Sau đó không cần Mạc lão nói, những người này kích động đi xuống
“Tô Ánh Tuyết” Mạc lão kêu lớn
Tô Ánh Tuyết lúc này cười 1 cái sau đó chậm rãi đi lên, Mạc lão cười nhìn nàng, sau đó liếc xuống dưới nhìn Vũ Minh đầy thâm ý
“Tô Ánh Tuyết, ngươi rất xuất sắc, tuy rằng chiến tích thậm chí thua những người khác nhưng cống hiến của ngươi đối với cuộc chiến vừa rồi không cách nào xóa bỏ, cho nên, 1 chiếc D cấp chiến xa, 10 viên Hóa Nguyên Đan cùng 5000 điểm tích lũy ngươi xứng đang nhận lấy” Mạc lão cười nói
“Cám ơn viện trưởng” Tô Ánh Tuyết ngượng ngùng nói
“Không cần cám ơn, đây là ngươi xứng đáng nhận được”
Chờ khi Tô Ánh Tuyết đi xuống, Mạc lão đứng tại chỗ kêu
“Lâm Dũng”
Lâm Dũng cười ha hả chạy lên, nhưng rất nhanh bị đuổi xuống, bởi vì phần thưởng của hắn so với Tô Ánh Tuyết chỉ hơn 5000 điểm tích lũy cùng 1 cái D cấp bảo giáp mà thôi, chiến xa cùng bảo giáp giá trị tương đương nhau, Mạc lão cũng không có gì nhiều lời
Trong chiến đấu Lâm Dũng thể hiện thế nào ai cũng biết, hơn nữa Mạc lão nhìn hắn lại đau đầu nên dứt khoát nói thoáng qua 1 cái liền đuổi hắn xuống
Lâm Dũng hậm hực đi xuống, Vũ Minh thấy thế liền cười, con hàng này được tiện nghi còn bày ra cái bộ mặt đó, thật đúng là sống trong phúc mà không biết phúc
“Vũ Minh”
Vũ Minh cười nhẹ đi lên
“Vũ Minh, ngươi làm rất tốt, có thể nói là kỳ tích”
“Ngươi sở hữu số tấm thẻ vàng đứng đầu, giết số lượng ma thú đứng đầu, trong đó có mấy chục con cấp 3 ma thú. Ngươi chỉ huy 51 học sinh chống lại 2000 ma thú chỉ tổn thất hơn 1 nửa. Ngươi chế tạo âm công thay đổi toàn bộ cuộc chiến”
“Chiến tích của ngươi không ai có thể phản bác. Ngươi nhận được 1 C cấp vũ khí tùy chọn, 1 D cấp chiến xa tùy chọn, 1 viên Tạo Hóa Đan, 1 C cấp dược tề tùy ý cùng 20 ngàn điểm tích lũy”
“Hy vọng sau này nhờ ngươi có thể khiến học viện càng thêm huy hoàng” Mạc lão nói xong liền phất tay 1 cái
Trước sự hâm mô cùng ghen ghét của mọi người, một nhân viên mang lên phần thưởng. Ngoài Tạo Hóa Đan được để trong 1 chiếc hộp bằng ngọc thạch ra còn lại đều là 1 tấm thẻ. Có nó hắn có thể tới phòng giáo vụ đổi thành phần thưởng hắn nhận được
Nhìn Tạo Hóa Đan trong tay, Vũ Minh cười nhạt
“Cuối cùng cũng tới tay”
/382
|